- . . . Ta cảm thấy quái vật bên thế giới của các ngươi lớn lên không bình thường, ngươi có cảm thấy thế không?
Da mặt Hàn Sương Tịch Sư run rẩy khi nhìn con quái vật khổng lồ cao khoảng chừng sáu trăm mét trước mắt.
Thi thể Mê Cung Giám Sát Giả nằm chất đống bên cạnh vết nứt, đồng thời do Tiểu Hoàng thủ hộ.
Cao Bằng ra một mức giá trên trời cho nó là ba trăm khối tiền mỗi ngày, khiến cho Tiểu Hoàng vô cùng vui vẻ, ở tại chỗ vỗ bộ ngực đánh cược, tám con cá lông đỏ này tuyệt đối sẽ không bị trộm đi.
Một lát sau, Cao Bằng xuyên qua vết nứt mang theo Hàn Sương Tịch Sư về nhà rồi trực tiếp đi đến phía sau núi thăm A Ban.
Nó rốt cuộc biết vì sao chủ nhân của mình có lực lượng to lớn như thế.
- A Ban kỳ thật là một hài tử rất nghe lời, nó rất hiền lành.
Cao Bằng yêu chiều nhìn A Ban.
Nghe thấy Cao Bằng nói vậy, A Ban hưng phấn gật đầu,
- Đúng! Đúng! A Ban nghe lời nhất.
Lại là một hồi đất rung núi chuyển. . .
Hàn Sương Tịch Sư suýt chút nữa thì rơi từ trên vai Cao Bằng xuống.
- Ngươi vừa rồi có ý gì thế? Chẳng lẽ ở bên trong thế giới Hắc Vụ không thường thấy mấy loại quái vật có thể tích lớn như A Ban sao?
Cao Bằng nghi hoặc hỏi. Hắn nhìn thấy Mê Cung Giám Sát Giả có thể tích lớn như vậy, còn tưởng rằng ở trên thế giới Hắc Vụ loại thể tích như thế là bình thường.
- . . . Nói nhảm, loại thể tích cao mấy trăm mét như này, ít nhất cũng là Hoàng cấp trở lên.
- Thể tích quái vật chẳng lẽ không phải càng ngày càng lớn sao? Ta còn tưởng rằng quái vật Hoàng cấp, Đế cấp ở thế giới Hắc Vụ đều lớn đến mấy ngàn, hơn vạn mét chứ. . .
Cao Bằng không nhịn được cười lên.
- Không có khả năng lớn như vậy, cho dù có cũng là vô cùng thưa thớt. Bởi vì thể tích lớn như vậy, chúng nó lấy cái gì để ăn, lấy cái gì duy trì cân đối trong cơ thể mình. Quan trọng nhất chính là để duy trì thể tích như vậy sẽ tiêu hao một con số trên trời, vì thế quái vật thể tích càng lớn thì lại càng lười.
- Vậy ngươi có biện pháp gì làm cho thể tích của nó thu nhỏ lại không?
Cao Bằng hít sâu một hơi, chờ mong hỏi thăm Hàn Sương Tịch Sư.
- Kỳ thật phương pháp làm cho ngự thú của ngươi nhỏ đi không phải là không có.
Hàn Sương Tịch Sư do dự trong chốc lát rồi mở miệng nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn kéo căng, nhìn qua có vẻ nghiêm túc.
- Phương pháp gì?
Cao Bằng có chút kích động, không nghĩ tới thật sự có phương pháp khác có thể làm cho thể tích A Ban thu nhỏ lại.
- Theo ta được biết thì không chỉ có một loại phương pháp.
Hàn Sương Tịch Sư phát ra âm thanh nhỏ nhẹ từ cuống họng, hai móng vuốt giao nhau chống đỡ dưới cằm.
- Loại thứ nhất chính là làm cho ngự thú của ngươi tiến hóa, có được năng lực tự do khống chế thể tích lớn nhỏ của bản thân. Tuy nhiên loại năng lực này vô cùng hiếm thấy, cụ thể làm thế nào để có được loại năng lực này ta cũng không biết.
Hàn Sương Tịch Sư có chút chột dạ.
Nhưng mà lập tức lại trở nên thẳng thắn hùng hồn,
- Vóc dáng của ta cũng không lớn như vậy! Ta không cần đến loại năng lực này, khó lí giải cũng là bình thường.
- Vậy loại phương pháp thứ hai kia là gì?
- Có một loại trái cây ngụy trang, có thể làm cho thể tích quái vật thu nhỏ xuống khoảng một ngàn lần. Chỉ cần thu nhỏ lại như thế thì ngự thú này của ngươi sẽ biến thành 6 mét!
Hàn Sương Tịch Sư đắc ý nói.
- Có phải ngươi học Toán học rất tệ không?
Cao Bằng không biết nói gì, nhưng mà ngẫm lại đây là một con sư tử mà nhà trẻ cũng chưa từng đến, bản thân không thể yêu cầu quá nhiều đối với nó.
- Ta biết, ta biết, là 0.6 mét.
Đại Tử nhảy ra lớn tiếng nói.
- Được rồi, ngươi cũng đừng làm mất mặt nữa.
Cao Bằng đè lại Đại Tử đang xao động.
A Ban đứng lên, khịt mũi kêu lên:
- Sáu mươi mét sao... Sáu mươi mét cũng có thể để cho ta đi ra ngoài chơi với Cao Bằng rồi.
- Ừ, A Ban học toán không đến nỗi tệ.
Cao Bằng thoả mãn gật đầu.
Đại Tử kinh ngạc, chẳng lẽ mình tính sai à.
Đáng giận, vì đạt được Cao Bằng khen ngợi, bản thân mình đã vụng trộm đi tìm A Ban học bù.
- Ngươi biết chỗ nào có trái cây ngụy trang không?
- Để ta nghĩ lại xem, ta nhớ được bên trong sơn mạch Hắc Phượng từng xuất hiện trái cây ngụy trang, nhưng mà có rất ít quái vật dùng loại trái cây này, tóm lại nó khá vô dụng. Một khi tiến nhập vào trạng thái chiến đấu thì hiệu quả của trái cây ngụy trang sẽ lập tức mất đi. Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ! Sơn mạch Hắc Phượng cũng không an toàn, bên trong có một con Hắc Mao Ma Tước, hỏa diễm của nó cho dù ta ở trong trạng thái mạnh nhất cũng không dám ngạnh kháng.
- Ta nghĩ kỹ rồi, đây là chuyện ta đã đáp ứng nó, ta chắc chắn sẽ không làm nó thất vọng.
Hàn Sương Tịch Sư trợn mắt trừng mắt một cái,
- Kỳ thật còn rất nhiều phương pháp, nhưng mà phương pháp này muốn xem ở bản thân ngươi.
- Phương pháp gì?
- Ví dụ như ngươi có một con quái vật hệ Không Gian đẳng cấp cao, sáng lập một cái không gian tùy thân liền có thể mang theo ngự thú bên mình. Nhưng với thể tích của con ngự thú này thì không gian tạo ra cũng phải rất lớn.
Cao Bằng, Tiểu Hoàng, Đại Tử và Tiểu Diễm tất cả đều liếc mắt nhìn về phía A Xuẩn.
Đối mặt với ánh mắt của mọi người, A Xuẩn nghi hoặc móc ra một ly nước trái cây từ trong không gian tùy thân, cắm ống hút vào chai rồi đưa lên miệng mút lấy.
Xoạt rột rột!
- Còn nữa, ta nhớ được ngự sử có một loại năng lực triệu hoán ngự thú của bản thân thân đến bên người hiệp trợ chiến đấu. Ngươi chưa thức tỉnh năng lực đó sao?
Tịch Sư liếc nhìn Cao Bằng, lạnh lùng cười cười,
- Có lẽ vì ngươi còn quá yếu.
- ?
Cao Bằng nhớ kỹ tất cả những phương pháp mà Hàn Sương Tịch Sư vừa mới nói, chúng có thể giúp cho A Ban cùng đi ra ngoài mạo hiểm với Cao Bằng.
Đối với tình hình trước mắt thì phương pháp đơn giản nhất mà Cao Bằng nghĩ tới chính là đi đến sơn mạch Hắc Phượng ngắt lấy trái cây ngụy trang.
Còn có một loại phương pháp chính là đánh bạc vào vận khí, hy vọng khi Hàn Sương Tịch Sư khôi phục lại Hoàng cấp thì bản thân sẽ thức tỉnh năng lực triệu hoán ngự thú đến bên cạnh chiến đấu.
Tuy rằng Cao Bằng cảm thấy cái con Tịch Sư này không quá tin cậy .
- Tiểu Từ, giúp tôi lấy một chút trái cây hệ Băng ở trong phòng thí nghiệm đến đây.
Cao Bằng gửi cho Từ Thanh Chỉ một tin nhắn.
Sau đó Cao Bằng ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vuốt ve đầu của tiểu sư tử màu trắng,
- Sơn mạch Hắc Phượng cách mê cung xa không?
- Không xa, chỉ tầm khoảng hơn 5000 km.
Tiểu Tịch Sư ngẩng đầu nháy mắt mấy cái, vào thời kỳ đỉnh phong của nó thì 5000 km chỉ là một khoảng cách rất ngắn, nhiều nhất mấy giờ là có thể chạy tới.
Cao Bằng gật đầu, chuyện này còn cần phải bàn bạc kỹ hơn.
Khoảng cách hơn 5000 km nói xa cũng không xa, nhưng mà khả năng gặp nguy hiểm trên đường đi lại là điều khiến cho hắn phải cẩn thẩn chuẩn bị kỹ một phen.
Tính nguy hiểm ở thế giới Hắc Vụ vượt xa so với trái đất. Ở trái đất thì quái vật cấp Lĩnh Chủ đã cực kỳ hiếm thấy, nhưng ở thế giới Hắc Vụ thì quái vật Vương cấp không hề hiếm thấy.
Nhưng vì A Ban, lần này bất kể như thế nào Cao Bằng cũng phải đi một chuyến đến sơn mạch Hắc Phượng, bởi vì hắn đã đáp ứng A Ban muốn dẫn nó đi thám hiểm bên cạnh mình.
- Ông chủ, đây là một nhóm trái cây hệ Băng được vận chuyển đến từ nhà kho.
Từ Thanh Chỉ cố sức mang theo một cái vali xách tay màu đen đặt trên mặt đất.
Mặt ngoài vali thô ráp, màu sắc u ám, nhẹ nhàng kéo khóa liền mở ra.
Sương mù màu trắng lạnh lẽo toát ra từ khe hở của vali xách tay, từng khỏa trái cây màu lam lớn nhỏ như long nhãn được sắp xếp chỉnh tề ở trên mặt khối băng.
Trong nháy mắt khi tiếp xúc với không khí thì toát ra từng giọt nước, nhiệt độ dường như cũng hạ thấp xuống mấy phần.
Hàn Sương Tịch Sư khinh thường liếc nhìn những viên trái cây này, cho dù đứng cách xa ba mét nó cũng ngửi thấy khí tức của những thứ cấp thấp đó.
- Không ngờ ngươi lại dùng thứ đồ ăn cấp thấp này để cung phụng bản Thần Sư. Ta cho ngươi biết, loại đồ ăn cấp thấp này cho dù ta đói bụng cũng sẽ không ăn một miếng!
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com