Thần Mộ Ii

Chương 145


“Grào…” tiếng rồng gầm vang vọng trời đất, một con ngũ sắc thần long khổng lồ nhanh chóng từ xa bay lại, đôi cánh to lớn tạo ra những đợt cuồng phong cuồn cuộn.
“Con rắn bốn chân kia! Lan Đức La Ni ta tìm ngươi mấy nghìn năm rồi, không ngờ ngươi thực sự vẫn chưa chết!”.

Tiếng gầm thét của con rồng này làm người ta ong hết cả tai.
Ta khinh! Con thằn lằn to xác kia, ngươi vẫn chưa chết à! Vừa dài vừa béo, tròn như một quả bóng, thật là đáng làm thịt đem ra chợ bán!”.

Con rồng du côn phản đòn, ngôn ngữ còn cay độc hơn.
Ngũ sắc thần long Lan Đức La Ni càng tới gần, trên không từng trận khí lưu cuồn cuộn thổi qua, y phục của Thần Nam tung bay phần phật, Tiểu Phượng Hoàng không chịu nổi, phải trốn vào trong lòng Thần Nam.
Con thần long tây phương này, thân hình thật vô cùng to lớn, dài tới bốn mưoi trượng, toàn thân phủ đầy vẩy ngũ sắc, quang hoa lấp lánh, trên đầu có một đôi sừng thủy tinh lấp lánh, tạo cho nó một uy thế riêng.
Đôi mắt to tướng phát ra những ánh nhìn oán hận, rừng rực lửa oán hận như sẵn sàng phun ra ngoài.

Đôi trảo sắc nhọn vô cùng, phát ra những tia sáng lạnh lẽo.

Chiếc đuôi to lớn, mạnh mẽ.
Không thế không nói, con rồng du côn nói nó béo cũng có chút đạo lý.

Con rồng này nhìn như một hòn núi thịt.

Nhưng chỉ là, nó không hề béo chút nào, mà là quá cường tráng, hình dáng trông rất đô con, khiến nó trở lên vô cùng vạm vỡ, phong mãn.

Mặc dù thể hình của Tây phương thần long không phản ánh sức mạnh bên trong, nhưng không thể không công nhận ngũ sắc thần long Lan Đức La Ni thực sự tạo cho người đối diện một áp lực rất lớn.
Thật không thể có sự so sánh giữa những con rồng với nhau.

Ngân long Giai Ti Lệ dài mười trượng, so với Lan Đức La Ni dài 40 trượng, thật vô cùng nhỏ nhắn, xinh xắn.
Cho dù là Tử kim thần long có hiển lộ bổn thân, thì cơ thể dài ba mươi trượng của nó cũng hơi khó nhìn.

Cơ thể thuôn dài của nó dưới mắt ngũ sắc thần long không khác gì một con giun dài.

Đương nhiên đó chỉ là cách nhìn mà thôi.


Vì trong mắt con rồng du côn, ngũ sắc thần long cũng chỉ giống như một con thằn lằn mập ú.
“Chết đi! Con rắn bốn chân ti tiện, vô sỉ, hạ lưu”.

Lan Đức La Ni bụng đầy lửa giận, gầm vang một tiếng, chiếc miệng khổng lồ phun ra một phiến “đao vũ” khổng lồ.

Một ma pháp phong nhận (lưỡi đao gió) lấp lánh hàn quang bao trùm trời đất chớp mắt đã vây lấy Tử kim thần long”
“Cẩn thận”.
Giai Ti Lệ thấp giọng hô lên, nàng vẫn còn rất quan tâm đên con rồng du côn.

Lan Đức La Ni là một trong mười cao thủ của Long tộc, thực lực cao thâm khó dò.

Còn Tử kim thần long bị phong ấn ngàn năm, căn cứ theo hình thể của nó, rõ ràng là nguyên khí đại thương.
“Tử kim đại tiên, thiên hạ đệ nhất.

Hiệu lệnh tây thổ, kẻ nào dám nghịch.

Tây phươn bất bại ta đã quay lại, grào…” Tử kim thần long ngẩng cao đầu gầm rú, thật giống như một lão yêu vạn niên xuất thế
Nhưng Tử kim thần long cũng không phải kẻ hồ đồ, nó liên tục phát động tử kim long trảo, toàn bộ khoảng không gian lân cận rung chuyển kịch liệt, thiên địa nguyên khí hóa thành những đợt sóng hữu hình, lấy nó làm trung tâm, hùng dũng lan tỏa ra bốn phía, tiêu diệt toàn bộ đao vũ đang chém tới.
Ngân long có chút hoảng hốt, đứng bên cạnh hô lớn: “Không biết cái loại rồng gì đây nữa.

Lúc nào rồi còn ănnói lung tung, còn không nhanh nghiêm túc đối địch”
“Giai Ti Lệ, làm sao nàng lại giúp cho tên khốn đó?” Âm thanh chát chúa cảu Lan Đức La Ni vang lên, tràn đầy bất mãn.

“Tên khốn này cũng đã từng trộm cắp nhà nàng, nó là con rắn bốn chân mà rất nhiều thành viên long tộc tây phương của chúng ta muốn tiêu diệt mà”
“Ta khinh! Long đại gia ta nhổ vào mặt ngươi” Tử kim thần long hét lớn: “Tên khốn mập ú nhà ngươi, chẳng qua chỉ là một con thằn lằn to xác qua đường ai cũng muốn đánh.

Ta là Tây phương bất bại, bên trong xưng tôn, thiên hạ xưng hùng, vạn long kính ngưỡng, vạn con mắt nghìn vào kính ngưỡng, là con rồng đẹp trai nhất trong thiên hạ, người đừng có bôi nhọ thanh danh của ta”.
“Con rồng chết tiệt nhà người, cái tính ba hoa khoác lác chẳng hề thay đổi, hôm nay ta muốn lột da ngươi bọc trống, róc xương ngươi làm dùi”.

Lan Đức La Ni gầm rú liên miên, không ngừng thi triển long ngữ ma pháp.


Từ trên cao, thiểm điện, hỏa diễm, băng đao, phong nhận điên cuồng lao xuống, ma pháp công kích cuồng bạo bao vây lấy Tử kim thần long, toàn bộ khu vực sôi lên.
Con ngũ sắc thần long này là một trong thập đại cao thủ của Long tộc, ở tuổi đó mà có được thực lực này không phải dễ, ma pháp công kích trùng điệp, tạo thành nguyên khí ba động kịch liệt, sớm đã kinh động đến Bái Đán thành.

Rất nhiều cao thủ vì mười tám tầng địa ngục mà đến, cảm ứng được khí tức cường đại ba động, lập tức tụ tập về đây.
“Thần tình yêu oi, Tử kim thần long thúc thúc như một chiếc lá giữa biển khơi, bảy nổi ba chìm” Tiểu Phượng Hoàng nhìn Tử kim thần long bị tấn công tới mức chỉ biết thụ động phòng thủ, kêu lên cảm thán”.
“Lực bạt sơn hề khí cái thế! Grào…” Tử kim thần long huy động hai cây côn (thần côn) khổng lồ chống trả.

Nhưng hiển nhiên, lúc này nó không còn là đối thủ của đại địch ngày xửa, sau khi mất đi long nguyên đã khiến nó mất đi tư cách tuyệt đỉnh cao thủ của nhân gian
“Mẹ nó nữa chứ, nếu không phải long đại gia ta bị nữ yêu đó hút hết long nguyên, bây giờ ta đã sớm giẫm chết con thằn lằn mập ú nhà ngươi” con rồng du côn càng ngày càng bị động, nhưng ngoài miệng vẫn không phục.
“Ha Ha…con rắn bốn chân đáng chết nhà ngươi tu vi xuống thấp quá, ta xem ngươi khua môi múa mép có hiệu quả gì không”.

Lan Đức La Ni một mặt thi triển ma pháp cuồng bạo, một mặt tiến lại gần Tử kim thần long, thân rồng khổng lồ vũ động tấn công, thật là loại vũ khí tốt nhất
Bình
Phập
Keng
Trên cao, Tử kim thần long dài ba mươi trượng bắt đầu dùng thân thể cận chiến với ngũ sắc thần long dài 40 trượng, nhục thể của bọnchúng cường hãn đến cực điểm, sau khi va chạm liền tạo ra những thanh âm kim loại ma sát, thậm chí còn tóe lửa.
Thần Nam âm thầm tặc lưỡi, hai hình thể đó thật quá khoa trương, không hổ danh là thần thú trong trời đất, nếu nói về thể chất, có lẽ không có chủng tộc nào so được với long tộc
Hai con rồng rõ ràng đã thực sự tức giận, triển hai những đòn tư sát hung mãnh lăng lệ.

Nhưng Tử kim thần long rõ ràng rơi vào thế hạ phong, đối với nó mà nói, Lan Đức La Ni giống như một hòn núi, mỗi lần bị y đánh vào nó đều văng ra trăm trượng, nhưng nó tấn công thì đối phương chẳng mảy may suy chuyển
“Hừ, làm ta tức chết mất, rồng xuống đồng bằng bị thằn lằn khinh! Ngươi là con thằn lằn đáng chết.

Ta mà còn tu vi năm đó, thì hôm nay ta không muốn ăn thịt thằn lằn cũng không được” Tử kim thần long bị đánh đến mức thực sự tức giận, nhưng vô cùng phiền muộn, hiện giờ nó không thể nào đánh lại đối phương
Thần Nam bí mật truyền âm cho Long bảo bảo và Tiểu Phượng Hoàng: “Chúng ta chuẩn bị lên, nếu không con lươn kia chắc chắn sẽ bị người ta lột da”.
Sức mạnh của Tiểu Phượng Hoàng không đáng kể, nhưng thực lực của Long bảo bảo thì cực ổn.

Đầu tiên tiểu long lắc lư bay lên phía trước mặt Lan Đức La Ni, bộ dạng giống như lúc nào cũng có thể bị gió cuốn đi mất, nó chớp chớp đôi mắt trong trẻo của mình, vất vả giữ vững cơ thể trong gió, ngọng ngiụ van vỉ ngũ sắc thần long: “Đừng đánh nữa…nếu không…nếu không…”
“Nếu không thì làm sao?” Lan Đức La Ni nhìn bộ dạng trẻ con đáng yêu của tiểu long, cảm thấy vô cùng bất ngờ, nhưng lập tức cười lên hả hả: “Giai Ti Lệ nàng nhìn thấy chưa? Cái con rắn bốn chân này có phải là thứ tốt đẹp gì đâu? Phản bội nàng rồi còn có con với kẻ khác, uổng cho chúng ta năm đó đối với nàng một lòng một dạ.


Nàng không thèm để mắt đến ai, mấy ngàn năm nhớ nhung kẻ du côn đó, thật là làm cho người ta đau lòng!”.
Ngất
Bây giờ thì Thần Nam đã hiểu, vì sao con ngũ sắc thần long này lại hận Tử kim thần long đến như vậy.

Thì ra là còn nguyên nhân khác, không ngờ chúng còn là tình địch của nhau.

Xem ra năm đó con rồng du côn thật chẳng tốt đẹp gì, những con thần long mà nó khoắng sạch bảo tàng trước khi lên đường có lẽ đều là những kẻ cùng tranh đoạt Giai Ti Lệ với nó.
“Nếu không…nếu không…ta không khách khí với ngươi!” Long bảo bảo thật giống như một đứa trẻ ngượng ngùng thốt lên câu đó.
“Ha ha…ngươi còn chưa dài hơn một đốt ngón tay của ta, người không khách khí với ta thì đã sao?” Lan Đức La Ni một bên chiến đấu với Tử kim thần long, một bên nhìn tiểu long một cách đầy hứng thú, nó cảm thấy rất thú vị.
“Ta…thực sự không khách khí nữa” tiểu long tiến lên phía trước
“Ha ha…lại đây, đừng khách khí” ngũ sắc thần long cười lớn: “Con rắn bốn chân kia, đứa con tư sinh của ngươi thật thú vị, mới dứt sữa à? Chỉ là, con rắn bốn chân nhà ngươi thực là khốn nạn, nhìn là biết ngay mẹ của con rồng nhỏ này là một hoàng kim thần long của Tây phương, tên khốn đáng chết nhà ngươi thật vô sỉ, toàn cướp đọat mỹ nữ của Tây phương chúng ta, hôm nay không biến ngươi thành thái giám không được”.
“ Ta *&6(*&#^!&#%@” Tử kim thần long tức giận chửi lại
Đồng thời, tiểu long nhanh chóng bay lại gần mắt phải của ngũ sắc thần long, dường như không đủ sức lực, vẫy cánh liên hồi, cẩn thận tự hỏi: “Ta…không biết ta có bị hụt hơi không?”.
“Đến đây, đến đây, tên tiểu quỷ kia, mau đến đấm bóp cho ta, không cần sợ” Lan Đức La Ni không biết sống chết gọi tiểu long”.
“Được , ta đến đây, đến lúc đó ngươi đừng trách ta nhé, là người để cho ta đánh ngươi” Tiểu long ngọng ngiụ nói, giơ đôi hoàng kim sắc tiểu quyền đầu lên, đôi mắt to tròn chớp chớp tràn đầy hưng phấn.
“Tiểu quỷ, ngươi còn do dự cái gì…grào….đáng chết, mắt của ta…grào…mũi của ta…đau chết mất, khốn nạn, tên khốn đáng chết…grào…”
Một giây trước đó, đôi hoàng kim sắc tiểu quyền đầu của Long bảo bảo đột nhiên to lên gấp trăm ngàn lần, to như một căn phòng, một quyền lạnh lùng đánh thẳng vào mắt phải của ngũ sắc thần long, một quyền đấm thẳng vào mũi nó.
Ngũ sắc thần long nổ đom đóm mắt, mũi chảy máu ròng ròng, mắt phải thâm quầng, sưng phù giống như một cái bánh bao cháy khổng lồ.
Đó là tiểu long còn hạ thủ lưu tình, nó thấy con rồng này không phải là xấu, nếu không một quyền ở cự li gần như vậy, cho dù đối phương là thần long, có lẽ mắt phải cũng đã vỡ nát rồi.
“Mi là tên tiểu quỷ đáng phanh thây xé xác…grào”
Tiểu long chớp chớp mắt ngây thơ vô tội nói: “Là người để cho ta đánh mà…”
Hàng nghìn năm nay, đây là lần đầu tiên Lan Đức La Ni bị thiệt thòi thế này, hiện giờ nó bị đau đến đơ cả người, ôm lấy mũi và mắt gào thét liên miên
Thân là một trong thập đại cao thủ của long tộc Tây phương, địa vị và thực lực đều siêu nhiên, gặp phải tình huống này đối với Lan Đức La Ni thật là chưa từng tưởng tượng, vừa tức tối vừa đau khiến nó suýt ngất.
Lúc này, ở trên không đã có không ít tu luyện giả tụ tập, những người đó đều đến từ Bái Đán thành.

Bọn họ đều vì mười tám tầng địa ngục mà đến, có thể nói đều là các huyền giới cao thủ có danh tiếng tại Tây thổ, nhìn thấy cao thủ long tộc lại bị một con tiểu long đánh đến sưng cả mắt, mọi người đều há hốc miệng ra cười (lúc này nhét một con trâu vào cũng vừa)
“Ta không có tóc, ta không có đậu hũ” Tiểu Phượng Hoàng kinh hoàng, chớp chớp đôi mắt đẹp, quan sát những cao thủ xung quanh: “trời ơi, có bao nhiêu quái nhân đến, con khỉ kia và sao lại có sáu cái đầu nhỉ?”.
“Đó là Lục đầu thần ma viên, đừng có ăn nói lung tung, đó không phải kẻ dễ trêu đâu” Giai Ti Lệ dường như rất có cảm tình với Long bảo bảo và Tiểu Phượng Hoàng.

Nhìn thấy Tiểu Phượng Hoàng ăn lỡ lời, lập tức giải thích với nó.
“a, người kia vì sao lại cưỡi lên lưng tộc nhân của tỷ”.
“Đó là một thần long kỵ sĩ thực lực cường đại, nhưng con rồng đó cũng là một cao thủ của long tộc ta.

Bọn họ có khế ước bình đẳng với nhau, cũng không có vấn đề gì?”

“A, người kia vì sao lại có cánh, có phải là người chim không?”
“Người chim? Trời ạ, không ngờ…là thiên sứ” Giai Ti Lệ bất lực đáp lời
Thần Nam cảm giác tình huống có chút không ổn, vốn là muốn hợp sức đánh Lan Đức La Ni, nhưng bây giờ lại tụ tập không biết bao nhiêu cao thủ Tây thổ, nếu như hắn cùng ba con thần thú đánh hội đồng, chỉ e là sẽ có sự tình bất diệu phát sinh.

Ngoài ra chỉ có trời mới biết con rồng du côn đáng chết vạn lần đó rốt cục là có bao nhiêu cừu nhân.
Hơn nữa, khi Giai Ti Lệ giải thích với Tiểu Phượng Hoàng, Thần Nam cũng đã phát hiện trong những kẻ đến xem chiến có cả thiên sứ hàng lâm.

Thần Nam biết là sắp có chuyện lớn.

Có lẽ cái vũng nước này sẽ càng thêm đục.
Tử kim thần long hiển nhiên cũng đã nhìn rõ tình thế trước mắt, nó đưa mắt quan sát đám người một cách thận trọng.

May mà không phát hiện thêm kẻ địch ngày trước nào nữa.

con rồng du côn vừa bị đòn đau, lại vừa bị người ta đứng xem chỉ trỏ, cảm giác vô cùng bực bội, hét lớn: “Long đại gia ta không phát uy, các ngươi chắc sẽ coi ta là con rắn bốn chân mất ,Huyết …Long… Đại… Pháp”.
Tiếng rồng gầm vang dội chớp mắt chấn động cả màng nhĩ
Tử kim thần long liên tục thổ ra bảy ngụm máu lớn, máu huyết đỏ rực nhanh chóng hóa thành màn sương máu, bao quanh cơ thể nó.

Lúc này biến hóa kinh người xuất hiện, màn sương máu bạo phát ánh sáng rực rỡ, chiếu sáng cả phiến thiên không
Một bóng huyết sắc thần long dài trăm trượng nhanh chóng ngưng tụ trên không, hóa thành hình thật, bao trùm lên người Tử kim thần long.

Hình dáng huyết long hoàn toàn giống với Tử kim thần long, ngoại trừ màu sắc và độ dài, còn lại giống như Tử kim thần long được phóng to ra.
Một cỗ áp lực bàng bạc phát ra từ cơ thể huyết sắc thần long, như sóng cả vỗ bờ, húng dũng lan tỏa ra bốn phương tám hướng.
Thần Nam đại kinh, hắn không ngờ con rồng du côn muốn liều mạng, hắn không phải lần đầu tiên nhìn thấy huyết long hóa thân của nó.

Năm xưa khi cả hai chạy trốn sự truy sát của Mộng Khả Nhi, Tử kim thần long đã từng buộc phải thi triển một lần, đó đã là chuyện từ rất lâu rồi.
Nghĩ đến Mộng Khả Nhi, không hiểu vi sao trong lòng Thần Nam đột nhiên cảm thấy bất an, điều này…trong lòng hắn dậy lên một nỗi lo lắng.

Đột nhiên, hắn có một cảm giác kì lạ, phương đông xa xôi dường như đang có một sự tình trọng đại lặng lẽ xảy ra.
Vào lúc Thần Nam trong long sinh ra cảm ứng, ở Đông phương xa xôi, bên trong Đạm Đài cổ thánh địa, ma âm như có như không, đang vang vọng bên tai mỗi vị đệ tử Đạm đài phái
“Thiên trọng kiếp, bách thế nan, từ ngàn xưa đến nay, chỉ như một làn gió thoảng.

Thân thể bất tử, linh hồn bất diệt, oái trấn cổ kim, vô nhân địch…” ma âm vang vọng khắp Đạm Đài cổ thánh địa, giống như bất diệt ma chú từ thái cổ hồng hoang truyền lại..”Đợi đến lúc âm dương nghịch loạn, hãy để ma huyết của ta nhiễm đỏ trời xanh…”

Bình Luận (0)
Comment