Thần Ma Thiên Tôn

Chương 717

Trong Long tộc, Thần Long cường đại nhất, được xưng là “Thái Thượng Thần Long Vương”, chính là chúa tể của chư thiên Long tộc.

Không chỉ các chủng loài Á Long như Bạo Long, Phi Long, Ly Long, Địa Long,… Mà thậm chí ngay cả các Thần Long đại uy đại đức, cũng đều phải nghe theo mệnh lệnh của “Thái Thượng Thần Long Vương”.

Thái Thượng Thần Long Vương chỉ có một đầu duy nhất trong thiên địa, đại biểu cho Long tộc chí cao vô thượng.

Lúc Thái Thượng Thần Long Vương sắp chết, trong cơ thể phóng ra ngàn vạn đạo “Long Hồn chi quang”, rải rác đến các đại vị diện, tất cả đại chu thiên, đại vũ trụ, đại huyền giới.

Mỗi một đạo Long Hồn chi quang, đều sẽ đản sinh ra một đầu Ấu Long, còn được gọi là Thần Long ấu thú.

Mỗi một đầu Thần Long ấu thú, đều có một vị sứ giả. Sứ giả và Ấu Long sẽ cùng nhau chinh chiến, đánh bại những Ấu Long khác, như vậy thì đầu Ấu Long đó mới có thể trở thành Thái Thượng Thần Long Vương, chưởng quản chư thiên Long tộc.

Người cùng chinh chiến sát phạt với Ấu Long đó, được gọi là “Đấu Chiến Thần Long Sứ”, là một sứ giả hộ tống Ấu Long trở thành “Thái Thượng Thần Long Vương”.

Cho nên, mỗi đầu Thần Long ấu thú đều là kình địch của nhau, chỉ khi giẫm nát Thần Long ấu thú khác dưới chân, thì bản thân mới có thể trở thành Thái Thượng Thần Long Vương chí cao vô thượng.

Thái Thượng Thần Long Vương sinh ra, vốn dĩ bản thân đã là một quá trình tàn khốc, chém giết lẫn nhau, tranh đấu lẫn nhau, giẫm lên thi cốt của những Thần Long ấu thú khác, đạt được địa vị vô thượng của mình.

Chỉ cần có chút không cẩn thận thì Thần Long ấu thú và Đấu Chiến Thần Long Sứ, đều sẽ chết không có chỗ chôn.

Tiểu Hồng nói:

- Ta cảm thấy, đầu Thần Long ấu thú này còn cường đại hơn cả ta. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nhất định phải giúp ta, mệnh cách của chúng ta đã gắn liền với nhau. Nếu như ta chết trận, mặc dù ngươi sẽ không chết, nhưng tuyệt đối nguyên khí đại thương, số mệnh đại giảm.

Thân là Đấu Chiến Thần Long Sứ, tất nhiên cũng có thể đạt được một tia số mệnh của Thái Thượng Thần Long Vương đời trước.

Số mệnh là thứ không thể nhìn thấy, không thể sờ được, thế nhưng lại thực sự tồn tại.

Nếu không có số mệnh của Thái Thượng Thần Long Vương, nói không chừng Ninh Tiểu Xuyên đã sớm chết trong một lần đại kiếp nào đó, hoặc có lẽ Ninh Tiểu Xuyên đã không đạt được những bảo vật trân quý khác.

Số mệnh có thể trong mơ hồ thay đổi mệnh cách của một người.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ vuốt đầu Tiểu Hồng, nói:

- Yên tâm, ta sẽ bảo hộ ngươi!

Nếu như đối phương đã cảm nhận được Tiểu Hồng, vậy thì nhất định sẽ lập tức chạy tới quyết chiến một trận với Tiểu Hồng.

Đây là trận chiến không thể tránh khỏi, bất luận đối thủ cường đại đến mức nào thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề sợ hãi.

Kẻ thắng, sống.

Kẻ bại, vong.



Ba ngày qua, tin tức đại quân Yêu thú tuyên chiến với nhân loại, đã truyền bá rộng rãi.

Cho dù là trên đường lớn ngõ nhỏ, cũng có thể nghe thấy tu sĩ nghị luận.

- Thiên Mộng Yêu Hoàng đã từng là tồn tại có thể khiêu chiến với Tử Kim Hoàng Chủ, tuyệt đối là một Thứ Thần Yêu tộc, e rằng cho dù là Thiên Đế Sơn cũng sẽ gặp phải nguy hiểm hủy diệt.

- Trong lịch sử, mỗi một Thứ Thần Yêu tộc sinh ra, đều sẽ tạo thành một hồi đại kiếp nạn đối với nhân loại.

- Không giống! Trước kia, lúc Thứ Thần Yêu tộc xuất thế, cũng chưa từng chính thức tuyên bố muốn tiêu diệt Nhân tộc. đối với Yêu thú cấp bậc Thứ Thần mà nói, tiêu diệt nhân loại cũng không phải là chuyện quan trọng đối với việc tu luyện của bản thân.

- Thế nhưng, lần này Thiên Mộng Yêu Hoàng lại ban xuống pháp chỉ, tự mình hạ đạt mệnh lệnh với tất cả đại Yêu tộc, muốn tru sát toàn bộ tu sĩ nhân loại tại Bắc Cương.

- Kiếp nạn lần này, e rằng sẽ vượt qua bất kỳ kiếp nạn nào trong lịch sử.

Ninh Tiểu Xuyên dẫn Tiểu Hồng tới một tửu quán dùng cơm trưa, vừa vặn nghe thấy đám tu sĩ này đang bàn luận.

Vốn dĩ, với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên, đã có thể không cần ăn cơm để bổ sung thân thể tiêu hao. Thế nhưng, Tiểu Hồng lại rất tham ăn, một ngày ba bữa đều không thể thiếu.

- Quả nhiên là huyên náo chấn động lòng người.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm than.

Bên cạnh một bàn khách uống rượu, mọi người đang nghị luận đại sự phát sinh tại Thiên Xu Đế Thành lần này.

Một lão giả râu tóc bạc trắng trong đó nói:

- Xem ra Yêu tộc và Nhân tộc thật sự sắp khai chiến rồi. Ba đại cổ tộc đã triệu hồi toàn bọ cao thủ ở bên ngoài về Thiên Xu Đế Thành, ngay cả lão nhân tu luyện tại Thiên Đế Sơn cũng trở về gia tộc. Chẳng lẽ ba đại cổ tộc và Hoàng tộc đang chuẩn bị lấy Thiên Xu Đế Thành làm cứ điểm, phòng thủ sự công phạt của địa quân Yêu tộc?

Một vị tu sĩ khác lắc đầu, nói:

- Phòng ngự tại Thiên Xu Đế Thành mặc dù rất cường đại, thế nhưng, còn xa mới có thể so sánh với Thiên Đế Sơn. Ba đại cổ tộc và Hoàng tộc nhất định sẽ đem toàn bộ cường giả trong tộc tiến đến Thiên Đế Sơn. Chỉ có tiến vào Thánh Thổ, mới có một cơ hội sống sót.

- Đúng vậy. Thiên Xu Đế Thành nhất định sẽ bị bọn họ vứt bỏ, chỉ có tiến vào Thánh Thổ, mới có thể sống sot.s

- Trong truyền thuyết, đại đệ tử của Thiên Đế rất có khả năng vẫn còn tại nhân thế, nếu như lão nhân gia ngài trở lại Thiên Đế Sơn, nói không chừng thực sự có thể ngăn trở được đại quân Yêu tộc.

- Haizz, cho dù Thiên Đế Sơn là nơi duy nhất có thể tị nạn, thế nhưng không phải bất kỳ kẻ nào cũng có thể tiến vào lãnh địa Thiên Đế Sơn. Ba đại cổ tộc và Hoàng tộc có quan hệ mật thiết với Thiên Đế Sơn, có thể mang tộc nhân đến Thiên Đế Sơn tị nạn, còn những tu sĩ khác thì lại không có tư cách đó.



Lúc Ninh Tiểu Xuyên đang nghe ngóng tin tức từ những tu sĩ này, Nhạc Minh Tùng tiến vào quán rượu, cuối cùng cũng nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng, trên mặt liền lộ vẻ mừng rỡ.

Hắn đi tới bên cạnh bàn của Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng, không chút khách khí ngồi xuống, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ba ngày này ngươi đi đâu vậy, cuối cùng ta cũng tìm thấy ngươi, hắc hắc. Chuyện kia ta đã giúp ngươi xử lý ổn thỏa rồi.

Nhạc Minh Tùng lấy ra một cái túi Càn Khôn màu đen, ném lên bàn, đẩy tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

- Thật tốt quá.

Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ mừng rỡ, lập tức mở túi Càn Khôn ra, xem xét vật phẩm bên trong.

Ba ngày trước, Ninh Tiểu Xuyên đã thu thập đủ thi cốt Yêu thú, kể cả da, tủy, cốt Yêu thú,… đều giao hết cho Nhạc Minh Tùng, để Nhạc Minh Tùng giúp hắn đi bán, sau đó lại giúp hắn mua sắm thông linh kỳ dược.

Bởi vì tin tức Yêu tộc và Nhân tộc sắp khai chiến đã truyền ra, cho nên giá cả của Huyền dược và thông linh kỳ dược trong Thiên Xu Đế Thành đang bắt đầu tăng vọt. Cứ cách mỗi canh giờ, giá cả sẽ tăng lên một, hai thành.

Thế nhưng, bởi vì Nhạc Minh Tùng đã mua từ sớm, cho nên cũng không tốn quá nhiều tiền.

Nếu bây giờ Ninh Tiểu Xuyên đem những Huyền dược và thông linh kỳ dược này bán đi, căn bản không cần mệt nhọc cũng có thể kiếm được một số lớn.

Bên trong túi Càn Khôn, có tổng cộng năm gốc thông linh kỳ dược, tất cả đều có niên đại một ngàn năm.

Nhạc Minh Tùng mua vô số Huyền dược, ước chừng tới vạn gốc.

Ninh Tiểu Xuyên cất kỹ những Huyền dược và thông linh kỳ dược này vào trong vòng tay càn khôn, chuẩn bị luyện chế một loại Nhân cấp đan trị thương, đợi đến lúc thích hợp bán đi, nhất định có thể kiếm được một số lớn.

Bây giờ, thứ mà hắn thiếu nhất, chính là Huyền thạch.

Có Huyền thạch mới có thể mua sắm được tài liệu tu luyện, như vậy tu vi mới có thể tiến xa.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nhạc huynh, có một chuyện ta vẫn muốn thỉnh giáo ngươi.

- Chúng ta dù sao cũng là huynh đệ đồng sinh cộng tử, có chuyện gì cứ hỏi?

Nhạc Minh Tùng hào sảng nói, vuốt vuốt hai chòm râu bên mép, lộ ra nụ cười thong dong.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi là cao thủ luyện khí, có biết biện pháp nào có thể khiến cho Huyền Khí cửu phẩm trở thành Chí Tôn Khí hay không?

- Chuyện này… biện pháp tốt nhất là chuẩn bị đầy đủ tài nguyên luyện chế Chí Tôn Khí, sau đó đưa ta năm vạn Huyền thạch địa phẩm, ta sẽ giúp ngươi luyện chế.

- Đừng có chê đắt, ngươi nên biết rằng, chúng ta dù sao cũng là huynh đệ đồng sinh công tự, vì vậy mới ra cái giá này với ngươi, nếu đổi lại là người khác, cho dù có cho ta mười vạn Huyền thạch địa phẩm, thêm vào ba mỹ nữ cực phẩm thì ta cũng chỉ suy nghĩ mà thôi, chưa chắc đã thật sự luyện chế cho hắn.

Nhạc Minh Tùng nói.

Nhạc Minh Tùng lại nói:

- Đương nhiên, ta cũng biết năm vạn Huyền thạch địa phẩm quả thật là một cái giá trên trời, cho nên ta mới quyết định là sẽ không thu một xu.

- Nếu như… Ngươi đưa cho ta 900 thiên “Kỳ Môn Khí Điển”, ta sẽ lập tức luyện chế cho ngươi một kiện Chí Tôn Khí, ngay cả tài liệu ta cũng tự xuất ra, như vậy đủ nghĩa khí huynh đệ chưa?

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Kiện Chí Tôn Khí này, ta phải tự mình luyện chế.

Nhạc Minh Tùng nheo mắt liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Thì ra ngươi muốn tự luyện chế thanh Ma kiếm của mình. Như vậy thì có chút phiền toái rồi. Đối với kiếm tu mà nói, thanh kiếm của mình thì nhất định chỉ có thể do chính bản thân luyện chế.

- Muốn khiến cho một thanh kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm thai nghén ra Kiếm Linh, tấn thăng thành Chí Tôn Khí, chính là bước khó khăn nhất, cũng là bước mấu chốt nhất. Nếu không tế luyện thân kiếm một trăm hoặc tám mươi năm, gần như không thể thai nghén thành Kiếm Linh. Trừ phi…

Ninh Tiểu Xuyên hỏi:

- Trừ phi cái gì?

Nhạc Minh Tùng nói:

- Trừ phi tìm đủ “Binh tủy”, lợi dụng “Binh tủy” đổ vào thân kiếm, có thể tăng nhanh tốc độ Kiếm Linh sinh ra. Nếu phẩm cấp của “Binh tủy” đủ cao, thậm chí trong nửa tháng liền có thể khiến cho chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm thai nghén ra Kiếm Linh.

Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ nói:

- Ở nơi nào mới có thể tìm được “Binh tủy”?

- Táng Binh Đại lục.

Nhạc Minh Tùng đáp.

Nụ cười trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lập tức cứng đờ, nói:

- Nói đùa gì vậy? Táng Binh Đại lục là Đại lục trong truyền thuyết tại hải ngoại, cách xa Bắc Cương không biết bao nhiêu vạn dặm, với tu vi của ta bây giờ, vượt qua viễn dương, tới Táng Binh Đại lục thì có khác gì tìm chết?

Ninh Tiểu Xuyên đã từng đọc qua cổ thư, trên đó có ghi chép, hung hiểm trên viễn dương còn vượt xa cả lục địa.

- Không có biện pháp! Binh tủy chỉ có thể được tìm thấy tại nơi mai táng một lượng lớn Huyền Khí và Chí Tôn Khí mà thôi.

Nhạc Minh Tùng có chút bất đắc dĩ nói.

Huyền Khí và Chí Tôn Khí, sau khi bị hủy diệt, sẽ phát tán ra tinh khí, giao hội cùng một chỗ, trải qua ngàn vạn năm trầm tích, như vậy mới có thể hóa thành một lượng binh tủy rất nhỏ.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Tại Bắc Cương này, thực sự không có địa phương như vậy sao?

- Có… chỉ có điều, mức độ nguy hiểm của nơi này, tuyệt đối không thấp hơn mức độ nguy hiểm tại Táng Binh Đại lục, thậm chí còn nguy hiểm hơn.

Nhạc Minh Tùng nói.

Ninh Tiểu Xuyên hỏi:

- Nơi nào?

- Bờ Bắc Hải, không rõ là xa bao nhiêu dặm, có một vùng nước lớn. Thực tế ở đó là một thung lũng không có đáy. Bởi dưới thung lũng không có đáy cho nên mới được gọi là… Quy Khư (*).

(*) Trong truyền thuyết Đạo giáo, ba hòn đảo thần tiên là Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu đều nằm tại nơi này.

Nhạc Minh Tùng nói.

Ninh Tiểu Xuyên sợ hãi hét lên:

- Quy Khư?

Quy Khư chính là một trong hai đại cấm địa tại Bắc Cương, mức độ nguy hiểm còn trên cả Đại Mộng Trạch ở Thiên Đế Sơn, còn được gọi là “Tử Vong cấm địa”.

Cái gọi là “cấm địa”, có nghĩa là không thể tiến vào.

Tiến vào thì phải chết.

Trong truyền thuyết, cho dù là Thứ Thần tiến vào Quy Khư thì cũng có thể bị vẫn lạc. Trên thực tế, quả thực không chỉ có một vị Thứ Thần đã chết trong Quy Khư.

Quy Khư ở giữa Bắc Cương và Bắc Hải, nghe nói không ai biết Quy Khư khổng lồ đến mức nào, gần như chỉ một góc nhỏ của nó đã trải dài mấy ngàn vạn dặm, là một đại cốc lưu lại từ thời kỳ Phong Thần, còn được gọi là “cốc không đáy”, ngay cả Thứ Thần cũng không thể đi tới điểm cuối cùng của Quy Khư.
Bình Luận (0)
Comment