Dường như sử dụng rìu rất không thuận tay, Tiểu Hoàng không nhịn được vứt cái rìu trong tay đi.
Dùng rìu làm sao thoải mái bằng dùng nắm đấm!
Không kìm nén được phái ra một tiếng gầm thét từ trong cổ họng, Tiểu Hoàng điên cuồng vung quyền, từng quyền đến thịt.
Bành bành bành.
Càng đánh càng thoải mái, Tiểu Hoàng nhịn không được thét dài một tiếng.
Tựa như gió táp mưa rào, thần uy ngút trời.
Mỗi một quyền đều nện vào huyệt thái dương của Mê Cung Giám Sát Giả thủ lĩnh, đánh cho nó đầu váng mắt hoa, thất khiếu chảy máu.
Mấy con Mê Cung Giám Sát Giả bên cạnh thấy vậy thì rất kinh sợ, nhất loạt muốn xông lên ngăn lại.
Tiểu Hoàng đang muốn tiếp tục hạ quyền thì bị hai Mê Cung Giám Sát Giả ôm chặt lấy.
- Hử!?
Mí mắt Tiểu Hoàng giật giật, liếc nhìn hai con Mê Cung Giám Sát Giả này một cái.
Đối diện với ánh mắt của Tiểu Hoàng, không biết vì sao trong lòng hai con Mê Cung Giám Sát Giả đột nhiên dâng lên một tia khiếp ý.
- Cút cho ta!
Tiểu Hoàng gầm nhẹ, cánh tay phải tráng kiện mạnh mẽ phân biệt một đẩy một kéo, hai con Mê Cung Giám Sát Giả giống như hai con chim sẻ nhỏ cô linh bất lực trong bão tố, trực tiếp bị ném bay.
Lại là một quyền đấm vào giữa đầu, cuồng bạo như lưu tinh liệt diễm, kim quang mãnh liệt bao phủ nắm đấm, lóng lánh mà thần thánh.
Ầm! ! !
Phần đầu bị đánh trúng vô số quyền rốt cuộc không chịu nổi, chia năm xẻ bảy, chất lỏng văng khắp nơi.
Thi thể thê thảm của Mê Cung Giám Sát Giả thủ lĩnh nằm tại chỗ, huyết dịch không ngừng chảy ra ngoài từ miệng vết thương.
Hàn Sương Tịch Sư nằm nhoài trên thang đá, miệng há thành hình chữ o.
Con mắt trừng lớn như chuông đồng, tầm mắt không ngừng bồi hồi qua lại giữa Mê Cung Giám Sát Giả và Tiểu Hoàng.
Không ngờ lại hung mãnh như vậy, cũng không kém bao nhiêu so với ta năm đó.
Xem ra vị chủ nhân mới này của mình cũng không tầm thường.
Nghĩ tới đây, trong mắt Hàn Sương Tịch Sư lộ ra vẻ hài lòng, chỉ có Ngự Sử ưu tú mới xứng với bản thân mình.
Rốt cuộc Hàn Sương Tịch Sư cũng dừng hành động lùi lại phía sau như con sâu róm.
Đứng lên cẩn thận quan sát cuộc chiến.
Tiểu Hoàng sát khí hừng hực không nói hai lời xông thẳng vào bầy quái vật.
Tiểu Hoàng đã ẩn chứa 125 lực lượng vịt, bất kể là phòng ngự, lực lượng hay là tốc độ đều đã đạt đến một trình độ vô cùng khủng bố trong cấp Lĩnh Chủ.
Công kích của một con Mê Cung Giám Sát Giả sau khi rơi xuống người nó thì đều bị bật lại, cho dù không phải mỗi một lần lực phòng ngự của Tiểu Hoàng đều chồng chất gấp đôi, nhưng kích hoạt bị động 125 lần cũng làm cho sức phòng ngự của Tiểu Hoàng cao hơn gấp mấy lần so với trạng thái cơ bản.
Những đòn tấn công có thể làm Tiểu Hoàng tổn thương trước đó bây giờ đã không đau không ngứa.
Ầm - -
Sáp Sí Lôi Viên Khô Lâu bị một cước đạp bay, đập mạnh lên vách tường mê cung, mấy cái xương sườn trên ngực đều bị chấn gãy, linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt trở nên vô cùng suy yếu.
Về phần Hải Vương Điện Man Khô Lâu ngăn ở vị trí cửa lớn sớm đã bị tháo thành mấy khúc trong chiến đấu vừa rồi, có muốn cũng không thể ghép lại được. Từng khúc từng khúc xương vụn bể nát thành những mảnh nhỏ rơi vãi khắp nơi trên đất, linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt đã triệt để dập tắt.
Ầm!
Cơ nhục sí bàng sau lưng Tiểu Hoàng duỗi ra phía sau ngăn cản lưỡi búa đang bổ tới, cơ bắp co rút vào bên trong một vòng lập tức kẹp lưỡi búa lại.
Một cái cơ nhục sí bàng khác thu vào rồi vươn ra tấn công, đánh bay lưỡi búa của con Mê Cung Giám Sát Giả kia.
Ầm.
Tiểu Hoàng nghiêng người tiến lên, bả vai như ngọn núi xô tới, phần ngực của một con Mê Cung Giám Sát Giả lập tức bị lõm vào. Không biết một kích này đã đụng gãy bao nhiêu cái xương của nó, nương theo tiếng vang ầm ầm giòn giã bay thẳng ra phía sau.
Bịch.
Mấy con Mê Cung Giám Sát Giả từ những phương hướng khác chạy đến chuẩn bị hình thành thế bao vây, vừa nhìn thấy cảnh tượng này đều đồng loạt dừng chân lại.
- Ngươi tới đây cho ta!
Nếu ngươi lui vậy thì ta tiến.
Tay phải Tiểu Hoàng như màn đen phủ xuống, một con Mê Cung Giám Sát Giả bị vỗ trúng đầu, thân thể run lên, đầu óc trống rỗng, lảo đảo một cái liền bị Tiểu Hoàng kéo qua.
Tay phải hung hăng nhấn mạnh xuống, xương đầu phát ra một tiếng rắc giòn vang.
Quyền trái lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đánh ra, ầm!
Hốc mắt vỡ vụn, cạnh khóe mắt có máu tươi chảy ra. Cú đấm này còn bá đạo hơn cả sấm sét, đánh cho con Mê Cung Giám Sát Giả kia mất mạng ngay tại chỗ, tam hồn xuất khiếu.
Sau một khắc thân thể mềm nhũn ngã bịch xuống đất, hơi thở sinh mệnh hoàn toàn biến mất.
Tiểu Hoàng đánh giết hung ác như thế cũng không làm đám Mê Cung Giám Sát Giả kia sợ hãi, ngược lại còn kích phát hung tính của chúng.
Mỗi một quyền đều giống như đang bắt nạt tiểu bằng hữu.
Trên cơ bản không kẻ nào đỡ nổi một hiệp, Tiểu Hoàng triệt để kích hoạt bị động tiến vào trạng thái bạo tẩu nên về mặt sức mạnh hoàn toàn nghiền ép bọn chúng.
- Chậc chậc chậc, thiên phú của nó chí ít cũng phải là Sử Thi. . . Ồ, không đúng! Thiên phú Sử Thi cũng không thể vượt cấp khiêu chiến nhiều quái vật như vậy được.
Hai mắt Hàn Sương Tịch Sư lấp lánh hữu thần.
Có điều từ trước tới nay nó chưa từng gặp qua loại ngự thú như Tiểu Hoàng, nhưng ngẫm lại Tiểu Hoàng bọn họ đến từ thế giới khác, bản thân mình chưa nghe nói qua cũng là bình thường.
Mấy con Mê Cung Giám Sát Giả cuối cùng phát hiện không thể địch lại bèn kéo nhau chạy tứ tán, Tiểu Hoàng và A Ngốc muốn đuổi theo thì bị Cao Bằng gọi trở về.
Bọn chúng đều chưa quen thuộc mê cung này, nếu như lạc đường thì quả thực được không bù nổi mất.
Trên mặt đất có tám cỗ thi thể, ba con đã trốn thoát. Chờ sau khi kết thúc chuyện ở đây thì nhất định phải giải quyết toàn bộ đám Mê Cung Giám Sát Giả đã chạy trốn kia.
Giải quyết xong mấy con Mê Cung Giám Sát Giả thì cũng coi như toà mê cung này đã rơi vào trong tay Cao Bằng.
Tiểu Hoàng đặt mông ngồi dưới đất, nửa giờ sau thân thể Tiểu Hoàng từ từ nhỏ dần.
Sau khi thoát ly chiến đấu nửa giờ, hiệu quả Khuê Lực của Tiểu Hoàng cũng dần dần suy yếu.
Đại Tử bay ở trên trời thật lâu cũng mệt mỏi nằm bò trên vách tường, hơi nước sương trắng liên tục không ngừng phả ra từ trong khe hở. . .
- Cái con rết lớn màu tím kia đánh xì dầu mười mấy phút.
Hàn Sương Tịch Sư đưa ra phân tích một châm thấy máu.
Cao Bằng hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu:
- Vừa nãy chắc chắn Đại Tử đã phát huy tác dụng rất lớn, phẩm chất của nó là Sử Thi đấy!
- Phẩm chất Sử Thi?
Hàn Sương Tịch Sư sửng sốt, sau đó mặt mũi tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía bóng lưng Đại Tử.
- Tại sao phẩm chất Sử Thi lại yếu như vậy được. . .
- Không đúng, đã là phẩm chất Sử Thi thì sẽ thức tỉnh thiên phú đặc tính, ngươi đã khai phá năng lực đặc tính của nó chưa?
Hàn Sương Tịch Sư hỏi.
- Ý ngươi nói là Lôi Dực sao? Đã kích hoạt rồi, lúc thăng cấp phẩm chất Sử Thi đã tự động thức tỉnh, chẳng lẽ còn có thể tiếp tục khai phá nữa sao?
Cao Bằng không ngại học hỏi kẻ dưới.
Tất cả mọi người trên trái đất đều tự mình tìm tòi, không hề có thầy dạy, cũng không có người đi trước, chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.
Thế giới hắc vụ bên này tiến hóa lâu như vậy, nhất định Hàn Sương Tịch Sư biết nhiều thứ hơn so với mình.
Một trong số những lý do mà trước đó Cao Bằng rất muốn ký kết huyết khế với nó cũng là nguyên nhân này.
- Nói nhảm, đương nhiên cần khai phá rồi.
Trong lòng Hàn Sương Tịch Sư càng nghi ngờ hơn, đây chẳng lẽ không phải kiến thức căn bản sao. . .
Cao Bằng như có điều suy nghĩ. Dù sao hiện tại cũng ký kết huyết khế rồi, Hàn Sương Tịch Sư đã lên phải thuyền giặc nên không sợ nó chạy trốn nữa.
- Thật ra thì… Ta cảm thấy chúng ta cần phải thẳng thắn một chút. . .
Hàn Sương Tịch Sư dựng thẳng lỗ tai lên, trong lòng thầm dâng lên một tia dự cảm bất tường.
- Thẳng thắn cái gì. . .
Sau khi Cao Bằng nói về chuyện thế giới của mình vừa xảy ra dị biến và cả vết nứt không gian cho Hàn Sương Tịch Sư.
Không như dự đoán của hắn, Hàn Sương Tịch Sư lại hưng phấn đến run rẩy, không ngừng nhảy tới nhảy lui.
- Ngao ô ô oa, ngươi nói cái gì? Ngươi nói chỗ thế giới của ngươi mới xảy ra tiến hóa có bốn năm? Hiện nay mạnh nhất cũng chỉ mới là Vương cấp? Ngươi bị ngốc à! Trong nhà có mỏ không đào lại chạy đến bên chúng ta ăn đất, ngươi có bị ngốc không thế!
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com