Thần Mộ Ii

Chương 265


Long bảo bảo song nhãn mờ mịt vô thần, giống như đã mất đi một phần linh hồn, giống như đang trong cơn mê sảng không ngừng lẩm nhẩm những câu kì quái, khiến cho Thần Nam dị thường lo lắng
Tiểu hoại đản này bình thường thì rất thần côn, nhưng tinh linh nọ hình dáng thật sự khiến người ta yêu thích, nếu như nó có chuyện gì ngoài ý muốn thì Thần Nam cũng tuyệt đối không thể chấp nhận
“Long bảo vào, mau nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi cảm thấy chỗ nào không thoải mái?
Thần Nam có chút lo lắng, cuối cùng tự nói:
“Vấn đề này nhất định là phát sinh từ mười tám tầng Địa ngục hoặc là tại Thiên đường mà thôi, không biết hai nơi này có cái quỷ quái gì mà lại ảnh hưởng được tới tiểu long.

Có lẽ ta nên đi một chuyến xem sao!
Vì Long bảo bảo, hắn quyết định tạm thời rời khỏi Bái Đán Thánh thành, tiểu gia hỏa này tuyệt đối không thể có một điểm sơ thất được.
Bất quá, đúng lúc này thì Long bảo bảo lại bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, lảm nhảm nói:
“Thiên địa rộng lớn, ta là lớn nhất, ta là đại đức đại uy thiên long, ta không muốn rời khỏi nơi này, ta… không thể bỏ đi…”
Hai quyền đầu nắm chặt lấy bờ vai Thần Nam, toàn thân Long bảo bảo phát ra kim quang càng lúc càng mãnh liệt, giống như liệt hỏa rùng rùng thiêu đốt, chính là Hoàng Kim thần hỏa trong truyền thuyết được nó khiêu động.

Với nhiệt độ này ngay cả không gian cũng giống như bị thiêu sạch, bắt đầu bị bóp méo.
Nếu không phải Thần Nam đã chính thức gia nhập Thần Vương lĩnh vực, lại trải qua cấm kị Thiên lôi tu luyện, thân thể gần như đạt tới Bất tử Thần Vương, thì có lẽ hắn căn bản là không thể tiếp thu nổi Thần hỏa đang không ngừng bị Long bảo bảo thôi động.

“Ta khát nước…”
Tiểu Long thì thào nói, đôi mắt vô thần hiện lên nét thống khổ.

Toàn thân là Hoàng kim Lân giáp bao phủ nhưng lúc này dường như đang tan rã, dần dần mất đi độ sáng bóng.

Phảng phất như là Thần Long nguyên lực đang có dấu hiệu tan biến.
Thần Nam hoảng hốt, không dám chần chừ thêm nữa, lập tức triển khai Thần vương dực, như môt tia chớp bay đi, nhanh chóng rời khỏi chiến trường.

Mấy vị chủ thần với ma thần sống chết thế nào hắn cũng không cần quan tâm, thiên địa tuy lớn nhưng tính mạng của tiểu long còn lớn hơn.
Tử kim Thần long bám sát ngay sau lưng hắn.
“Không, ta không thể rời khỏi nơi này…”
Long bảo bảo đang mê man chợt trong mắt hiện ra một tia thần sắc thanh tỉnh khó tin, nó giãy giụa rồi bay lên khỏi vai Thần Nam.
Nhưng chính lúc này, thân thể tiểu long đột nhiên phát sinh biến hóa cực kì mãnh liệt.
- Cắc…
Một phiến Hoàng kim Lân giáp mất đi hoạt lực rơi ra, hóa thành tro bụi, chính là do tiểu Long tự tay bóc ra.
“Thật là đau!”
Tiểu Long giống như một đứa trẻ bị đau thống khổ kêu lên.
“Đáng chết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Thần Nam phẫn nộ gầm lên, hắn đã dùng Thần Vương dực cách li phiến không gian này với ngoại giới, nhưng tình trạng của Tiểu Long vẫn không có gì sáng sủa.
Không những thế, chuyện càng lúc càng nghiêm trọng.

Từng phiến hoàng kim lân giáp bị bóc ra rơi xuống, Long huyết tưới đẫm cả tiểu không gian.


Tiểu gia hỏa thống khổ không ngừng run rẩy, khiến cho Thần Nam hết sức đau lòng.
Hắn nhanh chóng khai mở nội thiên địa, đưa tiểu Long vào trong đó, toàn lực thôi động Thần Vương dực, chỉ trong chớp mắt đã li khai Bái Đán Thánh thành hơn trăm dặm.
Vừa tiến đến bầu trời thảo nguyên ở phía đông của Thánh thành, hắn lập tức đình trụ thân hình, khai mở nội thiên địa, lao vào, Tử kim Thần Long cũng theo sau.
“ Ta khó chịu… ta đau…”
Tiểu Long lăn lộn trong dám hoa cỏ, cả người đầy máu, Hoàng kim Lân giáp trên người cũng đã bị bóc ra hơn phân nửa.

Tiểu Long đáng thương giống như đang mắc phải một kì bệnh tuyệt chứng vậy.

Thần Nam cực kì thương tâm, lập tức chạy lại ôm nó vào lòng, chỉ là có chút cảm giác bất lực, thúc thủ vô sách.
Lúc này Tiểu Long đã trở nên mơ hồ, hắn thì thào nói:
“Ta khát…”
Thần Nam lập tức tiến vào Tiên quả lâm hái vài tiên quả, ép lấy nước cho nó.

Tiểu Long từng ngụm từng ngụm nuốt vào, nhưng trên người từng phiến lân giáp vẫn không ngừng bị bóc ra.
Tử kim Thần long ở bên cạnh lo lắng nói:
“Long tổ tông ơi, sao lân giáp của Tiểu đậu đinh lại bị bóc ra như vậy? Không lẽ là do nó huyết mạch bất thuần, nên Long Lân giáp không thể bám vào người? Chuyện này thật là kì quái!”
Nói đến đây nó dường như chợt nhớ ra chuyện gì:
- Để ta xem thử.
Hoàng kim thần hỏa trên người Tiểu Long đột nhiên suy nhược đi rất nhiều, nhưng lân giáp thì vẫn tiếp tục bị bóc ra như cũ.
Tử Kim thần long lập tức đặt tay lên người Tiểu Long, bắt đầu khởi động nguồn Long nguyên vô tận trong cơ thể, rót vào trong người Tiểu Long.
Thần Nam tâm trí máy động, lập tức đưa tay nhỏ máu vào miệng tiểu long, đồng thời thúc động Thần Vương lực thâm nhập vào trong nội thể Tiểu Long.

“Thoải mái quá…”
Tiểu Long lảm nhảm.
Thần Nam và Tử kim Thần long đưa mắt nhìn nhau, không hiểu là tiểu long này rốt cục là bị bệnh quỷ quái gì đây?
Vô tận Thần Vương lực cùng Long nguyên bị hấp thu vào trong thể nội của Long bảo bảo, lập tức tình hình của Tiểu Long đã tốt lên trông thấy, bất quá lân giáp rơi ra càng lúc càng nhiều, đã hoàn toàn mất đi ánh hào quang.
“Tiểu đậu đinh tựa hồ như đang cần một nguồn lớn thần lực!”
Tử kim Thần long nói ra phán đoán của mình.
“Xem tình hình này không phải là hắn đang tiến giai mà là đang thoái giai.”
Thần Nam tâm thần máy động lập tức hướng vào trong góc sâu của Nội thiên địa, rất nhanh mang Lôi Thần bị cầm tù đang hôn mê bất tỉnh lại chỗ Tiểu Long.
“Vì Long bảo bảo xem ra đành phải hi sinh hắn, để ta thử xem có thể lấy được thiên sứ chi tâm của hắn không.

Thật muốn biết thiên sứ chi tâm của Thần Vương rốt cục là loại gì.”
Tử kim Thần long nghe vậy hai mắt đã bốc hỏa, nước miếng thiếu chút nữa chảy ròng: “Tiểu đậu đinh thật khiến cho người ta hâm mộ! Để ta, trước đây trong danh sách kẻ thù của Long đại gia ta, Lôi Thần điện cũng có phần, cứ để ta làm cho.”
“Cẩn thận một chút, tốt nhất là nên lưu lại tính mạng cho hắn.”
Thần Nam dù sao cũng chưa từng nghĩ là sẽ giết chết Lôi Thần, tốt xấu gì thì hắn cũng là nhất phương chi chủ của Thiên giới, ảnh hưởng là rất lớn.


Chỉ là bây giờ hắn không còn sự lựa chọn nào khác, vì Long bảo bảo hắn không tiếc trở mặt cùng Thần giới.

Tử kim Thần long kinh nghiệm vô số, trải qua thiên niên tuế nguyệt rèn luyện bản lĩnh là không phải bàn cãi.

Hắn khai mở thiên mục, lập tức một đạo thần quang tiến nhập vào trong cơ thể Lôi Thần.
Lôi Thần vốn đã tỉnh lại nhưng thân không thể động, có miệng mà không thể nói, chỉ biết giương đôi mắt tràn đầy phẫn nộ cùng hận thù nhìn Thần Nam và Tử Kim Thần long.

"Grào...!Phát tài rồi, trong cơ thể tên này đã kết thành mấy viên thần đan!”
Thần Nam khai mở thiên mục cũng lập tức xuyên thấu thân thể đang bị phong ấn của Lôi Thần.

Chín viên tử kim thần đan phân bố rải rác tại vùng ngực và bụng của Lôi Thần.

Mấy khỏa thần đan lấp lóe quang hoa, bất quá lại bị một cỗ ám sắc năng lượng kiềm chế, không hề phát xuất ra ngoài một chút Thần Vương lực nào.
“Đừng kháng cự, Long đại gia ta ra tay đây!
Lôi Thần nghe vậy lộ ra thần sắc hoảng sợ, mặt mũi trở nên khó coi đến cực điểm.
Tử kim Thần long đã động thủ, bất quá không hề có chút huyết tinh nào, Thần Long lực thật ảo diệu vô bì, Long nguyên bàng bạc nhanh chóng xâm nhập vào trong thể nội của Lôi Thần, cuốn lấy một khỏa Tử kim thần đan, lập tức theo miệng Lôi Thần bay ra.
Tử kim thần đan vừa ra khỏi miệng Lôi Thần thì cỗ ám sắc năng lượng đang khống chế nó cũng bị Tử kim Thần long chấn tan, một khối thần đan lấp lánh quang hoa như ngọc xuất hiện trong bàn tay của con rồng du côn.

Đồng thời tiếng sấm vang rền khắp trời, từ trong thần đan từng đạo lôi điện không ngừng bắn ra.
“ Thật là khó đối phó, tiểu tử mau giúp ta phá toái nó!”
Thần Nam nghe vậy lập tức xuất ra một chưởng, một cỗ thần lực cương mãnh lập tức áp chế Lôi Thần đan.

Dưới sự hợp sức của hai nguồn siêu cường lực tử kim thần đan cuối cùng cũng phát ra tiếng lắc rắc, chỉ một lúc sau đã bị phá toái.
Một cỗ năng lượng khổng lồ hung hãn bộc phát nhưng lập tức bị Tử Kim Thần Long cùng Thần Nam thâu tóm lấy, nguồn năng lượng này bị một đoàn tử khí vây bọc giam cầm lại trong không trung.
Lôi Thần lực hùng hậu từ từ bị dẫn dắt, từ từ trút vào trong cơ thể tiểu Long.
Tiểu long dường như đã có chút thanh tĩnh, nhưng bệnh tình vẫn còn chưa thuyên giảm được mấy, nhỏ giọng thì thào: “Ta… tốt hơn rồi, các ngươi không cần lo lắng quá…”
Tử kim quang hoa dần trở nên mờ nhạt, Lôi Thần lực bàng bạc đều đã bị Tiểu Long hấp thu hết.

trên cơ thể Tiểu Long mơ hồ lấp lóe tử sắc quang hoa, chỉ là lân giáp vẫn tiếp tục bị bóc ra như cũ.

Đợi cho năng lượng của khỏa Thần đan này bị tiểu long hấp thu xong, Hoàng kim Thần long giáp phát sinh đột biến, bạo liệt rung động, toàn bộ đều bóc ra khỏi cơ thể Tiểu Long.
“A?
Thần Nam thất thanh kinh hô
- Long bảo bảo!

“Ta… dễ chịu quá.

Nhưng mà… ta lại trở nên khó coi quá!”
Tiểu long suy yếu mở to đôi mắt nhìn xuống thân thể mình, mơ hồ nói:
“Thần nói, sao ta lại thành hình dạng này a?”
Kim quang trên người nó dần trở nên mờ nhạt, nhưng đúng lúc này, chiếc sừng thứ ba trên đầu tiểu long đột nhiên bạo phát trận trận kim quang bao phủ lấy tiểu long.
Thần Nam kinh hãi, lập tức nói với Tử kim Thần long: “Mau, lấy thêm một viên Thần đan!”
Đáng thương cho Lôi Thần, vừa nghe xong câu này lập tức hôn mê.
“Ta… không cần…”
Tiểu Long mê man nói nhảm.
Đoàn kim quang này tịnh không có làm tổn thương nó, thậm chí còn tựa như là máu huyết vây lấy thân thể nó, rất nhanh các vết thương trên người Tiểu Long đều khép miệng lại.

Một tầng kim quang nhàn nhạt dần hóa thành thực chất bao phủ lên thân thể Tiểu Long, mà chiếc sừng thứ ba cũng bắt đầu từ từ… tan rã!
Thần Nam đối với tiểu long cực kì ưu ái, không những dụng Thần Vương lực bảo hộ nó vượt qua hiểm cảnh, mà còn cho nó hưởng nhiều tiện nghi, còn đối với Lôi Thần thì lại không lưu lại một điểm khách khí!
Viên Thần đan thứ hai, rồi đến viên thứ ba…
Tổng cộng đã có bốn viên Lôi Thần đan bị phá toái, hóa thành thần lực rót vào trong cơ thể Tiểu Long.
Nửa canh giờ sau.
“Thần nói, ta… tốt hơn rồi.”
Thân thể vẫn còn suy yếu, nhưng mà tinh thần của Tiểu Long dường như đã tốt hơn rất nhiều.
Lúc này, trên người Tiểu Long lại phát sinh dị biến.

Chiếc sừng thứ ba đã hoàn toàn biến mất, hóa thành một đạo kim sắc quang hoa bao phủ tòan thân, từ từ thẩm thấu vào trong thân thể nó.

Bên ngoài thân thể Tiểu Long lại thấy từng phiến lân giáp vô cùng nhỏ bắt đầu xuất hiện, mặc dù còn chưa hoàn chỉnh nhưng hình thái so với trước đó có vẻ mạnh hơn rất nhiều.

Tử kim Thần long cùng Thần Nam cuối cùng cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
“Lấy thêm một viên Thần đan nữa để củng cố cho tiểu bảo bảo.”
Lôi Thần bị cường bạo vừa mới tỉnh lại, nghe Thần Nam nói vậy kinh hãi lại ngất đi.
Nhưng viên thần đan thứ năm còn chưa kịp lấy ra, Tiểu Long đã loạng choạng bay lên, đứng trong nội thiên địa của Thần Nam, nhìn về hướng Bái Đán Thánh thành ở xa xa, thất thần lẩm bẩm: “Ta muốn đến đó… có người gọi ta về…”
Thần Nam mặc dù không muốn Tiểu Long lại gặp nguy hiểm nhưng lại không ngăn cản.

Hắn mơ hồ cảm thấy có một kì ngộ lớn lao đang chờ đợi Long bảo bảo.
Trở lại Bái Đán Thánh thành, bầu trời hoàn toàn hỗn loạn, nguyên khí kịch liệt dao động cuồng loạn bắn ra tứ phía.
Quang Minh thần tựa như mặt trời rực rỡ, khí phách tựa như chiến đao xuất vỏ là Chiến Thần, Thủy Thần khí chất thanh tĩnh ôn hòa, còn Hỏa Thần thì lại liệt hỏa thao thiên.

Bốn người mặc dù khí thế cường thịnh nhưng cũng đang hạ phong, trên người đều lưu lại vài vết máu, rõ ràng là ấn kí của mấy đạo thú trảo.

Trong đó, thương thế Hỏa Thần là nặng nhất, chân phải cơ hồ bị đoạn, huyết nhục vung vãi.

Bốn người tựa lưng vào nhau, khẩn trương nhìn về một con Phệ Thần thú đang ở ngoài xa.

Bốn ma thần đang đánh nhau với Thần thú.


Minh Thần đã mất đi nhục thể, bị Phệ Thần thú tàn nhẫn xé nát, bây giờ chỉ còn là một đạo ma hồn mà thôi.

Bất quá đối với y mà nói cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều.

Y vốn là tử vong chi thần, lúc nào cũng có thể tái tạo nhục thể, tạo thành tân thân.

Hắc Ám đại ma thần, Huyết Hoàng cũng đều bị tổn thương đến thân thể, bị Phệ Thần thú cắn xé khiến toàn thân chỉ còn là một khối huyết nhục mơ hồ.

Bọn họ vô luận là phóng đấu khí hay ngâm xướng ma pháp chú ngữ đều rất thong thả.
Mà Phệ Thần thú kia tốc độ lại nhanh như thiểm điện, từng đạo ma pháp đáng sợ không ngừng công kích, còn có kiếm khí thao thiên như sóng lớn bắn ra, nhưng lại rất khó để có thể đánh trúng chân thân của nó.

Dẫu có đánh trúng cũng chỉ có thể đẩy văng nó ra ngoài mười trượng, rồi sau đó lại vọt tới, các loại công kích đáng sợ của mấy vị chủ thần xem ra chẳng có gì đáng sợ với nó!
Các cao thủ Huyền giới quan chiến sớm đã tránh ra ngoài phạm vi mấy dặm.
Thần Nam thấy vậy âm thầm kinh ngạc, trong phiến không gian cấm chế này, mạnh như chủ thần cùng ma thần mà cũng hết sức chật vật, bị quái thú năm đầu đánh cho tơi tả.
Phệ Thần thú thật quá biến thái, đáng sợ!
“Ta… có cảm giác, ta đang được triệu hoán đến địa ngục, không đúng, cả thiên không cũng đang kêu gọi ta.”
Thần Nam đưa mắt nhìn theo tiểu trảo của Long bảo bảo, đột nhiên một khe hở không gian phía thiên đường vỡ ra!
Vì Tiểu Long Thần Nam quyết định ngạnh nhập Thiên Đường.
Trong khi thần bí lão nhân vẫn đang dùng chú ngữ khống chế không gian chiến trường, Quang Minh giáo hoàng thủ hộ ngay bên cạnh hắn.

Phệ Thần thú hung hãn đuổi theo mấy vị ma thần.

Xem ra trời cao không so được với mặt đất!
Thần Nam trong màn đêm đen mịt hóa thành một đạo tàn ảnh, vô thanh vô tức tiến vào kim sắc thông đạo không gian liệt phùng.
Trước mắt là thanh sơn lục thủy, cung điện liên miên nối tiếp, quang hoa đầy trời, rất nhiều tiểu thiên sứ bay qua bay lại phát ra thần thánh quang huy.
Đột nhiên một tiếng gầm cực lớn vang lên, thiếu chút nữa chọc thủng lỗ tai Thần Nam và Tử kim Thần Long.

Một con quái thú từ trong cung điện lao bắn ra, rất nhanh tiến lại chỗ hắn.

Cao ba trượng, dài năm trượng thân Kì Lân, ngà voi, năm cái đầu phân biệt là long, hổ, sư, hùng, báo.
“Phệ Thần thú? Grào… sao có thể được! Nó không phải đang ở bên ngoài sao?”
Tử kim Thần Long thất thanh kêu lên.
Thần Nam lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, trầm giọng nói: “Cẩn thận một chút, đừng có đối đầu với nó!”
Phệ Thần thú ngay cả chủ thần cũng đều có thể thanh toán, có thể tưởng tượng được thực lực của nó cường hãn đến mức nào!
Năm chiếc đầu hung hăng nhằm hướng Thần Nam tiến lại.
Bất quá khi lại gần, khí thế của năm đại đầu quái đột nhiên thay đổi, khí thế hung tàn bạo ngược biến mất trong nháy mắt,chiếc đuôi không ngừng ve vẩy như một con chó thấy chủ nhân, nhẹ nhàng đi tới.
Thần Nam và Tử kim Thần Long không khỏi ngạc nhiên.
“Chẳng lẽ nó thấy Long đại gia ta thần uy cái thế, nên muốn nhận ta làm chủ nhân? Grào…”
Tử kim Thần Long còn chưa nói xong, đột nhiên bị Phệ Thần thú đánh văng ra ngoài, kêu lên thảm thiết.
"Grào...!đáng chết!”
Phệ Thần thú lộ ra thần tình xu nịnh nhìn về Long bảo bảo trong lòng ngực Thần Nam mà vẫy đuôi không ngừng.

Bình Luận (0)
Comment