Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 249 - Chương 249: Lịch Thi Đấu Vòng Thứ Hai

Chương 249: Lịch Thi Đấu Vòng Thứ Hai Chương 249: Lịch Thi Đấu Vòng Thứ Hai

- Ta vẫn luôn quan sát ngươi, tất cả những động tác của ngươi ta đều nhìn rõ rõ ràng ràng.

Giọng nói không mặn không nhạt của Cao Bằng truyền ra từ trong loa của camera bên cạnh.

Lần này rốt cục Đại Tử đã nghe rõ ràng phương hướng mà giọng nói truyền tới, đầu giật giật, suýt chút ngất đi.

- Cao Bằng, ngươi hãy nghe ta giải thích ——

Đại Tử hốt hoảng nói.

- Ngươi muốn giải thích thế nào?

Cao Bằng ha ha cười lạnh.

- Ta, ta. . .

Đại Tử vắt hết óc, não bộ chẳng khác nào cái động cơ nhỏ điên cuồng chuyển động.

- Ta yêu thích nhất là ngươi!

Đại Tử nói với vẻ mặt hết sức ngây thơ.

- . . .

Cao Bằng.

Chiêu này có tác dụng với Cao Bằng ta sao?

- Lần sau không thể viện cớ như thế nữa.

Cao Bằng nói một cách từ tốn,

- Hãy làm cho xong một vạn cái nên làm hôm nay, đi đi, ta sẽ nhìn chằm chằm ngươi nên đừng hòng lười biếng.

Chẳng lẽ Cao Bằng định cả ngày hôm nay đều quan sát ta sao? Đại Tử nhướng mày, phát hiện sự tình cũng không đơn giản như vậy.

Cao Bằng không nhìn cái con rết mập đã rơi vào hình thức làm trò này nữa, nhanh chóng tắt điện thoại rồi cất đi.

Nhìn về phía màn hình đang trực tiếp trong phòng, bên trên đang tiến hành rút thăm thứ tự cho vòng thi đấu thứ hai.

Mặc dù Du Lạc khu Hoa Hạ xếp hạng nhất bị đào thải xem như kết quả bất ngờ, nhưng tổng thể khu Hoa Hạ vẫn phát huy rất không tệ.

Có tất cả tám tuyển thủ trong mười hai tuyển thủ thăng cấp vòng thứ hai.

Cao Bằng cảm khái, tổng cộng có ba người bị thua trận thì đều ở trong trận đấu do ta chủ trì.

Ngoại trừ Du Lạc và Hàn Lôi ra thì còn có một tên tuyển thủ khác cũng thua trận và bị đào thải trong trận đấu do Cao Bằng đảm nhiệm trọng tài.

Cao Bằng đột nhiên cảm thấy có chút không tốt lắm, chẳng lẽ bởi vì ta quá ưu tú nên đã tạo ra áp lực rất lớn cho bọn họ sao?

Cao Bằng không khỏi lâm vào trầm tư, cần phải tăng cường sức chịu đựng của những đứa bé này.

Vòng thi đấu thứ hai tổng cộng có ba mươi hai tuyển thủ, tuyển thủ khu Hoa Hạ chiếm một phần tư, màu đỏ trên lôi đài có vẻ rất dễ thấy.

Một vài tuyển thủ của những đại khu khác bắt đầu coi trọng lực lượng thần bí đến từ phương đông này.

Vòng thi đấu thứ hai cũng có cơ chế bảo hộ tuyển thủ cùng một khu, cho nên tuyển thủ cùng khu với nhau sẽ không rút thăm vào nhau.

Rút thăm xong, tất cả tuyển thủ đều yên lặng quay về vị trí cũ.

Trận đấu này không có cái gọi là thẻ trên, thẻ dưới gì cả. Trong trận đấu tại vòng thứ nhất rất nhiều tuyển thủ ngay từ đầu được xem trọng cuối cùng thất bại thảm hại, cũng có thật nhiều tuyển thủ ngay từ đầu không được coi trọng lại bất ngờ vùng lên.

Nhất là các tuyển thủ đến từ đại khu Đông Nam Á và đại khu Châu Phi, bởi vì nguyên nhân quán tính, dù biết ngự thú không có bao nhiêu quan hệ cùng với có phát triển hay không, nhưng ngay từ đầu mọi người vẫn ôm thái độ khinh miệt.

Sau đó mấy tuyển thủ đến từ đại khu Đông Nam Á và đại khu Châu Phi hung hăng cho bọn họ một bàn tay, xảy ra tai biến về sau, toàn thế giới đều xuất phát trên cùng một vạch.

Trên sàn thi đấu, ngự thú đến từ hai cái địa khu này đặc biệt dữ tợn. Bởi vì nguyên nhân tập tục nên mấy ngự thú đến từ mấy khu vực này đều bị huấn luyện sao cho thật hung lệ và táo bạo, tham lam hiếu chiến, giống như mấy con linh cẩu tham lam mà ta hay nhìn thấy trên đại thảo nguyên hay bò cạp độc hung tàn trong rừng mưa vậy.

Tất cả có mười ba danh ngạch thăng cấp đến từ hai đại khu này, hơn nữa danh ngạch dự thi bọn họ lấy được vốn dĩ không nhiều, nhưng hầu như đều đã thăng cấp.

- Tuyển thủ khu Đông Nam Á rất hung.

Lý Ngọc nói với vẻ ngưng trọng,

- Ngự thú của bọn họ cũng rất hung tàn.

- Ta cũng có nghe nói qua, ta là người Côn Châu, nơi đó của chúng ta giáp giới với khu Đông Nam Á, phương pháp huấn luyện ngự thú của bọn họ giống như dưỡng cổ vậy.

Ở một bên khác, trọng tài Quách Thanh Sơn ngồi trên ghế salon đột nhiên mở miệng.

- Dưỡng cổ?

- Đúng vậy, sau khi Liên minh chính phủ thế giới được thành lập thì các quốc gia ở Đông Nam Á được thống nhất gọi là khu Đông Nam Á. Ở thời kỳ đầu của tai biến bởi vì có rất nhiều người tử thương, cho nên có rất nhiều cô nhi ra đời, sau đó mấy cô nhi này bị chính phủ khu Đông Nam Á thu lưu thành lập nên trại huấn luyện, đồng thời dựa theo chế độ quân sự hóa quản lý một cách tàn khốc, sau khi tròn mười tám tuổi thì sẽ do chính phủ bản xứ thống nhất cấp ngự thú cho, sau đó tiến hành hình thức dưỡng cổ tàn khốc nhất. . .

Quách Thanh Sơn chậm rãi nói.

- Làm như thế không gặp phải sự phê phán của những tổ chức theo chủ nghĩa nhân đạo sao?

Lý Ngọc kinh ngạc hỏi.

- Sẽ không.

Quách Thanh Sơn nhìn lướt qua Lý Ngọc một chút,

- Rất nhiều cô nhi đều tự nguyện báo danh.

- Bởi vì những tinh anh trổ hết tài năng trong đó đều sẽ trở thành thượng tầng khu Đông Nam Á, sẽ có các đại gia tộc bản xứ, thậm chí tập đoàn và cả chính phủ muốn đoạt lấy. Phụ nữ, tiền tài, chỉ cần bọn họ có thể ra ngoài được thì những thứ này là chuyện dễ như trở bàn tay. Nếu như không tham gia, lấy thân phận cô nhi của bọn họ, những vật này đối với bọn họ chính là hai thứ nằm trên hai đường thẳng song song.

Quách Thanh Sơn thở dài,

- Có lợi tất có hại, nhìn qua phong quang nhưng đều được xây dựng trên vô số hài cốt của kẻ thất bại.

Dừng một chút, Quách Thanh Sơn nói ra:

- Hơn nữa, ta còn nghe nói, trong khu Hoa Hạ chúng ta cũng có không ít người lén lút vượt khu để tham gia loại huấn luyện này của khu Đông Nam Á đấy.

Cao Bằng dường như có điều suy nghĩ. Hắn bắt đầu nghĩ đến, có phải cũng nên xây dựng một doanh huấn luyện loại này trong nhà mình hay không, một vài chi tiết trong đó có thể sửa đổi một chút, bởi mình có thể trực tiếp tăng phẩm chất ngự thú lên, cho nên ở một số khâu có thể thay đổi.

Nhưng những thứ này vẫn phải chờ sau khi trở về nói chuyện với ông ngoại.

. . .

Chỗ khác biệt với vòng thứ nhất chính là vòng thi đấu thứ hai không còn cách thức một đối một nữa, mà là có thể mang tất cả ngự thú mình đã ký kết huyết khế lên lôi đài.

Hơn nữa không có hạn chế, ngươi ký kết huyết khế với bao nhiêu con ngự thú, ngươi sẽ có thể điều động bấy nhiêu con ngự thú ra sân.

Có thể ký kết một vạn con cũng là bản lãnh của ngươi, điều này cần đến cường độ linh hồn cực kỳ khủng bố.

Không có bản sự ký kết nhiều ngự thú thì chỉ có thể trách chính mình cay gà.

Mặc dù lời này không hề nói thẳng ra miệng, nhưng ban tổ chức thi đấu đại khái có ý tứ này.

Giữa trưa có nửa giờ để cho tuyển thủ và người xem ăn cơm nghỉ ngơi.

Bữa cơm của Cao Bằng và Lý Ngọc bọn họ là do Liên minh Ngự Sử cung cấp, đều là thịt quái vật và kỳ trân dị quả tốt nhất. Cao Bằng kéo một cái ghế nhỏ rồi ngồi xuống, bên cạnh là một cái giá đỡ điện thoại di động, trên màn hình đang chiếu những hình ảnh được camera đặt trong trang viên quay lại.

Một bên vừa ăn cơm vừa xem Đại Tử huấn luyện, Cao Bằng kẹp một khối thịt cho vào miệng. Ừm, thật là ngon!

Sau khi ăn cơm trưa xong Cao Bằng nhìn thời gian. Trận đấu thứ nhất vào buổi chiều là do Lý Ngọc đảm nhiệm trọng tài, trận thứ hai là Quách Thanh Sơn, trận thứ ba mới là Cao Bằng, cho nên Cao Bằng còn có thể ngủ một lát.

- Sắp bắt đầu chính là trận đấu thứ ba của vòng thứ hai, trận đấu giữa Cương Mộc đến từ khu Đông Nam Á đối chiến với Kim Mộc Ân đến từ khu Cao Ly.

Cao Bằng nhớ kỹ vòng thi đấu thứ nhất mình đảm nhiệm trọng tài của Kim Mộc n và Hàn Lôi, trận đấu thứ nhất vòng thứ hai lại là Kim Mộc n, có thể nói mình và tên tiểu tử người Cao Ly này rất có duyên phận.

Cửa sắt chậm rãi được nâng lên, Kim Mộc n từ biên giới đấu trường đi ra, hai đầu ngự thú theo sát phía sau, bên trái là một con đại tinh tinh với chiều cao hơn bốn mét, hình thể lực lưỡng, mu bàn tay và lưng đều mọc đầy lông màu bạc, bên tay phải chính là Chiểu Trạch Nhuyễn Nê Quái đang ngọ nguậy.

Cửa sắt ở một bên khác nâng lên, một sinh vật to chừng một chiếc xe con có hình dáng kỳ quái nằm sấp trên đất, ngoài thân mọc đầy lông ngắn màu vàng, con mắt vừa lớn vừa tròn, ánh mắt long lanh như nước mang theo một tia ngượng ngùng, cái đầu gần như chiếm cứ gần một phần ba thân thể.

Một thiếu niên để tóc húi cua có làn da hơi đen, lông tóc trên cơ thể khá nhiều đang nửa quỳ nửa ngồi bên cạnh nó. Thiếu niên không ngừng trấn an sinh vật có hình thể to lớn này, há miệng nhỏ giọng nói:

- Mẹ, chớ khẩn trương, đánh xong trận đấu chúng ta sẽ lập tức về nhà, buổi tối còn có dế mèn mà ngài thích ăn nhất nữa.

---------------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment