Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 236: Chuẩn Bị, Đi Đến Đế Đô!

Chương 236: Chuẩn Bị, Đi Đến Đế Đô! Chương 236: Chuẩn Bị, Đi Đến Đế Đô!

Con chuột túi này thật sự rất mạnh.

Coi như A Ngốc chiến đấu với nó, nếu như không thi triển tất sát kỹ Huyết Ti Tâm thương địch một ngàn tự tổn tám trăm, khả năng A Ngốc cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi.

Đối mặt với đối thủ cận chiến có được siêu phàm lục cảm, thật sự là chiếm được quá nhiều ưu thế.

Mọi cử động của địch nhân đều bị đoán trước, thế thì còn đánh như thế nào.

Trừ khi tốc độ của ngươi có thể vượt qua lục cảm của nó, hoặc là dùng lực lượng thuần túy để bẻ gãy nghiền nát.

Nhìn Triệu Quang Ức quỳ trên mặt đất, Kỷ Hàn Vũ thở dài,

- Ta đối đãi với ngươi như thế nào?

Cả người Triệu Quang Ức run lên, không dám nói gì.

- Năm đó cha ngươi đánh bạc thiếu nợ ba trăm vạn, là ta giúp ngươi trả.

Kỷ Hàn Vũ từ tốn nói.

- Phải

Triệu Quang Ức cúi đầu thấp hơn.

- Những năm này tiền lương và đãi ngộ ta cho ngươi không thấp chút nào, ta coi ngươi là thân tín để bồi dưỡng. Nhưng mà ngươi, làm ta quá thất vọng.

Giọng điệu của Kỷ Hàn Vũ rất bình tĩnh.

Triệu Quang Ức không dám nói tiếp.

- Ài.

Kỷ Hàn Vũ nhìn Triệu Quang Ức, chậm rãi nói ra:

- Ngươi biết ta ghét nhất cái gì, ngươi rời đi không có gì đáng trách. Người thường đi chỗ cao, nước chảy xuống chỗ trũng, ngươi có chí hướng của ngươi, ta không ngăn cản, nhưng ngươi không nên lấy đi tài liệu nội bộ của công ty. Đó, chính là chỗ ngươi sai.

- Kỷ tổng, lại cho tôi thêm một cơ hội đi.

Triệu Quang Ức cuống quít dập đầu.

- Tiểu Bằng, nếu như là cháu, cháu sẽ xử lý như thế nào?

Kỷ Hàn Vũ quay sang hỏi Cao Bằng đứng ở bên cạnh.

Cao Bằng cũng không nghĩ tới ông ngoại lại đột nhiên hỏi thăm ý kiến của mình. Cao Bằng cúi đầu xuống đối mặt với Triệu Quang Ức, trong mắt Triệu Quang Ức tràn đầy vẻ khẩn cầu.

Từ Thanh Chỉ, Từ Hà Đề đều nhìn Cao Bằng, có chút hiếu kỳ Cao Bằng sẽ nói thế nào.

Trầm mặc nửa ngày, Cao Bằng chậm rãi nói ra bốn chữ,

- Giết gà dọa khỉ.

Sắc mặt Triệu Quang Ức trong nháy mắt trắng bệch, lớn tiếng kêu lên,

- Tôi sai rồi, Cao thiếu, Kỷ tổng, hãy nể tình tôi đã cống hiến nhiều năm cho tập đoàn Nam Thiên, tôi không có công lao cũng cũng có khổ lao mà.

Từ Hà Đề tựa hồ có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Cao Bằng lại quả quyết như thế, vốn hắn còn tưởng rằng Cao Bằng sẽ mềm lòng buông tha Triệu Quang Ức.

Thở dài một hơi, trong lòng Cao Bằng đã giãy dụa kịch liệt, cuối cùng mới quyết định. Dù sao bây giờ cũng không phải niên đại hòa bình, loạn thế phải dùng trọng điển.

Nếu đã nói, vậy thì dứt khoát nói một hơi:

- Ông ngoại, không thể mở ra tiền lệ. Nếu một cao tầng bán đi lợi ích của tập đoàn đều có thể tha thứ, thế thì những người khác trong tập đoàn sẽ nghĩ như thế nào? Vậy dứt khoát người người đều bán Nam Thiên là được! Dù sao chỉ cần cầu tình là có thể được tha thứ. Nói xong Cao Bằng nhìn về phía Triệu Quang Ức, hỏi ngược lại:

- Triệu bộ trưởng, ngài năm nay bao nhiêu tuổi?

Triệu Quang Ức giấu sự oán độc tận sâu trong lòng, nói với vẻ lấy lòng:

- Tôi đến Nam Thiên đã 18 năm, năm nay vừa tròn 40.

- Đã bốn mươi… Người đã bốn mươi mà còn làm việc giống như trẻ con ba tuổi, không cân nhắc đến hậu quả.

Cao Bằng lắc đầu.

Từ Thanh Chỉ bật cười khì khì một tiếng, sau đó cảm thấy không quá phù hợp, nhịn xuống nụ cười trên mặt.

- Nhất thời hồ đồ, là do tôi nhất thời hồ đồ.

Triệu Quang Ức khổ sở cầu khẩn.

Kỷ Hàn Vũ chưa từng nhìn Triệu Quang Ức một chút, chỉ là đưa ra lời bình với cách làm của cháu ngoại,

- Ý tưởng của cháu không sai, nếu như là niên đại hòa bình thì đương nhiên chỉ có thể dùng pháp luật để giải quyết, nhưng bây giờ là thế giới mới.

Kỷ Hàn Vũ nói xong liền quay đầu nhìn về phía Triệu Quang Ức,

- Nể tình cha của ngươi, người nhà ngươi ta sẽ không động.

Triệu Quang Ức biết hôm nay chính mình khó thoát khỏi cái chết, nghe thấy câu nói này, nhịn không được buồn bã cười thảm:

- Đa tạ Kỷ tổng tha thứ.

Kỷ Hàn Vũ phất tay để cho Từ Hà Đề đưa Triệu Quang Ức đi,

- Xử lý sạch sẽ, đối ngoại nói gặp sự cố kỹ thuật trong phòng thí nghiệm, bất hạnh hi sinh vì nhiệm vụ.

Theo tuổi tác của Cao Bằng càng ngày càng lớn, có đôi khi Kỷ Hàn Vũ sẽ để cho Cao Bằng tiếp xúc một chút với mặt tối của tập đoàn.

Hắn xưa nay không hi vọng bồi dưỡng cháu ngoại mình thành một đóa hoa trong nhà ấm.

Sương mù vẫn một mực tràn ngập trong tập đoàn Nam Thiên đã tán đi, Bạch Long một lần nữa ẩn vào trong hồ.

Đi trên bãi cỏ Cao Bằng nhìn thấy một con nhện đem chính mình chôn dưới đất, chỉ lộ ra mấy chiếc chân trên mặt đất.

- Ta để cho Bạch Long vào rừng rậm bắt một chút quái vật trở về, tiểu khô lâu của cháu cần thi thể hoàn chỉnh mới có thể nhanh chóng tiến hóa đúng không, ta để cho Bạch Long bắt nhiều quái vật có đẳng cấp cao trở về.

Kỷ Hàn Vũ đi ở bên cạnh Cao Bằng, chậm rãi nói.

- Không cần phiền toái như vậy đâu ạ…

Cao Bằng thực sự ngượng ngùng để cho bạch long vất vả đi một chuyến.

- Không sao, ta để nó ra ngoài hóng gió một chút, chỉ sợ nó đã sớm mừng như điên, hận không thể mỗi ngày đều có thể ở bên ngoài rong chơi.

Kỷ Hàn Vũ lắc đầu.

- Vậy được rồi.

Cao Bằng cũng dở khóc dở cười, không nghĩ tới Bạch Long lại như thế.

Bạch Long đã tiến hóa thành Vương cấp nên ở gần Du Châu hoàn toàn chính là một phương bá chủ, ngay cả Sơn Linh đều an phận hơn rất nhiều.

Có Bạch Long bắt quái vật nuôi nấng và lò sát sinh hai bút cùng vẽ, tốc độ tiến hóa của A Ngốc đột nhiên tăng lên một mảng lớn, giống như ngồi xe lửa.

Cuối cùng ở ngày thứ tư đã thành công thăng cấp Lĩnh Chủ.

Trong đêm tối, đầu A Ngốc cúi xuống, Vong Linh Diễm từ trong hốc mắt tràn ra bao khỏa toàn thân. Cả người đều hoà vào bên trong lửa nóng hừng hực, dưới ngọn lửa màu trắng là thân thể đen kịt, màu đỏ thẫm của Huyết Ti Tâm dưới sự thiêu đốt của Vong Linh Diễm càng trở nên đỏ tươi, đỏ như máu. Trong lồng ngực, một viên trái tim màu đỏ chậm rãi đập lên xuống.

Một chút khớp nối mọc ra rất nhiều xương nhỏ rậm rạp, tựa như một con người máy thô ráp trở nên càng thêm phức tạp tinh tế.

Hỏa diễm thu liễm giống như thủy triều, tất cả Vong Linh Hỏa lùi về hốc mắt, trái tim màu đỏ khôi phục lại bình tĩnh, nhan sắc ảm đạm vô quang.

【 Tên quái vật 】: Hài Cốt Bạo Quân

【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 41 (cấp Lĩnh Chủ)

【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Sử Thi

【 Năng lực quái vật 】: Cốt cách cứng rắn lv3, Chưởng khống vong linh lv2

【 Đặc tính quái vật 】: Huyết Ma Tâm (Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Tiêu hao số lượng tơ máu và năng lượng nhất định để ngưng tụ ra Huyết Ma Tâm. Lúc Huyết Ma Tâm vẫn còn sẽ tăng cường tố chất thân thể trên toàn phương vị cho Hài Cốt Bạo Quân, lúc Huyết Ma Tâm bị phá huỷ thì hiệu quả bị động sẽ biến mất.

Hiệu quả ②: Chủ động kích hoạt Huyết Ma Tâm có thể dẫn phát trái tim cộng hưởng, từ đó thao túng nhịp tim đập, tốc độ máu chảy. )

Vong Linh Diễm (hiệu quả ① hiệu quả chủ động:... )

【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ Thần Thánh

Huyết Ti Tâm tiến hóa thành Huyết Ma Tâm, hiệu quả của năng lực này cũng không thay đổi bao nhiêu. Nhưng sau khi Cao Bằng giao lưu với A Ngốc mới biết được, tố chất thân thể A Ngốc nhận được tăng phúc lớn hơn không chỉ một lần so với khi có Huyết Ti Tâm.

Hơn nữa Cao Bằng còn chú ý tới bên trong năng lực chủ động có tăng thêm một cái tốc độ máu chảy.

Tốc độ máu chảy, có cơ hội sẽ thử một chút.

Ngự thú cấp Lĩnh Chủ phẩm chất Sử Thi. Trong lòng Cao Bằng ổn định lại, giải thi đấu thanh niên ngự sử thế giới lần này chắc hẳn không có vấn đề gì lớn.

Lại ở trong nhà chỉnh đốn một ngày. Ngày kế tiếp, sắc trời mới tản sáng Cao Bằng đã mặc tốt quần áo, mấy ngự thú đi theo hai bên trái phải chuẩn bị xuất phát.

- Lần này ta sẽ không tiễn cháu, đi ra bên ngoài phải chú ý.

Kỷ Hàn Vũ vỗ vỗ bả vai Cao Bằng.

Cao Bằng gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.

- Nhớ kỹ, núi xanh vẫn còn lo gì thiếu củi đốt.

Kỷ Hàn Vũ lại không yên lòng căn dặn thêm một lần.

Cuối cùng Cao Bằng ngồi lên xe đi đến sân bay Du Châu, sau đó từ sân bay Du Châu ngồi máy bay đến đế đô.

Giải thi đấu thanh niên ngự sử thế giới lần thứ nhất được tổ chức ở đế đô khu Hoa Hạ!

-------------------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment