Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 215 - Chương 215: Huyễn Long Tích

Chương 215: Huyễn Long Tích Chương 215: Huyễn Long Tích

Sáng sớm hôm sau, Cao Bằng còn nằm ở trên giường, Đại Tử đã không kịp chờ đợi bò lên trên giường lớn của Cao Bằng.

Toàn bộ thân hình đè lên trên người Cao Bằng, hai sợi râu rủ xuống không ngừng ma sát trên mặt hắn.

Bị Đại Tử không ngừng quấy rối như vậy, Cao Bằng mơ mơ màng màng mở to mắt, vừa mở mắt đã nhìn thấy hai cái kìm lớn đầy vẻ hung dữ không ngừng đóng mở ở trước mặt.

- Được rồi, đừng nghịch nữa.

Cao Bằng muốn đẩy Đại Tử ra, nhưng Đại Tử lại quá nặng, dùng sức đẩy nhiều lần cũng không đẩy ra nổi.

- Ngươi mà cứ như vậy nữa thì hôm nay chúng ta cũng đừng nghĩ ra khỏi cửa.

Nghe thấy những lời chủ nhân nói, lúc này Đại Tử mới ngoan ngoãn bò từ trên giường xuống.

Rời giường rửa mặt xong xuôi, Cao Bằng lắc đầu cười khổ. Mặc dù bây giờ chính phủ đã tiến hành đàm phán với Sơn Linh, nhưng thế cục vẫn không quá lạc quan, bên ngoài dã ngoại vẫn còn có chút nguy hiểm.

Trước đó có giải thích với ông ngoại là mình muốn đi ra ngoài, đầu tiên ông ngoại có hơi do dự, sau đó mới gật đầu,

- Vậy lần này đi nhanh về nhanh, chớ nán lại thời gian quá lâu. Sơn Linh bên kia tạm thời xem như ổn định, nhưng mà những quái vật này cho tới bây giờ đều không thể tin tưởng được, mà chúng am hiểu nhất chính là thay đổi thất thường, nguyên tắc hành vi của bọn chúng đa số đều dựa vào vui sướng giận buồn của bản thân.

- Còn nữa, nếu như cháu chỉ muốn đi tìm tài liệu thì không nên mang quá nhiều ngự thú theo, bằng không tính linh hoạt sẽ không cao.

Cao Bằng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ. Lần này hắn cũng chỉ chuẩn bị mang theo bốn ngự thú Đại Tử, A Ngốc, Tiểu Diễm và cả A Xuẩn tiến đến dã ngoại mà thôi.

Bây giờ đẳng cấp hay phẩm chất của A Ngốc đều đứng đầu trong mấy con ngự thú dưới tay mình, về phần Tiểu Diễm bởi vì thiên phú chủng tộc nên tốc độ trưởng thành cũng rất nhanh, ở mấy ngày trước đã đề thăng lên cấp hai mươi tám rồi, dựa theo phân chia của xã hội loài người bây giờ nó đã là một ngự thú cấp Thủ lĩnh trung kỳ.

Ngược lại A Xuẩn không có gì, kích thước cơ thể nó không lớn nên rất thuận tiện cho việc mang theo, quan trọng nhất chính là mang theo A Xuẩn thì tương đương với việc mang theo một cái không gian trữ vật tùy thân, cực kì tiện lợi.

Cao Bằng chỉ chờ mong có một ngày nào đó trong không gian tùy thân của A Xuẩn có thể chứa được vật sống.

Nói như vậy thì tương đương với tùy thân mang theo một cái thành lũy chiến tranh có thể di động, chỉ cần mở không gian tùy thân liền có thể phóng xuất tất cả ngự thú của mình ra, hơn nữa A Xuẩn còn có thể thích ứng với các loại hoàn cảnh như thuỷ, không.

Nghĩ tới đây, Cao Bằng nhất thời không nhịn được sờ lên A Xuẩn đang nằm bẹp trên đỉnh đầu mình.

Ừm, càng ngày càng bóng loáng rồi.

Mình mỗi ngày sờ như thế, nó đã sắp bị sờ đến trơn nhẵn luôn rồi.

- Vừa vặn gần đây lão Lưu rảnh rỗi không có việc gì, cứ để ông ấy đi một chuyến dã ngoại cùng với con vậy.

Kỷ Hàn Vũ vẫn có chút không yên lòng, suy nghĩ một lát mới nói với Cao Bằng.

Dứt lời liền gọi điện thoại cho ông Lưu ngay. Không bao lâu sau, xa xa trên bầu trời xanh thẳm có hai đạo bóng đen nhanh chóng bay tới, cuối cùng vững vàng rơi xuống ven bờ hồ.

Hai quầng sáng cấp Lĩnh chủ chầm chậm xoay tròn ở dưới chân bọn chúng.

【 Tên quái vật 】: Huyễn Long Tích

【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 41 (cấp Lĩnh Chủ)

【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh nhuệ

【 Năng lực quái vật 】: Lân phiến cứng rắn lv3, Cường hóa chiều hướng thị giác lv1.

【 Đặc tính quái vật 】: Chủng tộc ảo ảnh (Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Khi nó đứng im bất động hoặc là di chuyển chậm chạp, lập tức sẽ hòa làm một thể với cảnh vật xung quanh một cách hoàn mỹ, đồng thời nhiệt độ cơ thể cũng sẽ duy trì nhất trí với cảnh vật xung quanh.

Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Làn da đặc thù bên ngoài cơ thể có thể làm cho nó hấp thụ âm thanh, đồng thời có thể hấp thụ sóng âm, lúc cất bước di động thì âm thanh phát ra cực kỳ nhỏ bé, gần như không thể tra xét. )

Huyễn Ảnh Long Tích đã triệt để biến dạng, không chỉ cái tên từ Huyễn Ảnh Long Tích biến thành Huyễn Long Tích, hình dáng bề ngoài cũng phát sinh biến hóa cực lớn.

Ban đầu nhìn qua chỉ là một con thằn lằn ngụy trang đã được phóng đại rất nhiều lần, nhưng bây giờ kích thước cơ thể nó so với ban đầu chí ít tăng lên tám lần, cũng chính là mặc kệ chiều dài, cao hay rộng đều biến thành gấp hai lúc đầu.

Lân phiến lộng lẫy tùy theo cảnh sắc chung quanh mà biến hóa, như ẩn như hiện, tỉ lệ đầu so với thời điểm còn là Huyễn Ảnh Long Tích nhỏ hơn không ít, giữa hai tròng mắt màu da cam có một cái đường dọc.

Khiến người khác chú ý nhất chính là phía sau xương sườn Huyễn Long Tích có mọc ra một đôi cánh xương nhô ra phía ngoài.

Giữa hai chỗ nối tiếp của cánh còn có một cái màng mỏng như cánh ve, kích thước của đôi cánh rất lớn, hầu như là gấp hai lần cơ thể của chính nó.

Lúc Huyễn Long Tích lẳng lặng nằm rạp trên mặt đất, đôi cánh này lập tức gập lại nép vào hai bên cơ thể, tăng thêm lân phiến của nó vốn có hiệu quả che giấu, cho nên đơn giản nhìn qua một lần là cảm thấy trái phải hai bên thân thể có chút hở ra mà thôi, hoàn toàn không hề nhìn ra còn có một đôi cánh lớn.

Nếu quả thật để cho Cao Bằng miêu tả, sau khi Huyễn Long Tích tiến hóa nhìn chẳng khác nào một con Cự Long trong truyền thuyết thần thoại phương Tây.

Một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ khác chính là Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu, đẳng cấp Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu so với hai tháng trước không có bất kỳ biến hóa nào, vẫn như cũ bảo trì tại cấp 42. Nhưng mà trên thân thể nó nhiều hơn rất nhiều vết sẹo so với lần trước, vết sẹo có lớn có nhỏ, có cái đã nhanh khép lại, có cái chỉ vừa mới kết vảy, một cỗ khí tức hung lệ đập vào mặt.

Nhớ tới ông Lưu từng nói qua, Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu chính là dựa vào điên cuồng ma luyện cực hạn mới đột phá đến cấp Lĩnh Chủ, phẩm chất cũng chỉ là Phổ thông thấp nhất trong quái vật cấp bậc Lĩnh Chủ, muốn đơn thuần dựa vào tăng cường độ thân thể thì rất khó tăng lên.

Cái chủng loại Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu này có thể tăng lên tới đẳng cấp trước mắt đã gần như kỳ tích rồi.

Tiểu Hoàng vừa nhìn đã chọn trúng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu, hai mắt sáng lên, nó phát hiện ra trên người con chim lớn này có khí chất giống như mình.

Tranh thủ thời gian vội vàng chạy tới, nó hiếu kì nhìn chằm chằm vào Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu.

Hai mắt đang nhắm của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu chậm rãi hơi hé mở ra một cái khe, ánh mắt lạnh lùng quét qua Tiểu Hoàng, sau đó đôi lông mày hơi nhăn lại một cái.

Chỉ nghe trong không khí vang lên một trận sấm sét, sau một khắc chiếc áo khoác màu vàng đang phủ trên thân Tiểu Hoàng chớp mắt bị cởi hết, lộ ra thân thể trần trùng trục.

- Cạc!

Tiểu Hoàng trợn to hai mắt, hai cái chân trong nháy mắt khép lại, run lẩy bẩy nhìn Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu.

- Ông Lưu, chúng ta đi đến nơi này trước đi, nếu như không có thu hoạch gì thì lại đi nơi này, nơi này và cả nơi này nữa…

Ông Lưu chậm rãi gật đầu.

- Được rồi, vậy thì chúng ta đi thôi.

Dứt lời, ông Lưu trực tiếp để Cao Bằng cưỡi lên lưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu, trên lưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu có lông vũ, so với lân phiến bóng loáng của Huyễn Long Tích thì dễ cưỡi hơn rất nhiều.

Sau đó song trảo sắc bén của Huyễn Long Tích trực tiếp xuyên qua khe hở xương cốt giữa hai vai A Ngốc nhấc bổng nó lên, hai ngự thú chớp mắt vọt thẳng lên trời.

- À, chờ một chút, ông Lưu, cháu còn chưa mang theo ngự thú khác mà!

Trên bầu trời chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết thật lâu không ngừng của Cao Bằng.

- Cũng không phải đi chơi, mang theo nhiều ngự thú như vậy làm cái gì, chúng ta nên đi sớm về sớm.

A Xuẩn nằm ở trên đỉnh đầu Cao Bằng bị cuồng phong thổi đến mức xúc tu bay loạn, hưng phấn không ngừng kêu phốc tức phốc tức.

Cảm giác được khí tức của hai con quái vật cấp Lĩnh Chủ, trên bầu trời quái vật bay qua đều dồn dập né tránh, một đường hoành hành không sợ.

Nửa tiếng đồng hồ sau hai con ngự thú từ trên bầu trời hạ xuống.

- Địa điểm thứ nhất chắc là chỗ này.

Ông Lưu lấy thiết bị định vị GPS ra, chạm lên phía trên mấy cái, sau đó lại lấy bản đồ ra tiến hành so sánh.

Khuôn mặt Cao Bằng bị lạnh đến tím xanh, buông hai tay đang run rẩy ra từ trên lưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu trượt xuống mặt đất, liên tục đánh mấy cái hắt xì, liếc mắt nhìn thiết bị định vị GPS trong tay ông Lưu.

- Đến rồi.

Cao Bằng đột nhiên không nói nên lời, nhớ tới trước đó mình đau khổ chạy trốn trong rừng rậm, tốn hao thời gian mấy ngày mới đến được nơi cần đến, kết quả ông Lưu bên này chỉ cần nửa tiếng đồng hồ mà thôi.

---------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment