Thần Mộ Ii

Chương 501


Trấn Ma thạch lại hiện thế, đích xác khiến người ta chấn kinh.

Nhất là những người có đôi chút hiểu biết, nắm được đôi chút ẩn tình đều há hốc mồm.

Trên đại lục hắc ám có vài thiên giai cao thủ tịnh không lên thiên ngoại hỗn độn tham chiến, mà ngẩng đầu nhìn thạch bi khổng lồ vượt ngoài tầng không, trong miệng không hiểu lẩm bẩm gì.
“Lúc xưa Trấn Ma thạch đã tan nát, sao lại vẫn còn?” Thần Nam nhanh chóng lướt tới, bám theo thạch bi từ mười trượng vươn ra trăm trượng rồi cuối cùng biến thành ngàn trượng.
Cả hai như quang ảnh xuyên không lướt đi, sau cùng phát hiện ra một khu rừng vô tận, nguyên thủy lão lâm rậm rịt xuất hiện một cách cực kỳ thần dị trên không trung.

Nhưng hắn không lạ lẫm lắm, đó là Vĩnh hằng sâm lâm hắn từng đi qua, trong đó có một phiến trùng điệp không gian, là Tiểu lục đạo trong truyền thuyết.
Đồng thời, trong rừng có một tấm Thần ma đồ khổng lồ treo lơ lửng, đang chầm chậm xoay tròn, ngăn bọn Huyên Huyên tiến vào nhưng nó không ngăn Trấn Ma thạch, cũng như không ngăn hắn.
“Vù.”
Hào quang sáng chói lóa lên, Trấn Ma thạch tiến vào, Thần Nam theo sát.

Bên trong, vô tận huyết vụ đang phiêu động, Huyết hải sôi trào, đại chiến trong vùng thiên địa này đang đến lúc cao trào.
Thần Nam vừa tiến vào, cũng là lúc Tiểu lục đạo tan vỡ lần thứ chín, mọi thứ đều tan tành khiến hắn nhớ lại cảnh tượng ngày lục đạo hủy diệt.


Bất quá, vạn vật vừa tan lại tụ, tất cả đều phục nguyên hoàn hảo, hiển nhiên có người dùng đại pháp lực khống chế Tiểu lục đạo, khiến trùng điệp không gian giống như người có vĩnh hằng bất diệt thể, không thể bị đánh tan hoàn toàn.
Xuyên qua mọi ngăn trở, Thần Nam đuổi theo Trấn Ma thạch, sau cùng vào đến Thần Ma lăng viên tại Tiểu lục đạo, khí tức cuồng bá lập tức bổ vào mặt, dao động năng lượng ẩn chứa vô tận hủy diệt khí tức.
Lập tức hắn cảm giác thân thể phải chịu áp lực kinh nhân, đổi lại một thiên giai cao thủ khác vào trong làn dao động năng lượng khủng khiếp này chắc đã tịch diệt, thế giới này quả thật đáng sợ, mà đây vẫn chưa phải là trung tâm của trận kịch chiến.
Hắn lướt ánh mắt tới, chỉ thấy Huyết hải vô tận dâng tràn sóng, bạch cốt đang múa may trên không, còn cả những thần ma thi hài gầm lên những tiếng kinh nhân, phảng phất toàn bộ đã sống lại.
Bất quá, tất cả bị màn sáng trùng trùng ngăn lại bên ngoài, bên trong là đại chiến cuồng bạo giữa mấy đại cao thủ.

Trong sát na Trấn Ma thạch tiến vào, hắn cũng vào, đó mới là trung tâm chân chính của cuồng bạo chi chiến, dù tu vi như hắn cũng suýt nữa tan nát thân thể.

Thập Phương tuyệt vực như vực sâu không đáy, hút sạch mọi sức mạnh đổ tới.
“Ngươi còn dám đến đây sau khi đã hủy Thập Phương tuyệt vực của ta? Ta phải luyện hóa ngươi, đoạt lại sức mạnh.” Hỗn Độn vương thần thông quảng đại cỡ nào, sớm đã phát hiện Thần Nam tới gần, phát ra vô tận hỗn độn thần quang, định đánh tan hắn rồi đoạt lại sức mạnh nguyên bản thuộc về y.
“Hỗn Độn vương? Ngươi già rồi.” Thần Nam không nói gì nhiều nhặn, nhưng sáu chữ đó khiến Hỗn Độn vương giả trong truyền thuyết thổ huyết.

Thập Phương tuyệt vực điên cuồng hấp thu toàn bộ sức mạnh, vốn là đòn công kích hủy diệt bị hóa giải vô thanh vô tức.
Hỗn Độn vương toàn thân quang mang vạn trượng, y còn hơn cả phẫn nộ, cảm giác rõ rằng Thập Phương tuyệt vực đã dung hợp với Thần Nam, năng lượng bảo tàng y chuẩn bị cho mình cuối cùng lại thành tu bổ cho một hậu bối tiểu tử, quả khiến y ảo não cùng cuồng bạo.
Bất quá phẫn nộ thì phẫn nộ, Hỗn Độn vương tịnh không mất đi lý trí, đến cạnh bọn Thanh Thiên, cùng Thanh Thiên tế luyện Trấn Ma thạch vừa xông vào Tiểu lục đạo, y định dùng hung thạch này đập Thập Phương tuyệt vực, thu hồi lại năng lượng bảo tàng.
Lúc này là yên lặng tạm thời.
Thần Nam nhanh chóng lướt đến chỗ Ma Chủ và Thời Không đại thần, kinh dị nhìn thần bí thanh niên từng gặp: “Hóa ra ngươi là Độc Cô Bại Thiên.”

“Là ta.” Độc Cô Bại Thiên vô cùng bình tĩnh.
Ma Chủ tỏ vẻ cổ quái nhìn hắn, rồi thiết huyết ma nhân bật cười hắc hắc, khiến hắn không hiểu đầu cua tai nheo gì.
“Được lắm.” Độc Cô Bại Thiên quan sát hắn, thần sắc kiên nghị hiện lên tia ấm áp.
“Quá tốt.” Ma Chủ cũng bình luận.
Thời Không đại thần cũng hiện lên nét vui mừng, Quỷ Chủ trực tiếp vỗ tay: “Tuyệt diệu, thịt luôn cả cái ổ của Hỗn Độn vương.”
Thần gia lão ma vương cười ha hả, nói toẹt ra: “Thống khoái, ha ha… đúng là thống khoái quá.

hỗn độn lão vương khổ tâm bày bố vô tận tuế nguyệt, sau cùng lại công cốc, bị lột sạch cả cái ổ nát.

Ha ha, năng lượng bảo tàng lớn lắm, Hỗn Độn vương tốn công sức mà lại cốc mò cò xơi.”
“Hừ.” Hỗn Độn vương phẫn nộ: “Hiện tại nói thế còn sớm lắm, của ta sẽ trả lại ta, ta sẽ đòi lại.”
Bộ bạch cốt Quỷ Chủ vặn vẹo mấy đốt xương, châm chọc: “Nói đúng lắm, không phải ngươi không muốn mà không cướp lại được.”
“Đệ nhất hung thạch ở đây, ta không tin không mở được Thập Phương tuyệt vực!” Hỗn Độn vương cười lạnh: “Độc Cô Bại Thiên, ngươi chưa quên đệ nhất hung thạch này chứ? Năm xưa nó phong ấn hai cha con ngươi.”
“Hừ.” Độc Cô Bại Thiên cười lạnh: “Ta đương nhiên nhớ, là hung thạch do ngươi và bọn Thanh Thiên tế luyện, nhưng sau cùng thì sao? Ta vẫn thoát khốn.”
“Nhưng cuối cùng nó cũng dung hóa được một thân thể của ngươi, nếu không phải năm đó ta sơ ý, làm gì có chuyện để linh thức của ngươi đào thoát?”
Qua lời bọn họ, Thần Nam biết được thêm một số ẩn tình.

Năm xưa, trong trận chiến Thái cổ, thi thể Độc Cô Bại Thiên bị hất vào đường hầm thời không, linh thức vẫn đại chiến với bọn Hỗn Độn vương, sau cùng bị cách đoạn tại Thái cổ với Độc Cô Tiểu Bại, rồi ngưng tụ lại một thân thể mới.

Hỗn Độn vương, Thanh Thiên, cả tứ đại cao thủ sau lưng, định phong khốn hai cha con đến chết tại Thái cổ nên sáu người cùng tế luyện đệ nhất hung thạch đem trấn áp, hòng dung luyện họ.
Nhưng Độc Cô Bại Thiên tu vi xứng danh nghịch thiên, chấp nhận tan xương nát cốt, trực tiếp dung Trấn Ma thạch đánh tan Thái cổ cách đoạn, cùng Độc Cô Tiểu Bại thoát khốn, rồi mở ra vĩnh hằng chi lộ.

Lúc đó, bọn Hỗn Độn vương quá mỏi mệt vì đại chiến nên đã ngủ say.
Hiện tại, Thần Nam đã minh bạch, chín giọt chân ma chi huyết trên Trấn Ma thạch là của Độc Cô Bại Thiên, đốt xương tay cũng là y, sức mạnh phong ấn chỉ cốt đương nhiên thuộc về bọn Hỗn Độn vương, Thanh Thiên.
Mê vụ đã tan, hóa ra việc này hàm chứa nhiều ẩn tình đến thế.
Lúc này, Trấn Ma thạch được bọn Hỗn Độn vương, Thanh Thiên tế luyện lại, toát ra hào quang lạnh lẽo, cự bi ngàn trượng trong một sát na hóa thành vạn trượng, cao hơn cả cự sơn, khí thế chấn nhiếp lòng người.
“Các ngươi định dùng nó trấn áp ta sao? Vậy dùng xương máu của ta năm xưa kết liễu đoạn ấn oán này vậy.”
Bên ngoài Vĩnh hằng sâm lâm, Thần ma đồ đang chậm rãi chuyển động phát ra điểm điểm quang mang tiến vào Tiểu lục đạo, tiếng ầm ầm vang vọng, một đốt xương tay cực lớn ngưng tụ trước Trấn Ma thạch, cả chín giọt máu đỏ tươi quay tít.

Đó là tàn cốt và chân huyết của thân thể Độc Cô Bại Thiên năm xưa lưu lại.
“Giết.”
Đại chiến lại bạo phát, Trấn Ma thạch tập hợp sức mạnh của bọn Thanh Thiên và Hỗn Độn vương, đập mạnh tới, vạn trượng bi thể uy thế áp nhân.
Chỉ cốt cũng hóa thành một ngọn núi, chín giọt chân ma chi huyết hóa thành huyết hải, cuộn lên trời cao.

Đồng thời Ma Chủ, Thời Không đại thần, Quỷ Chủ, Thần tổ đồng thời xuất thủ, Thần Nam đương nhiên không thể tụ thủ bàng quan, thi triển đòn công kích lăng lệ nhất.
Đại chiến kịch liệt nhất bùng lên, cuồng bạo năng lượng kịch liệt lan tràn, Trấn Ma thạch do bọn Thanh Thiên và Hỗn Độn vương khống chế, tránh hết mọi năng lượng xung kích, đập thẳng vào Thần Nam, sát khí cơ hồ phá toái Tiểu lục đạo!

Hiển nhiên, Hỗn Độn vương muốn phá tan hỗn độn tuyệt vực.
Bọn Thời Không đại thần toàn lực cứu viện nhưng vẫn chậm một bước, Trấn Ma thạch tập trung lục đại cao thủ chi lực, đột phá mọi ngăn cách, đập thẳng vào Thần Nam.

Đó là vạn trượng hung thạch, có điều lúc đến gần thân thể hắn lại nhanh chóng co lại, nửa trước hung thạch biến mất.
Phảng phất quá nửa đã đâm vào thân thể Thần Nam, Hỗn Độn vương đại hỉ, quát vang: “Thập Phương tuyệt vực mở ra mau.”
Tiếng ầm ầm vang vọng, Trấn Ma thạch vạn trượng toàn bộ ngập hết vào mình Thần Nam, Thập Phương tuyệt vực phảng phất lấp đầy, chợt vang tiếng đổ vỡ răng rắc.
Quỷ Chủ, Thời Không đại thần, Thần tổ đều cảm giác đại sự không ổn.

Thần Nam hiển nhiên đang chịu hung hiểm cực lớn, hiện tại Thập Phương tuyệt vực và hắn huyết nhục tương liên, đổ vỡ thế này có thể sẽ khiến hắn hủy diệt thân thể.
Bất quá, tất cả vượt ngoài tưởng tượng.
Thập Phương tuyệt vực xác thật tan vỡ, vô tận năng lượng bảo tàng tịnh không bùng nổ, quanh mình Thần Nam phát ra một vầng sáng xanh biếc, nội thiên địa của hắn mở ra, Thập Phương tuyệt vực chầm chậm dung nhập vào.
“Hạt giống thế giới hoàn mỹ.” Quỷ Chủ kêu lên.
“Ha ha…” Thần gia lão ma vương cả kinh rồi cười váng lên: “Hóa ra như vậy, hóa ra như vậy, một hạt giống thế giới bản nguyên hoàn mỹ.”
Thời Không đại thần cũng kinh ngạc: “Thập Phương tuyệt vực hoàn toàn thành đất đai, giúp hạt giống thế giới hoàn mỹ sinh sôi.”
Độc Cô Bại Thiên và Ma Chủ đồng thời cười vang, hình như họ đã biết trước như vậy.
Độc Cô Bại Thiên nói: “Hỗn Độn vương, ngươi có biết là ta chỉ mong ngươi dùng Trấn Ma thạch đánh Thần Nam, sức mạnh sáu người các người hợp nhất vừa hay phá toái Thập Phương tuyệt vực, để nó nuôi dưỡng hạt giống thế giới hoàn mỹ này.”
Ma Chủ cũng cười vang: “Gieo hạt giống thế giới xuống, cũng là gieo hy vọng.”
Lúc này, Thần Nam bảo tướng trang nghiêm, đang chìm trong cảnh giới kì diệu.

Bình Luận (0)
Comment