Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 260 - Chương 260: Về Nhà

Chương 260: Về Nhà Chương 260: Về Nhà

- Hải Long.

Sắc mặt Daisy trở nên ảm đạm, điều duy nhất làm cho nàng vui mừng chính là Hải Lam Long tuy rằng nhìn qua rất thê thảm, nhưng còn chưa nghiêm trọng đến mức hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít.

Cao Bằng để cho Tiểu Hoàng hạ thủ lưu tình, nếu đánh tiếp nữa thì chắc chắn sẽ chết, sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn. E rằng còn có thể dẫn xuất một loạt vấn đề tranh chấp.

Cao Bằng xoa xoa bắp chân Tiểu Hoàng. . . .

- Lần sau đừng đánh thảm như vậy, nhìn qua quá dọa người.

Cao Bằng chợt đi về phía Daisy.

Daisy có chút khẩn trương lui về sau hai bước, sau đó cảm thấy ở đây có nhiều người như vậy Cao Bằng chắc hẳn không dám làm gì nàng, sống lưng thẳng tắp lớn mật nhìn về phía Cao Bằng, trong mắt hiện lên vẻ bất khuất, khóe mắt còn ngấn nước. Cao Bằng không biết nói gì, chẳng lẽ ta đáng sợ như vậy sao.

Hắn lập tức áy náy nói với Daisy:

- Daisy nữ sĩ, chuyện hôm nay thật sự để tôi cảm thấy thật có lỗi, tôi có thể cho cô một tấm vé gia nhập vào phòng thí nghiệm của tôi, nếu như có một ngày cô nghĩ thông suốt thì có thể đến đây gia nhập với tôi.

Daisy nhíu mày, tức giận liếc nhìn Cao Bằng một cái. Nàng là con cháu gia đình quý tộc ở khu đại Anh Quốc, há có thể từ xa chạy đến khu Hoa Hạ để gia nhập phòng thí nghiệm của người khác.

Cao Bằng mỉm cười, cũng không giải thích.

Bởi vì hắn tin tưởng, chỉ cần không đến mười năm, có lẽ năm năm hoặc thậm chí ngắn hơn thì phòng thí nghiệm của hắn sẽ trở thành nơi lộng lẫy chói mắt nhất trên toàn thế giới.

Dù Cao Bằng dự liệu được trận chiến này sẽ chiến thắng, nhưng không ngờ tới sẽ thắng một cách thoải mái lâm li như vậy.

Tiểu Hoàng cấp 27 đánh Hải Lam Long cấp 34 giống như đánh người bạn nhỏ.

Đương nhiên, đây cũng là do Cao Bằng đã để Tiểu Hoàng phát động năng lực bị động, sớm chồng chất lên mấy tầng, vì thế mới có thể thắng nhẹ nhàng như vậy.

Tuy nhiên trận đấu này cũng tạo cho Cao Bằng lòng tin rất lớn.

Năng lực của hắn chỉ cần lợi dụng thoả đáng, đỉnh cấp Ngự Thú, siêu cấp Ngự Sử có thể chế tạo ra từng nhóm từng nhóm từ trong phòng thí nghiệm của hắn.

- Có lẽ về sau không cần ta xuất thủ.

Cao Bằng ý tưởng đột phát. Chỉ cần có thể bảo đảm thủ hạ trung thành, về sau rất nhiều chuyện như bắt quái vật quý hiếm, ngắt lấy thiên tài địa bảo hay xử lý công việc gì đó thể giao cho nhóm cường giả được tạo ra từ phòng thí nghiệm đi giải quyết.

Mà hắn, chỉ cần làm một thành viên thí nghiệm bình thường là tốt rồi.

Bảo đảm độ trung thành có một loại biện pháp đơn giản chính là mình sẽ bồi dưỡng một con quái vật có được năng lực khống chế cùng loại với ngự thú Cự Huyễn Nhãn Kính Hầu để khống chế một chút Ngự Sử.

Nhưng như vậy cũng sẽ có phiền toái, nếu như những người này thoát khỏi khống chế thì rất có thể sẽ không chết không thôi với mình, không phải trong phim ảnh đều là như thế sao.

Thứ yếu là chọn lựa một chút cô nhi bồi dưỡng từ nhỏ, không ngừng quán thâu tư tưởng trung thành, đợi đến khi bọn chúng lớn lên sẽ trở thành tử sĩ của mình. Mà loại phương pháp này từ xưa đến nay đã có rồi, tại thời kỳ Tiền Tần, dưới trướng sĩ phu nuôi dưỡng rất nhiều tử sĩ được chọn kỹ lựa kỹ từ trong số những cô nhi. Nhưng mà loại phương pháp này có một vấn đề, đó chính là cần có thời gian! Trong thời gian ngắn khó có thể nhìn thấy hiệu quả.

Một loại phương pháp cuối cùng chính là dùng mị lực cá nhân của mình để chinh phục người khác, khiến cho bọn họ khăng khăng một mực nguyện ý làm tùy tùng của mình. Chỉ là loại phương pháp này Cao Bằng cảm thấy, cảm thấy có chút mơ hồ. . .

Sờ sờ gương mặt chính mình, mị lực cá nhân sao, Cao Bằng không nhịn được trầm tư.

Kỳ thật những phương pháp này đơn giản là thủ đoạn uy bức lợi dụ, hoặc hiểu đơn giản là dùng lý lẽ đi kèm với tình cảm. Nhưng mà rèn sắt còn muốn bản thân cứng rắn, nhất định phải cam đoan bản thân có được năng lực có thể trấn áp tất cả mọi thứ trong thời khắc mấu chốt, như vậy mới có thể bảo đảm ổn thỏa.

- Ai. Phiền não quá.

Cao Bằng buồn rầu xoa xoa mái tóc, đột nhiên nghĩ đến đám người Hoàng Á. Bọn họ đều bởi vì đủ loại kinh lịch đặc thù mà cam tâm tình nguyện bán mạng cho ông ngoại mình, nếu như đặt ở thời cổ đại cũng coi như môn hạ tử trung của ông ngoại.

Nhưng bọn họ chỉ tử trung với ông ngoại mà không phải tử trung với mình, điểm này Cao Bằng vẫn hiểu rõ.

Xoắn xuýt gãi gãi đầu, Cao Bằng quyết định tạm thời không muốn nghĩ đến những chuyện này.

Trở lại sơn trang, Cao Bằng trao đổi tâm tình một chút với lão gia tử Chu Thiên Dân. Đối với hành vi của Cao Bằng hôm nay, Chu Thiên Dân chỉ cười cười cho qua, trong mắt hắn đây chỉ là một việc nhỏ.

- Ở nhà ta nghỉ ngơi thêm hai ngày đi, vừa vặn mấy ngày nay Manh Manh không có giờ lên lớp, ta để cho nó dẫn cháu đi quanh đế đô dạo chơi. Bên này của chúng ta cũng có một chút Ngự Thú đặc sắc, là thứ mà Du Châu và Trường An đều không có, nếu như cháu cảm thấy hứng thú có thể mang mấy con về.

Chu Thiên Dân giữ Cao Bằng ở lại.

- Không cần, cám ơn ý tốt của Chu gia gia, ông ngoại của cháu đã một tuần không gặp nên ngày hôm qua còn điện thoại thúc giục cháu sớm về nhà.

Cao Bằng cười cười.

Khi thấy thật sự không giữ lại được, Chu Thiên Dân cũng chỉ có thể biểu thị tiếc nuối.

Ngày kế tiếp Cao Bằng ngồi máy bay tư nhân trở lại Du Châu.

Sau khi xuống máy bay thì trực tiếp đón xe trở lại biệt thự của tập đoàn Nam Thiên.

- Cao thiếu gia.

Bảo vệ mở cửa có chút kính nể cất tiếng chào Cao Bằng.

Cao Bằng hơi kinh ngạc. Trước kia những người bảo vệ này tuy rằng cũng gọi hắn là Cao thiếu, nhưng ít nhiều có chút qua loa, thái độ chân thành hay không không thì hắn không biết, nhưng mà thái độ trong giọng nói này hắn vẫn có thể nghe được, thái độ lần này có thay đổi rất lớn so với lần trước.

Quả nhiên là bản thân có bản lĩnh thì mình mới chân chính đạt được người khác tôn trọng.

Gật đầu mỉm cười đối với người bảo vệ này, Cao Bằng vỗ vỗ Tiểu Hoàng ở phía sau,

- Được rồi, nghỉ ngơi một chút đi, từ lúc lên máy bay đến giờ ngươi vẫn một mực tập luyện rồi. Tuy nói huấn luyện cần chú ý khắc khổ, nhưng mà căng chặt có độ là chuyện rất quan trọng .

Tiểu Hoàng yên lặng lắc đầu, trong đôi mắt vịt sắc bén tràn đầy vẻ ngưng trọng, chậm rãi lắc đầu.

- Chủ nhân, ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

- Sau đó thì sao?

- Như vậy sẽ không có người nào dám lừa gạt tiền của ta.

- . . .

Cao Bằng trở về tạo ra oanh động rất lớn, trong mắt không ít công nhân ở tập đoàn Nam Thiên thì thái tử gia đã biến thành Ngự Sử cấp Lĩnh chủ cao cao tại thượng.

Hơn nữa thái tử gia còn trẻ như vậy, khẳng định con đường phía trước sẽ rất rộng lớn.

Đế vương không thể không có lúc về già, đối với tập đoàn Nam Thiên, nếu như chỉ có Kỷ Hàn Vũ thì cho dù hắn có cường thịnh trở lại, nhưng dưới cái nhìn của những cao tầng kia, tập đoàn Nam Thiên cũng chỉ là một cái thủy bình không rễ. Nếu như có một ngày Kỷ Hàn Vũ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy thì trong chớp mắt tập đoàn Nam Thiên sẽ sụp đổ.

Tựa như Đại Tần năm đó, được xưng là Thiên Cổ Nhất Đế Thủy Hoàng Đế cường hoành chinh phạt lục quốc nhất thống thiên hạ, lúc thiên hạ có Thủy Hoàng Đế thì tất cả yêu ma quỷ quái đều không dám ngoi đầu lên. Doanh Chính ta còn một ngày trên đời, thiên hạ này chính là của trẫm!

Là hạng gì bá đạo, hạng gì cái thế.

Nhưng mà, sau khi Tần Thủy Hoàng băng hà thì triều Tần lớn như vậy cũng sụp đổ trong chớp mắt.

Đây là tầm quan trọng của một người thừa kế ưu tú.

Mà bây giờ tập đoàn Nam Thiên đã xuất hiện một thái tử gia thiên phú không thua kém so với Kỷ Hàn Vũ, trong lúc bất tri bất giác lực ngưng tụ của tập đoàn Nam Thiên trở nên càng mạnh.

Ông ngoại đã ở trong nhà chờ đợi Cao Bằng, còn cho người làm đồ ăn mà Cao Bằng thích ăn nhất.

Cơm vừa được đặt lên bàn, Kỷ Hàn Vũ liền nhận được một cú điện thoại.

Lấy điện thoại di động ra, Kỷ Hàn Vũ nhíu mày, cái số điện thoại này có rất ít người biết, trừ khi có chuyện lớn phát sinh mới có thể gọi tới cho hắn.

-------------------

Dịch : ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment