Đột nhiên lời nói của hắn dừng lại, phía xa có một sợi bạch tuyến lấy tốc độ cực nhanh cắt ngang vòm trời không ngừng đến gần.
Tất cả tầng mây ven đường đều bị xé nát, để lại một vệt mây thật dài.
- Đó, đó là cái gì?
Cảnh viên chỉ cảm thấy lông tóc dựng đứng, dường như có nguy hiểm lớn lao đang không ngừng áp sát.
Toàn bộ Bạch Vân Hồng Nhãn Thố ở phía dưới đều dừng việc công kích hoặc chạy trốn lại, tất cả đều sợ hãi rụt rè nằm sấp dưới đất.
Có mấy con Bạch Vân Hồng Nhãn Thố hoảng sợ nhìn chằm chằm trên đỉnh đầu, run lên bần bật, cái đuôi ngắn lông xù màu trắng điên cuồng đung đưa.
Còn có một số con Bạch Vân Hồng Nhãn Thố thì điên cuồng dùng hai chân trước để đào đất, đào ra một cái hố nhỏ trên mặt đất ý muốn vùi bản thân vào trong đó.
Đáng tiếc nền đất nơi này đều là xi măng chứ không phải bùn đất xốp mềm ở vùng ngoại thành, cho dù bọn chúng có đào đến mức chảy máu, móng tay gãy hết thì cũng không thể đào ra một cái động lớn bao nhiêu.
Tí tách tí tách. . .
Mưa to như thác đổ, từng đám mây đen như mực trĩu đầy hơi nước chồng chất lên nhau, hơi nước càng ngày càng dày nặng hơn, cuối cùng hóa thành mưa to đầy trời điên cuồng rơi xuống mặt đất.
Rào rào, tiếng mưa rơi càng lúc càng lớn.
Từng giọt từng giọt nước mưa ngưng tụ thành hình mũi khoan, hình dáng dưới đáy giọt nước mưa trông sắc bén chẳng khác gì viên đạn, hoàn toàn vi phạm thường thức cơ học bình thường, dưới đáy bén nhọn còn đỉnh thì lại mượt mà.
Những hạt mưa đầy trời điên cuồng rơi lên người Bạch Vân Hồng Nhãn Thố, giọt nước được Thủy nguyên tố cực đoan ngưng tụ, lại thêm quán tính mạnh mẽ nên độ cứng của nó có thể so với sắt thép.
Bầu trời đang đổ mưa, ở dưới mặt đất, trên người Bạch Vân Hồng Nhãn Thố cũng đầy rẫy vết thương.
Dưới sự khống chế có ý thức của Bạch Long, khi những giọt nước mưa sắp chạm vào nhân loại và ngự thú thì đều sẽ bị lệch sang bên cạnh rồi rơi xuống thân thể đám quái vật.
Mưa to kéo dài suốt mười phút, mười phút sau toàn bộ Bạch Vân Hồng Nhãn Thố đều nằm dài dưới đất không còn chút khí tức sinh mệnh nào.
Mặt đất ướt sũng nước mưa, tất cả quần áo của người trong sở cảnh sát đều bị nước mưa dội ướt nhẹp, quần áo dính sát vào người, tóc thì bết lại, hai hàm răng va lập cập vào nhau.
Rất lạnh, vô cùng lạnh.
Thủy nguyên tố dày đặc mang theo khí âm hàn tột cùng khiến cho nhiệt độ trong không khí giảm xuống.
Một trận gió lạnh thổi tới, sở trưởng sở cảnh sát thành phố Cao Bình rùng mình một cái.
Thứ càng làm cho hắn sợ hãi hơn chính là một cái đầu rồng cực lớn ở trước mắt đang nhìn hắn chằm chằm, một lão giả mặc áo choàng trắng với dáng người cao lớn khôi ngô đứng trên đầu rồng,
- Ta hỏi ngươi lần nữa, thôn Trường Bình ở đâu?
- Ở, ở phía bên kia. . .
Sở trưởng sở cảnh sát chỉ vào một phương hướng,
- Đi về phía bên kia chừng hơn bốn mươi cây số là đến.
Nghe tiếng rồng ngâm biến mất, sở trưởng sở cảnh sát mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Đến tận giờ phút này đầu óc hắn mới từ trống rỗng dần dần khôi phục lại. Bạch Long, bạch y, tóc bạc.
Ahhh... Là người đàn ông kia!
Không ngờ mình lại có thể nhìn thấy chân thân của người đàn ông đó.
. . .
Một đám mây đen thật dầy tích tụ trên bầu trời thôn Trường Bình, đôi mắt màu xanh lam của Bạch Long đảo một vòng. Mây đen chậm rãi chuyển động, dường như có một bàn tay vô hình đang khuấy động phong vân.
Ngự vân!
Mây đen như mực bị khuấy đảo cuồn cuộn.
Mây đen vẫn luôn bồi hồi trên bầu trời thôn Trường Bình giờ đã yên lặng tán đi, ánh mặt trời xuyên qua khe hở của tầng mây đen chiếu xuống mặt đất.
Không biết đã bao lâu rồi thôn này chưa nhận được ánh mặt trời thoải mái đến vậy, tia nắng mặt trời chiếu xuống mặt đất và những căn nhà tản mát ra mùi nấm mốc nhàn nhạt.
Còn có từng luồng khói xanh từ trong khe hở của những căn nhà chậm rãi bay lên.
Nhưng mà không có âm binh, cũng không có một con quái vật nào, nơi này yên tĩnh giống như vừa mới dọn nhà vậy.
Khu vực ngoại ô phía nam căn cứ Cao Bình, một đám âm binh chừng hơn vạn con đang đứng tại chỗ không nhúc nhích, ngoài cơ thể lởm chởm của chúng lấp lóe ánh sáng màu lam, một bầy quái vật ở trước mặt bị xua đuổi chạy vọt về phía trước.
Triệu Quát tóc tai bù xù, trên người mặc một bộ chiến khải màu máu, tóc đen từ hai bên rủ xuống trước ngực, hai mắt âm hàn giống như rắn độc nhìn chằm chằm vào căn cứ thành phố Cao Bình phía trước.
- Khu sói nuốt hổ, các ngươi trốn tránh không dám tới gặp ta, vậy thì ta sẽ bức tất cả các ngươi đi ra! Để các ngươi tự mình tới đây tìm ta!
Đáy mắt quỷ tướng Triệu Quát tràn đầy khoái ý.
Hơn nữa còn không cần hắn phải tự mình ra tay, chỉ cần những quái vật khác trong núi rừng xung quanh là hắn đã đạt được mục đích rồi.
- Đi, cơ bản quần thể quái vật lớn trong núi rừng xung quanh đều đã bị xua đuổi, muốn tìm tiếp thì phải đi chỗ xa hơn. . .
Đáy mắt Triệu Quát lấp lóe hàn quang.
- Ngang ——
Một tiếng long ngâm xuyên kim liệt thạch vang lên.
Đám mây đen cuồn cuộn trên đỉnh đầu cuốn lên thành hình xoắn ốc rồi hung hăng nện xuống!
Diện tích đám mây đen này ít nhất cũng đến mấy chục mẫu, mây đen cô đọng cực điểm hiện ra một màu đen như mực. Mây đen cuồng bạo điên cuồng xoay tròn, những cơn cuồng phong xé nát cành cây theo đó cuộn lên.
Từng cơn từng cơn cuồng phong thổi bay cành cây ra khắp nơi, bốn phía đều là cảnh tượng cát bay đá chạy đầy trời.
Quần giáp của Triệu Quát bị cuồng phong thổi đến mức vang lên những tiếng lanh canh.
- Hả?
Sắc mặt Triệu Quát âm trầm, rút trường kiếm bên hông ra, hung hăng chém ra một kiếm! U quang màu lam bám trên lưỡi kiếm bắn mạnh ra, hắn muốn dùng một chiêu kiếm xé nát nó. . .
Ầm! ! !
Oanh — —
Triệu Quát bị nện mạnh vào lòng đất, xương cánh tay bị gãy, trường kiếm tuột khỏi tay bay ra ngoài.
Liên đới tất cả âm binh trong mười mét xung quanh đều sống sờ sờ bị một trảo này vồ nát.
Mây đen quay cuồng, trong đó lộ ra móng vuốt màu trắng dữ tợn.
Một trảo này mới là sát chiêu chân chính giấu trong mây đen, mây đen chỉ là ngụy trang hấp dẫn sức chú ý của bọn chúng mà thôi, Bạch Long chân chính thì trốn ở trong tầng mây đen nồng nặc không thể đánh tan kia.
Trong mũi phát ra tiếng phì phì, mây đen bị thổi tan, sau một khắc mây đen lại dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng ngưng tụ lại ở bên ngoài long trảo rồi hóa thành lít nha lít nhít vân giáp màu đen. Long trảo bỗng nhiên nắm lại, liên tiếp phát ra những âm thanh nổ vang!
Đùng đùng.
Xương cốt toàn thân trên dưới của Triệu Quát đều vặn vẹo bất quy tắc.
- Giết giết giết!
Trọn vẹn mười ngàn Hồn binh ở một bên cùng nhau phát ra tiếng bạo rống. Tiếng rống tê tâm liệt phế vang vọng khắp trời đất.
Lam quang ngưng tụ thành một chỉnh thể, sau một khắc hóa thành một thanh cự kiếm chém về phía Bạch Long.
Đuôi rồng của Bạch Long quét ngang đập vào mặt bên của cự kiếm, trực tiếp đánh nát nó.
Triệu Quát liều mạng giãy dụa, nhưng dưới sự trấn áp của Bạch Long thì căn bản chẳng còn sức xoay chuyển trời đất.
Cuối cùng bị Bạch Long dùng một trảo tóm lấy bay lên cửu tiêu biến mất ở phía chân trời, chỉ để lại một vạn âm binh mờ mịt xoay quanh tại chỗ. . .
Triệu Quát bị ném mạnh xuống bên hồ, không biết xương cốt trên người sớm đã gãy mất bao nhiêu cái, thoi thóp nằm tại chỗ. Chiến khải màu đỏ mặc bên ngoài cơ thể rách nát không chịu nổi, hiện ra từng vết nứt thô to.
- Ngươi là ai. . .
Bạch Long lười nghe nó nói nhảm, trực tiếp dùng long trảo đập cho nó ngất đi.
- Ông không biết cách thu thập những tài liệu mà cháu nói như thế nào, nên đành mang vật còn sống về cho cháu.
Ông ngoại nhảy từ trên đầu rồng xuống nói với Cao Bằng.
Bạch Long đảo mắt liếc hắn một cái, ngáp dài rồi lao vào trong hồ, chỉ để lại Quỷ Tướng Triệu Quát hôn mê bất tỉnh bên bờ.
Cao Bằng,
- . . .
Không ngờ tài liệu đến tay một cách nhẹ nhàng như vậy.
Cao Bằng luôn cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Chung quy không có chút cảm giác phấn đấu gian khổ gì cả. . .
Trên cơ bản phần lớn tài liệu để A Ngốc tiến hóa đều đã tập hợp đủ, chỉ thiếu một tài liệu cuối cùng là có thể gom góp đầy đủ tất cả tài liệu tấn thăng lên phẩm chất Thần Thoại rồi.
-----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com