Thần Mộ Ii

Chương 454


Có rất nhiều việc xảy ra ngoài ý muốn, dù thế nào Đạm Đài Tuyền cũng ngờ lại thế này.

Nàng biết sớm muộn hai hài tử cũng xuất thế nhưng chưa từng nghĩ sẽ trong hoàn cảnh này: thần thức tại dị không gian, nhục thể ở không gian khác, hai tiểu sinh mệnh… lại đối thoại với nàng, biết trả lời thế nào?
Thương Thiên chi nhãn ẩn chứa sức mạnh vô hạn cũng không thể áp chế hai tiểu sinh mệnh xuất thế, cả hai quả vô cùng ngoan cường.
Một đứa hỏi mẫu thân có thích chúng con không, một lại hỏi có hi vọng chúng con xuất thế không, giọng nói ngây thơ, nhu nhu nhuyễn nhuyễn, xúc động tâm linh người khác.

Bảo Đạm Đài Tuyền không có mẫu tính quang huy là nói dối nhưng tặc tử trong dị không gian quá đáng ghét, không sao khiến nàng cam tâm được, nhất định phải khiến nàng nhức óc.
Thần Nam tựa hồ nhận ra nguyên nhân, tự động biến mất khỏi tầm mắt nàng.
Ba thời thần sau, trên tàn phá tiểu tinh, nhục thể Đạm Đài Tuyền cạnh ao nước sáng rực hào quang, vô tận sinh mệnh chi năng lan tràn, hai cỗ khí thế hùng hồn phát ra.
Tử Kim thần long cảm giác hào quang lóe lên, một đạo hào quang chói lọi xuất hiện trên không, dao động năng lượng khiến nó rùng mình rồi hào quang chuyển thành nhu hòa, dao động tắt dần.
Một nhóc tì trực tiếp ảo hóa trên không, vui vẻ nhảy nhót.

Tiểu đồng mũm mĩm, mái tóc mềm mượt rũ xuống vai, khuôn mặt như búp bê cũng cặp mắt sáng rực, đầy linh khí.
Hào quang lại lóe sáng, thêm một nhóc tì nữa nhảy lên không, hào quang sáng chói rải quanh.

Nhóc tì này cũng khả ái không kém, ngũ quan đáng yêu, cặp mi dài rũ xuống, trắng mịn như búp bê, hun đúc từ thiên địa chi linh tuệ.
Tử Kim thần long há hốc mồm, hai nhóc tì không xuất sinh mà trực tiếp ảo hóa ra.
Vừa này không hiểu chúng đàm đạo gì với Đạm Đài Tuyền mà tự xuất thế, có lẽ đã khiến nàng ta cải biến chú ý, hoặc lay động được tiên tử cao cao tại thượng.
“Hi hi…”
“A a…”
Tiếng cười trong veo vang khắp tầng không, hai nhóc tì xô đẩy nhau, cười hi hi.
“Muội muội nghịch quá, ta mới là ca ca mà muội lại ra trước.”
“Không đúng, ta là tỷ tỷ, đệ đệ à, ta xuất sinh trước.”

“Lừa đảo, rõ ràng ta có ý thức trước, vốn phải xuất thế trước mà ngươi lại tranh.”
“Đệ đệ ngoan, nghe lời tỷ tỷ nào, hi hi…”
Tử Kim thần long trợn trừng mắt, nhìn cả hai với vẻ hứng thú.
“Con rồng xấu xa, đánh chết này…”
Tử Kim thần long đang nhìn chợt hai nhóc tì lao tới, quấn quanh nó, vừa kéo tai vừa véo mũi, tựa hồ trút giận cho Đạm Đài Tuyền khiến con rồng du côn luống cuống.
“Ầm!”
Cùng lúc, ngoài xa dao động kịch liệt, từ trong sâu thẳm hỗn độn bùng lên dao động năng lượng cực mạnh, nhanh chóng che kín tiểu tinh.
Địch nhân cực mạnh đang tới gần.
Trong cổ thiên lộ, Thần Nam đang mỉm cười lập tức tắt ngay, linh hồn Đạm Đài Tuyền cũng cảm giác không ổn.
Trên tiểu tinh, Tử Kim thần long vội kéo hai tiểu bất điểm ra sau lưng: “Hai đứa không nghịch nữa, có nhân vật nguy hiểm đến gần.”
Dao động ngút trời đột nhiên tan biết, nhưng con rồng du côn biết nguy hiểm đang tới, địch nhân ẩn đi khí tức, tựa hồ muốn tung ra lôi đình nhất kích!
“Con rồng xấu xa, bảo vệ chúng ta.”
Hai tiểu bất điểm tuy còn ăn nói ngọng nghịu nhưng không có vẻ gì sợ hãi, ngược lại chớp cặp mắt sáng nhìn quang, đoạn nhìn vào khe hở không gian bất mãn hét lên: “Phụ thân, chúng con còn chưa có tên.”
“Tỷ tỷ tên Tác Tác, đệ đệ tên Huyền Huyền.” Thần Nam tựa hồ đã nghĩ trước, nữ nhi do Khốn Thiên tác chuyển thế nên lấy chữ cuối, tiểu nhi tử do Huyền Vũ giáp chuyển thế liền lấy chữ đầu.
Huyền Huyền tựa hồ không cao hứng lắm, vốn nó là ca ca nhưng lại bị Tác Tác xuất sinh trước, trở thành đệ đệ, Tác Tác lại đang ngẫm nghĩ, không hề có vẻ gì ý thức thấy nguy hiểm.
“Ra đi, ta biết ngươi ở gầy đây, mau ra đây cho ta.” Tử Kim thần long lộ ra khí thế của thiên giai cường giả, quét mắt chung quanh.
“Hắc hắc… ha ha…” Tiếng cười lạnh tanh vang lên khắp nơi khiến không ai nhận ra ở đâu, dù thần thức cũng không nắm bắt được.

“Không ngờ lại thu hoạch thế này, thế thân của Khốn Thiên tác và Huyền Vũ giáp đã xuất hiện, ta quả có thu hoạch quá tuyệt, lấy được hai binh khí thiên bảo.

Ha ha… các ngươi trùng sinh, tức là lấy đủ linh hồn năng lượng, có thể từ từ trở thành bảo vật tuyệt đỉnh.”
Chết tiệt.

Trong cổ thiên lộ, Thần Nam đại hận, tên này định luyện hóa Tác Tác và Huyền Huyền thành binh khí, quả nhiên dáng ghét.


Đạm Đài Tuyền cũng nghe thấy, trở nên lo lắng.
“Ầm!”
Trên tiểu tinh, đột nhiên tràn ra sức mạnh ngút trời, bát phương phong vân dấy lên, mọi đám mây trên không bị đánh tan hết.
Tử Kim thần long như bị sét đánh, trong sát na đối chưởng với địch nhân, tuy không nhìn thấy nhưng cảm giác được sức mạnh siêu tuyệt, nó sa vào hạ phong, kém hẳn địch nhân.

Nó chưa hoàn toàn thức tỉnh, công lực không hẳn quá cao.
Nó gầm lên liên hồi, giữ chặt hai tiểu bất điểm, đảo mắt khắp nơi hòng tìm ra kẻ ẩn mình.
Trong cỏ thiên lộ, cả Đạm Đài Tuyền và Thần Nam đều nóng ruột, hắn mời từ không gian đó quay về, tuy uống không ít Sinh Mệnh nguyên tuyền nhưng sức mạnh thần thức chưa hoàn toàn khôi phục, không thể quay lại mà con rồng du côn sắp không chịu nổi.
“Ầm!”
Trên tầng không tiểu tinh xuất hiện một bàn tay cực lớn ấn xuống Tử Kim thần long và hai tiểu bất điểm.
“Huyền vũ biến!” Tiểu Huyền Huyền đột nhiên hét lên nghọng nghịu, hào quang sáng rực bùng lên, che kín tầng không, chặt đứng bàn tay.
Đồng thời Tác Tác cũng quát: “Tác liệt thiên địa!” Một dải hào quang như tia sét bay lên bổ vào bàn tay.
Biểu hiện của cả hai khiến ai nấy tròn mắt, chúng vừa xuất sinh đã có thần thông như thế, so với Long Nhi, Y Y, Không Không lúc xưa còn mạnh hơn.

Bất quá, chúng được mang thai cả trăm ngàn năm, tụ tập đầy đủ hồn lực.
“Ầm, ầm, ầm.”
Tiếng nổ vang vọng trên không, bàn tay mờ dần nhưng Tử Kim thần long và hai nhóc tỳ lãnh đủ.

Con rồng du côn không muốn hai nhóc tì chịu khổ nên đón chín thành đại lực, thân thể rạn nứt như một thanh sứ, hồi lâu mới phục nguyên.
“Loài chuột ở đâu dám đến gây loạn.” Thần Nam vô cùng nóng ruột, đồng thời mở toang nội thiên địa, lao thẳng vào Sinh Mệnh nguyên tuyền, hắn muốn triệt để phục nguyên trong thời gian nhanh nhất rồi lên tiểu tinh bào vệ hai hài tử.
Đạm Đài Tuyền cũng lo lắng, tạm thời quên mất đại cừu nhân ở cạnh.

“À, hay lắm … dị không gian.” Kẻ xâm nhập thần bí phát giác dao động của Thần Nam qua kẽ hở không gian, cười lạnh: “Hắc hắc, ngươi nóng ruột thì sao, cũng không tới đây được.”
“Đừng vênh vang.

Thần Nam ta qua đó nhất định khiến ngươi tịch diệt.”
“À, ngươi là Thần Nam, ha ha… có nghe qua cái tên này nhưng ngươi làm gì được ta? Hai hài tử này là con ngươi, ha ha….

Mang đi luyện chế binh khí là hay nhất, chúng từng là những cao thủ chí tôn.”
Kẻ xâm nhập thần bí vô cùng khoa trương, cười điên cuồng.
Cùng lúc, một làn dao động năng lượng hùng hồn từ vùng sâu hỗn độn tran ra cùng tiếng quát: “Không Không đến đây.

Ai dám bắt nạt tiểu đệ và tiểu muội của ta đúng là chán sông.

Cha, con nhớ cha quá.”
Một đạo kinh thiên trường hồng vạch ngang tầng không, vượt cả quang tốc xuất hiện trên tiểu tinh.

Dải cầu vồng là một thanh thiên kiếm sáng chói, phá tan một vùng hư không, hất một nhân ảnh ra, Không Không tìm được kẻ ẩn thân.

Nhưng chuyện này cũng bình thường, nó sở trường phá giải các loại cấm chế và phong ấn, thiên kiếm cực bén, kẻ xâm nhập ẩn thân thế nào cũng thoát được.
“Không Không.” Thần Nam kinh ngạc kêu lên, vạn lần không ngờ được gặp nhi tử ở đây, lúc chia tay nó mới chừng một tuổi, đặc biệt thích bám theo và mè nheo hắn.

Nào ngờ lúc gặp lại đã là mĩ thiếu niên phong độ phơi phới, trăm ngàn năm đã qua, dáng vẻ nó mới mời hai, mười ba tuổi, tuy có vẻ còn trẻ con nhưng vô hình trung ẩn ước khí thế lăng lệ.
Thần Nam thấy mắt nóng lên, đứa con đeo cứng hắn nhất đã lớn mà hắn không làm tròn trách nhiệm người cha, lúc đại phá diệt giáng xuống đã không bảo vệ được nó.
“Cha…” Giọng Không Không ẩn chứa tình cảm nhưng nó bản tính hoạt bát ngịch ngợm, nhanh chóng điều chỉnh lại, cười hăng hắc: “Không Không vô địch đến rồi… thúc thúc du côn mạnh giỏi…”
“Oa, là ca ca trong truyền thuyết? Cha đúng là đào hoa.” Tác Tác như tiểu tinh linh nghịch ngợm nháy mắt, nói nhỏ nhưng cố ý cho tất cả nghe rõ.
“Ôi, lại thêm một ca ca, ta nhất định phải làm út rồi.” Tiểu Huyền Huyền thở than, rồi gào lên: “Lão ca, lần đầu gặp mặt phải cho tiểu đệ quà chứ?”
Không Không bật cười, hai tiểu bất điểm này phong phạm y hệt nó và Y Y năm xưa, đều tinh nghịch, lắm trò.
“Hắc hắc, đợi lão ca trút giận xong sẽ cho lễ vật, mau đứng xem lão ca thu thập tên khốn dám bắt nạt tiểu đệ và tiểu muội của vô địch Không Không.” Nó bản tính nan di, vẫn hoạt bát như xưa.
“Lão ca có nói thật không đấy?” Cả hai kêu lên.

“Đợi vô địch lão ca ta biểu diễn đã.”
Không Không nhanh chóng lao lên, danh thiên giai cao thủ bị nó bức xuất hiện cũng phát ra áp lực cực mạnh, đại chiến với tiểu tử.
Tử Kim thần long ti hí đôi tử kim long tình, cảm thán: “Lão long đúng là già rồi… phải mau thức tỉnh sức mạnh trong thể nội, bằng không sẽ bị tiểu bối coi thường.”
Thần Nam cực kì vui sướng, Không Không tinh nghịch đã trưởng thành.

Long Bảo Bảo, Tiểu Thần Hi, Tiểu Phượng Hoàng, Tử Kim thần long… những người quen cũ đều về quanh hắn, hi vọng những người khác cũng an bình.
“Soạt.”
Trong cổ thiên lộ, tiếng xương vỡ bị giẫm lên vang vọng, hắn ngoái lại nhìn, thủy tinh khô lâu từ hắc ám đại hợp cốc bò lên, đang rảo bước tới.
Biến mất mười ngày, lần này quay về, trên mình nó… có thêm một bộ liên giáp rách nát, tuy chỉ che được ngực, các phần khác tàn khuyết nhưng tuyệt đối là bảo vật.

Đương nhiên nó đang từ từ tìm lại những gì thuộc về mình.
“Oa, lão ca lợi hại thật, đánh ngang tay với hắn.”
“Lão ca các ngươi là ai? Không Không ta hiệu xưng vô địch mĩ thiếu niên, cả chục tên thế này cùng đến cũng không sao.”
“Lão ca…”
“Chuyện gì?”
Tác Tác và Huyền Huyền nhỏ giọng: “Tựa hồ có cả tá đến thật.”
“A!” Không Không ngoái nhìn quanh, mười mấy đạo nhân ảnh đang đến gần, đồng thời dao động kinh hồn từ bốn phương tám hướng tràn ra.

“Sao lại đông thế, cha mau cứu mệnh, bảo bối nhi tử không chịu nổi nữa.

Cha không ra, Không Không vô địch phải chạy đây.”
Thần Nam đã khôi phục tương đối, gửi thần thức lên hài cốt Đại Ma thiên vương, mang theo thủy tinh hài cốt thần bí mạc trắc, vượt giới tiến tới.
Ma cốt cao lớn vừa xuất hiện trên tiểu hành tinh, hắn lập tức cảm giác được khí tức quen thuộc, cả kinh: “Là… Thái Thượng! “
Đồng thời, linh hồn Vũ Hinh ngủ say trong thủy tinh hài cốt tựa hồ có cảm ứng, rung lên, phảng phất sắp tỉnh lại.
“Cha đúng là có cá tính, giảm béo cũng đâu cần thành thế này.” Không Không bay tới nhìn ma cốt, cười hăng hắc: “Cả nhà chúng ta đấu với nhóm thiên giai cao thủ này.”
Thần Nam thần tình ngưng trọng: “Không ổn rồi, con và Tử Kim thần long không cần động thủ, bảo vệ hai nhóc tì.”

Bình Luận (0)
Comment