Trong phòng tác chiến hoàn toàn tĩnh mịch.
Chỉ còn lại tiếng kêu tíc tắc của đồng hồ.
- Tôi nhớ lần trước đã thực hiện một lần thôi diễn chiến thuật, nếu quân đội khu Kim Sa chúng ta ra tay vây quét Bạch Kim Chi Thủ thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu?
Có người ngưng trọng hỏi.
- Tôi nhớ là sáu thành.
Một vị tướng quân bên cạnh đáp.
Không khí trong phòng trầm xuống. Cho dù tỷ lệ thành công khi thôi diễn là sáu thành thì tuyệt đối cũng sẽ không hề đơn giản nhẹ nhàng như vậy, trực tiếp đơn thương độc mã xông tới đánh tan tổng bộ của một tổ chức cỡ lớn như Bạch Kim Chi Thủ.
Đương nhiên, trong quá trình thôi diễn cũng chỉ mới tập hợp lực lượng của quân đội. Chính phủ và quân đội nhìn thì như một thể, nhưng thực ra mỗi bên đều có chức vụ quản lý của riêng mình. Nếu như cộng thêm những cường giả trong chính phủ và cường giả tán tu triệu tập được cùng ra tay một loạt, khi đó xác suất thành công chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều. Nhưng làm vậy thì tiêu hao quá lớn, hơn nữa động tĩnh lớn như vậy dễ khiến cho Bạch Kim Chi Thủ cảnh giác.
Quan trọng nhất là phương pháp này không phù hợp với tình hình trong nước…
Tình hình trong nước này bao gồm pháp luật và dân tộc của khu Kim Sa.
- Hạ lệnh xuống, tiến hành vây quét tất cả phân bộ Bạch Kim Chi Thủ đang giám thị.
Một vị tướng quân có địa vị rất cao hạ lệnh. Bọn họ đã giám thị người của Bạch Kim Chi Thủ từ rất lâu, bây giờ tìm được cơ hội thì đương nhiên sẽ không bỏ qua.
- Cao… Bằng!
Một thanh niên tóc xoăn mũi cao đẹp trai dùng tiếng trung nhắc lại tên Cao Bằng với vẻ khó chịu, ghi nhớ cái tên này vào sâu trong đáy lòng.
Hắn là ngự sử thiên tài của quân khu, tuổi còn trẻ đã có được ngự thú cấp Lĩnh Chủ, được vinh dự là ngôi sao tương lai của khu Kim Sa.
Nhưng hôm nay, hắn vừa nếm thử cảm giác thất bại trong một đoạn video..
Hít sâu một hơi. Chỉ là năm con ngự thú cấp Lĩnh Chủ mà thôi, mình cũng có một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ và ba con cấp Thủ Lĩnh! Chênh lệch không quá lớn!
Sauron ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ, ta tin rằng sớm muộn gì cũng có ngày sẽ vượt qua hắn! Sauron siết chặt hai nắm đấm, coi Cao Bằng là mục tiêu kế tiếp cần vượt qua.
Cao Bằng có thể tiêu diệt Bạch Kim Chi Thủ cũng có một phần nguyên nhân là vì Bạch Kim Chi Thủ chưa từng coi trọng hắn.
Nếu là quân đội đến vây quét thì đương nhiên Bạch Kim Chi Thủ sẽ sớm đào tẩu, nhưng ai mà ngờ được lại có một người đơn thương độc mã đến giải quyết rơi bọn họ.
Chuyện này, bọn họ có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới.
Đây cũng không phải chuyện cổ tích! Một dũng giả cầm bảo kiếm trong tay là có thể diệt hết cả nhà Ma Vương, cứu công chúa ra khỏi mê cung.
- Không ngờ chúng ta lại thua trong tay một thằng nhãi hai mươi mốt tuổi.
Hồng Y Giáo Chủ bất đắc dĩ ngồi trong lồng băng, vô cùng chán nản.
- Cái gì mà hai mươi mốt? Tôi mới hai mươi!
Cao Bằng nhíu mày sửa lại.
- Nhưng tôi đã xem tài liệu về cậu. Không phải hôm qua là sinh nhật hai mốt tuổi của cậu sao? À… có thể là do khu Hoa Hạ các cậu thích tính lịch đen lịch trắng gì đó.
- Đó là lịch âm và lịch dương.
Cao Bằng sửa lại, sau đó nhìn sang con quái vật như đống giẻ lau nằm bên cạnh.
【Tên quái vật】: Kim Ti Ma Thảm Yêu
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 43
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Kim
【Năng lực quái vật】: Tơ vàng cứng rắn lv2
【Nhược điểm quái vật】: Hệ Hoả
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Bản thân là một tấm thảm tơ vàng cổ đại gia truyền hơn ba ngàn năm. Sau tai biến đã thức tỉnh linh tính, dần dần tiến hóa thành Kim Ti Ma Thảm Yêu. Tính cách dịu dàng ngoan ngoãn, thích ăn thảm, ghét lửa.
Một tấm thảm tơ vàng thành tinh!
Cao Bằng sửng sốt. Đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy một thứ phi nhân loại tiến hoá thành quái vật từ sau tượng đồng hoạt hóa.
Thật sự kỳ lạ, hắn rất muốn cẩn thận nghiên cứu quái vật này một chút.
Tiếc là lúc này hắn đang ở bên ngoài mà không phải ở trong nhà mình.
Mang theo một con quái vật cấp Lĩnh Chủ cỡ này bên cạnh rất phiền toái, còn phải tốn tinh lực trấn áp nó.
Cao Bằng trầm ngâm.
Thực ra còn một cách nữa, để Kim Ti Ma Thảm Yêu ở chỗ Liên minh chính phủ khu Kim Sa. Đó cũng là một ý kiến hay, nhưng mà Cao Bằng lại không tin được khu Kim Sa.
Mời thần dễ, tiễn thần khó. Nếu bây giờ đưa cho bọn hắn, lúc muốn lấy lại cũng khó.
Đã giết nhiều người của Bạch Kim Chi Thủ như vậy rồi, tiếc gì một con quái vật thảm lông, dù có là tơ vàng cũng thế.
Đáy mắt Cao Bằng lóe lệ quang.
- Ngươi muốn thu phục con quái vật này sao?
Đột nhiên Hàn Sương Tịch Sư hỏi hắn thông qua huyết khế.
Cao Bằng hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu:
- Không phải. Ta không muốn thu phục nó, chỉ muốn nghiên cứu nó một chút thôi.
Nghe hắn nói không muốn thu phục quái vật này, Đại Tử nhẹ nhàng thở ra. Nó còn tưởng Cao Bằng lại thích con quái vật này và muốn thu về. Hai cái râu trên đầu vui vẻ đung đưa, ném cho Hàn Sương Tịch Sư một ánh mắt khẳng định.
- Nếu quái vật này có khả năng không tệ, lại không có chủ, ta có thể giao cho người của mình. Nhưng đây lại là ngự thú đã có chủ, đương nhiên ta không thể thu phục được nữa.
Cao Bằng tiếc nuối nói.
Hàn Sương Tịch Sư nhìn hắn một cách kỳ lạ, sau đó hỏi:
- Có chủ rồi thì sao, huyết khế đâu phải cứ ký rồi là không giải trừ được.
Cao Bằng sửng sốt, mở to hai mắt nhìn Hàn Sương Tịch Sư:
- Ngươi nói cái gì? Có thể giải trừ huyết khế?
Hàn Sương Tịch Sư nhìn Cao Bằng một lát, sau đó bừng tỉnh đại ngộ. Nó quên đám người này đều là “đồ nhà quê”, không biết huyết khế có thể giải trừ là chuyện rất bình thường.
- Ừ, tiếp xúc với huyết khế cần ba điều kiện. Nếu thoả mãn đủ ba điều kiện này thì có thể giải trừ huyết khế.
Cao Bằng do dự một chút. Nói thật, hắn thà rằng chưa bao giờ nghe nói đến phương pháp này còn hơn. Nhưng điều này giống như một cái hộp Pandora vậy, cho dù Cao Bằng không mở hộp ra cũng có thể sẽ có những người khác mở ra. Nguyên nhân quan trọng nhất là hắn cũng cực kỳ tò mò…
- Điều kiện gì?
- Thứ nhất là cần đến chú ngữ giải trừ huyết khế. Thứ hai là cần ngự sử cam tâm tình nguyện giải trừ huyết khế, đồng thời ngự sử phải ở trong trạng thái bình thường, nếu như bị mị hoặc, mê hoặc, bị khống chế, hay là ở trong huyễn cảnh thì không có hiệu lực. Thứ ba, cần ngự thú cam tâm tình nguyện giải trừ huyết khế, đồng thời ngự thú cũng phải ở trong trạng thái bình thường như ngự sử.
- Hết chưa?
- Hết rồi.
Cao Bằng trầm mặc. Ba yêu cầu này nhìn thì đơn giản, nhưng trên thực tế… cũng không nhiều người có thể làm được.
Ai có thể thực sự cam tâm tình nguyện giải trừ huyết khế chứ. Huống hồ, yêu cầu là song phương đồng thời đồng ý mới được, nếu có một bên không đồng ý thì sẽ không có hiệu lực.
Đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay. Có lẽ đây là lời giải thích chính xác nhất cho việc giải trừ huyết khế.
- Nhưng mà vấn đề là, đây là ngự thú của người khác…
Cao Bằng không biết nói gì. Mình có thể khiến cho kẻ địch cam tâm tình nguyện giải trừ huyết khế sao.
Mặt mình có lớn hơn nữa cũng không được!
Mà chủ nhân của ngự thú này đã… Đột nhiên, Kim Y Giáo Chủ nằm dưới đất động đậy ngón tay hai lần, có tiếng hít thở nặng nề.
- Cứu tôi, xin cậu hãy cứu tôi.
Kim Y Giáo Chủ nhỏ giọng cầu khẩn. Máu tươi tràn ra từ khoé miệng, sắc mặt lại càng trắng hơn.
Hắn ta biết, với vết thương hiện tại thì chỉ có ngự thú hệ trị liệu mới có thể kéo mình từ bờ vực cái chết trở về.
- Ừm!
Cao Bằng quét mắt nhìn Kim Y Giáo Chủ một chút, không nói gì thêm, trực tiếp để Tiểu Thảo bắn ra một luồng ánh sáng sinh mệnh kéo hắn từ trên bờ vực cái chết trở về.
Sắc mặt không trắng, khóe miệng cũng không chảy máu, nhịp hô hấp cũng càng ngày càng đều đặn hơn.
Kim Y Giáo Chủ rất vui vẻ, hắn chưa bao giờ có trạng thái tốt như vậy.
Cảm giác giống như mình vừa được trùng sinh.
- Tôi muốn nghiên cứu ngự thú của anh một chút.
Cao Bằng ngồi xổm xuống nói với hắn.
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com