- Đại Tử, ngươi đang làm cái gì đấy? Còn không mau quay về cho ta!
Cao Bằng đen mặt quát lên.
Từ trong núi phía xa xa, một đạo điện quang màu tím chật vật loé lên, suýt chút nữa đã đâm vào trong núi, cuối cùng rơi xuống bãi cỏ trước mặt Cao Bằng.
Đại Tử hốt hoảng nhìn về phía Cao Bằng, sau đó giả bộ điềm nhiên như không có việc gì rồi quay người rời đi.
- Đứng lại!
Nghe thấy Cao Bằng quát lớn, Đại Tử cứng người lại, hai cái râu trên đỉnh đầu điên cuồng lắc lư. Làm sao thế… Có phải Cao Bằng đã phát hiện ra rồi không?
- Vừa rồi ngươi đang làm cái gì?
Cao Bằng đen mặt quát hỏi.
Đại Tử đầy vô tội quay đầu lại nói:
- Tê tê tê?
Cao Bằng bước tới, nâng cái móng vuốt nhỏ của Đại tử, chỉ vào bùn đất và gỗ vụn dính trên đó rồi hỏi:
- Đây là cái gì?
- Đây là đồ ăn ngon!
Dứt lời, nó nhét móng vuốt vào miệng, liếm sạch, sau đó nhìn Cao Bằng với vẻ đầy vô tội.
Hai mắt Cao Bằng tối sầm lại. Từ khi A Ban trở về, cứ hai ba ngày Đại Tử lại đi tìm A Ban chơi. Thực ra đây cũng là chuyện tốt, nếu như nói A Ban gan nhỏ thì Tiểu Hoàng là con vịt đầy cơ bắp có khuynh hướng bạo lực, Đại Tử lại vừa da vừa tham ăn.
Bị Cao Bằng nhấc lên bằng một tay, Đại Tử giãy dụa quơ quơ móng vuốt giữa không trung:
- Thả ta ra! Xấu Cao Bằng!
- Ngươi chỉ biết bắt nạt người thành thật như A Ban, có phải ngươi lại đi trồng cây lên lưng A Ban rồi phải không?
Những chiếc móng vuốt đang giãy dụa bỗng cứng đờ, Đại Tử nằm im giữa không trung, nhắm tịt mắt giả bộ như không nghe thấy gì.
- Ngươi trồng cây thì cũng thôi đi, nhưng mỗi lần ngươi đều chuyển cả đống cây quýt lên lưng A Ban làm gì thế hả?
Đại Tử mở to hai mắt:
- Quýt ăn ngon lắm, con rết chúng ta thích ăn quýt nhất!
Nói xong, Đại Tử lặng lẽ đẩy tay Cao Bằng ra, lén lút xoay người bỏ đi:
- Cao Bằng, ngươi cứ đứng im ở đấy đừng nhúc nhích, ta đi lấy ít quýt đến cho ngươi ăn…
Cao Bằng vừa bực mình vừa buồn cười. Từ khi biết lên mạng, Đại Tử toàn học tập những thứ kỳ quái.
Hiện giờ thế cục đã ổn định dần, ở bên ngoài, tin tức liên quan đến Thiên Tai Sơn Chu và ngự thú vương cấp đang được lên men.
Tầng dưới chót còn chưa biết được những tin tức này nhanh như thế, cũng một phần là vì cao tầng đang khống chế dư luận.
Nhưng chỉ cần người có chút quan hệ thì đều biết được chuyện này, chung quy giấy vẫn không gói được lửa, chỉ thiếu chút thời gian nữa là toàn dân sẽ biết.
Cũng chính vì chuyện này, mấy hôm nay có rất nhiều người tới bái phỏng Cao Bằng và Kỷ Hàn Vũ. Có chút là thân thích hoặc gia trưởng của bạn học đại học Du Châu, trên cơ bản đều là quan hệ xa tới mức có bắn đại bác cũng không tới. Cũng không phải ai cũng đến cầu cái gì, có một vài người chỉ đến lăn lộn quen mặt mà thôi.
Với những người sáng mắt, chuyện tập đoàn Nam Thiên quật khởi đã coi như chắc chắn rồi. Lúc trước tập đoàn Nam Thiên cũng đã chiếm cứ một phương, giờ lại có hai con ngự thú vương cấp làm định hải thần châm, trở thành quái vật lớn hơn chỉ còn là vấn đề thời gian.
Hiện giờ sản phẩm tiêu thụ đắt hàng nhất của tập đoàn Nam Thiên chính là dược tề tiến hoá cho ngự thú, khẩu hiệu tiêu thụ là “Ngự thú vương cấp của Kỷ tổng chúng tôi chính là dùng dược tề mà chúng tôi sản xuất”. Nhưng hết lần này tới lần khác lại có vô số khách hàng tin vào chuyện này… Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, lương tiêu thụ tăng vọt gấp bội.
- Thiếu tổng, có một vị nữ sĩ tên Lâm Hinh Nhị tìm ngài.
Bảo an ở cửa lớn báo cáo với Cao Bằng.
- Đưa cô ta tới đây.
Lâm Hinh Nhị dẫn theo ngự thú của mình đi vào phòng thí nghiệm của Cao Bằng:
- Xem ra lần trước cậu thu hoạch rất khá.
Tin tức liên quan đến Bạch Kim Chi Thủ là do Lâm Hinh Nhị nói cho hắn biết, cho nên cô nàng này đoán được nhiều thứ hơn người khác, Cao Bằng cũng không bất ngờ vì điều này.
Cao Bằng cười nhạt một tiếng, không giải thích gì.
Hắn nhìn thoáng qua con ngự thú sau lưng Lâm Hinh Nhị. Đây là một loài sinh vật cùng loại với tôm tít, toàn thân màu vàng kim, dài khoảng chừng ba mét.
Sau đó hắn tỉnh ngộ.
Đây không phải tôm tít, mà là họ hàng tôm bọ ngựa của nó.
Mặc dù là họ hàng, nhưng trong tự nhiên, sức chiến đấu của hai loài này khác nhau như ngày với đêm vậy.
Trước tai biến, tôm bọ ngựa có thể bắn ra với tốc độ cao nhất lên tới 80 kilomet mỗi giờ, tăng tốc độ vượt qua súng ngắn có đường kính 0.22, trong nháy mắt khi ma sát sinh ra nhiệt độ đủ lớn để bắn ra tia lửa trong nước xung quanh.
Ngoài ra, tôm bọ ngựa còn có một đôi mắt rất thần kỳ, có thể nhìn thấy rất nhiều thứ mà con người không thấy được, có thể phân biệt tuyến ánh sáng phân cực, chùm ánh sáng phân cực, tia hồng ngoại, tia tử ngoại các loại.
Sau tai biến, tôm bọ ngựa đã tiến hoá thêm một bước nữa.
【 Tên quái vật 】: Kim Vĩ Thiên Đường Hà
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 40
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh nhuệ
【 Năng lực quái vật 】: Bộc phát cơ bắp lv2, Vỏ lưng cứng rắn lv1.
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ kim
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Hỏa, 2. Điểm nối giữa khớp đuôi thứ ba và thứ tư khá yếu.
【 Phương pháp thăng cấp phẩm chất Hoàn Mỹ 】: 6 loại.
Về năng lực của con quái vật này, xem qua không có gì lạ, không có gì quá đặc biệt. Nhưng mà Cao Bằng lại chú ý đến đôi kìm của con Kim Vĩ Thiên Đường Hà này, nhìn qua giống như đôi càng của bọ ngựa.
Nhưng rìa ngoài của càng lại có một hàng răng cưa móc ngược, tốc độ bắn cực nhanh đi kèm với răng cưa cắt xé, lực sát thương có thể xé nát huyết nhục.
Lớp vỏ lưng có vẻ rất cứng rắn nên lực phòng ngự chắc chắn không yếu. Cao Bằng âm thầm gật đầu, tiềm lực của con Kim Vĩ Thiên Đường Hà này không yếu, nếu có thể tăng lên phẩm chất Sử Thi thì nhất định sẽ thức tỉnh một thiên phú không tệ.
Hẳn là do con ngự thú này của Lâm Hinh Nhị bị hạn chế về mặt phẩm chất, đẳng cấp đã đạt đến yêu cầu để tấn cấp, thứ còn thiếu cũng chỉ là phẩm chất Hoàn Mỹ.
Cao Bằng ấn mở vào sáu loại kia, mỗi loại phương pháp lần lượt hiện lên. Hắn chậm rãi nhắm mắt bắt đầu suy tư.
Trong phòng thí nghiệm của Cao Bằng đã có một số tài liệu, còn lại một số tài liệu thì có thể tìm được trong các phòng thí nghiệm khác.
Nhưng dù là cách tiến hoá nào thì cũng thiếu tài liệu.
Cao Bằng thở dài, đây thực sự là một tin tức bất hạnh.
- Thiếu một vài tài liệu.
Cao Bằng nói với Lâm Hinh Nhị.
- Nếu như cô không vội thì tôi có thể cho người nhanh chóng đi tìm tài liệu. Nếu may mắn sẽ có thể tìm được trong vòng một tuần, nếu không may….
Nửa câu sau, hắn không nói.
Lâm Hinh Nhị gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Trên thế giới này không có Dục thú sư có thể thành công một trăm phần trăm, loại Dục thú sư này căn bản không tồn tại.
- Yên tâm đi, chuyện đã đồng ý với cô, nhất định tôi sẽ làm được.
Cao Bằng nghiêm túc nói.
- Ừ!
Lâm Hinh Nhị gật đầu.
…
- Cao thiếu gia, tôi đã làm xong chuyện ngài dặn.
Hoàng Á báo cáo qua điện thoại.
Cao Bằng hài lòng gật đầu, dặn dò Hoàng Á một lát rồi dập máy.
Trước đó hắn cho Hoàng Á đi làm một việc, trước kia hắn có giúp đỡ một nhóm trẻ mồ côi trong khu Bách Nghiệp, cũng là do hắn nâng đỡ mà những đứa trẻ này có thể kiếm một phần công việc trong nhà máy.
Cho nên, hắn để cho Hoàng Á lấy danh nghĩa của mình bỏ vốn xây một trường học, rồi chọn lấy vài đứa trẻ mồ côi vào học.
Trường học được xây dựng khá gần tập đoàn Nam Thiên, làm vậy cũng có thể bảo vệ an toàn cho nó.
Trường miễn trừ tất cả các chi phí phụ, học phí, bao ăn ở. Chương trình học bao gồm nhiều nội dung, nhưng quan trọng nhất là quán triệt tư tưởng trung thành với Cao Bằng và tập đoàn Nam Thiên.
Hiệu trưởng trường học do Cao Bằng kiêm chức.
Hắn không thể cam đoan trăm phần trăm người khác sẽ trung thành, chỉ có thể cố gắng hết sức.
Sau tai biến có rất nhiều trẻ mồ côi, dù là Liên minh chính phủ cũng không thể lo liệu ổn thỏa, tình trạng cuộc sống của chúng cũng không giống như truyền thông đưa tin.
Cao Bằng cũng sẽ không ép buộc, loại chuyện này hắn làm theo nguyên tắc lựa chọn giao dịch. Hắn có thể cam đoạn thứ bọn họ được học là thứ tốt nhất, thậm chí chỉ cần có thành tích xuất sắc, còn có thể bao luôn cả ngự thú.
Muốn được cái gì đó thì phải nỗ lực.
Mà bọn họ chỉ cần nỗ lực một chút lòng trung thành mà thôi.
------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com