Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 201 - Chương 201: Ta Mạnh Lên, Nhưng Ta…

Chương 201: Ta Mạnh Lên, Nhưng Ta… Chương 201: Ta Mạnh Lên, Nhưng Ta…

Kỷ Hàn Vũ về đến nhà, tựa hồ tâm tình rất tốt. Nhìn thấy Cao Bằng đang huấn luyện ngự thú ở ven hồ, Kỷ Hàn Vũ ho khan hai tiếng, chậm rãi đi qua.

- Tiểu Bằng, cháu đoán thử xem ông ngoại mang kinh hỉ gì đến cho cháu?

Kỷ Hàn Vũ cười thần bí.

Cao Bằng suy nghĩ hai giây,

- Cấm Ma Thạch?

Kỷ Hàn Vũ:

- . . .

Sớm biết thế đã không gọi điện thoại trước cho tên tiểu hài tử này! Cháu không thể làm cho ông ngoại ta vui vẻ một chút được hay sao!

Nhìn thấy Cao Bằng đắc ý cười trộm, Kỷ Hàn Vũ tức giận gõ đầu Cao Bằng.

Thật sự là nghịch ngợm.

- Ta liền biết không có chuyện gì mà ông ngoại không làm được.

Cao Bằng cười hắc hắc, giơ ngón cái với ông ngoại.

- Ha ha.

Kỷ Hàn Vũ cởi mở cười to.

- Đến, cháu xem một chút thứ cháu muốn đi.

Kỷ Hàn Vũ lấy ra một cái túi đen đưa cho Cao Bằng.

Cao Bằng nhận lấy, không kịp chờ đợi mở túi ra.

Một chiếc hộp màu nâu tựa hồ được chế thành từ một loại vật liệu gỗ nào đó, xúc cảm ôn nhuận như ngọc, còn tản ra hương gỗ nhàn nhạt.

Tài liệu tiến hóa cần thiết khác của Kim Cương Áp đã sớm được thu thập đủ vào mấy ngày trước, những tài liệu này đều cất giữ trong phòng lạnh của phòng thí nghiệm.

Nghĩ đến việc có thể tiến hóa phẩm chất cho Kim Cương Áp, Cao Bằng làm sao có thể ngồi yên được nữa, lập tức gọi Kim Cương Áp đang bơi lội trong hồ lên.

Kim Cương Áp đang bơi lội thảnh thơi ở trong hồ, khi nghe thấy Cao Bằng gọi mình liền tranh thủ thời gian hấp tấp bay tới, trong miệng còn phát ra tiếng kêu cạc cạc cạc.

Tiểu Diễm thừa cơ phiên dịch,

- Nó nói con vịt ngươi cuối cùng cũng tìm ta, ta. . .

- Ngậm miệng.

Cao Bằng nắm mỏ chim của Tiểu Diễm,

- Bây giờ ta không cần ngươi làm phiên dịch nữa.

- Ông ngoại, cháu chuẩn bị tăng phẩm chất con Kim Cương Áp này, ngài có muốn đến xem hay không?

Cao Bằng cười nói với ông ngoại.

Năng lực của hắn không tiện truyền ra bên ngoài, nhưng thích hợp nói cho thân nhân lại không sao.

Vẻ mặt của Kỷ Hàn Vũ lộ ra mấy phần hứng thú,

- Đi thôi, để ta nhìn một chút cháu tăng phẩm chất cho con vịt này như thế nào.

Kim Cương Áp đứng ở trong phòng thí nghiệm, có vẻ rất hứng thú với tất cả mọi thứ ở trong này.

Lần trước sau khi thí nghiệm kết thúc, Kỷ Hàn Vũ phân phối cho phòng thí nghiệm của Cao Bằng một hạn ngạch kinh phí nhất định.

Ban đầu hắn tưởng rằng Cao Bằng chỉ làm vì hứng thú yêu thích, nhưng sau khi biết Cao Bằng có năng lực như thế liền dứt khoát cho Cao Bằng một cái hạn ngạch kinh phí, giống như các phòng thí nghiệm khác của tập đoàn. Mỗi một quý đều có một khoản kinh phí nhất định, đương nhiên, kinh phí cụ thể là bao nhiêu thì chỉ có Kỷ Hàn Vũ và Cao Bằng biết.

Trong phòng thí nghiệm của Cao Bằng cũng có một chút Hắc Diệu Thạch, loại tài liệu có thể kiểm tra phẩm chất của quái vật.

Cao Bằng đặt ngón giữa vào khóa mật mã, bắn ra một ô ngăn kéo, lấy ra hai viên Hắc Diệu Thạch từ bên trong, sau đó bắt đầu dò xét phẩm chất của Kim Cương Áp.

Nhỏ một giọt máu của Kim Cương Áp lên trên Hắc Diệu Thạch, Kim Cương Áp hiếu kì nhìn chằm chằm vào khối đá màu đen này.

Giây lát sau, bên trong Hắc Diệu Thạch tản ra từng đoàn từng đoàn ánh sáng màu tím.

Kỷ Hàn Vũ hơi kinh ngạc, nhịn không được liếc nhìn cái con Kim Cương Áp có vẻ ngoài xấu xí này, không nghĩ tới lại là phẩm chất Sử thi.

Sau đó Kỷ Hàn Vũ nghĩ tới điều gì. Bây giờ đã là phẩm chất Sử thi, Tiểu Bằng lại muốn tiếp tục tăng lên phẩm chất cho nó —— Phẩm chất Truyền thuyết?

Trong lòng Kỷ Hàn Vũ rất kinh ngạc. Phải biết những thí nghiệm thành công được công bố ra bên ngoài hiện nay, căn bản không có cái nào có thể dùng sức người để tăng lên phẩm chất Truyền thuyết.

Đương nhiên, có vụng trộm thành công nhưng không công bố ra ngoài hay không thì không biết. Tuy nhiên, căn cứ vào thông tin của Kỷ Hàn Vũ, hắn chưa từng nghe nói có ví dụ thành công nào.

Lúc này, trong lòng của hắn hoàn toàn cho rằng đây là một lần thí nghiệm của Cao Bằng. Đối với yêu thích của cháu ngoại, hắn tất nhiên phải ủng hộ.

Duỗi ra ngón tay cái, Kỷ Hàn Vũ vỗ vỗ bả vai Cao Bằng,

- Cố lên, ông ngoại tin tưởng cháu nhất định sẽ thành công.

Cao Bằng cười cười,

- Cháu cũng tin tưởng mình nhất định sẽ thành công.

Sau đó Cao Bằng bắt đầu điều chế dược tề. Đầu tiên Cao Bằng điều chế ra mấy loại dược tề bình thường để lấy cảm giác, mấy loại dược tề thành công này bị Cao Bằng tùy ý để vào trên kệ ở bên cạnh. Lúc này sắc mặt Cao Bằng nghiêm lại.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cháu ngoại, Kỷ Hàn Vũ đứng ở một bên cảm thấy rất thú vị.

Tựa như đại nhân nhìn thấy hài tử của mình mặc áo khoác không phù hợp với tỉ lệ dáng người để cố gắng giả dạng người lớn, cuối cùng đều sẽ buồn cười.

Quá trình điều chế phối tề dược tề rất nhanh, cũng chỉ hai mươi phút đã điều chế xong toàn bộ.

Cao Bằng xoa xoa mồ hôi trán, thần sắc trở nên nghiêm túc.

Tài liệu khác còn tốt, nhưng Cấm Ma Thạch chỉ có một viên này, không chịu nổi hắn thất bại.

Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Cao Bằng, nụ cười vẫn một mực treo trên mặt của Kỷ Hàn Vũ cũng yên lặng biến mất, chăm chú nhìn Cao Bằng nghiêm túc thao tác thí nghiệm.

Người đang chăm chú cố gắng luôn luôn đáng giá được tôn trọng.

Một bước cuối cùng, chậm rãi đưa Cấm Ma Thạch vào bên trong dung môi. Cấm Ma Thạch màu băng lam chậm rãi phát sinh biến hóa, màu sắc càng ngày càng nhạt, cuối cùng biến thành một viên đá trong suốt.

Ngược lại màu xanh ban đầu của dược tề phảng phất bị phủ thêm một tầng màu sắc hoàn toàn mới, dược tề màu xanh da trời giống như nước biển xanh thẳm.

Nhìn ống dược tề to bằng ngón cái, dài bằng bàn tay, Cao Bằng gọi Kim Cương Áp tới.

Trong miệng ngậm một con vịt đồ chơi màu vàng làm bằng nhựa plastic, Kim Cương Áp gật gù đắc ý đi tới. Cao Bằng lấy con vịt đồ chơi trong miệng nó ra, Kim Cương Áp lập tức gấp,

- Ta, ta.

Cao Bằng giơ ngón trỏ lên, nhẹ nhàng lắc lắc,

- Uống nó, cái con vịt này sẽ là của ngươi.

Kim Cương Áp không kịp chờ đợi, một ngụm nuốt chửng ống dược tề trong tay Cao Bằng.

- A chờ đã, ta chỉ bảo ngươi uống nước bên trong chứ có bảo ngươi nuốt cả ống thủy tinh này đâu.

Cao Bằng im lặng nói.

Đoạt lấy con vịt bằng nhựa plastic từ trong tay Cao Bằng sau đó quay người đi, chưa đi được hai bước Kim Cương Áp đã bịch một tiếng ngã trên mặt đất ngất đi.

Trên mặt đất Kim Cương Áp bắt đầu run rẩy, sau đó lông vịt màu vàng bên ngoài thân bắt đầu rụng xuống. Từng mảng từng mảng lông vịt mềm mại màu vàng tróc ra, mỏ vịt bằng phẳng co vào phía trong, nhìn qua có vẻ ngắn hơn, thô hơn. Nếu nhìn từ đằng xa thì tựa như một đôi lạp xưởng.

- Đây chính là ta trọc nhưng trở nên mạnh hơn trong truyền thuyết sao?

Cao Bằng sờ lên cằm, nghi ngờ quan sát những biến hóa của Kim Cương Áp.

Qua mấy phút, lông tóc bên ngoài thân của Kim Cương Áp đã tróc ra hết, lộ ra lớp da vịt trắng nõn phía dưới.

Đúng là không nghĩ tới, con vịt nhìn qua ngốc manh này lại có một thân thịt rất non mềm.

Cao Bằng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, tranh thủ thời gian lấy điện thoại di động ra, thừa cơ chụp lén mấy tấm ảnh.

Chờ sau khi chúng nó lớn lên, đây chính là hắc lịch sử.

Sau đó, trên làn da trắng nõn của Kim Cương Áp bắt đầu hiện ra từng đạo phù văn màu lam bí hiểm.

Phù văn càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, kéo dài từ đỉnh đầu trụi lủi đến bộ ngực có chất thịt săn chắc, rồi đến đôi cánh tinh tế to mọng. . .

Chờ một chút, mình rốt cuộc đang chú ý đến cái gì.

Cao Bằng tranh thủ thời gian lắc đầu.

Chờ lúc hắn đưa mắt nhìn lại đã thấy phù văn màu lam trên da Kim Cương Áp dường như có được sinh mệnh lan tràn ra bốn phía, tất cả phù văn đều lóe ra ánh sáng màu lam yêu dị.

Xoạt xoạt xoạt xoạt ——

Trong người Kim Cương Áp truyền ra từng tiếng va chạm liên tiếp, phảng phất gân cốt bạo tạc. Chất thịt to mọng ban đầu co lại, phác thảo từng đường vòng cung duyên dáng, hình thể bắt đầu bành trướng.

- Cạc. . .

Trong lúc hôn mê, Kim Cương Áp phát ra một tiếng trầm thấp nỉ non.

- Con vịt đáng thương, vì mạnh lên thế mà trọc.

Cao Bằng thương tiếc nhìn về phía Kim Cương Áp đang nằm trên mặt đất không hề có cảm giác gì, hi vọng sau khi nó tỉnh lại có thể tiếp nhận những thay đổi của bản thân.

- Lông của con vịt này làm sao lại mất rồi?

Kỷ Hàn Vũ vừa trở về sau khi ra ngoài nghe điện thoại đã nhìn thấy toàn bộ lông trên người Kim Cương Áp biến mất.

- Hiện tượng bình thường.

Cao Bằng bình tĩnh đáp.

Kỷ Hàn Vũ gật gật đầu, giống như có điều suy nghĩ.

-------------------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment