Phía trước có tiếng người huyên náo, thậm chí Cao Bằng còn thấy mấy nhóm người mặc áo bào đen mang theo ngự thú vội vàng đi qua bên cạnh, lúc nhìn thấy A Ban to như thế đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Không thể tiếp tục dẫn theo A Ban nghênh ngang đi lại nữa. A Ban quá đặc biệt, đi qua nơi nào cũng sẽ trở thành tiêu điểm.
Dù sao độ cao sáu mươi mét đã tương đương độ cao của một tòa nhà cao tầng rồi, có thể tưởng tượng ra cảnh tượng một tòa nhà cao tầng to như sân vận động đang đi về phía ngươi.
Chỉ sợ chưa đến chỗ Bạch Kim Chi Thủ đã bị bại lộ hoàn toàn.
- A Ban, ngươi chịu ủy khuất một chút nhé, đoạn thời gian này ngươi hãy đi tới khu hoang dã vắng vẻ.
Cao Bằng áy náy nói với A Ban.
A Ban biểu thị mình có thể hiểu, không có chút mất hứng nào:
- Tốt, Cao Bằng ngươi nói gì cũng được.
Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của nó, đáy lòng Cao Bằng khá áy náy.
Vì thuận tiện đạt được mục đích, hắn dẫn theo Tiểu Hoàng, Đại Tử, Tịch Sư và Bạch Cương Phong Nhận Thú đến một căn cứ của nhân loại được đánh dấu trên bản đồ.
Các ngự thú khác tạm thời ở lại trên lưng A Ban, sẵn sàng triệu tập bất kỳ lúc nào.
Đi tiếp hơn ba mươi dặm, Cao Bằng tới một thị trấn nhỏ. Bên ngoài thị trấn có hàng rào lưới sắt thô to cắm vào lòng đất, xung quanh hàng rào có một hàng cây. Loài cây này rất kỳ lạ cổ quái, lá cây màu xanh sẫm dài rộng, trên rễ cây to lớn mọc đầy châm nhỏ màu trắng, trên đỉnh còn có tán hoa màu lam.
Đây là Lam Nhan Bạch Địa Đằng, Cao Bằng nhận ra loại thực vật này. Chúng không phải là quái vật hệ thực vật mà chỉ là cây cối bình thường, sinh trưởng rất nhanh trong thời tiết lạnh giá. Châm màu trắng bên trên rễ có độc tố gây tê liệt, đồng thời cũng rất sắc bén, có thể đâm xuyên qua da trâu.
Phần lớn nhà cửa ở đây đều là những kiến trúc thấp bé, nóc nhà nghiêng nghiêng theo chữ “nhân”.
Bởi vì vào mùa đông hàng năm nơi này tuyết rơi rất nhiều, nếu nóc nhà bằng phẳng sẽ khó có thể dọn tuyết đọng trên mái, dẫn đến bị sập.
Trên đường phố rộng rãi xe ngựa như nước, người đến người đi.
Có người bày quán ăn vặt bên đường, đủ các loại quả nướng, còn có mùi thịt nướng không biết từ đâu bay tới.
Gia vị và nước tương nồng đậm vẩy lên trên thịt nướng, mùi thịt nướng ngào ngạt tản ra hương vị mê người.
- Bán đầu khỉ đây, bán đầu khỉ đây, đầu khỉ nướng tươi mới đây. Chỉ hai ngàn sa tệ, năm trăm sa tệ ngươi sẽ có thể ăn được đầu khỉ nướng tươi ngon.
Có người bán rong mặc áo đen đội mũ hoa văn màu xanh lục mời chào bên đường.
- Đồ ăn hôm nay rất đặc sắc, tay gấu nướng mập mạp béo ngậy mới săn trên núi, có xoa thêm hạt vừng và mật ong, hương thơm ngào ngạt.
- Hồng Trảo Quỷ Đằng mới săn được trên núi, bán giá rẻ đây!
Hoàn toàn là một cái chợ.
Trong chợ người đông nghìn nghịt, đủ loại tiếng rao hàng nối tiếp liên miên không dứt.
Khác với các phiên chợ bán đồ dùng sinh hoạt, quần áo, dược liệu trước kia, nơi này chỉ bán các loại tài liệu và quái vật.
Lên núi kiếm ăn xuống sông uống nước, phiên chợ nơi này dựa vào quái vật ở trong dãy núi dài vài trăm dặm và dòng sông gần đó để tồn tại.
- Ông chủ ông chủ, tôi không mua nổi đồ ăn nữa. Có thể thương xót cho tôi xin chút tiền không?
Một cậu bé mặc quần áo rách nát tội nghiệp giữ chặt góc áo của Cao Bằng.
Cao Bằng nghiêm mặt nói:
- Ta, không có tiền.
- …
- Cũng, không được tình cảm?
- …
- Càng, cực kỳ nguy hiểm.
Cậu bé kia nghe vậy lảo đảo rút lui, hoảng sợ nhìn Cao Bằng rồi xoay người bỏ chạy.
Cao Bằng cười cười không thèm để ý. Những đứa bé như này đều có người đặc biệt “nuôi dưỡng”.
Chính giữa phiên chợ có một ngôi nhà trệt tương đối cao, tường ngoài quét sơn đỏ, thi thoảng có thể thấy một vài người đi ra đi vào, nhưng so với các cửa hàng xung quanh thì vắng vẻ hơn nhiều.
Đây là nơi quản lý phiên chợ của bên chính phủ. Trước cửa có một người đàn ông đi dép lê đang ngồi xổm, làn da ngăm đen, trong tay bưng một cái bát lớn lang thôn hổ yết nuốt vào.
Bình thường nơi này có rất ít việc quan trọng, phần lớn là có người muốn mở cửa hàng sẽ tới một chút.
Việc thu tiền thuê địa điểm là do người của chính quyền địa phương tự mình đi thu.
- Chào anh, xin hỏi người có chức vụ cao nhất ở nơi này là ai?
Cao Bằng hỏi thăm anh ta.
Người đàn ông đang ăn cơm dừng động tác lại, ngẩng đầu nhìn Cao Bằng một chút, nhếch miệng cười lộ ra hàm răng còn chút rau dính vào kẽ răng:
- Anh mới tới hả? Tôi là quản sự chỗ này.
Dứt lời hắn ta đứng dậy, vỗ vỗ mông, quay người bưng bát đi vào trong phòng:
- Trước tới giờ tôi chưa từng thấy anh, chắc anh tới mua cửa hàng? Đi theo tôi, cửa hàng ở đây cũng không đắt, khu vực Hồng Tháp Na rất không tệ, quái vật quanh đó có đẳng cấp không quá cao, vẫn thường có vài ngự sử qua đó mua đồ. Cửa hàng ở đây rất rẻ, chỉ cần…
Người đàn ông này nói rất nhanh, không biết đã luyện bao nhiêu lần.
- Tôi không mua cửa hàng.
Cao Bằng vội ngắt lời hắn ta, không ngắt thì không biết hắn ta sẽ nói bao lâu nữa.
- ?
Người đàn ông nọ dừng miệng lại, nghi hoặc quay đầu nhìn hắn. Sau đó lập tức đổi sắc mặt không thoải mái, mí mắt cụp xuống:
- Vậy anh muốn làm cái gì?
Giọng nói của hắn cứng lại, mang theo mùi thuốc súng nồng đậm.
- Tôi hy vọng có thể liên lạc với cấp trên của anh… Hoặc là người có cấp cao nhất mà anh có thể tiếp xúc được.
Cao Bằng nghiêm túc nói.
- … Anh đang đùa tôi sao?
Người đàn ông nọ lẩm bẩm, nhìn Cao Bằng một chút:
- Chắc anh không phải là người khu Kim Sa chúng tôi? Bảo sao, khẩu âm của anh rất khác lạ.
- Tôi có chuyện quan trọng muốn tìm cấp trên của anh. Tôi không muốn tốn thời gian vô ích.
Đột nhiên một vòng quầng sáng cấp Lĩnh Chủ hiện lên dưới chân Hàn Sương Tịch Sư đang ngây thơ vô hại ngồi xổm bên cạnh Cao Bằng, cũng chỉ lóe lên rồi biến mất.
Nhìn thấy một màn này người đàn ông kia há hốc miệng, đó là quầng sáng cấp Lĩnh Chủ? Ta không nhìn lầm chứ?
- Ồ được được được, tôi sẽ liên hệ giúp anh ngay. Nhưng người cấp cao nhất mà tôi có thể liên hệ cũng chỉ là trưởng phòng hành chính của căn cứ Đặc Lan, những đại nhân vật cao cấp hơn thì không phải tôi có thể tiếp xúc được…
- Không sao, cám ơn!
Cao Bằng lấy ra một viên tinh hạch quái vật cấp Tinh Anh đưa cho hắn.
Tinh hạch quái vật là đồng tiền mạnh hơn so với tiền tệ.
- Đúng rồi, tôi tên là Arafat, rất hân hạnh được biết anh. Nếu có gì cần giúp thì anh có thể tìm tôi.
Thông qua vị trưởng phòng hành chính mà Arafat liên hệ được, Cao Bằng đã liên lạc với một vị cao tầng chân chính, cũng là một nhân vật có thực quyền trong giới quân chính của Kim Sa quốc – Thánh Dực Bạch Tướng, Gafar.
Đồng thời vị này cũng là một tín đồ của Thánh La Thiên, và là một ngự sử cấp Lĩnh Chủ.
Gafar mặc áo bào màu trắng, ánh mắt sắc bén, trên mặt để râu quai nón.
- Xin chào! Ngự sử cấp Lĩnh Chủ các hạ đến từ khu Hoa Hạ, tôi đại diện cho toàn bộ khu Kim Sa chào mừng ngài tới!
Sau lưng Gafar là ngự thú của ông ta, một con voi thuần màu trắng cao trọn vẹn mười ba mét, cánh lớn mở rộng, phía trên có đường vân màu trắng xanh đan xen, thân thể khổng lồ tựa như được tạc từ bạch ngọc.
-----------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com