Thần Mộ Ii

Chương 487


Muốn tỷ thí cao thấp với Viễn tổ.
Sức mạnh là nguồn gốc tự tin, Thần Nam dâng tràn máu nóng, đối diện với Viễn tổ trong truyền thuyết mà không sợ hãi, huyết dịch hiếu chiến sôi lên, chiến ý xung thiên.
Trước ngọn ma trảo khổng lồ, hắn không hề hoa hoa sói mà trực tiếp xé tan hư không tung quyền nghênh đón.
Quả thật xưng danh một đòn kinh thiên động địa.
Lúc đầu vô thanh vô tức, sau đó dao động năng lượng hùng dũng tràn ra trên không như núi lửa phun trào lúc biển động, như sóng thần trên biển lớn quét qua thập phương, vùng hỗn độn trên cao nhanh chóng tan tành.
Khí tức kinh nhân phá tan mọi ngăn cản, mọi hữu hình chi chất đều chung số phận.
Ba Nguyệt lượng đều trùm trong hào quang sáng chói, nhưng cường giả cư trú trên đó buộc phải toàn lực chống lại dư ba đáng sợ.

Thiên ngoại hỗn độn bị chấn toái, dao động khủng khiếp lại hướng xuống đại lục hắc ám, cuồng bạo trải ra rồi tan biến.
Thời Không đại thần vội tung ra một đòn không gian pháp tắc, không gian phảng phất ngưng trệ, chặn dòng năng lượng điên cuồng tràn xuống, mới giữ cho Tội Ác chi thành không tan tành.
Không đợi Thần tổ tung ra đòn thứ hai, Thần Nam bay lên, lao về thiên ngoại hỗn độn, hắn không hủy diệt các quang minh thế giới trên đại lục hắc ám, sức mạnh cỡ như hắn có thể hủy thiên diệt địa.
Trên Nguyệt lượng của Thần gia, thân ảnh như núi của Thần tổ cũng bay lên, được ánh trăng chiếu vào, càng trở nên kinh rợn.
Vạn trượng ma thể vụt lớn, đỉnh thiên lập địa!
“Gào…” Ma khiếu chấn động cửu thiên!
Thần tổ tiến vào thiên ngoại hỗn độn, đôi mắt lạnh lùng nhìn Thần Nam.
“Ông đúng là Viễn tổ?” Thần Nam bình tĩnh nhìn vị lão tổ khiến cả U La vương cũng e ngại.
“Lẽ nào còn là người khác?” Dẫu không phải lần đầu gặp mặt nhưng đây là lần đầu Thần tổ mở miệng nói với hắn.
“Xin hỏi Viễn tổ, ông muốn giết tiểu nhi để tiến hành lần biến hóa sau cùng?” Hắn bình bĩnh hỏi.
Thần tổ cực kỳ lạnh lùng, không hề có dao động tình cảm, nhạt giọng: “Đúng, chỉ thiếu một u hồn sau cùng là hoàn thành lần biến hóa mỹ mãn này.”
“Nếu tiểu nhi không muốn chết?”
“Vậy ta tự tay lấy hồn phách ngươi.” Giọng Thần tổ băng lãnh vô cùng.

Thần Nam bật cười, nhìn Thần tổ chằm chằm: “Phụ thân tiểu nhi từng nói phải vượt qua Viễn tổ, tiểu nhi nghĩ người làm được.

Hiện tại tiểu nhi cũng xin nhắc lại một câu tương tự, sẽ vượt hơn Viễn tổ.”
“Phụ tử các ngươi cuồng vong như nhau.” Thần tổ lạnh giọng.
“Thử là biết ngay.”
“Hừ.” Thần tổ tựa hồ không muốn nói nhiều, chỉ hừ lạnh đoạn vô tận ma khí bùng lên khiến hỗn độn hải đổ nat, dao động năng lượng hùng hồn trùm khắp thập phương, vùng hỗn độn vốn lấp lánh hào quang chợt ảm đạm hẳn.
Cùng lúc, Thời Không đại thần, Huyên Huyên, thủ mộ lão nhân và các Thái cổ thần đến thiên ngoại hỗn độn quan chiến, nhiều thiên giai cường giả trên đại lục hắc ám cũng đên, họ đều muốn tận mắt chứng kiến trận đối quyết kinh thiên này.
“Gào…” Thần tổ gào lên, cạnh mình dâng trào vô tận hư ảnh, rồi toàn bộ thật chất hóa, khắp nơi là ma ảnh, quần ma loạn vũ, vạn ma gào rú.
“Hoán Ma, Hoán ngã chân ma.” Ngoài xa, thủ mộ lão nhân lẩm bẩm: “Lão ma vương này đáng sợ thật.”
Hoán Ma kinh được Thần tổ uy lực khác hẳn kẻ khác, cường giả chân chính tất phải sáng tạo ra pháp quyết có những điểm riêng biệt, mới chân chính trở thành nhân thượng nhân.
“Hoành tảo lục hợp!” Thần tổ gầm vang, vạn ma cùng động như thủy triều cuồng mãnh lao vào Thần Nam, hỗn độn hải dấy lên ngàn tầng sóng đen, nhưng không phải hắc sắc ma khí mà là quần ma chân chính đang xung phong!
Vạn ma cùng động!
Thanh thế kinh thiên địa, hỗn độn hải liên tục tanh tành…
Thần Nam lạnh lùng đứng trên hư không, thấy vô biên hắc sắc ma ảnh xông tới, hai tay với kết thành mấy thần bí pháp ấn phá tan không gian, miệng quát: “Thiên Nhai.”
Vạn ma đang gào hét phảng phất sa vào chân không, không hề vang lên âm thanh nào nữa, dao động kỳ dị áp chế chúng, tiếp đó, vô tận ma ảnh đang xung kích cơ hồ rớt xuống vực sâu vạn trượng, toàn bộ bị khe nứt không gian khổng lồ của Thần Nam xé ra hút sạch.
Thiên Nhai, chân trời gần gụi.
Vạn ma ở gần như vậy mà bị truyền tống toàn bộ đến tàn phá không gian xa xôi vô tận, bị nhốt trong phong bế không gian vô cùng đáng sợ.
Hỗn độn hải yên lặng lại, vạn ma cùng tan biến.
Kết quả này quá kinh nhân khiến nhiều Thái cổ thần và thiên giai cường giả kinh hãi trước sức mạnh tuyệt đối cùng thần thông siêu việt.
Thần tổ gầm lên giận dữ, ma trảo thò ra chộp vào Thần Nam, hư không không hề liên tục tan rã mà tan biến, cơ hồ co hẹp lại còn Thần Nam nhanh chóng tiếp cận ma trảo.
Ngoài xa, Thời Không đại thần quan chiến nói: “Đây hình như là Khốn thiên phong địa, năm xưa lão ma vương đại chiến U Minh Thiên từng dùng chiêu này.”

Nghe vậy, các thiên giai cao thủ đều kinh hãi, chăm chú quan sát trận chiến hơn.
Khốn thiên phong địa quả nhiên tà dị cùng đáng sợ, không gian liên tục co lại, ma trảo thủy chung vẫn trùm lên, cơ hồ hắn tự lao vào cự trảo.
Dù phá tan hư không cũng không được, vẫn bị Thần tổ vây chặt, nhưng Thần Nam không dùng đến “Thiên Nhai” thần thông mà bay lên, nghênh đón thẳng thừng cự trảo.
Đồng thời thân thể hắn nhanh chóng phóng đại, ngang ngửa với Thần tổ, tuy vẫn bị ma trảo che kín nhưng không còn đến mực bị áp chế không phản kháng nổi như lúc nãy.
“Oành!”
Lưỡng đại cự nhân ngạnh tiếp một đòn, cùng dạt ra, va đập khiến vùng hỗn độn vỡ nát tan tành.
“Hừ.” Thần tổ lạnh giọng, Thần Nam lại cực kỳ bình tĩnh: “Tất cả đều phải vượt lên.”
Ngoài xa, chúng nhân đều cảm nhận được Thần Nam biến đổi xong cực kỳ đáng sợ, càng cảm thấy Thần tổ hùng mạnh, dù gì lão vẫn chưa hoàn toàn phục nguyên.
“Ma kinh thiên hạ!” Thần tổ lại quát vang, lao vào Thần Nam, ma thể khổng lồ chấn toái vô tận hỗn độn, ma khí cuồn cuộn lan tràn.
Hai tay Thần Nam liên tục vẽ lên, vô thanh vô tức phá toái hư không, đoạn năng lượng khủng khiếp quét vào Thần tổ.
“Đó là… Nghịch Loạn bát thức!” Thủ mộ lão nhân kinh ngạc: “Là công phu của Độc Cô Bại Thiên.”
Câu nói buông ra khiến các thiên giai cao thủ phía sau kinh hãi, nhao nhao nghị luận.
“Ầm, ầm, ầm.” Hỗn độn hải rung lên kịch liệt trước dòng năng lượng.
Hai tay Thần Nam liên tục hành động, đệ nhất thức đến đệ tam thức của Nghịch Loạn bát thức cùng xuất ra, cơ hồ phá diệt thiên vũ, uy lực quá mạnh, hóa giải toàn bộ mấy thức tuyệt sát của Thần tổ đánh ra trong vô hình.
“Độc Cô Bại Thiên…” Hai mắt Thần tổ xạ ra hào quang kinh nhân được thực chất hóa, gầm vang: “Ma liệt thiên địa!” công kích Thần Nam cuồng bạo hơn.
“Tinh đẩu phục ma!” Thần Nam quát vang, hai tay nhanh chóng vung lên, hỗn độn ngoài xa tan nát, một vùng cổ tinh không tàn phá từ vùng sâu hỗn độn hải hiển hiện.
Từng vì sao khổng lồ vạch ngang thiên vũ, lóe sáng hào quang chói rực như kinh thiên trường hồng bổ vào Thần tổ.
“Đó là… tuyệt học của Thái Thượng.” Hắc Khởi phi thường kinh ngạc, buột miệng thốt.
Các thiên giai cao thủ phái sau cũng kinh hãi cực độ.
Hiện tại, Thái Thượng huyền công Thần Nam thi triển mạnh hơn ngày xưa không biết bao nhiêu lần, lúc xưa chỉ mượn tinh đẩu chi lực, hiện tại hắn trực tiếp triệu hoán vì sao đến.

Bốn mươi chín vì sao hóa thành bốn chín đạo hào quang, thoáng chốc áp sát, vây lấy Thần tổ, sao sáng xoay tít theo những quỹ tích không ngờ tới, phát ra dao động năng lượng vô tận, bắt đầu luyện ma.
Tinh quang tràn khắp thiên vũ, chiếu sáng hỗn độn hải.
“Ngươi biết lắm tuyệt học nhỉ.” Thần tổ lạnh giọng: “Nhưng vô dụng thôi, Thái Thượng cũng không phải đối thủ của ta, nói gì đến Thái Thượng huyền công do ngươi sử dụng.”
“Vậy sao?” Thần Nam không để ý, hai tay vẫn liên tục vạch lên hư không xa xôi vô hạn.
“Ầm, ầm, ầm.” Bốn mươi chín vì sao khổng lồ phát ra tiếng nổ như sấm, dấy lên vô tận năng lượng kinh hồn và tinh quang chói lọi trong hỗn độn hải, quấn lấy Thần tổ, liên tục xạ ra hào quang kinh nhân, oanh kích địch thủ.
“Tất cả vô dụng với ta.” Thần tổ quát vang: “Chân ma nhất xuất, thiên địa tịch diệt!”
Lão gầm vang, bốn mươi chín vì sao đều cuồng loạn vũ động, không vận chuyển được theo quỹ tích cũ, ma trảo khổng lồ của lão thò ra, kéo một vì sao cực lớn lại, luyện hóa khiến nó liên tục thu nhỏ, đoạn lão cầm lên tay, “ầm”, miết vỡ vụn.
A…” Ma khiếu chấn thiên, Thần tổ phát cuồng, hỗn độn hải tràn ngập trảo ảnh, lão vũ động cự trảo, bốn mươi chín vì sao đều bị lão luyện hóa rồi bóp vỡ.
Khung cảnh vô cùng đáng sợ khiến các thiên giai cường giả ngoài xa hít sâu một hơi khí lạnh.
Thần tổ không hổ là cái thế ma vương, nhấc tay đã khiến luyện ma trận do sao sáng hóa thành tan vỡ.

Lão lạnh lùng nhìn Thần Nam, đoạn gầm lên lao tới, lão đã động nộ, quyết định vận dụng cấm kị tuyệt học hủy diệt hắn.
Nhưng lúc đó, hắn lại sử dụng một chiêu khiến lão vô cùng phẫn hận.
“Ma thôn thiên vũ!” Hắn gầm vang, dùng luôn tuyệt học của chính lão, đánh ra trước.
Một ma ảnh cực lớn xuất hiện sau lưng hắn, lao bổ vào Thần tổ, dao động năng lượng kinh hồn khấy vô tận hỗn độn rung chuyển.
Thần tổ giận dữ, cùng tung ra Ma thôn thiên vũ, hắc ảnh khổng lồ nổi lên rồi xông tới.

Hư không liên tục phá diệt, vô tận uy lực lan tràn khắp nơi.
“Ngươi định dùng tuyệt học của ta đánh ta, có phải mùa rìu qua cửa Lỗ Ban sao.”
“Hừ, tuyệt học của ta nhiều lắm.” Thần Nam cười lạnh: “Nhưng ta không mô phỏng các người, mà thuận tay sử dụng, vận dụng thần thông của các người, kích phát linh cảm của ta sáng tạo tối cường pháp quyết cho mình.”
“Ma thôn thiên vũ” của cả hai va nhau cực mạnh, hủy diệt tất cả ngăn cản, một vùng tinh không nhỏ trong vùng sâu hỗn độn thoát được đại kiếp lục đạo tan nát nhưng hiện tại bị xé tan, mấy chục vì sao lóe sáng rồi tắt ngóm như pháo hoa.
Chiến đấu của cường giả cỡ này quả thật quá đáng sợ, nhấc tay là khiến đất trời sụp đổ khiến nhiều thiên giai cao thủ lạnh mình.
Ma thôn thiên vũ của Thần Nam sau cùng không địch nổi Thần tổ, dù gì đó cũng do lão ma sáng tạo, hắn sắp bị ma nuốt chửng, bèn lùi lại, xuất ra Nghịch Loạn bát thức đồng thời thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai mới ngộ ra được sử dụng.
Đòn đánh cuồng bá của Thần tổ cùng ma ảnh khí thôn sơn hà bị chặn đứng.
“Gào.”

Thần Nam tức giận, cất giọng lạnh tanh: “Hủy diệt thôi.” Trong tay lão xuất hiện nhân hình binh khí, là trọng bảo do U Minh Thiên hồn ảnh luyện chế thành, đập vào Thần Nam với diệt thế chi uy.
Thần Nam không sợ, Hồng Hoang Kỳ lập tức xuất hiện trong tay, đón gió trải ra, rung lên phần phật.
“Ầm, ầm, ầm.” Hồng Hoang Kỳ chấn nát vô tận hỗn độn, đập mạnh vào U Minh Thiên hồn ảnh, năng lượng kinh hồn nhanh chóng lan xa, dù các Thái cổ thần đứng cách rất xa mà vẫn chịu xung kích, bị bức bách lùi lại.
Cùng lúc, vùng sâu hỗn độn hải đột nhiên dậy sóng, thần quang sáng chói, vô tận năng lượng dao động truyền tới.
U La vương và Quảng Thành dẫn hỗn độn cường giả đến tập kích.
“Hắc hắc… náo nhiệt thật, Thời Không ở đâu? Hôm nay chúng ta kết liễu.” U La vương cười lạnh, hiển nhiên nhân lúc hỗn loạn đến xâm phạm.

Thời Không đại thần cười vang: “Được, vốn ta nghĩ đại chiến đợi đến lúc khác, không ngờ ngươi nóng lòng quá.”
Đoạn ông xông vào hỗn độn hải, đối diện U La vương, hai nhân vật hàng đầu sắp quyết chiến.
Bất quá, Thời Không đại thần chợt nhíu mày: “Thông Thiên? Hà tất trốn trốn lánh lánh, ra đi.”
Ngoài xa, thủ mộ lão nhân và Huyên Huyên cả kinh, thủ mộ lão nhân tức giận: “Thông Thiên, tên ba phải này cuối cùng đứng về phía hỗn độn tộc.”
Lão định xông lên, nhưng lục hồn thiên nữ từ đại lục hắc ám xông lên hỗn độn hải: “Để ta đối phó.” Sát na, lục hồn thiên nữ đối lập Thông Thiên.
Còn thủ mộ lão nhân và Huyên Huyên dẫn Thái cổ chư thần tiến lên, đối diện với một nhóm hỗn độn cường giả.
Thời Không đại thần cười lạnh: “U La vương, hỗn độn tộc các ngươi phân tán trong thiên vũ, nhân vật đỉnh cao chưa tới, hiện tại vội động thủ, không sợ nuốt hận sa trường sao?”
“Hừ.” U La vương hừ lạnh.
Tất cả xảy ra quá nhanh, cục thế trong hỗn độn hải biến đổi ngay, đại hỗn chiến giữa song phương sắp nổ ra.
Cùng lúc, đại chiến giữa Thần tổ và Thần Nam diễn ra vô cùng kịch liệt.
“Duy ngã ma tôn!” Thần tổ quát vang, ma khí quét qua hỗn độn.
Cùng lúc, Thần Nam cũng tỏ ra vô cùng đáng sợ, trong vạn trùng ma ảnh và vô tận hủy diệt khí tức, hắn đột phá ra ngoài, đưa Hồng Hoang Kỳ cắm vào ngực Thần tổ.
“Gào…”
“A…”
Hai tiếng gào thê thảm vang lên, một là tiếng gầm của Thần tổ, một thuộc về Thần tổ lúc bị đâm vào thân thể.
Đồng thời, đại chiến giữa Thái cổ thần và hỗn độn tộc khai diễn.

Bình Luận (0)
Comment