Thần Mộ Ii

Chương 123


Nhìn khoảng vô tận các thần ma mộ, Thần Nam trong lòng sớm dậy sóng.
Việc hắn chấn kinh đến vậy có thể hiểu được.

Trong quá khứ xa xôi, lại có một người đông thổ, vì tây phương thần ma chết tại nơi đây, thiết lập một tòa Thần ma lăng viên.
Đó là việc xảy ra trước khi hắn xuất sinh rất lâu.

Thời kì đó Đông Tây đại lục vẫn còn chưa hợp lại làm 1.
Vì sao có người cần kiến tạo Thần ma lăng viên, rốt cục người đó có mục đích gì? Hai tòa Thần ma lăng viên ở Đông và Tây phương có mối liên hệ tất yếu gì với nhau không.
Thần Nam vẫn nghĩ rằng, Thần ma lăng viên của đông phương, do một hoặc vài vị pháp lực thông thiên xếp đặt.

Nếu như đúng là như vậy, thì thật là đáng sợ.

Bởi vì vào niên đại còn sớm hơn đó, ở đây cũng đã có một người sớm bố trí một bố cục ở đây.
Kiến tạo Thần ma lăng viên có thể đem lại cái gì cho người bố cục ra nó?
Thần Nam liên tưởng đến bản thân mình, hắn ngoại trừ sống lại từ Thần ma lăng viên, bên trong còn có hai quang cầu ẩn hàm thần ma lực.

Quang cầu đen trắng đó từng làm cho vô danh thần ma cảm thấy sợ hãi, đã từng dễ dàng thôn phệ Tây phương Minh thần.

Hắn vẫn còn nhớ rõ những lời mà Minh thần thốt lên trước khi chết: “Thần ma lăng viên, chúng thần tề tụ, đồ tác giá y”.
Đó cuối cùng là thành toàn cho ai đây? Rõ ràng là cho người bố cục
Thần Nam có chút sợ hãi.

Hắn hoài nghi có người lợi dụng cơ thể hắn, nuôi dưỡng quang cầu hai màu đó, cuối cùng hai quang cầu ẩn chưa thần ma lực sớm muộn cũng bị người ta thu hồi, đến lúc đó hắn không đảm bảo sẽ không bị hạ độc thủ.
Nghĩ đến mỗi lần lưỡng sắc quang cầu xuất hiện, đều cùng nhau quay tròn, hình thành một thái cực đồ, Thần Nam đột nhiên liên tưởng đến thái cực đồ to lớn xuất hiện trong luân hồi trì.
Cái thái cực đồ khổng lồ đó không phải cũng hình thành như vậy sao? Nhìn thấy một tòa Thần ma lăng viên còn lâu đời hơn trước mặt, Thần Nam cảm thấy rất có khả năng đó.
Hai cái thái cực đồ to nhỏ, lúc đó từng đối chọi cùng nhau, dường như có một mối liên hệ vi diệu nào đó.

Điều này càng làm hắn đem đông tây phương Thần ma lăng viên hoàn toàn liên hệ với nhau
Chỉ là chủ tể giả ở đây dường như cường đại hơn.

Hoàng Tuyền, Nại Hà kiều, Huyết hải, Tử vực, Luân hồi môn…đã bị phát hiện, bao nhiêu công trình lớn như thế, mà vẫn chưa từng bị phát hiện.
Khải Sắt Lâm và ba con thần thú cũng cũng đang quan sát những ảo tượng đó.

Bọn họ đang kết hợp các truyền thuyết lâu đời, đoán xem hư ảnh đó rốt cục là vị chủ thần nào.
Thần Nam từ từ rời khỏi, hắn cần một mình yên tĩnh suy nghĩ một lúc
Vô tình, hắn tiến vào nơi sâu nhất của rừng tuyết phong, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên.

Hắn chợt phát hiện ở phía trước có ba gian nhà cỏ, máu trong người hắn đột ngột chảy mạnh lên
Cảm ứng thấy trong ba gian nhà cỏ đó không có chút sinh mệnh ba động nào.

Thần Nam từ từ bước tới trước, đến trước mặt ba gian nhà cỏ đó, nhẹ nhàng đẩy cửa.

Bên trong bày biện rất đơn giản, chỉ có mọt giường, một bàn, một ghế một thạch đài (đài bằng đá), còn lại không có vật gì khác nữa.
Có thể thấy, chủ nhân đã rời đây một khoảng thời gian rồi, bởi vì bên mặt bàn có một lớp bụi phủ dày
Nhà cỏ, tuyệt không kiên cố giống với cổ thành hay thần điện được làm bằng kim cương nham.

Nó không thể tồn tại lâu được.

Xem ra chủ nhân của nó vài năm trước còn cư ngụ tại đây.

Ở đây rất gần Thần ma lăng viên, còn liên quan đến thân phận của chủ nhân nơi đây, rất dễ dàng đoán được đó là người cùng nhóm với bố cục nhân, có thể chính là người đó, hoặc là người được hắn phái tới coi mộ.

Bởi vì người thường không thể dễ dàng tiến vào thế giới kì dị này, chứ đừng nói tới cư ngụ ở nơi đây.
Nghĩ đến người trông mộ, Thần Nam đột nhiên nhớ lại lúc hắn hồi sinh từ Thần ma lăng viên, nhìn thấy thủ mộ lão nhân.

Lúc đó hắn không nghĩ nhiều, hiện giờ nghĩ lại có lẽ lão nhân đó cũng không phải là một nhân vật đơn giản.
Chỉ là, bất luận thế nào, khi mà thực lực của hắn chưa đủ mạnh, hắn không muốn kiểm chứng, hắn không thể mạo hiểm.
Đột nhiên, Thần Nam phát hiện thạch đài trong phòng có hai hàng chạm khắc, hắn không kìm được chăm chú quan sát.
Cái thạch đài này hình dạng quái dị, rất giống với bái tướng đài.

Trên mặt khắc hai hàng chữ chấn động người xem: ức vạn sinh linh vi binh, bách vạn thần ma vi tướng (nghìn vạn sinh linh làm binh lính, trăm vạn thần ma làm tướng).
Thần Nam thầm kinh dị, lẽ nào cái thạch đài này có cái gì đó cổ quái? Hắn nhẹ nhàng sờ vào, thạch đài đột nhiên kịch liệt chấn động, sau đó nhanh chóng biến lớn, trong lúc Thần Nam còn chưa kịp có phản ứng, bỗng không hiểu tại sao mình đã đứng bên trên thạch đài rồi.
“Oành”
Căn phòng cỏ bị phát nát, thạch đài trong chớp mắt bay vụt lên, mặt đài hóa thành chu vi trăm trượng.

Thạch đài mang theo Thần Nam nhanh chóng lao lên không trung, thạch đài nhỏ lúc này thực sự hóa thành Bái tướng đài.

Một cỗ lực lượng khủng khiếp khó tưởng tưởng đột nhiên bạo phát, toàn bộ khoảng trời đất rung động.
Thần ma lăng viên bên dưới bắt đầu kịch liệt chấn động, từng ngôi mộ bắt đầu sụp xuống, từng đôi thủ chưởng xuyên qua đất trồi lên.
Cùng lúc, các địa phương khác nhau ở trên Thiên Nguyên đại lục đều phát sinh những chuyện kì dị
Tây phương, Thập bát tằng địa ngục ở bên dưới thần điện tổng bộ của quang minh giáo hội tây phương kịch liệt chấn động, tiếng ma gào vang đến tận trời.
Một thần chức nhân viên kinh hoàng thất thanh, trực tiếp tiến vào đại điện của giáo hoàng, hô lớn: “Giáo hoàng đại nhân, không ổn rồi, thập bát tầng địa ngục đại loạn, các ác ma bị phong ấn có khả năng…sắp thoát ra rồi’.

Giáo hoàng nhắm mắt, trầm giọng nói: “Việc này ta không ngăn cản nổi, nếu như bọn chúng thực sự thoát ra, có lẽ là ý trời…” sau đó lão không nói gì, xua tay cho viên thần chức đang muốn nói nhưng không dám lui xuống.
Bên trong đại diện, giáo hoàng thở dài một tiếng, tự nhủ: “Thiên sứ liên tục hạ giới, mưu đồ bất chính.

Chư thần thiên giới, không ngờ lại có rất nhiều ngươi lo sợ lão quang minh thần sống lại.

Tất cả mọi thứ trong tương lai không biết sẽ tạo thành sát nghiệt như thế nào.

Hiện tại…vĩnh hằng sâm lâm cũng khó bảo toàn trầm tịch, đại loạn có lẽ không còn xa nữa.
Vào lúc tây phương phát sinh dị loạn, Đông phương ở rất ra cũng đồng dạng không yên ổn.
Bên trong Đỗ gia huyền giới, đầu lâu của thiên ma phát ra một tiếng hét thê lương.
Bên trong Lí gia huyền giới, Phong ma phát ra một tiếng hét bất cam chấn động trời đất.
Đạm Đài cổ thánh địa, ác ma bị phong ấn, bắt đầu không ngừng công kích phong ấn, tiếng la hét chấn động màng nhĩ.
Đông phương Thần ma lăng viên rung động không ngớt.

Vào lúc các phần mộ muốn nổ tung, lão nhân trông mộ thần bí, một cước đạp xuống giữa lăng viên, lăng viên chớp mắt khôi phục bình tĩnh.
Lão nhân nhìn vọng về Tây phương, tự nói với bản thân: “Bái tướng đài..”

Bình Luận (0)
Comment