Thần Mộ Ii

Chương 81


Tổ Thi vương mặc dù đầu não vẫn còn có chút chậm chạp, nhưng vốn đã bị người khác quấy rầy, lúc này lão đang ngồi trong hành cung lòng đầy tức giận.

Bây giờ lại nghe ầm ĩ ở bên ngoài, dường như bọn gây sự lần trước lại đến.

Điều này làm não ức nổ ruột, lão giận dữ hét lên một tiếng, nhanh chóng phi ra.
Trong huyền giới của Càn Thi phái nồng nặc mùi xác chết, thối điếc mũi.

Khi Thần Nam cùng Tử kim thần long vừa kịp trốn vào trong nội thiên địa, Tổ Thi vương đã nhìn thấy ba thiên sứ bay vào.

Lão phát ra một tiếng hống inh tai, nhanh như chớp lao tới.
Ba thiên sứ mặc dù cảm thấy một cỗ khí tức tà ác cường đại, nhưng vẫn chưa rõ địch nhân mạnh đến thế nào nên chưa hề có ý tưởng chạy trốn.

Ba người liên kết với nhau, thi triển ma pháp có uy lực cường đại, hoặc phát ra từng đạo thánh quang kiếm về phía Tổ Thi vương.
Tổ Thi vương phát ra một chưởng mạnh mẽ, thao thiên thi khí nhanh chóng phá ta lực lượng thánh khiết của các thiên sứ, sao đó, lão cười một cách lạnh lẽo: “Khặc khặc…không một….kẻ nào….có thể…thoát được”.

Lão nhanh chóng phi đến lối ra, ngăn cản không cho các thiên sứ chạy thoát.
Cho đến lúc này, ba vị thiên sứ mới cảm giác được sự nghiêm trọng của vấn đề.

Lúc này bọn họ có chút run sợ trong lòng, quỷ vương trước mắt đầu tóc bù xù, toàn thân xương trắng, nước thối nhểu xuống, phát ra mùi kinh sợ thật là khủng bố.

Bọn họ không thể nhìn ra được thực lực của lão.
Bọn họ nhanh chóng thoát li thần thể bị thánh nhập, xuât hiện bổn thể.

Ba thiên sứ thánh khiết xuất hiện tại nơi âm u quỷ dị này, thật là vô cùng chướng mắt.
“Grào…” Tổ Thi vương gầm vang, huy động quỷ trảo, chộp về phía thiên sứ gần nhất.
Đó thực sự là một trường đồ sát một phía đầy máu tanh.

Tổ Thi vương, triển vọng bước vào lĩnh vực Thi thần, tại nhân gian giới gần như vô địch.


Giao chiến chưa đầy ba phút, lão quỷ vương lạnh lùng nắm được cánh của một nam thiên sứ, sao đó dùng lực giật mạnh.

Một tiếng “xoạc” vang lên, máu tươi tung tóe, đôi cánh của nam thiên sứ bị giật đứt ra.
“Aaaa….”
Nam thiên sứ đau đớn suýt ngất đi, điên cuồng la hét, sau lưng hắn là hai cái lỗ tuôn đầy máu tươi, vài chiếc xương sườn gẫy vụn, chọc cả ra ngoài, máu thịt bầy nhầy.
“Grào…”
Tổ Thi vương hét lớn một tiếng, quỷ trảo âm u “phập” một tiếng, cắm thẳng vào ngực hắn, sau đó ngoáy ngoáy vài phát, hành hạ thiên sứ đang điên cuồng gào thét: “A…a”.
Hai thiên sứ còn lại dùng toàn lực tấn công lão thi vương nhằm giải cứu đồng bạn.

Nhưng Thi vương của Càn Thi phái mạnh nhất là kháng cự công kích.

Thân thể của bọn họ gần như kim cương bất hoại, rất ít người có thể làm thương hại đến họ.

Hai thiên sứ mặc dù tấn công mãnh liệt, nhưng cuối cùng không thể làm tổn thương đến Thi vương vô địch, đành trơ mắt nhìn ánh mắt dần thất thần của đồng bạn.
Tổ Thi vương rút tay ra khỏi ngực thiên sứ đó, sau đó vất thi thể ra xa, rồi bắt đầu tấn công hai người kia.
Ở phía xa hư không phá toái, cửa vào thế giới của Thần Nam mở rộng, nhanh chóng hút cái xác thiên sứ kia vào.

Khi cái thi thể đó vừa bị hút vào, định địa thần thụ lại nhổ rễ bay lên.

Những chiếc rễ như những con rồng nhanh chóng quấn lấy thiên sứ đó.

Từng đạo thánh khiết quang huy từ cơ thể của thiên sứ ào ạt chảy sang những chiếc rễ đó.
Cứ như thế, chỉ sau vài phút, toàn bộ khí tức thánh khiết trên người thiên sứ hoàn toàn biến mất, định địa thần thụ buông hắn ra, sau đó đáp xuống đất, rễ lại cắm vào trong đất.
Tử kim thần long hưng phấn gầm rú liên hồi, bởi vì nó phát hiện trên cành của định địa thần thụ lại có thêm một thiên sứ chi tâm trong suốt lấp lánh.

Mặc dù nó vô cùng hưng phấn, nhưng không dám tiến tới để hái.
Khi Thần Nam khai mở nội thiên địa lần nữa, cuộc chiến đấu bên ngoài đã đến hồi kết.


Tổ Thi vương một cước đá nát ngực nam thiên sứ sau đó hai tay chụp lấy hai chân hắn, dùng lực xé ra.

Vết nứt khủng khiếp giữa hai chân kéo thẳng lên ngực, máu ve văng vãi, ruột gan lòng thòng rơi ra ngoài.
Khi Tổ Thi vương ném các xác nát bét đó đi, Thần Nam nhanh chóng thu nó vào trong nội thiên địa.

Lần này hắn không dừng lại mà cưỡi trên lưng Tử kim thần long, nhanh chóng thoát ra khỏi huyền giới của Cản Thi phái.
Tổ Thi vương gầm lên một tiếng long trời chuyển đất, bỏ qua nữ thiên sứ đang thoi thóp trên nền xương trắng, đuổi theo Thần Nam.

Nhưng khi lão vừa đuổi theo, Thần Nam đã sớm trốn vào trong nội thiên địa.

Hiện tại linh thức của Tổ Thi vương còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, căn bản không phát hiện được, chỉ tức giận gào thét liên miên.
Nữ thiên sứ nằm trên đất nỗ lực đứng dậy, liều mạng phi ra ngoài.

Nhưng vận khí của nàng thật không tốt, đúng lúc đó lão quỷ vương đang tức giận quay về.
Tổ thi vương vung tay chụp lấy cô ta, sau đó há to cái miệng như chậu máu, cắn phập xuống.
“Aa…” nữ thiên sứ giãy giụa gào thét.

Đó thực là một cảnh tượng máu me kinh hồn.

Thánh khiết thiên sứ bị tổ thi vương nhai sống, chỉ còn lại một cái đầu lâu màu vàng trên mặt đất.
“Grào…”
Lão quỷ vương quan sát toàn bộ vùng núi, cuối cùng ngẩng mặt lên trời hú lên một tiếng bất cam, quay người trở về huyền giới của Cản Thi phái.
Thần Nam cùng Tử kim thần long trốn trong nội thiên địa ba giờ liền mới dám khai mở tiểu thế giới.

Sau khi ném hai các xác thiên sứ đi, hai tên khốn nhanh chóng đào tẩu.
Tổ thi vương thật đáng sợ, đơn giản là một ma vương trên mặt đất.

Thần Nam cùng Tử kim thần long sau khi đã bay xa khỏi Phong Đô sơn, tìm một dãy núi phía tây nam Sở quốc ẩn náu.

Thần Nam cần tiếp tục tế luyện tiểu thế giới.

Định địa thần thụ hấp thu sức mạnh thánh khiết của ba thiên sứ.

Cả thân cây vốn cao bằng đầu người nay đã cao đến hơn ba trượng, những chiếc lá xanh mướt lấp lánh từng trận thần quang.

Những cành cây khẳng khiu càng thêm cổ lão, mang trên mình ba khỏa thiên sứ chi tâm trong suốt lấp lãnh, phát tán từng trận hào quang.
Tiểu thiên địa lơ lửng phía trên dãy núi đó, không ngừng hấp nạp thiên địa tinh khí, thảo mộc tinh hoa ở vùng xung quanh.

Lần này định địa thần thụ thành công hấp thu sức mạnh của ba thiên sứ, làm khôn gian của nội thiên địa trực tiếp mở rộng lên chu vi ba trăm trượng.
Mặt đất trong tiểu thế giới một màu xanh mát mắt, trên thảm cỏ màu xanh đó điểm những bông hoa dại.

Khắp không gian thấm đẫm mùi hương làm con người ta vô cùng thư thái.
Thần Nam ngồi khoanh chân bên dưới định địa thần thụ, lúc này hắn đã bước vào cảnh giới vô ngã.

Trước đây đều là hắn không ngừng cung cấp tinh khí cho nội thiên địa, bây giờ ngược lại, nội thiên địa thông qua định địa thần thụ cung cấp linh khí cho hắn.
Vào lúc này, từng đạo linh khí không ngừng chảy vào thân thể Thần Nam.

Toàn cơ thể hắn phát ra vạn đạo hào quang.

Nguyên khi tinh hoa như nước tràn vào các kinh mạch của hắn, không bỏ sót bất kì một mạch nào dù là nhỏ nhất.
Cơ thể con người là kì diệu nhất, kì kinh bát mạch, mười hai chính kinh, muốn toàn toàn mở rộng cho dù là siêu cấp cao thủ cũng gặp rất nhiều khó khăn.

Mặc dù không có giới hạn tu luyện, nhưng sau khi vượt qua ngũ giai cảnh giới, tu luyện giả muốn tiếp tục tiến bộ, có lẽ bản thân họ cũng không biết phải khai thác nhưng kinh mạch thần bí trong cơ thể.

Rất nhiều người rất vất vả để phát giác ra từng phần biến hóa rất nhỏ của cơ thể
Thần Nam cùng nội thiên địa vốn cùng một thể, hai bên cùng bổ trợ cho nhau.

Trước đây hắn mạnh hơn, do đó nội thiên địa cần hắn bồi bổ.

Giờ đây nội thiên địa phát sinh những biến hóa kinh người, cuối cùng cũng có khả năng tẩm bổ ngược lại cho hắn.

Định địa thần thụ hào quang lấp lánh, những chiếc lá xanh xào xạc, từng đạo lục mang nhu hòa từ từ tiến vào cơ thể của Thần Nam.
Tử kim thần long ở gần đó, nhìn Thần Nam đang ngồi dưới gốc cây, dáng vẻ nghiêm trang, lẩm bẩm: “Lại còn làm ra vẻ cao nhân đắc đạo, ài, tiểu tử ngày không phải lại giống như tên ngốc trong truyền thuyết, ngồi dưới gốc cây bồ đề lập địa thành đầu trọc đâu chứ?”.
Linh khí được định địa thần thụ chuyển hóa, chính là tinh hoa trong tinh hoa nguyên khí của nhân loại, đó là linh khí tinh hóa thuần khiết nhất, giống như nước mát vỗ về từng khoảng không gian nhỏ nhất của nội thiên địa, bao phủ lấy Thần Nam.

Linh khí tinh thuần nhất không ngừng tẩy rửa kinh mạch của hắn, phát triển từng vòng tuần hoàn chân khí thần bí.
Bản chất của tu luyện chính là tự bản thân thăng hoa, tự bản thân tiến hóa.

Vào lúc này, thân thể Thần Nam phát nhưng biến hóa thần bí.

Những bức tường cản trở sự tiến bộ của hắn, đang từ từ bị phá vỡ, việc bước vào một cảnh giới mới chỉ còn là vấn đề ngày một ngày hai.
Con rồng du côn chờ đợi trong tiểu thế giới của Thần Nam khoảng mười ngày thì không chịu đựng hơn được nữa.

Cuối cùng quẫy đuôi bay đến các quán rượu ở các thành thị phụ cận gây họa.
Lần này, nội thiên địa không điên cuồng hấp nạp thảo mộc tinh hoa của khu vực xung quanh, mà nhẹ nhàng tụ tập thiên địa tinh khí, không tạo thành cảnh tượng toàn bộ cây cỏ xung quanh bị khô héo.
Nói ngắn gọn, tiểu thiên địa của Thần Nam đã đạt đến một quy mô nhất định, linh khí bên trong đã trở nên sung túc.

Nếu như không cưỡng bức mở rộng không gian, thì không cần lượng linh khí khổng lồ cung cấp nữa.
Thần Nam ngồi một mạch một tháng, con rồng du côn cứ hai ba ngày lại quay về một lần.

Đến ngày thứ 30, Thần Nam mới tỉnh lại.

Vào lúc gắn đứng dậy, con rồng du côn không tự chủ bay ngược về phía sau.

Lúc này trông Thần Nam thật là trầm tĩnh, không phát ra chút khí tức cường đại nào.

Nhưng Tử kim thần long có một cảm giác, lú này, Thần Nam dường như là trời, dường như là đất, chính là chúa tể của mọi vật.

Bây giờ, hắn mặc dù tĩnh lặng, nhưng so với lúc hắt phát cuồng trong quá khứ, còn đáng sợ hơn, làm Tử kim thần long không đừng được phải phát run lên.
Tạm một chương.

Tối sẽ có thêm hai chương.

Bình Luận (0)
Comment