Thần Ma Thiên Tôn

Chương 846

Thiên Mộng Yêu Hoàng lần đầu tiên ngưng tụ Thần Thể đã tạo ra dị tượng của trời đất, cả bầu trời Bắc Cương đều bị huyết vân bao phủ.

Ninh Tiểu Xuyên sao có thể lãng phí cơ hội tu luyện này?

Song Đầu Thạch Thú bay về phía Trung Thổ, Ninh Tiểu Xuyên ngồi khoanh chân lưng con Song Đầu Thạch Thú, tâm thần chìm vào Ma Kiếm.

Ào!

Diệt Thế Đạo Nguyên giống như một quả cầu ánh sáng khổng lồ từ trong Ma Kiếm bay ra lơ lửng trên tầng mây đỏ rực, hấp thụ huyết khí dồi dào trong trời đất.

Đạo Thai rời khỏi cơ thể, treo lơ lửng trên không trung cao vạn trượng, hút huyết khí trong tầng mây.

Cùng lúc đó Ninh Tiểu Xuyên cho tâm thần hoà lẫn vào thế giới xung quanh, kết nối với thần linh chi lực trong thế giới bí ẩn.

Theo truyền thuyết, thần linh có thể thiên biến vạn hoá, tồn tại vĩnh hằng với trời đất.

Truyền thuyết như vậy tuy có phần khoa trương nhưng một khi thần linh xuất hiện thì sẽ hình thành thần lực vô tận, cho dù thần thể của thần linh chết đi thì thần lực vẫn không tiêu tan.

Ví dụ như Tử Kim Hoàng Chủ tuy đã chết nhưng thần lực của hắn vẫn còn ở thế giới này. Chỉ cần có thể liên kết với thần lực của hắn thì có thể điều động được một phần thần lực của hắn để dùng.

Nghe nói trong một vài Thánh Giáo và Động Thiên cổ xưa có môn công pháp tu luyện chuyên dùng để kết nối với chư thần chi lực.

Công pháp ở cấp bậc đó được gọi là “thần thuật”

Mỗi loại thần thuật đều là bí kỹ kinh thiên, tuyệt đối không được truyền cho người ngoài. Nó cũng quý giá như thần cấp võ kinh vậy.

Trên Trấn Yêu Tháp, Khai Thiên Bích Địa Đao mà Thiên Đế để lại, Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếp mà Tử Kim Hoàng Chủ để lại chính là thuộc phạm trù thần thuật.

Cái mà Tiếp Thần Đạo kết nối không phải thần lực nữa mà là “thần hồn”.

Một khi kết nối được với thần hồn thì có thể giao lưu với thần linh và mượn được nhiều thần hơn.

Đây chính là ưu điểm vượt trội của Tiếp Thần Đạo, trực tiếp kết nối với thần linh chứ không phải đơn giản là thần lực.

- Hiện nay, thần linh mà ta kết nối dễ nhất chính là sư tôn của ta, truyền nhân đời thứ ba của Diệt Thế Đạo, Tuế Hàn Vũ. Trước giờ vẫn luôn là người chủ động liên hệ với ta, nhưng ta lại không thể chủ động kết nối với người.

- Nếu ta có thể kết nối với thần hồn của người thì có thể chủ động nói chuyện. Đến lúc đó Tiếp Thần Đạo của ta coi như tu luyện tới tiểu thành.

Nhân cơ hội Thiên Mộng Yêu Hoàng ngưng tụ Thứ Thần Thể, cả Bắc Cương tràn ngập thần lực, đây chính là thời cơ cực tốt cho Ninh Tiểu Xuyên kết nối với Tuế Hàn Vũ.

Bước đầu tiên Ninh Tiểu Xuyên bắt buộc phải cảm ứng được thần lực mà Tuế Hàn Vũ để lại trong trời đất.

Bước thứ hai, căn cứ thần lực cảm ứng được tìm ngược về nơi phát ra là có thể liên hệ với thần hồn của Tuế Hàn Vũ.

Hắn và Tuế Hàn Vũ đều tu luyện Diệt Thế Đạo, hơn nữa Ninh Tiểu Xuyên cũng biết cảm tri khí tức thần hồn của Tuế Hàn Vũ cũng dễ hơn nhiều.

Mất cả ba ngàu cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng tìm được một luồng sức mạnh tương tự với thần lực của Tuế Hàn Vũ trong Đại Thiên Thế Giới.

Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ, đang định thuận theo luồng thần lực đó tìm thần hồn của Tuế Hàn Vũ thì đột nhiên nó biến mất.

Ninh Tiểu Xuyên mở mắt, thở ra một hơi, chỉ cảm giác hoa mày chóng mặt, tâm thần tiêu hao cực lớn.

- Khó thật! Nhưng cuối cùng cũng có tiến triển, đã cảm nhận được một luồng thần lực của sư tôn. Chỉ cần cố gắng thêm nhất định sẽ kết nối được với thần hồn của sư tôn.

Ninh Tiểu Xuyên thu Diệt Thế Đạo Thai về Ma Kiếm, ba ngày nay, Diệt Thế Đạo Thai đã hấp thụ lượng lớn huyết khí khiến tu vi Ninh Tiểu Xuyên tăng mạnh, lại tiến gần Chân Nhân Cảnh thêm một bước.

Nhưng giờ hắn không cảm nhận được chân lý của Chân Nhân Cảnh. Đạo Thai cũng không có dấu hiệu sắp hoá thành Nguyên Thần, có nghĩa là giờ hắn vẫn còn cách Chân Nhân Cách một khoảng cách không nhỏ.

Trận huyết vũ đã rơi ba ngày, cuối cùng cũng dừng lại.

- Ninh Tiểu Xuyên, ta lại học được một chiêu thần thông thiên phú của Long tộc rồi!

Một đạo hồng quang bay về phía Ninh Tiểu Xuyên, biến thành một tiểu cô nương xinh đẹp.

Bảo Châu Địa Tạng tay cầm Phật châu theo sau Tiểu Hồng, chậm rãi tiến lại.

- Thần thông thiên phú gì?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

- Nhìn cho kỹ nhé!

Tiểu Hồng lập tức một tay chỉ lên trời, bầu trời vốn thoáng đãng lập tức bị bao phủ bởi mây đen, gió lạnh thổi vù vù, sấm chớp nổ đùng đùng.

Không lâu sau trời đổ cơn mưa lớn khiến cả đại địa ngập tràn nước.

- Đây… đây chính là thần thông thiên phú mà ngươi mới tu luyện được?

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Con ấu thần long của Thiên Hoàng thái tử khi là Thiên Nhân đệ thất cảnh đã có thể hô mưa gọi gió. Cùng là ấu thần long mà khoảng cách lớn như vậy?

Tiểu Hồng thu tay về, hai tay chống hông, tức giận:

- Nó vốn là điện long, còn ta là Hoả Long, về thiên phú đương nhiên có khác biệt. Hơn nữa ta còn là một nữ hài tử, sau này chưa biết chừng sẽ thành một vị nữ Long Hoàng đại uy đại đức, trẻ tuổi xinh đẹp, không biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ ngưỡng mộ. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã lời rất lớn rồi đấy, biết không hả?

- Ngươi mới bao nhiêu tuổi mà nghĩ xa thế? Ta vẫn luôn tò mò rốt cuộc là ai dạy ngươi?

Ninh Tiểu Xuyên nhấc Tiểu Hồng lên hỏi.

Tiểu Hồng chớp chớp đôi mắt với hàng lông mi vừa dài vừa dày, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi và Thánh Nữ tỷ tỷ ngày nào cũng nói về việc song tu, ta còn là một tiểu nữ hài, ảnh hưởng thật là lớn nha.

Trán Ninh Tiểu Xuyên nổi đầy gân xanh, vỗ đánh “bốp” lên mông Tiểu Hồng.

- Rốt cuộc ảnh hưởng tới ngươi thế nào? Ngươi có biết song tu là gì không?

Bốp!

Ninh Tiểu Xuyên lại vỗ phát nữa.

- Nói xem nào. Cả ngày chỉ biết học cái xấu, chỉ biết lười nhác, tu luyện thêm vài thần thông đã kêu mệt…



Tiểu Hồng xoẹt một cái chạy biến đi, lao vào lòng Bảo Châu Địa Tạng, khóc:

- Thánh Nữ tỷ tỷ, tỷ nhất định phải cứu ta. Ninh Tiểu Xuyên đáng sợ quá, hắn ức hiếp tiểu nữ hài, cứ ép ta tu luyện, ta mới lớn chừng nào chứ! Hu hu hu…

Bảo Châu Địa Tạng mỉm cười, nhìn Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu.

Cửu Thiên Các nằm ở phía cực nam của Bắc Cương, tiếp giáp với Trung Thổ. Tuy nói là một trong Thất Đại Thánh Thổ của Bắc Cương nhưng Cửu Thiên Các lại có quan hệ với Trung Thổ mật thiết hơn.

Thậm chí thế lực của Cửu Thiên Các đã gia nhập Trung Thổ và có quan hệ về lợi ích với các đại Thánh Thổ của Trung Thổ.

Vì thế các Thánh Thổ khác ở Bắc Cương đều di rời về Trung Thổ, nhưng Cửu Thiên Các lại chưa đi.

Chưa nói giờ đại quân Thiên Yêu Tộc vẫn chưa tấn công tới Cửu Thiên Các, cho dù chúng tấn công thì Cửu Thiên Các cũng có thể nhanh chóng rút lui. Họ đã kinh doanh ở Trung Thổ nhiều năm, bất cứ lúc nào cũng có thể xây dựng căn cơ mới ở Trung Thổ.

Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng ngồi trên lưng của Song Đầu Thạch Thú, mất hơn ba tháng mới xuyên qua được vùng đại hoang mênh mông của Bắc Cương, đi tới nghìn vặn dặm đường để vào vùng đất nguyên dã của Nhất Mã Bình Xuyên tới lãnh địa của Cửu Thiên Các.

Song Đầu Thạch Thú sau khi dung hợp với Hoả Xi Vương, dùng cả Yêu Nguyên của Hoả Xi Vương, tu vi đã đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín.

- Cuối cùng cũng ra khỏi đại hoang rồi!

Ninh Tiểu Xuyên thở ra một hơi dài, tâm trạng rất tốt, cùng Tiểu Hồng, Bảo Châu Địa Tạng đi vào một toà thành cổ có lịch sử lâu đời.

Ba người họ, nam thì anh tuấn soái khí, nữ thì xinh đẹp tú lệ, còn đem theo một tiểu nữ hài hoạt bát đáng yêu, giống như một gia đình ba người vậy.

Toà thành cổ này thuộc phạm vi quản hạt của Cửu Thiên Các, có thể nói là thành trì quy mô lớn hàng đầu ở Bắc Cương. Tu sĩ đông đúc, huyền khí nồng hậu, là nơi bảo địa tu luyện.

Thành trì được xây dựng trên một dòng sông lớn, không quá nguy nga nhưng lại rất hài hoà, đâu cũng thấy cầu nhỏ bắc qua dòng nước, trên mặt nước có rất nhiều thuyền hoa, không gian còn văng vẳng tiếng ca hát đàn sáo.

Trên đường phố đến chín phần là nữ tử, trong đó không ít nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, có người ăn mặc tươi tắn rạng người, có người khoác trên người những bộ quần áo gợi cảm, nhưng cũng có người mặc kín cổng cao tường.

- Không phải chúng ta tới Nữ Nhi Quốc đấy chứ?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Bảo Châu Địa Tạng cười nhàn nhạt:

- Cửu Thiên Các quản lý tất cả ba nền văn minh ngũ phẩm cao cấp. Cả ba nền văn minh này đều xây dựng trên Tử Mẫu Hà Lưu Vực, chỉ cần sống lâu ở đây, uống nước sông, lâu dần sẽ bị ảnh hưởng, các cặp phu thê sinh ra đều là con gái.

- Trong ba nền văn minh ngũ phẩm cao cấp mà Cửu Thiên Các quản lý, tỉ lệ là mười nữ tử thì có một nam tử.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thán, đúng là đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường. Thế giới này quả thật không có điều kỳ lạ nào là không có.

Hắn cười:

- Một nam tử nếu sống ở ba nền văn minh này không phải sẽ rất hạnh phúc sao?

Bảo Châu Địa Tạng cười thần bí:

- Đúng là rất hạnh phúc. Ở đây nam nhân có thể lấy ít nhất ba thê tử. Trong đó, có những nam nhân ngoại hình đẹp mà lại có tư chất tu luyện thì sẽ được vô số nữ tử chú ý. Cho dù lấy mười hay trăm thê tử cũng là chuyện thường.

- Hơn nữa, ở nhà nam nhân không phải làm bất cứ việc gì, mọi việc đều do nữ tử đảm nhận. Ngươi nói xem có phải rất hạnh phúc không?

Ninh Tiểu Xuyên càng nghe càng thấy không ổn:

- Việc gì cũng do nữ tử đảm nhận? Vật thì nam nhân còn địa vị gì nữa?

Bảo Châu Địa Tạng cười:

- Thế giới này rất công bằng, đảm nhận càng nhiều trách nhiệm thì sẽ có địa vị càng cao, quyền lợi càng nhiều.

Trong ba nền văn minh mà Cửu Thiên Các quản lý, nam tử không có bất cứ địa vị gì, cũng không có quyền phát ngôn. Mọi việc đều do nữ tử quyết định. Hơn nữa nam nhân cũng chỉ có một vai trò là sinh thế hệ sau, chỉ là công cụ và nô bộc của nữ nhân.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Bảo Châu Địa Tạng một lúc lâu, nghiêm nghị nói:

- Cũng may ta không đồng ý song tu với ngươi.

Bảo Châu Địa Tạng bật cười, nàng ta bị Ninh Tiểu Xuyên chọc cười rồi.

Chịu nhiều áp lực ở Bắc Cương lâu như vậy, tới lãnh địa của Cửu Thiên Các, tâm trạng Ninh Tiểu Xuyên thoải mái đến khó tả. Hắn bắt đầu thưởng thức cảnh đẹp.

- Nói đi cũng phải nói lại, Tử Mẫu Hà Lưu Vực quả nhiên toàn mỹ nhân, chỉ cần đi trên đường một vòng là thấy không ít nữ tử xinh đẹp xuất chúng. Chẳng trách đệ nhất mỹ nhân của Bắc Cương hầu như đời nào cũng xuất thân từ Cửu Thiên Các.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Bảo Châu Địa Tạng mỉm cười:

- Ngươi đồng ý với ta tới Cửu Thiên Các thì ra không phải là để giúp ta tranh đoạt vị trí thiếu các chủ mà chỉ là vì muốn tới ngắm đệ nhất mỹ nhân Bắc Cương sao?
Bình Luận (0)
Comment