Thần Mộ Ii

Chương 125


Khải Sắt Lâm hét lên thất thanh, dù thế nào nàng cũng không thể tưởng tượng được, một viễn cổ đại thần 12 cánh, không ngờ chỉ trong chớp mắt bị tòa đài cao kia đánh tan, lập tức hóa thành tro bụi.

Điều này vượt quá sự tưởng tượng của nàng.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng tràn đầy vẻ kinh hãi, đôi mắt long lanh nhìn lên cao không chớp mắt.
“Vô lượng..cái gì đó Phật Phật Phật” con rồng du côn líu của lưỡi, hai mắt trợn trừng lên như muốn lồi ra ngoài, nhìn chằm chằm vào Bái tướng đài, lắp bắp nói: “Đó là cái quái quỷ gì vậy…đáng chết…làm cho ta phát sợ lên được”.
Tiểu Phượng Hoàng sợ đến nỗi run lẩy bẩy, đã sớm chui vào trong lòng Khải Sắt Lâm, thấp giọng nói: “Khủng khiếp quá, đáng sợ quá”.
Long bảo bảo trợn mắt há hốc mồm, cặp mắt cũng nhìn chằm chằm vào Bái tướng đài, sao đó mơ hồ nói: "Đáng sợ thật, khí tức quen thuộc quá, dường như ta đã gặp ở đâu rồi thì phải, thật là kì quái…”
Ở trên cao, hai dòng đại tự đỏ rực như máu vẫn đan chéo nhau, lấp lánh giữa không trung
“Triệu vạn sinh linh làm binh lính, trăm vạn thần ma làm tướng”
Hai hàng chữ màu máu vô cùng bắt mắt, vô cùng chấn nhiếp lòng người.
Thần Nam khó tiếp tục giữ bình tĩnh, trong lòng bắt đầu nổi sóng.
“Không thể tưởng tượng được, rốt cục là có chuyện gì xảy ra? Nguồn gốc của Bái tướng đài rốt cục là loại khí vật gì? Không ngờ nó có thể làm cho một viễn cổ thần linh 12 cánh tan thành mây khói, vì sao nó lại có sức mạnh cường hoành khủng khiếp đến như vậy?”.

Trong lòng Thần Nam tràn đầy nghi vấn, nhìn Thần ma lăng viên bên dưới, cánh tay hua hua trên các ngôi mộ “ vì sao các thi thể thần ma đã chết đều có những biến động kì dị? Bọn họ sớm đã mất đi sinh mệnh, lẽ nào bọn họ còn có thể hồi sinh? Rõ ràng là không hề có chút sinh mệnh dao động, làm sao có thể giãy giụa, muốn thoát ra khỏi các ngôi mộ? Lẽ nào có người đang triệu hoán bọn họ?”.
Grào…
Grào..

Bên trong Thần ma lăng viên, các viễn cổ thần ma mai táng trong các mộ phần, dường như cảm giác được sự tan biến của viễn cổ thần linh 12 cánh, đồng loạt phát ra những tiếng la hét vang trời
Những hàng mộ rung động càng kịch liệt, dường như các thi thể của viễn cổ thần ma tại đây sắp phá đất xông ra.
Ở trên cao, hai hàng đại tự đỏ rực máu tươi càng ngày càng rực rỡ, cuối cùng điểm gia nhau của hai hàng chữ, từ từ áp xuống Thần ma lăng viên, nó phát ra một cỗ đại lực khủng khiếp khó có thể tưởng tượng, như biển lớn, như non cao, điên cuồng áp xuống bên dưới.
Khải Sắt Lâm và bọn Long bảo bảo như những chiếc lá giữa cuồng phong, bị cuốn vèo ra bên ngoài Thần ma lăng viên, sức mạnh lan tỏa cuốn theo làm bọn họ liêu xiêu dập dờn bay đi.

Đến tận khi bọn họ bị cuốn ra ngoài gần 10 dặm mới rơi xuống đất.

Lúc này bọn họ đã cách xa Thần ma lăng viên, chỉ có thể phi lên cao quan sát Thần ma lăng viên từ xa.
Những viễn cổ thần ma đã chết không hiểu vì sao xuất hiện những biến động dị thường, khi mà rất nhiều thần ma muốn thoát ra khỏi phần mộ, hai hàng đại tự màu máu đan chéo nhau đã áp xuống Thần ma lăng viên, huyết quang vô tận xông lên tận trời, triệt để bao phủ toàn bộ Thần ma lăng viên.
Từng ngôi mộ đã sụp xuống rung lên kịch liệt, từng đôi thần thủ, hoặc cốt trảo múa lượn, những tiếng hú hét càng đinh tại nhức óc, nhưng không còn một thi thể thần ma nào có thể thoát lên khỏi mặt đất.

Một cỗ lực lượng như đại dương cấm cố trong khu vực Thần ma lăng viên, ngăn cản những dị động của những thần ma đã chết.
“Rốt cục là có chuyện gì?”.

Nhìn cảnh tượng kì dị bên dưới, Thần Nam hoàn toàn mơ hồ, hôm nay hàng loạt những cảnh tượng chấn hám dường như biểu hiện một cái gì đó đối với hắn.Dường như các loại bí mật đồng trời từ trước đến giờ sắp hiện ra, nhưng đến hiện tại hắn vẫn cảm thấy không bắt được một chút manh mối nào.
Những thần ma đã chết đang gào thét, Bái tướng đài thần bí đang phát ra hào quang vạn trượng, tất cả mọi thứ đều đang diễn ra bên trong Thần ma lăng viên.
Hồi sinh từ trong thần mộ, rồi lại đến một Thần ma lăng viên thần bí từ thời viễn cổ, từ điểm đầu tới điểm kết thúc, hay là quay về điểm khởi đầu.
Khoảng khắc vĩnh hằng.

Đột nhiên, Thần Nam không hiểu vì sao, chợt xuất hiện một cảm giác, thời gian chính đang nhanh chóng trôi đi bên cạnh hắn, dường như hắn đột phá qua hạn chế của thời gian và không gian, hắn cảm giác bản thân dường như xuyên qua thời kì thái cổ hồng hoang, dường như trở về trong hỗn độn
Khu Thần ma lăng viên cổ lão truyền ra những ba động vô cùng kì dị, chúng thần nộ hống, chúng ma gào thét, những nỗi tuyệt vọng của thần linh trước khi chết, dường như từ vạn năm trước xuyên qua thời gian không gian hiển hiện tại đây.

Ngay tiếp theo, những tình tự dao động của viễn cổ thần ma thoát ra khỏi khoảng thế giới thần bí đó, lan tỏa tới từng ngóc ngách trên Thiên Nguyên đại lục.
Lúc này, tại các huyền giới trên Thiên Nguyên đại lục, những lão tiền bối có thực lực siêu tuyệt, dường như đều cảm ứng được một nỗi bi thương cực lớn, dường như những người đó đều bị nỗi bi thương đó bao phủ, cảm nhiễm, những cường giả đó trong lòng tràn đầy một nỗi tuyệt vọng.
Trước ngực Thần Nam, ngọc như ý lâu rồi không có động tĩnh, đột nhiên nóng lên, sau đó từ bên trong truyền ra một tiếng thở dài du dương, dường như là từ xa xưa vọng lại
“Thần đã chết, ma đã diệt…”
Đồng thời, phía đông của Thiên Nguyên đại lục, lão nhân giữ mộ của Thần ma lăng viên lặng lẽ vọng nhìn tây phương tự nói: “Trời ta tan, đất đã nát…
Toàn bộ Thiên Nguyên đại lục rung chuyển, những người cảm nhận rõ nhất điều này là các thần chức nhân viên của Quang minh thần điện tây phương.

Mười tám tầng địa ngục vốn đã hỗn loạn, trong đó, tầng địa ngục thứ 10 càng hỗn loạn bất kham.

Ở đó phong ấn một đại lão yêu của Đông thổ, năm đó vì bị đánh giá sai thực lực, bị phong ấn nhiều hơn một tầng, hiện giờ bắt đầu làm loạn.
“Ộp”
Một tiếng ếch kêu vang dội xuyên qua mặt đất, ở giữa tầng địa ngục thứ 10, một núi thịt khổng lồ run rẩy mãnh liệt, bắt đầu điên cuồng công kích phong ấn thần thánh của tầng địa ngục đó.
Tòa núi thịt đó cao khoảng 20 trượng, máu me be bét, đó là một con thanh oa (ếch xanh) khổng lồ, nhưng dường như bị người ta chém làm đôi, bởi vì nó chỉ còn có một nửa thân thể, cả cái đầu cũng thể, bên trên chỉ còn nửa cái đầu ếch và một cái mắt thô lố.


Vết thương kéo dài nửa người bê bết máu, dường như là vừa mới bị chặt đứt đôi xong.

Nhưng sự thật thì đó là một vết thương đã nghìn năm nay
Con ếch xanh khổng lồ nhìn vô cùng đáng sợ, tiếng gầm của nó mang đầy cừu hận: ‘Ta muốn nhìn thấy ánh mặt trời, ộp ộp…”
Từng đạo từng đạo hắc sắc thiểm điện, không ngừng phun ra từ mồm nó, tấn công phong ấn thần thánh của tầng địa ngục đó.
Đồng thời , trong Côn Lôn sơn, yêu tộc thánh địa của đông phương, Ma Oa, một trong bốn đại yêu ma trong huyền giới đột nhiên mở mắt, phát ra hai luồng kim quang đáng sợ, lão mở cửa bước ra khỏi tịnh thất nói: “Trả lại kim thân cho ta, ta đợi ngày này đã lâu rồi”.
“Ma Oa, lão đừng có manh động”, Đoan Mộc, một trong bốn đại yêu ma trong huyền giới đột nhiên xuất hiện gần đó: “Ta biết lão muốn đến thập bát tầng địa ngục của Tây phương, nhưng ngươi vạn lần không thể lỗ mãng.

Thật bát tầng địa ngục không phải chỉ đơn giản như là ngươi tưởng tượng, đừng quên ngàn năm trước lão đã phải bỏ lại nửa thân hình mới có thể đào thoát.
“Không thể tiếp tục đợi được nữa, ta nhất định phải khôi phục lại cơ thể” Ma Oa lúc này nhìn bộ dạng trông như một lão nhân, nhưng lại phát ra một cỗ yêu khí bao trùm trời đất
“Ngươi đã tu phục được cơ thể bị chém đứt, còn cần nửa cơ thể còn lại để làm gì/”.
“Thân thể tu phục cuối cùng cũng không có được sự thoải mái của bổn thể, khó có thể phát huy hết được Tam chuyển ma oa công của ta” Ma Oa hét lớn: “Tương lai sẽ có đại loạn, ta cần phải đoạt lại phần cơ thể trước thời điểm đó, giúp bản thân trở lại đỉnh cao phong độ”
Đoan Mộc nói: “Huyền chiến thời đại ngàn năm trước, lão đại náo tây thổ, liên tục giết chết nhiều thần long kị sỹ và thiên sứ, rồi bị phong ấn tại thập bát tầng địa ngục.

Chính là ta và Nê Nhân liên thủ chống lại rất nhiều tiền bối cao thủ, mới giúp ngươi thoát được nửa tính mệnh của mình.

Đó không phải là nơi tốt lành, lẽ nào lão đã quên giáo huấn năm đó, lẽ nào người còn muốn tới Tây thổ làm loạn.
“Ộp Ộp Ộp, ngàn năm trước mặc dù ta đã tiêu diệt rất nhiều cao thủ, nhưng cuối cùng cũng đã trả giá.

Lần này ta quyết định cho những lão khốn dám còn ở lại nhân gian một bài học máu, ta nhất nhất định phải thu lại nửa phần cơ thể của ta”.


Lúc này, ma vương sát khí trùm trời, hai mắt đỏ rực lên, tựa hồ đang nhớ lại thảm sự nghìn năm trước.
“Ngươi đoạt lại rồi làm sao”, Đoan Mộc cố gắng ngăn căn: “Nửa phần cơ thể đó của ngươi đã tự sản sinh linh trí, bây giờ nó có thể được coi là một cá thể, hơn nữa vô cùng tàn ác, đại biểu cho mặt ác của ngươi, là hóa thân của tà ác.

Nửa con ếch đầy tự hào trong thập bát tầng đại ngục, tuyệt đối sẽ không tái dung hợp với lão”.
“Bất kể thế nào, ta nhất định giúp nó thoát ra trước, sau đó thu phục nó.

Nếu như nó dám kháng lại ý của ta, ta sẽ đem nó luyện thành thân ngoại hóa thân.

Bây giờ mấy cái lão bất tử đó, không kẻ nào tự nguyện lộ diện, chính là cơ hội xuất thủ tốt của ta.”.

Ma vương bay lên, từng đám ma vân che lấp cả bầu trời, cuồn cuồn hướng về phía cửa ra của Huyền giới.
Đoan Mộc nhìn theo hình bóng của Ma Oa, thở dài: “Lẽ nào đại loạn sẽ khởi đầu từ yêu tộc ta.

Nhưng chúng ta đã ra lệnh phong bế các thông đạo với các huyền giới khác, hoàn toàn cắt liên hệ với bên ngoài.

Lẽ nào đến như vậy vẫn không thể may mắn thoát được lần chiến loạn này? Nẽ nào yêu tộc của ta lại là ngòi nổ cho chiến loạn”.
Ma oa bay ra khỏi Yêu tộc thánh địa, trên núi Côn Lôn lập tức mây đen bao phủ, một cỗ yêu khí bàng bạc bao phủ bốn phía, một thân hình ếch xanh lúc ẩn lúc hiện, vô cùng cao lớn, giống như một ngọn núi nằm trên ma vân, cưỡi trên một cỗ cuồng phong bay về tây phương.
“nửa thân ếch, hài tử của ta, ta đến đây..Ộp Ộp”

Bình Luận (0)
Comment