- Không hứng thú.
Cao Bằng không hứng thú lắm đối với việc tham gia những tiết mục truyền hình kiểu này, hắn cũng không thích hưởng thụ cảm giác lộ ra ánh sáng như các danh nhân kia.
- Bên phía đài phát thanh Dương thành nguyện ý đưa ra một viên Lôi Âm Loa làm thù lao.
Hoàng Á nhỏ giọng nói.
Cao Bằng đang răn dạy Đại Tử bỗng trầm mặc hai giây, lúc này mới miễn cưỡng nói,
- Vậy thì được, tiết mục của bọn họ chừng nào thì bắt đầu?
- Vào thứ hai, sẽ thu hình ngay tại Dương thành.
Còn có thời gian bốn ngày, cũng không tính là quá gấp gáp. Cao Bằng gật đầu đáp ứng.
Lôi Âm Loa chỉ là cách gọi của những người này mà thôi, trên thực tế Cao Bằng đã nhìn qua ảnh chụp Lôi Âm Loa, tên hiện lên ở khung số liệu của Lôi Âm Loa là Lôi Thần Thạch.
Mà Lôi Thần Thạch chính là tài liệu hết sức thiết yếu để Lôi Công thăng cấp lên phẩm chất Sử Thi. Để cho Lôi Công tiến hóa cần tất cả hai loại tài liệu, một loại trong đó là Lôi Thần Thạch, một loại khác là ba mươi tấn Dũ Linh thủy.
Bên trong một tòa linh hồ ở Thiên Sơn tất cả đều là Dũ Linh Thủy, nhưng mà Dũ Linh Thủy không thể bảo tồn lâu dài, nếu như rời khỏi linh hồ thời gian dài sẽ mất đi linh tính. Nhưng chỉ cần Lôi Thần thạch tới tay thì Lôi Công sẽ có thể tiến hóa thêm một bước.
Cao Bằng phát hiện tài liệu để cho mấy ngự thú cấp Lĩnh Chủ và Vương cấp này tiến hóa càng ngày càng hi hữu, trên cơ bản đều là những tài liệu hàng đầu trên thị trường, hơn nữa đại đa số đều là có tiền mà không mua được.
Nếu như cấp độ tiếp tục tăng lên, muốn đạt được tài liệu cao cấp hơn cũng chỉ có thể đến những cấm khu chưa có người đặt chân qua. Hoặc là. . . Đi đến thế giới khác bên trong vết nứt không gian.
Cao Bằng từng nghe nói qua đã có người may mắn đến được thế giới khác, sau đó từ thế giới kia mang về những bảo vật hay ngự thú thuộc thế giới đó.
Chỉ là những vết nứt không gian lâm thời kia chỉ tồn tại trong mấy ngày liền biến mất.
Đa phần các vết nứt không gian xuất hiện trên địa cầu đều có tính tạm thời, có thể nói vết nứt không gian ổn định đã ít lại càng thêm ít, trước mắt trên trái đất chỉ có ba nơi như vậy được tìm thấy.
- Bốp.
Đại Tử tức giận đánh một cái vào bắp chân Cao Bằng.
Tên gia hỏa này lúc răn dạy bản thân cũng không chuyên tâm, cũng không biết phát ngốc cái gì, đang suy nghĩ tới con ngự thú nào.
Cao Bằng im lặng. Xem ra tiểu gia hỏa Đại Tử này lại tức giận rồi, thế là hắn nhanh chóng đưa tay ra vuốt ve hai chiếc râu của nó.
Đại Tử hài lòng nhắm mắt lại, trong cổ họng phát ra âm thanh khò khè khò khè vui vẻ.
Xoa được một lúc, Đại Tử liền ngủ thiếp đi. Cao Bằng cẩn thận từng li từng tí đưa nó đặt lên giường, sau đó đứng dậy rời khỏi gian phòng, rón rén đóng cửa lại.
Đợi đến khi Cao Bằng rời phòng chừng một phút thì Đại Tử cảnh giác mở to mắt, lén lén lút lút từ trên giường leo xuống, sau đó leo lên trên cửa sổ tận mắt nhìn thấy Cao Bằng ngồi lên một chiếc xe rời đi.
Trong mắt Đại Tử dâng lên một tia hồ nghi, sau đó bò lên trên cửa sổ, cánh mở ra liền biến thành một đạo thiểm điện bay lên không trung.
Lúc này Cao Bằng ngồi trên xe chuẩn bị đi Thiên Các Học Phủ. Dù sao thân phận của hắn hiện giờ là hiệu trưởng trường học. . . Ngoại trừ ngày khai giảng thì hắn vẫn chưa đến trường lần nào.
Bên ngoài cổng trường, hai tên bảo an rất quen thuộc kéo lê hai cỗ thi thể quái vật trên mặt đất.
Một người khác thì xách theo thùng nước và đồ lau chùi dọn dẹp vết máu trên mặt đất.
Nhìn thấy có xe lái tới, động tác của mấy người này dừng lại một chút.
- Hiệu trưởng.
- Cao hiệu trưởng.
Mấy người thả dụng cụ trên tay mình ra rồi tranh thủ thời gian chào hỏi.
- Mọi người tiếp tục làm việc đi, không cần phải để ý đến tôi.
Cao Bằng mỉm cười khoát tay, nhìn thấy thi thể trên mặt đất không nhịn được nói đùa:
- Buổi tối lại có thêm đồ ăn rồi.
- Ha ha ha.
Mấy người kia nhịn không được cười lớn. Thi thể quái vật mà Quan lão sư giết chết chỉ cần có thể ăn được sẽ dùng làm đồ ăn thêm cho công nhân viên chức và các học sinh của trường học. Quy định này chính là do Cao hiệu trưởng nói ra.
- Buổi tối tôi sẽ lưu lại nếm thử tay nghề đầu bếp trường học của chúng ta, đến giờ tôi còn chưa có thưởng thức qua lần nào đó.
Cao Bằng nói.
- Hương vị rất không tệ!
Bảo an giơ ngón tay cái lên,
- Hiệu trưởng ngài nếm thử liền biết. Hiệu trưởng, vậy chúng tôi đi làm việc trước.
- Đi thôi.
Cao Bằng gật đầu.
Sau khi mấy người bảo an tiếp tục đi làm việc của mình, Cao Bằng đi đến pho tượng đồng Quan Công trước cửa trường học.
- Đại Quan lão sư, vất vả rồi.
Cao Bằng hạ thấp người nói.
Tượng đồng Quan Công không nhúc nhích chút nào, mắt hổ nửa mở nửa khép. Nó mới không thèm để ý tên nhân loại vô sỉ này.
Cao Bằng cũng không tức giận, lấy ba nén hương trên mặt bàn đốt lên rồi cắm vào trong đỉnh đồng.
Từ bên trong đỉnh đồng tỏa ra hương khói liên miên bất tuyệt, chầm chậm bốc lên, khói xanh bay lên không trung, vòng quanh tượng đồng Quan Công rồi chậm rãi bay đi.
Bước chân Cao Bằng đột nhiên dừng lại, đẳng cấp của tượng đồng Quan Công không biết lúc nào lặng yên tăng lên tới cấp 42.
Cao Bằng để cho học sinh của trường học mỗi ngày thay phiên nhau thắp hương cho Đại Quan lão sư, toàn trường hơn ngàn học sinh dựa theo từng lớp tiến hành phân chia. Cũng không biết đẳng cấp được tăng lên có phải là công lao của hương hỏa hay không.
Cao Bằng có nhìn thấy trong số những tài liệu giúp tượng đồng tăng lên đẳng cấp có thứ liên quan đến hương hỏa, lúc này mới đưa ra cái chủ ý đó, hiện tại xem ra đã có hiệu quả nhất định.
Đối với Cao Bằng của ngày hôm nay thì một con quái vật cấp Lĩnh Chủ có phẩm chất Phổ Thông đã không thể để cho hắn động tâm.
Bằng vào năng lực của A Ngốc, quái vật vong linh cấp Lĩnh Chủ hoàn toàn có thể sinh sản với số lượng lớn.
Nếu như vận khí tốt, có lẽ một người nào đó trong trường học sẽ có thể ký kết huyết khế với tượng đồng Quan Công cũng không chừng? Thế thì thật sự là một bước lên trời.
Ngước đầu nhìn lên lầu dạy học, Cao Bằng cảm khái. Bọn nhỏ à, đây chính là bảo tàng mà Cao hiệu trưởng ta để lại cho các ngươi, để ta xem đứa trẻ nào sẽ được nữ thần may mắn chiếu cố đến.
Đinh linh linh.
Chuông tan học đúng lúc vang lên, lầu dạy học vốn yên tĩnh cũng dần trở nên ồn ào, trong hành lang vang lên âm thanh trẻ con cãi lộn.
Một vài học sinh có khóa thể năng hoặc khóa nhận biết quái vật thì lao ra thao trường.
Một đạo thân ảnh nho nhỏ từ bên trong lầu dạy học đi ra, đột nhiên nhìn thấy Cao Bằng ở cách đó không xa, chần chờ một lát rồi đi tới.
- Đại ca ca.
Một tiểu nam hài mặc đồng phục lớp mười đi đến, kính trọng nói với Cao Bằng.
Cao Bằng phát hiện tiểu nam hài này có chút quen mắt, hồi tưởng một lát liền nhớ lại tên của hắn.
- Lý Tuấn Tông, ta nhớ rồi, đã quen với sinh hoạt ở trường chưa?
Thấy Cao Bằng còn nhớ rõ tên của mình, sắc mặt Lý Tuấn Tông đỏ bừng lên, có vẻ rất kích động.
- Rất thích, ta cùng mấy vị bằng hữu kia đều rất thích nơi này.
Lý Tuấn Tông không ngừng gật đầu.
Thân phận của mọi người ở đây phần lớn cũng không chênh lệch nhau nhiều, con cái của công nhân viên chức tập đoàn Nam Thiên và các cô nhi đều phân thành từng lớp riêng biệt, thân phận mọi người trong lớp giống nhau như đúc, cũng chưa nói tới ai ghét ai.
Hơn nữa bởi vì có hoàn cảnh giống nhau, những học sinh này càng dễ dàng trở thành bạn bè.
Đồng thời trong trường học cũng có quy định nghiêm ngặt, nghiêm cấm vũ nhục những đồng học khác. Trong trường học có thể có cạnh tranh, nhưng nhất định phải đường đường chính chính cạnh tranh, ở trên thành tích các môn học, trong tranh tài thực tiễn tiến hành so đấu!
Trường này cùng loại với một trường bán chú, cho nên trên phương diện quản lý có thể đạt được yêu cầu của Cao Bằng.
- Ừ, vậy là tốt rồi. Bây giờ ngươi đi học khóa thể năng hay là khóa nhận biết quái vật?
- Là khóa nhận biết quái vật.
Lý Tuấn Tông thành thật nói.
Nhìn từ xa còn tốt, tiếp xúc ở khoảng cách gần với vị đại ca này, Lý Tuấn Tông luôn cảm thấy Cao hiệu trưởng trước mắt cho hắn một loại cảm giác áp bách mãnh liệt, tựa như lần trước ở khóa nhận biết quái vật nhìn thấy một con quái vật cấp Thủ Lĩnh.
- Ta đi dự thính một chút.
Cao Bằng nghĩ một chút rồi nói. Dù sao cũng đến trường học để quan sát, dứt khoát đi dự thính nghe một bài giảng.
---------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com