Mặt đất không bằng phẳng để lại một lỗ thủng lớn, bên ngoài hố cực kì dữ tợn, còn có một mùi hôi thối nhàn nhạt từ dưới đó chậm rãi dâng trào ra bên ngoài.
Lôi Công nâng theo cái vỏ khổng lồ trên lưng chậm chạp leo ra khỏi hố, từng luồng lôi quang dây dưa đan xen bên ngoài thân.
Bởi vì lúc này là ban ngày cho nên ở dưới ánh sáng mặt trời lôi quang có vẻ ảm đạm, xen lẫn với ánh mặt trời nên có chút không thể phân biệt rõ ràng.
Nhưng mà động tĩnh bên này đã làm kinh động tới cảnh sát đồn trú ở đây.
- Dừng lại!
- Người nào!
- Nhanh để ngự thú của ngươi dừng lại.
Có cảnh sát dẫn theo ngự thú, cầm súng trường trong tay nhanh chóng chạy đến.
- Cảnh quan, tôi là một công dân tuân theo luật pháp Liên minh, đừng nổ súng.
Cao Bằng giơ hai tay lên la lớn.
- Lại xảy ra chuyện gì nữa.
La Tiền nghe thấy động tĩnh phía sau, không nhịn được phải nhíu mày. Hắn bây giờ đã vì chuyện này mà bận tới sứt đầu mẻ trán, thực sự không rảnh để ý tới những người này, hơn nữa những chuyện này thật sự rất phiền, hắn rất muốn cho cảnh sát nhốt mấy người đang gây đó lại.
- Báo cáo La sở trưởng, ở phía ngoài có một người mang theo ngự thú muốn gặp ngài.
La Tiền cau mày, vào lúc này thì người nào muốn gặp hắn.
- Để hắn lại đây.
La Tiền đã quyết định. Nếu như người tới để đùa giỡn với hắn, thì hắn cũng không ngại để người này đi vào trong nhà lao bình tĩnh suy nghĩ mấy tháng.
Đợi cho đến khi Cao Bằng mang theo Lôi Công đi vào thì toàn bộ lực chú ý của La Tiền đều đặt trên người Lôi Công ở phía sau Cao Bằng. Con ngự thú này hắn có chút ấn tượng, hơn nữa cũng có cảm giác rất quen thuộc, dường như đã gặp qua ở đâu đó rồi.
- Chờ một chút, đây không phải. . .
La Tiền trợn to mắt. Hắn đột nhiên nghĩ đến thân phận con ngự thú này, trong đáy lòng tràn đầy vui mừng.
Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.
- Ngài là?
La Tiền không thích xem tivi, bình thường công vụ bề bộn nên hắn không chú ý đến những tiết mục tranh tài này. Giống như việc có một số tiết mục tranh tài rất hot, nhưng mà không phải ai cũng sẽ biết mặt quán quân của tiết mục đó.
- Ngài xưng hô tôi là thị dân Cao tiên sinh là được rồi.
Cao Bằng khiêm tốn nói.
- Ồ, Cao tiên sinh.
Mặc dù biết đây là tên giả, nhưng mà La Tiền cũng không tính toán những thứ này.
- Cao tiên sinh, con quái vật này đang quấy phá ở nội thành, kính xin Cao tiên sinh vì người dân ở đây cùng với sự an ổn của thành Du Châu mà ra tay cứu viện.
- Đây là điều tất nhiên.
Cao Bằng gật đầu.
- Đây là chuyện mà một công dân của Liên minh nên làm.
- Lôi Công.
Cao Bằng quay đầu nhìn về phía Lôi Công.
Nghe thấy Cao Bằng gọi tên con quái vật này, La Tiền cũng xác nhận thân phận thật sự của nó. Nó đúng là ngự thú của vị đại nhân vật kia.
Đồng thời La Tiền cũng tò mò về thân phận của Cao Bằng.
Mặc dù La Tiền không chú ý tới mấy tiết mục này, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả người trong sở cảnh sát đều không thích xem chúng. Có người nhận ra thân phận Cao Bằng, lặng lẽ đi lên trước ghé vào tai La Tiền nhỏ giọng giới thiệu thân phận Cao Bằng.
Khi nghe thấy bản thân Cao Bằng cũng là một Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ thì ánh mắt La Tiền sáng lên, nhưng khi nghe tới Cao Bằng là cháu trai ruột của vị đại nhân vật kia thì hai mắt hắn càng tỏa sáng rực rỡ.
Lúc này hắn tranh thủ thời gian nắm lấy hai tay Cao Bằng
- Cảm ơn Cao Bằng.
- Xin gọi tôi là Cao Tiên sinh.
Cao Bằng khoát tay, giống như cười mà không phải cười nói.
La Tiền hơi nghi hoặc một chút. Loại chuyện này nếu như truyền đi, lại trải qua dư luận tuyên truyền thì có ích rất lớn đối với thanh danh của Cao Bằng, không biết vì sao hắn lại không muốn bại lộ thân phận của mình.
- Thân phận của tôi bây giờ chính là một thị dân nhiệt tình, Cao tiên sinh. Thậm chí công lao bình định con quái vật cấp Lĩnh Chủ càn quấy này sẽ toàn bộ là của La sở trưởng ngài.
La Tiền cũng không vui vẻ, ngược lại có loại dự cảm xấu, càng như vậy thì hắn lại càng cảm thấy yêu cầu của Cao Bằng quá lớn.
Nhưng mà nghĩ đến hiện tại phải cần đến sự giúp đỡ của Cao Bằng, La Tiền cắn răng phất tay ý bảo những cảnh sát kia giải tán, hắn muốn nói chuyện riêng với Cao Bằng.
- Nếu như Cao tiên sinh có cần cái gì xin ngài cứ nói thẳng với tôi, La Tiền tôi có thể làm được thì tuyệt không mập mờ.
- Ngài muốn danh, tôi muốn lợi. Công lao thì tôi sẽ không lấy chút xíu nào, nhưng chiến lợi phẩm thuộc về tôi, tôi sẽ mang nó đi. Tôi chỉ hi vọng tới lúc đó, tôi và La sở trưởng sẽ không phát sinh điều gì không thoải mái.
Cao Bằng khiêm tốn nói.
La Tiền cảm thấy có chút khó khăn. Nhưng bây giờ hắn không cầu công lao chỉ cầu không thất bại, lúc này mới gật đầu.
- Được, không biết Cao tiên sinh có cần trợ giúp của những người bên ngoài hay không?
- Tạm thời bây giờ không cần, nếu có cần thì tôi sẽ không khách khí với La cục trưởng ngài đâu.
Cao Bằng biết một trong những nhược điểm của tượng đồng Quan Công là hệ Lôi, nhưng lời này khó mà nói ra ngoài miệng được.
Sau khi đánh lui kẻ thù, tượng đồng Quan Công dường như không muốn chờ đợi lâu, quay người rời đi.
Bỗng nhiên sau lưng truyền đến tiếng sấm đùng đùng, một tia chớp vạch phá không khí lưu lại một tàn ảnh thật lâu không tiêu tán.
Lôi quang nổ tung tại bên chân Quan Công, gạch đá bị đánh nổ thành một cái động lớn.
Bước chân tượng đồng Quan Công hơi dừng lại, chậm rãi xoay người, bình tĩnh nhìn Lôi Công.
Nó… không định đi nữa.
Tượng đất cũng có ba phần tức giận, huống chi là một con quái vật.
Lôi kéo Thanh Long Yển Nguyệt Đao trên mặt đất, gạch đá nứt ra tạo thành một cái khe thật dài, nơi thanh đao ma sát với gạch đá bắn ra từng tia lửa kịch liệt.
Tốc độ ngựa đồng dưới thân càng lúc càng nhanh, cuối cùng giống như hóa thành một cơn lốc phóng tới Lôi Công.
Tiếng gió như đang gào thét, tốc độ gạch đá nứt ra càng nhanh hơn nữa!
Lôi Công duỗi ra hai cái móng vuốt tinh tế thon dài, nâng cao khỏi mặt đất, Cao Bằng đột nhiên nghĩ tới cột thu lôi.
Khoảnh khắc tiếp theo, hai luồng sấm sét ngưng tụ trong cái móng vuốt thon dài kia. Lôi quang ngưng tụ ở bên trong, giống như bên trong ống thủy tinh trong suốt có chứa sấm sét dày đặc.
Không khí đều bị dẫn động, từng mảnh từng mảnh hồ quang điện nhỏ bé chiếm giữ ở bên ngoài móng vuốt từ từ đi xuống, giống như một chùm sáng đánh thẳng vào thân thể.
Lôi Đình bất chấp mọi thứ bay tới, nổi giận bùng nổ ra tốc độ khủng khiếp, giống như hai con mãng xà men theo nền đất phi thẳng về phía Quan Công.
Ngay lúc sắp đánh trúng vào Quan Công, tọa kỵ dưới thân Quan Công tung người nhảy lên, lăng không vọt lên hơn mười mét, nhìn từ phía dưới lên chỉ thấy một đoàn bóng đen khổng lồ.
Lôi xà dán vào đất lẩn trốn tựa như bị một đoạn sắt vụn hấp dẫn, phát sinh một tiếng rít rồi phóng thẳng lên bầu trời, trong nháy mắt quấn quanh ở trên đùi ngựa.
Lôi đình nổ nát vụn.
Lôi xà tráng kiện hóa thành từng cái dây thừng lôi, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ tượng đồng Quan Công.
Sau đó biến thành một cái lưới lớn trói chặt Quan Công ở bên trong, kéo mạnh xuống dưới một cái.
Quan Công vừa mới nhảy lên được một nửa thì bị kéo mạnh xuống!
Hung hăng nện xuống quảng trường, phát ra một tiếng va chạm kịch liệt.
Quan Công bị kéo ngã lăn trên mặt đất, cuốn lên bụi mù cuồn cuộn, chật vật không tả nổi.
Hồ quang điện cuồng bạo được tăng thêm sức mạnh, lôi quang lóng lánh không ngừng bộc phát từ hư không xung quanh Lôi Công, hóa thành tầng tầng lớp lớp thiên la địa võng che phủ Quan Công.
Dù Quan Công có được sức mạnh to lớn, nhưng vào lúc này lại giống như cá voi mắc cạn, trên cơ bản không có năng lực gây nên sóng gió gì được nữa.
Phí sức nâng lên cánh tay, Thanh Long Yển Nguyệt Đao trong tay Quan Công nặng nề giơ lên. Nhưng mới giơ lên một nửa, cánh tay lại đột nhiên vặn vẹo thành một bộ dáng quỷ dị, hung hăng đập xuống mặt đất.
- Đại cục đã định.
Cao Bằng tán thưởng không thôi, cái thuộc tính khắc chế này thật là hung mãnh.
----------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com