Thần Mộ Ii

Chương 111


Hai con rồng vô cùng kinh dị, lần lượt phản ứng khác nhau.

Tiểu Phượng Hoàng tỏ ra sợ hãi, Tiểu Bất Điểm nỗ lực phun ra thần hỏa rừng rực, đồng thời gáy lên trong veo: “Ta phun, ta phun, ta lại phun…”
Thần Nam cầm tử vong ma đao, cước đạp ma vân, lướt tới quát vang: “Các ngươi lui lại một chút, để ta thử xem.” Đao mang sáng lòa xé nát hư không, đao cương dài gần hai chục trượng hóa thành thực chất, độc địa chém vào phật quang.
“Choang.”
Tiếng nổ vang trời, đao cương vỡ vụn, phật quang vẫn xẹt tới, thân hình Thần Nam rúng động, sắc mặt nhợt nhạt, cảm giác mình vừa bị một ngọn núi lớn đánh trúng.

Bất quá hắn không ngừng lại, tiếp tục huy động ma đao, quát vang: “Nghịch Thiên thất ma đao!”
Đao khí đen ngòm bùng lên dữ dội, khí thế của hắn ào ạt xô tới, mang theo ma đao chém mạnh.
“Choang.”
Tiếng kim thuộc giao nhau choang choảng vang tận mây xanh, xuyên xuống Huyết hải.

Trên tầng không gió nổi mây vần, sấm động ầm ì, sóng dâng cuồn cuộn ngập trời, nước biển màu máu vươn lên không trung, vô số hài cốt bị chấn nát.
Thần Nam lại bị hất bay đi, nhưng hắn không ngã lòng mà nhanh chóng giữ vững thân hình, cầm ma đao lao tới chém mạnh.

“Choang.”
Nghịch Thiên thất ma đao chiêu sau mạnh hơn chiêu trước, quả nhiên đánh tan được phật quang, dù vậy ma đao sắc bén cũng mất hẳn uy lực vô địch khiến hắn vô cùng kinh hãi.
Hắn biết chỉ dựa vào Nghịch Thiên thất ma đao căn bản không thể đối kháng với Khô lâu hòa thượng, pháp lực của đối phương thật quá cao thâm, không thẹn là tiền thân của Phật Tổ.

Dù chỉ còn lại bộ xương nhưng vẫn cao thâm mạc trắc.
“A di đà phật! Quả nhiên ma chủng thâm sâu.” Khô lâu hòa thượng tụng phật hiệu, quang ảnh vàng rực thoạt ẩn thoạt hiện, sau cùng một cây hàng ma chữ hình thành trong tay lão.
Thần Nam tỏ vẻ ngưng trọng, thầm than không thể dùng lực đấu với hòa thượng này, một đạo phật quang đã khó lòng chống đỡ, giờ đối phương dùng phật gia pháp khí, chắc chắn càng khó đối phó.
Thấy Long Bảo Bảo và Tử Kim thần long muốn xông lên, hắn vội quát lên ngăn lại, nhanh chóng mở nội thiên địa, gọi ba con thần thú vào.

Hắn đứng tại cửa vào tiểu thế giới đó, lạnh lùng nhìn Khô lâu hòa thượng, sẵn sàng đóng nội thiên địa lại ngay.
Tử Kim thần long kinh nghiệm đầy mình, giờ chợt nhớ ra: “Địa vực Huyết hải này có lẽ là một thế giới kỳ dị, có khi Hậu Nghệ cung sử dụng được, mau thử xem sao.”
Thần Nam lắc đầu: “Dù là một thế giới chân chính khác, Hậu Nghệ cung cũng không thể sử dụng được, ngay cả Huyền Vũ giáp trên mình ngươi còn không hiện ra bản thể.”
“Ừ nhỉ, gràooo, hòa thượng đáng chết khiến long đại gia nhức hết đầu.”
“A di đà phật! Không ngờ thí chủ lại có ma vực của mình, càng không thể để thí chủ thoát được.


Phật pháp vô biên, thần thông hàng ma, độ ma!” Khô lâu tăng huy động hàng ma chữ bổ tới.
Thần quang nóng rực nhanh như chớp bổ vào nội thiên địa của Thần Nam.

Hắn vội vàng đóng nội thiên địa lại, biến mất khỏi tầng không Huyết hải.
Nhưng trong nội thiên địa không hề yên tĩnh, hắn và ba con thần thú đều rúng động kịch liệt, phảng phất như có người đang lay cả vùng thiên địa đó,
Tử Kim thần long nói: “Không ổn, hòa thượng này pháp lực thật sự cao hơn chúng ta nhiều, lại cảm ứng được cả tọa tiêu trong hư không của nội thiên địa đang dùng hàng ma chữ oanh kích, sớm muộn gì cũng phá vỡ được mất thôi.”
Thần Nam biết vấn đề vô cùng nghiêm trọng, nếu tiểu thế giới vỡ nát, hắn sẽ banh xác mà chết.

Không ngờ hòa thượng này đáng sợ như vậy, lại nắm bắt được cả tọa tiêu trong hư không của tiểu thế giới.
Hiện tại dù hắn có định địa thần thụ và Bán bích thần sơn bảo vệ nhưng sợ rằng không chống nổi, nếu cứ bị động phòng ngự, sức mạnh của Khô lâu tăng không đánh lên hai thánh vật mà trực tiếp đánh vào nội thiên địa.
Long Bảo Bảo nói: “Nếu kéo tên hòa thượng đó vào, không biết vùng thiên địa này chịu được mấy lần oanh kích, trước lúc bị hắn phá vỡ cứ dùng Hậu Nghệ cung bắn chết là ổn.”
Thần Nam cân nhắc lời khuyên của tiểu long, hắn hơi lo, nếu làm thế có khác nào dẫn sói vào nhà? Đối phương vào trong sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn, không hiểu hắn có kịp dùng Hậu Nghệ cung bắn chết không nữa.
“Đành liều một phen.” Hắn nhanh chóng mở nội thiên địa, quát lớn: “Ma tăng, vào đây đấu một phen.”
Tử Kim thần long càng không khách khí gì, rống vang: “Lừa trọc, vào đây đấu, long đại gia sẽ xé xác ngươi.”

“A di đà phật! Lão nạp vào thì đã sao?” Khô lâu tăng nhân cầm hàng ma chữ, xếp bằng bay vào.
Thần Nam đành sẵn sàng chiến đấu, phất một đạp chưởng lực về phía định địa thần thụ, “soạt, soạt”, thần thụ khẽ lay động, phát ra ngàn vạn đạo hào quang, sau cùng bay lên không ảo hóa thành cây thần cung xanh đen đáp xuống tay hắn.
“Ồ, thí chủ quả nhiên có thánh vật này.” Khô lâu hòa thượng thò nửa người vào nội thiên địa, nửa kia vẫn ở ngoài, cỏ vẻ kinh dị: “Không chỉ có một vật.”
Thần Nam biết đối phương cảm ứng thấy khí tức của thánh vật, bèn không chần chừ nữa, xé một miếng vải xuống, dồn nội lực vào khiến nó thẳng đứng như mũi tên đoạn đặt lên dây cung, nhắm thẳng vào Khô lâu tăng.
Chỉ là, Khô lâu tăng không chịu tiến vào, hình như cảm nhận được nguy hiểm.
“Lừa trọc, ngươi sợ à, sao không dám vào? Mau mau vào dây để long đại gia giúp ngươi giãn gân giãn cốt.

Ta khinh, quên đi, ngươi làm gì có gân, grào…” Tử Kim thần long gào lên.
Khô lâu tăng nhân tịnh không động nộ, vẫn cực kỳ bình tĩnh, hàng ma chữ trong tay khẽ khẽ rung lên, ném vào phía nội thiên địa, bản thân lão vẫn đứng ngay cửa.
Kim quang chiếu sang nội thiên địa, hàng ma chữ mang theo vô thượng thần uy đập vào Thần Nam và ba con thần thú.
Thần Nam bó tay, đành giương cung, vô tận linh khí thiên địa tràn về thần cung, thần quang sáng chói chiếu rọi tiểu thế giới sáng như ban ngày, nguyên khí dao động hùng hậu khiến Khô lâu tăng ở lối ra phải khẽ niệm phật hiệu, hiển nhiên lão cũng phải biến sắc.
Thần tiễn như cầu vồng vạch thành một dải hào quang dài lượt thượt nhanh chóng va vào hàng ma chữ, “ầm”, nội thiên địa vang lên tiếng sấm, hàng ma chữ vàng chóe nát tan, thần tiễn cũng tan theo.
“Đáng ghét, may mà có Hậu Nghệ cung nên một kích toàn lực của hòa thượng chết tiệt mới bị hóa giải dễ dàng, nhưng con lừa trọc này đáng sợ thật, chỉ là hàng ma chữ lại chống chọi được thần tiễn.” Tử Kim thần long cả kinh.

“A di đà phật! Quả nhiên có tiềm chất của Đại Ma, dẫu cho ngươi có thánh vật trong tay cũng không thể chống nổi, giờ xem bần tăng siêu độ ngươi thế nào.” Hiển nhiên Khô lâu tăng đã động sát ý.
Lại một ngọn hàng ma chữ đập về phía bọn Thần Nam, hắn buộc phải giương cung, nhưng Khô lâu tăng không chỉ có đòn này, từ lồng ngực lão bay vút ra một viên xá lợi tử to cỡ nắm tay, lao vào nội thiên địa của Thần Nam như như chớp, đập xuống vùng hỗn độn, rõ ràng muốn đánh tan nội thiên địa.
Thần Nam gầm lên, vừa buông dây cung vừa khống chế Bán bích thần sơn chống lại viên xá lợi.

“Bình.”
“Ầm, ầm, ầm.”
Nội thiên địa kịch liệt chấn động, hàng ma chữ lại bị thần tiễn bắn tan nhưng viên xá lợi to cỡ nắm tay đủ khả năng hất văng được Bán bích thần sơn, dù nó cũng cũng bị hất đi nhưng liền quay về tay Khô lâu hòa thượng.
Thần Nam kinh hãi, thực lực của khô lâu tự xưng là Phật Tổ tiền thân này khiến hắn hoảng sợ, một viên xá lợi tử lại đấu ngang ngửa với thánh vật thần sơn mà không tổn thương gì, quả thật quá mạnh.
Xá lợi tử này được Khô lâu tăng dùng đại pháp lực khống chế, cũng là một loại thánh vật! Nên biết đối phương còn hai viên nữa chưa xuất ra, nếu tề xuất, hắn ứng phó thế nào?
Lúc đó, lồng ngực Khô lâu hòa thượng lại lấp lánh hào quang, hai viên xá lợi tử còn lại cũng bay ra, cả ba viên xoay quanh mình lão, tuy là một bộ khô lâu nhưng khiến người ta có cảm giác thần thánh tường hòa, nảy lòng muốn quỳ xuống lễ bái.
Thần Nam hô lớn không ổn, cảm thấy chuyến này lành ít dữ nhiều, cảm giác chết chóc dâng lên trong lòng.

Con rồng du côn, Long Bảo Bảo và Tiểu Phượng Hoàng cũng thấy không xong, hoặc gầm hoặc gáy khiến cả nội thiên địa vang động.
Đúng lúc nguy cấp, thân thể Thần Nam chợt rung lên mãnh liệt, phát hào quang khiếp người, quang mang hai màu vàng, đen từ trong thân thể chiếu ra, che phủ luôn cả ba con thần thú.
Hai quang cầu, một vàng một đen từ đan điền hắn nhanh chóng bay ra, quấn lấy nhau hóa thành một tấm Thái Cực Thần Ma đồ lao vào Khô lâu hòa thượng như ánh chớp.
Khô lâu tăng từ lúc hiện thân vẫn ngồi xếp bằng, tỏ ra vô cùng vững chãi.

Nhưng… lúc này không giữ nổi bình tĩnh, phát hiện Thái Cực Thần Ma đồ, lão nhanh chóng bật dậy, không dám quay đầu chạy ngay vào trong Huyết hải như chó nhà có tang.
Hóa ra… Thái Cực Thần Ma đồ xuất hiện khiến vị tiền thân Phật Tổ cảm giác được nỗi sợ khủng khiếp.

Bình Luận (0)
Comment