Trong vòng một ngàn mét chỉ còn là một vùng đầm lầy hôi thối.
Trong đầm lầy ùng ục ùng ục nổi lên từng mảnh xương vỡ, tảng đá, cây cối,... Chính giữa lõm xuống hóa thành một vòng xoáy.
Viễn Cổ Long Ngư thấy vậy đáy lòng trầm xuống, năng lực này nó nhìn rất quen mắt.
Đây chính là năng lực đặc biệt của Bích Thủy Thiên Thừ bá chủ trước kia của Thiên Khê Chi Địa, biến một cây số vuông xung quanh thành đầm lầy sôi trào phôn thệ tất cả kẻ địch.
- Ộp..
Một u linh Bích Thủy Thiên Thừ khổng lồ từ sâu trong đầm lầy chầm chậm hiện lên, hai đoàn minh hỏa sâu kín tựa như đèn lồng treo giữa trời đêm.
Đầm lầy sôi trào càng kịch liệt hơn, một con Thủy Nê Thu bị ăn mòn chỉ còn sót lại xương trắng.
Con Bích Thủy Thiên Thừ u linh còn lớn hơn một căn phòng từ trong đầm lầy bay ra, hình dáng gần như giống hệt lúc còn sống, chỉ khác là nó đã biến thành ba màu trắng xám đen.
Ngọn lửa màu xám trắng ẩn chứa trong đôi mắt âm u đầy tử khí. Sự lạnh lẽo, kinh khủng, âm độc, ghen ghét mãnh liệt đều ẩn chứa trong linh hồn nó.
Dù đã chết nhưng nó vẫn nhớ kỹ kẻ thù đã giết mình.
- Ta có thể giết chết ngươi một lần, đương nhiên có thể giết chết ngươi lần thứ hai!
Viễn Cổ Long Ngư cũng chẳng sợ Bích Thủy Thiên Thừ. Có điều, vào lúc quan trọng này mà Bích Thủy Thiên Thừ lại xuất hiện khiến nó rất khó giải quyết.
Nếu thực sự không ngăn được đám vong linh hỗn loạn này, Thiên Khê Chi Địa của mình có thể sẽ biến thành nơi đất cằn sỏi đá.
Vậy thì vị trí bá chủ của mình còn có ý nghĩa gì nữa?
Mỗi ngày ăn mấy con tôm tép nhãi nhép kia sao?
- Ngang!
Viễn Cổ Long Ngư rống lên một tiếng thật dài, âm thanh nó phát ra đã gần giống với tiếng rồng ngâm.
Cái đuôi co mạnh về phía trước, thân thể bắn ra, vây cá dựng thẳng tựa như một thanh chủy thủ sắc bén xẹt qua hư không.
Keng.
Viễn Cổ Long Ngư xẹt thẳng qua người Bích Thủy Thiên Thừ, vây cá tựa như loan đao màu bạc xuyên qua cơ thể Bích Thủy Thiên Thừ.
U linh có tỷ lệ miễn dịch cực mạnh đối với công kích vật lý. Bích Thủy Thiên Thừ run lên nhẹ nhàng hóa giải đòn tấn công vật lý của Viễn Cổ Long Ngư, nhưng Thủy nguyên tố bám trên vây cá vẫn tạo cho nó những ảnh hưởng nhất định.
Ầm ầm…
Viễn Cổ Long Ngư hung hăng xông lên giống như Thái Sơn áp đỉnh. Dòng suối và các khe nước nhỏ ở khu vực này bị dẫn dắt bay lên không trung, lượn một vòng rồi hóa thành một dải nước hình cự đao chém mạnh xuống dưới.
Oanh!
U linh Bích Thủy Thiên Thừ bị chém trúng làm thân thể rung mạnh, màu sắc càng trở nên ảm đạm hơn.
Viễn Cổ Long Ngư bị kích phát hung tính, há miệng phun ra từng tầng từng tầng sóng nước nặng nề, hóa thành một mảnh sóng xung kích dày đặc lan ra bốn phương tám hướng.
Một mảng lớn vong linh khô lâu bị chấn vỡ, Bích Thủy Thiên Thừ cũng bị Viễn Cổ Long Ngư đánh bay.
Sau khi khôi phục thì thực lực của vong linh sẽ thấp hơn khi còn sống một bậc. Khác với vong linh hệ cốt, vong linh có hình thái u linh có thể kế thừa năng lực nguyên tố khi còn sống, nhưng vì chỉ là hồn thể nên khi bị trúng đòn tấn công nguyên tố sẽ rất dễ bị thương.
Vong linh không ngừng được khôi phục, sau đó đánh giết tất cả sinh mệnh ở Thiên Khê Chi Địa.
Đồng thời, số lượng vong linh còn lại điên cuồng vây công Viễn Cổ Long Ngư.
Mặc dù Bích Thủy Thiên Thừ không phải là đối thủ của Viễn Cổ Long Ngư, nhưng dù sao nó cũng có được thực lực Vương cấp nên có thể kiềm chế được Viễn Cổ Long Ngư một chút.
Viễn Cổ Long Ngư hít sâu một hơi. Một khắc sau, khí huyết mãnh liệt trong cơ thể dần dần bốc lên đỉnh đầu, xen lẫn với Thủy nguyên tố nồng đậm quyện vào nhau tạo thành một viên Long Nha màu xanh lam.
Viên Long Nha có hình dáng bất quy tắc, dài ba trượng bảy thước sáu tấc, phần đuôi có một vết sẹo không trọn vẹn, đồng thời có một tầng sương mù màu băng lam mờ mịt lượn lờ xung quanh Long Nha.
Trong chớp mắt khi Long Nha ngưng tụ không khí xung quanh dường như cũng bị đọng lại.
- Thủy Long Nha.
Vèo….
Trên bầu trời, Thủy Long Nha kéo theo một đạo tàn ảnh thật dài, tạo ra từng tiếng rít thê lương trong không khí.
Ầm!
Phần lưng của Bích Thủy Thiên Thừ bị nện ra một cái hố lớn, tựa như một lỗ thủng trên pho tượng bùn, chiếm trọn vẹn một phần ba diện tích phần lưng của nó.
Sau khi bị thương, hỏa diễm trong hốc mắt Bích Thủy Thiên Thừ lúc sáng lúc tối, tựa như bất kỳ lúc nào cũng có thể dập tắt.
- Đồ vô dụng!
Giọng nói của A Ngốc có chút thất vọng. Mở tay trái ra, sau đó nhắm thẳng về phía Bích Thủy Thiên Thừ kéo mạnh một cái, linh hồn đau đớn kêu rên.
Một khắc sau u linh Bích Thủy Thiên Thừ vặn vẹo như một bức tranh trừu tượng màu xám, sau đó bị hút vào trong lòng bàn tay A Ngốc.
Hít sâu một hơi, khí tức trên người A Ngốc lặng lẽ trở nên càng cường đại hơn.
Nó đã sớm đạt tới trạng thái đỉnh phong, chỉ một bước ngắn là có thể vượt qua.
A Ngốc đã tích súc đến cực hạn, chỉ thêm một chút nữa là có thể đột phá Vương cấp.
Với các ngự thú khác thì có lẽ còn có bình cảnh, nhưng với A Ngốc phẩm chất Thần Thoại… bình cảnh là thứ gì?
Đây là một chuyện nước chảy thành sông, hấp thu xong linh hồn của Bích Thủy Thiên Thừ là đột phá.
Xương cốt màu ám kim lại càng trở nên thâm trầm, năm ngón tay nắm chặt.
Ầm!
Đất bằng phát ra một tiếng nổ thật lớn…
A Ngốc biến mất khỏi chỗ cũ.
Đương!
Viễn Cổ Long Ngư bị A Ngốc dùng một chưởng ép vào trong đất.
Vô số sợi xích màu xám to lớn từ lòng bàn tay A Ngốc lan xuống phía dưới, toàn bộ cánh tay đều bị sợi xích xuyên qua, phát huy ra sức mạnh kinh thiên động địa.
Viễn Cổ Long Ngư với kích thước có thể đụng nát một tòa nhà chọc trời cứ như thế bị một chưởng ép vào trong đất không thể động đậy.
Áo bào đen tung bay trong gió, A Ngốc hơi cúi xuống, năm ngón tay khảm sâu trong xương sọ Viễn Cổ Long Ngư.
Một tia Vong Linh Diễm âm trầm theo năm ngón tay của A Ngốc tràn ra lượn lờ trên đầu Viễn Cổ Long Ngư, sau đó tràn vào trong xương sọ.
- Rống.
Viễn Cổ Long Ngư bị đau ra sức giãy dụa, cái đuôi vung vẩy kịch liệt, nhưng cái đầu vẫn bất động.
- Bá chủ Thiên Khê Chi Địa sao?
Hai hàm trên dưới của A Ngốc ma sát vào nhau phát ra âm thanh khàn khàn.
Cuối cùng phát ra một tiếng cười.
- Không gì hơn cái này.
Một khắc sau hỏa diễm màu trắng lấy A Ngốc làm trung tâm lan ra bốn phương tám hướng, chỉ trong chớp mắt đã bao trùm cả A Ngốc và Viễn Cổ Long Ngư.
Hỏa diễm màu trắng điên cuồng thiêu đốt, Viễn Cổ Long Ngư cảm thấy linh hồn của mình đang bị thiêu cháy, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Hỏa diễm ngút trời, đốt cả thiên địa thành một màu trắng bệch.
Thiêu đốt ròng rã một tiếng đồng hồ Vong Linh Diễm mới lui bước, Viễn Cổ Long Ngư ở bên dưới A Ngốc đã ngây ra như phỗng không còn nhúc nhích.
Xương ngón tay của A Ngốc nhẹ nhàng vỗ lên lưng nó.
Rầm rầm.
Lân phiến cháy khô rào rào rơi xuống đất, khói đặc màu đen len lỏi thoát ra từ khe hở của xương cốt trắng như ngọc, bên trong đã không thấy nội tạng.
Một bộ xương Viễn Cổ Long Ngư khổng lồ trải dài trên nền đất, A Ngốc mặc áo choàng đen chậm rãi đứng dậy.
Lấy nó làm trung tâm, vô số vong linh khắp bốn phương tám hướng đều quỳ xuống.
- Từ hôm nay trở đi, ta chính là chủ nhân của Thiên Khê Chi Địa!
Hốc mắt của A Ngốc sáng tối chập chờn, khí tức trên cơ thể càng thêm tối nghĩa.
A Ngốc nhìn về phía sơn mạch Hắc Phượng. Phía trên sơn mạch mơ hồ có thể nhìn thấy một mảnh mây màu đỏ thẫm âm trầm bao phủ cả một vùng.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com