Đúng là tòa núi kỳ dị không ngừng hấp dẫn quái vật tiến vào mà hắn gặp phải lần trước!
Nhìn qua ảnh chụp trong điện thoại, từng dãy số liệu chậm rãi hiện lên,
【 Tên quái vật 】: Sơn Linh
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 48
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Phổ thông
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Tự nhiên/ Hệ Thổ/ Hệ Nham
【 Năng lực quái vật 】: Khống thổ lv 4
【 Trạng thái quái vật 】: Bị thương nhẹ
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Sơn Linh Tâm trong cơ thể là hạch tâm ngưng tụ sinh mệnh, 2. Tốc độ di chuyển chậm chạp.
【 Nhu cầu tấn cấp phẩm chất Tinh nhuệ 】:
Quái vật Lĩnh Chủ cấp 48.
Cao Bằng cảm thấy cực kì khó giải quyết, phải biết dựa theo ông ngoại nói thì ở gần thành phố Du Châu không chỉ có một con Sơn Linh này. Mà dựa theo ý nghĩ của Cao Bằng, những khu vực mà căn cứ thành phố Du Châu đã dò xét mới được bao nhiêu chứ?
Dãy núi gần thành phố Du Châu có tên là Thập Vạn Đại Sơn đó.
Càng làm cho Cao Bằng cảm thấy khó giải quyết chính là ở khoảng thời gian trước khi hắn nhìn thấy ngọn núi này, căn bản không nhìn thấy thuộc tính của nó.
Mà bây giờ lại đột nhiên toát ra thuộc tính làm cho Cao Bằng không khỏi hoài nghi, có phải năng lực của mình đã xuất hiện vấn đề hay không.
Suy nghĩ một chút, Cao Bằng tạm thời giữ lại ý nghĩ này. Có lẽ là do lúc mình nhìn thấy Sơn Linh thì nó vẫn còn trong trạng thái đang sản sinh, chưa hoàn toàn được sinh ra.
Bên trong còn có mấy tấm ảnh chụp khác, đều là ảnh của Sơn Linh theo các góc độ khác nhau. Nhưng thể tích của chúng đều nhỏ hơn một bậc so với tòa Sơn Linh trước đó, đẳng cấp cũng thấp hơn cái Sơn Linh thứ nhất.
Tắt điện thoại di động, Cao Bằng ngẩng đầu tiếp tục nghe giảng bài.
Nam sinh ngồi bên cạnh dùng đuôi bút đuôi chọc vào khuỷu tay Cao Bằng một cái,
- Người anh em, ngọn núi vừa rồi nhìn qua rất đẹp mắt, ở nơi nào thế?
Cao Bằng không biết tin tức liên quan tới Sơn Linh có bị phong tỏa hay không, cho nên cũng không tùy tiện lộ ra ngoài, chỉ trả lời qua loa hai câu.
Tựa hồ nhìn ra Cao Bằng qua loa, tên nam sinh kia tiếp tục dùng đuôi bút thọc cánh tay Cao Bằng,
- Không cần nhỏ mọn như vậy chứ, chủ yếu là do tôi thích chụp ảnh, bình thường đều chụp ảnh chân dung cho quái vật và ngự thú. Tôi thấy nơi đó rất không tệ, chuẩn bị đến đó chụp vài bức ảnh cho ngự thú của mình.
Đi lên người Sơn Linh chụp ảnh?
Cao Bằng cổ quái nhìn tên nam sinh này, cười cười,
- Chắc hẳn qua một thời gian ngắn nữa cậu có thể nhìn thấy trên tin tức.
Sau đó để lại nam sinh đầu óc vẫn còn mơ hồ.
Hết tiết, Cao Bằng cất sách vở vào trong cặp, sau đó đeo lên vai thuận theo đám người rời khỏi phòng học.
Bên cạnh, tiếng hai người nói chuyện với nhau truyền đến tai Cao Bằng,
- Đặng Lý, hôm trước cậu mua dược tề Huyết Tinh Đồ Tể hiệu quả thế nào? Hắc Bạo Viên của cậu có tiến hóa hay không?
- Dược tề đó thật sự rất tốt, sau khi Hắc Bạo Viên của tôi dùng liền có biến hóa rất lớn, không chỉ màu lông biến thành màu đỏ, mà lực lượng cũng tăng lên rất nhiều. Khuyết điểm duy nhất chính tính tình Hắc Bạo Viên nhà tôi trở nên càng thêm nóng nảy. Hai ngày nay đã chống đối với tôi nhiều lần, ài, cũng không biết thế hệ dược tề tiếp theo khi nào ra.
Rời khỏi lầu dạy học, ở phía sau có một mảnh đất trống rộng rãi, ở trong đó có rất nhiều Ngự thú. Bởi vì được chủ nhân phân phó cho nên những ngự thú này đều an tĩnh nằm tại chỗ, ngẫu nhiên có mấy con ngự thú bò loạn khắp nơi, thỉnh thoảng ngửi ngửi mùi vị trên người mấy ngự thú xung quanh.
A Ban an tĩnh nằm một chỗ, lẳng lặng chờ đợi chủ nhân đến đón. Bây giờ thể tích của A Ban còn lớn hơn cả một chiếc xe tăng, thân thể màu nâu đen thôn phệ ánh nắng mặt trời, hai cái chân giống như tấm chắn đặt ngang trước người che khuất đầu, thân thể cao lớn chậm rãi chập trùng theo nhịp hô hấp. Hiện giờ, chủng loại Đại Địa Thuẫn Chu của A Ban vẫn chưa từng bị người khác phát hiện ra, cũng xem như một loại quái vật kiểu mới chưa được ghi lại.
Nhưng chỉ nhìn bề ngoài của A Ban thì tuyệt đối không dễ chọc, từng cái chân đen nhánh thon dài tựa như trường mâu sắc bén đứng sừng sững trên mặt đất, phần khớp nối còn có gai ngược uốn lượn. Thiết giáp trầm trọng khiến nó phải buông tha một phần linh hoạt, nhưng lại lựa chọn lực phòng ngự cao hơn. Uy áp nhàn nhạt khuếch tán ra phía ngoài, trong vòng năm mét xung quanh không có một con ngự thú nào có can đảm tới gần.
Sau khi Cao Bằng đến gần, A Ban vẫn duy trì cái tư thế này không nhúc nhích, lúc đến nơi còn có thể nghe thấy tiếng lẩm bẩm vụn vặt truyền ra từ phía sau tấm chắn.
Cái tên gia hỏa lười biếng này lại ngủ thiếp đi, Cao Bằng buồn cười vỗ lên cái chân trước giống như tấm chắn của A Ban,
- Ta tan học rồi, đừng ngủ nữa.
A Ban bị đánh giật mình, lúc này mới chậm rãi dời chân trước ra, con mắt màu đỏ còn có chút ảm đạm, hiển nhiên chưa tỉnh ngủ. Trì độn đảo tròng mắt, lúc này mới chú ý tới chủ nhân đang đứng ở trước người mình.
Cao hứng bước lên không ngừng dụi đầu vào trên người Cao Bằng, giống như một đứa bé muốn ôm lấy cha mẹ mình nũng nịu.
- Được rồi, đừng nũng nịu, đã lớn như thế mà còn nhõng nhẽo, không sợ người khác chê cười sao.
Cao Bằng nhẹ nhàng vuốt ve đầu A Ban.
- Cái con nhện này là của ngươi sao?
Bên cạnh truyền đến tiếng hỏi thăm.
Cao Bằng quay đầu liền nhìn thấy một nữ sinh tết tóc đuôi ngựa mặc váy hoa đỏ đang hiếu kỳ nhìn A Ban.
- Là của ta.
Cao Bằng trả lời:
- Làm sao?
- Nó là nhện đực hay là nhện cái?
Nữ sinh do dự hỏi.
- Ách
Vấn đề này đã làm khó hắn.
Cao Bằng đột nhiên không biết nên trả lời như thế nào, bởi vì hắn cũng không rõ A Ban đến tột cùng là một con nhện đực hay là nhện cái. Nhưng mà nó nhát gan như vậy, chắc hẳn là một con nhện đực rồi, bởi vì bình thường nhện cái có tính cách tàn bạo hơn nhiều so với nhện đực.
Nghĩ nghĩ một chút, Cao Bằng nở một nụ cười rồi nói,
- Ngươi đoán xem?
Nữ sinh có chút tức giận, người này tại sao lại nói như vậy chứ.
- Ngự thú Trân Châu của ta là một Bạch Lang Chu cái, gần nhất nó… đến kỳ động dục, nếu như nhện của ngươi là nhện đực…
Nói đến phần sau, giọng nói của nữ sinh đuôi ngựa càng ngày càng nhỏ. Loại chuyện này được nói ra từ miệng một nữ hài tử như nàng, chung quy có chút không quá thích hợp.
- Thật xin lỗi, ta xin lỗi vì lời nói vừa rồi. Chủ yếu là do ta cũng không rõ giới tính ngự thú của mình, bình thường cũng không chú ý đến phương diện này.
Nói xong, Cao Bằng thông qua huyết khế thuật lại lời của nữ sinh cho A Ban.
A Ban nghe xong, con mắt lập tức sáng lên giống như bóng đèn.
- Ta là đực! Ta là đực!
Nghe Cao Bằng nói xong, A Ban không kịp chờ đợi chi chi kêu loạn.
Hai cái chân trước ôm chặt lấy Cao Bằng, tám đôi mắt đầy vẻ đáng thương nhìn về phía hắn,
- Chủ nhân chủ nhân, ngươi nhanh nói cho nàng, ta là đực!
- Thật hay giả? Làm sao có vẻ không quá tin được như thế.
Cao Bằng mang theo tâm tư đùa giỡn A Ban, giả bộ như không tin.
- Cho ngươi xem.
A Ban nói xong liền nằm trên mặt đất muốn chứng minh bản thân. Nhìn A Ban đang mân mê cái mông, Cao Bằng đá nó một cước,
- Đừng lộ ra, ta tin.
Nghe xong Cao Bằng kể lại, nữ sinh giống như trút được gánh nặng, sau đó chỉ vào một con nhện lớn màu trắng cách đó không xa ở sau lưng,
- Đó là Trân Châu.
Cao Bằng thuận theo nhìn sang, hai mươi mấy mét bên ngoài có một con nhện lớn màu trắng có đường kính bốn mét, cao hai mét đứng trong gió. Trên cổ và sống lưng được che kín bởi lớp lông màu trắng, con mắt màu xanh lam tràn đầy vẻ ôn hòa, chân rất tròn, cũng không làm cho người ta cảm thấy nhện hung ác, ngược lại có một loại mỹ cảm độc đáo.
Lúc A Ban nhìn thấy con nhện cái này lần đầu tiên thì không dời mắt nổi,
- Cao Bằng, ta yêu đương.
Lại nói chuyện với nữ sinh trong chốc lát, cuối cùng ước định cẩn thận thời gian gặp mặt lần sau, Cao Bằng cứng rắn lôi A Ban rời đi,
- Đừng mất mặt, người khác chỉ muốn cùng ngươi chạy thận, ngươi nhất định phải để ý đến nó sao.
- Nàng khẳng định là ưa thích ta.
A Ban lớn tiếng kêu lên.
- Đây chẳng qua là ảo giác của ngươi.
Cao Bằng bình tĩnh nói.
- Cho nên ngươi bây giờ vẫn còn độc thân.
A Ban phản bác.
Bầu không khí đột nhiên ngưng kết, Cao Bằng đang đi ở phía trước đột nhiên dừng lại, quay đầu giống như cười mà không phải cười, A Ban sởn hết tóc gáy.
------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com