Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 390 - Chương 390: Viễn Cổ Long Ngư, Bá Chủ Thiên Khê Chi Địa

Chương 390: Viễn Cổ Long Ngư, Bá Chủ Thiên Khê Chi Địa Chương 390: Viễn Cổ Long Ngư, Bá Chủ Thiên Khê Chi Địa

- Anh bạn nhỏ, đừng vì chiều cao mà ưu sầu, trước kia ta có một con ngự thú chỉ cao bằng từng này thôi.

Cao Bằng dùng hai bàn tay nâng lên hạ xuống diễn tả chiều cao.

Khe hở giữa hai bàn tay chỉ có khoảng hai mươi mấy centimet.

- Ngươi đoán xem hiện giờ nó cao bao nhiêu?

Bạch Cương Phong Nhận Thú nhìn Cao Bằng một chút.

- Nó đã cao như một ngọn núi!

Cao Bằng mở rộng hai tay cố gắng vẽ thật lớn.

- Ha ha.

Bạch Cương Phong Nhận Thú cười khinh miệt, coi ta là kẻ ngu à?

Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau Cao Bằng mang theo con Bạch Cương Phong Nhận Thú này lên đường.

Để tránh nó bỏ trốn giữa đường, hắn rất thân thiết để cho Tiểu Hoàng đánh gãy hai chân của nó.

Dù sao với tốc độ khôi phục của Bạch Cương Phong Nhận Thú thì khi quay về hoang vu mê cung sẽ khỏi lại hoàn toàn.

Ngày thứ hai khi trời mới vừa mới hửng sáng, Cao Bằng dẫn theo một đàn ngự thú rời khỏi sơn mạch Hắc Phượng.

Qua hai ngọn núi, hắn chợt nghe thấy từ sâu trong sơn mạch truyền đến âm thanh ầm ầm như sấm nổ. Lôi quang mông lung nồng nặc tràn ngập khắp đất trời, sau đó là tiếng sấm rền nổ vang.

Một tiếng chim hót du dương quanh quẩn thật lâu giữa thiên địa.

Một khắc sau hắn liền nhìn thấy một ánh lửa dày đặc tràn ngập tầng mây, hỏa diễm màu đỏ điên cuồng thiêu đốt.

Biển lửa phần thiên phệ địa, lôi hỏa giao hòa.

Uy thế khổng lồ quanh quẩn khắp đất trời.

- Không nên nhìn, đó là bá chủ của sơn mạch Hắc Phượng.

Hàn Sương Tịch Sư ngáp một cái.

- Vậy… vậy âm thanh như tiếng sét đánh kia là gì?

- Lại một con quái vật khác muốn khiêu chiến địa vị của nó thôi. Sơn mạch Hắc Phượng lớn như thế, nhưng chủ nhân chân chính chỉ có một. Nếu có quái vật nào cảm thấy không cam tâm, cho rằng mình có thể khiêu chiến quyền uy của nó thì sẽ tới khiêu chiến. Nếu thành công, nó sẽ trở thành chủ nhân mới của sơn mạch Hắc Phượng.

- Có điều, bao nhiêu năm rồi sơn mạch Hắc Phượng vẫn không thay đổi chủ nhân, vẫn là con Hắc Ma Tước đó.

Hàn Sương Tịch Sư lẩm bẩm.

Cao Bằng nhìn qua, chỉ là dư ba của trận chiến cũng khiến cho thiên tượng biến hoá, lửa nóng màu đỏ sẫm và lôi đình màu lam giao hoà va chạm toả hào quang sáng chói.

Có lẽ bởi vì hai đại lão này đang chiến đấu cho nên hôm nay sơn mạch Hắc Phượng rất yên tĩnh, đám quái vật đều thành thật trốn ở trong hang ổ.

Nhóm Cao Bằng thừa cơ an toàn rời khỏi sơn mạch Hắc Phượng.

Rời khỏi sơn mạch là một mảnh bình nguyên ngập nước rộng lớn, nơi này được gọi là Thiên Khê Chi Địa.

Trên thực tế, trên mảng bình nguyên này cũng không chỉ có một ngàn khe suối, các con suối nhỏ rậm rạp chằng chịt đan xen vào nhau, kết thành một cái lưới lớn bao phủ toàn bộ bình nguyên, chia cắt nó thành vô số hòn đảo nhỏ. Có một số mảnh đảo nhỏ chỉ rộng mấy chục mét vuông, thậm chí chỉ có mấy mét vuông, mảnh nào lớn hơn một chút thì rộng được vài mẫu.

Sông cũng có sâu có nông, con sông sâu nhất mà Cao Bằng từng vượt qua là hơn ba mươi mét, cạn nhất thậm chí còn không quá mắt cá chân.

Đây là một mảnh địa hình kỳ lạ, trong thuỷ vực phức tạp rắc rối có rất nhiều quái vật lưỡng cư sinh sống.

- Thực ra phong cảnh nơi này rất không tệ. Thảo nguyên bao la, suối chảy róc rách, đúng là một nơi rất thích hợp để câu cá.

Cao Bằng tấm tắc lấy làm lạ. Cảnh sắc nơi này rất đẹp, hắn rất thích.

- Cao Bằng, ta cảm thấy có thể ta đã đột phá đến chân trời.

Tiểu Hoàng nói với vẻ nghiêm túc.

Sau lưng Cao Bằng là Tiểu Hoàng đã cao tới ba mươi mét, khi kích thước đã lớn như thế thì một vài yếu tố ngoại hình không còn quan trọng nữa.

Tiểu Hoàng giống như một tôn cự nhân khổng lồ đứng sừng sững trên bình nguyên, chỉ là uy áp tản ra từ trên người nó đã đủ để xua đuổi tất cả quái vật xung quanh.

Trong tay con vịt khổng lồ nắm chặt một con Bạch Cương Phong Nhận Thú. Bạch Cương Phong Nhận Thú không chịu khuất phục tả xung hữu đột, nhưng lưỡi đao sắc bén đụng vào lòng bàn tay Tiểu Hoàng chỉ phát ra tiếng đinh đương giòn tan.

Lúc này Bạch Cương Phong Nhận Thú còn không thể đánh vỡ phòng ngự của Tiểu Hoàng, giống như dùng một thanh đao gỗ mưu toan cắt chém lớp da dày của một con trâu già.

- Ta đề nghị ngươi vẫn nên đi nhanh một chút, nếu không chẳng mấy chốc sẽ có một trận xung đột xảy ra.

Hàn Sương Tịch Sư nằm trên vai Cao Bằng, lè chiếc lưỡi phấn nộn liếm liếm móng vuốt, hai mắt hài lòng híp lại.

- Nói chuyện với ta thì đừng có vòng vo.

Cao Bằng gõ đầu nó một cái.

- Hừ, ta sẽ ghi nhớ hết những lần ngươi gõ ta.

Hàn Sương Tịch Sư cười lạnh.

- Gần như mỗi khu vực đều có vương của chúng, dù mới đầu không có nhưng theo thời gian phát triển cũng sẽ có quái vật tranh đấu thất bại ở nơi khác chạy đến chiếm cứ. Thiên Khu Chi Địa cũng không nhỏ, có thể chiếm cứ nơi này chí ít cũng phải là quái vật Vương cấp.

- Nhưng khi chúng ta đến cũng không có vấn đề gì.

Cao Bằng nhíu mày.

- Khi ngươi tới thì con ngự thú này của ngươi không to như thế.

Hàn Sương Tịch Sư liếc mắt.

- Vậy ngươi có biết vương của Thiên Khu Chi Địa là quái vật gì không? Ngươi ở đây lâu như vậy, chắc không đến nỗi không biết chuyện này chứ.

- Đừng có khích ta, khích ta cũng vô dụng. Ta nhớ trước kia vương của Thiên Khu Chi Địa là một con Bích Thuỷ Thiên Thừ, cũng không biết đã đổi chưa…. Ở những nơi nhỏ thế này đổi chủ cũng là chuyện bình thường thôi.

Đi được một nửa Thiên Khê Chi Địa, bên phải truyền đến âm thanh tõm tõm tõm tõm, giống như có thứ gì đó đang dẫm lên mặt nước di chuyển nhanh chóng.

- Cao Bằng, có cá lớn đến đấy!

Tiểu Hoàng cảnh giác nhắc nhở.

- Đừng càn quấy, rốt cuộc là thứ gì?

Cao Bằng dở khóc dở cười. Gia hỏa Tiểu Hoàng này thấy quái vật gì cũng nói là cá, cứ như là thấy tiền ấy.

- Là cá thật!

Cao Bằng thế mà không tin ta. Tiểu Hoàng không vui, cúi người nhấc hắn lên.

Sau đó Cao Bằng nhìn thấy một con cá lớn từ phía xa đang lạch bạch chạy về phía bọn hắn.

Cái đuôi to tướng lúc la lúc lắc, hai vây cá tựa như màng trên chân vịt dẫm lên mặt đất, trên đầu còn mọc ra xương trắng, hai cái râu dài từ môi trên nhô ra vung vẩy đu đưa.

【Tên quái vật】: Viễn Cổ Long Ngư

【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 56 ( Vương cấp)

【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ

【Thuộc tính quái vật】: Hệ Thuỷ

【Nhược điểm quái vật】: Hệ Thổ

【Năng lực quái vật】: Long lân giáp lv5, Thao túng thủy lưu lv5.

【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Quái vật loài cá có chút huyết mạch long chủng mỏng manh, tính cách nhát gan dễ nóng nảy, ý thức lãnh địa cực mạnh.

Tiếng nước bì bõm càng lúc càng gần. Tới đủ gần, Cao Bằng có thể nhìn rõ dưới “chân” con Viễn Cổ Long Ngư này có một lớp sóng nước thật mỏng chạm vào mặt đất giúp di chuyển cực nhanh.

Sóng nước kéo theo Viễn Cổ Long Ngư phóng thẳng tới, trên thực tế thứ di chuyển là nước chứ không phải bản thân nó.

Viễn Cổ Long Ngư trừng to mắt cá, nổi giận đùng đùng, hai sợi râu giật giật.

Viễn Cổ Long Ngư Vương cấp, Cao Bằng nhíu mày. Cho dù hiện giờ trạng thái bị động của Tiểu Hoàng đã được kích hoạt lên tới bảy tám trăm tầng, nhưng bọn họ còn mang theo Bạch Cương Phong Nhận Thú và hai gốc cây quả nguỵ trang. Nếu cây bị phá huỷ trong lúc chiến đấu thì tổn thất thật sự quá lớn, mà còn là chiến đấu không cần thiết nữa.

Cao Bằng chỉ hi vọng mang cây ăn quả này hoàn chỉnh về.

Xem giới thiệu vắn tắt về quái vật Viễn Cổ Long Ngư, Cao Bằng trầm ngâm một lát, đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng.

Sau khi tiếp cận Viễn Cổ Long Ngư, Cao Bằng ra lệnh cho Tiểu Hoàng sử dụng cấm ma lĩnh vực.

- Ông.

Một tầng sóng gợn vô hình lấy Tiểu Hoàng làm trung tâm lan ra bốn phương tám hướng.

Từng hạt nguyên tố trong không khí bị phân giải thành những vệt sáng nhỏ bé.

Lớp nước dưới chân Viễn Cổ Long Ngư tiếp xúc đến tầng gợn sóng vô hình này nháy mắt liền chia năm xẻ bảy, triệt để chôn vùi trong hư không.

---------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment