Hắc Ba bỗng nhiên đứng dậy, trên đỉnh đầu có rất nhiều sương mù màu vàng phiêu tán ở trên bầu trời mênh mông,
Sương vàng hèn mọn! Cũng hèn mọn giống như con quái vật kia!
Hắc Ba phẫn nộ đứng lên, bước đi về phía tây của rừng rậm.
Thuận tay rút lên một gốc thiết thụ ở bên cạnh, rễ cây màu rám nắng bám trên mặt đất phát ra thanh âm cọ sát chói tai.
Ở phía tây của rừng rậm Hắc Tẫn, một con cự thú Tích Dịch phảng phất do hạt cát cấu thành bò trên mặt đất.
Cái đuôi tráng kiện nhẹ nhàng vung vẩy tạo ra một vết lõm thật sâu trên nền đất.
- Rống.
Trong rừng rậm có một đoàn bóng đen phóng ra, không khí gào thét nổ mạnh.
Bành!
Đòn đánh cảnh cáo với thế lôi đình vạn quân không thể đỡ nổi cuồng bạo nện xuống, trong không khí phát ra tiếng rít thê lương.
Hắc Ba thả người nhảy lên đánh đòn cảnh cáo sau đó rơi xuống, mặt đất ầm ầm chấn động.
Đầu của cự tích trong chớp mắt bị đánh nổ, hóa thành hạt cát đầy trời sau đó rơi khắp mặt đất.
Mang theo tiếng hít thở trầm trọng, trên đất trống một đầu cự viên màu đen còng lưng xuống, chậm rãi quay đầu, trong ánh mắt tràn đầy sự hung tàn bạo ngược.
Tựa như một đầu cự thú cuồng bạo từ thời hồng hoang giết tới, khói đen bốc lên cuồn cuộn, hai mắt huyết hồng.
- Rừng rậm, ta bảo hộ! Nếu ngươi lại đến gây phiền phức, ta đánh chết ngươi!
Cự tích bị đánh nổ đầu rút lui về phía sau, những hạt cát rơi vãi trên mặt đất bay lên ngưng tụ thành một cái đầu mới.
Đầu lưỡi đỏ sậm cào lên trên mặt đất, đáy mắt tràn đầy ác độc, oán hận liếc nhìn Hắc Tẫn Chi Chủ rồi lập tức quay người bỏ chạy.
Thân thể linh hoạt nhảy mấy cái trên mặt đất đã rời khỏi chỗ cũ, rất nhanh sau đó đã biến mất ở trong đồi núi.
. . .
- Khụ, là Cao Bằng sao?
Cao Bằng nhận được điện thoại từ Trần Tuyết Hà.
- Ông muốn gia nhập tập đoàn Nam Thiên chúng tôi.
Cao Bằng có chút ngạc nhiên,
- Không phải quân khu mang lại đãi ngộ tốt hơn so với bên công ty tư nhân chúng tôi sao.
Cao Bằng cười từ chối nhã nhặn. Trần Tuyết Hà là người của quân đội, cho dù là người quen biết cũng không thể tùy tiện đưa vào trong tập đoàn.
Trần Tuyết Hà nói rõ tình huống của hắn cho Cao Bằng. Không phải là bởi vì nguyên nhân khác, đơn thuần chỉ vì hắn không muốn tiếp tục ở lại quân khu.
Cũng không phải là do trong quân khu có người muốn nhằm vào hắn hay gì cả, cơ bản là trong hoàn cảnh như quân đội thì hắn rất khó có thể làm ra một chút hành vi "khác người".
Bao gồm việc thực hiện một chút thí nghiệm, mỗi một lần đều phải đi qua nhiều lần xét duyệt mới được cho phép.
Thể chế quá mức phiền phức và trói buộc khiến cho hắn không chịu nổi.
Cho nên cuối cùng Trần Tuyết Hà lựa chọn rời khỏi quân khu, tìm kiếm một nơi có thể cho hắn tự do phát huy sáng tạo.
Cao Bằng cũng không từ chối nữa, do dự một lát thì bảo Trần Tuyết Hà tới đây,
- Trước tiên ông cứ đến phòng thí nghiệm một thời gian ngắn, nếu như làm quen thì lưu lại, nếu không yêu thích hoàn cảnh nơi này thì đã gặp nhau cũng sẽ có lúc chia tay.
Trong chớp mắt nửa tháng qua đi, một nhóm khách không mời mà đến xuất hiện bên ngoài rừng rậm Hắc Tẫn.
Bão cát màu vàng đen ngòm che khuất mặt trời thổi khắp đồi núi, tất cả quái vật Tích Dịch màu vàng giống nhau quanh quẩn một chỗ ở trên đồi cát. Hoặc là núp, hoặc là đứng thẳng, hình thái khác nhau, có con lộ ra ánh mắt hung ác, cũng có âm lãnh xảo trá.
Tán cây trong rừng rậm lay động kịch liệt, một bóng đen khổng lồ xuyên qua rừng rậm cúi đầu nhìn xuống đám Tích Dịch này.
- Còn biết kêu trợ thủ, ngươi cho rằng kêu trợ thủ thì có ích sao?
Ánh mắt Hắc Tẫn Chi Chủ âm trầm, nhe răng trợn mắt, hàm răng lấp lánh hàn quang lộ ra trong không khí.
Cơ ngực cường tráng chậm rãi phập phồng theo nhịp hô hấp, cơ bắp trên cổ tráng kiện cứng rắn hơn cả đá hoa cương, lông bờm tựa như một loại cương châm dựng thẳng lên,
- Rống!
Tiếng rống như sấm nổ, sóng khí cuồng bạo ép sát từng ngọn cỏ xuống mặt đất, Hắc Tẫn Chi Chủ dẫm mạnh xuống đất rồi lao thẳng về phía trước làm cả ngọn núi chấn động mạnh. Một quyền đánh ra, ma quang màu đen ngưng tụ ở trên nắm tay tựa như sao chổi từ trên bầu trời rơi xuống.
Sức mạnh Hắc Ám bao bọc trên nắm đấm, lúc một quyền này đánh ra khiến cho sắc trời dường như ảm đạm hơn.
Bành! ! !
Tựa như một viên đạn đạo từ trên trời giáng xuống trong chớp mắt đánh nổ một đầu cự thú Tích Dịch trước mắt.
Cự thú bị đánh nổ thành rất nhiều hạt cát, những hạt cát rơi vãi khắp đồi núi.
Mà cử động kia đã triệt để làm những cự thú Tích Dịch khác ở xung quanh tức giận, theo gào thét lập tức chúng vung đuôi đánh về phía Hắc Tẫn Chi Chủ.
Sương mù mờ mịt và bão cát màu vàng nâu rơi xuống từ trên không trung, trong nháy mắt cuồng phong gào thét, rừng rậm sau lưng Hắc Tẫn Chi Chủ bị bão cát thổi đến nghiêng ngả. Một lượng lớn hạt cát phủ trên lá cây, rất nhanh đã nhuộm chúng thành màu vàng.
Nhưng mà đây cũng cực hạn của nó.
Phiến rừng rậm rộng lớn này dường như giống với Hắc Tẫn Chi Chủ, một mực thủ hộ thành phố Trường An, nhẫn nhục chịu khó im lặng không nói.
Rống.
Đông!
Một tiếng vang trầm đục, Hắc Tẫn Chi Chủ nện song quyền xuống mặt đất dưới chân, một tầng sóng xung kích vô hình màu đen lan ra bốn phía xung quanh.
Sức mạnh Hắc Ám theo một quyền này khuếch tán ra phía ngoài.
Nhóm Tích Dịch nhào vào trên người Hắc Tẫn Chi Chủ bị bay ra ngoài, sức mạnh Hắc Ám điên cuồng ăn mòn làm thân thể chúng nứt vỡ từng chút từng chút giữa không trung, căn bản không có cơ hội phục hồi như cũ.
Phía xa, một sĩ quan cấp tá đang dùng ống nhòm quan sát cuộc chiến bên này bỗng rùng mình một cái.
- Hắc Tẫn Chi Chủ tuyệt đối ẩn giấu thực lực!
Nghĩ đến nhóm người mình trước đây vẫn cân nhắc có nên thanh trừ Hắc Tẫn Chi Chủ hay không, bây giờ nghĩ lại thì may mắn đã không làm như vậy.
Chủ yếu cũng là do tính tình của con khỉ này rất tốt, trừ khi có người nào đó chủ động công kích, bằng không chưa bao giờ nó chủ động tập kích bất luận kẻ nào. Cho nên cao tầng ở thành phố Trường An nhận định Hắc Tẫn Chi Chủ tạm thời không có tính chất uy hiếp cao như Sa Mạc Bạo Quân, vì thế lúc cân nhắc thanh trừ quái vật thì con đầu tiên chính là Sa Mạc Bạo Quân.
Trong ước định lúc ban đầu thì Sa Mạc Bạo Quân mang tính chất uy hiếp là ngũ tinh, mà Hắc Tẫn Chi Chủ chỉ có tứ tinh. . .
Chỗ nào là tứ tinh, Hắc Tẫn Chi Chủ tuyệt đối có tính uy hiếp cấp ngũ tinh, thậm chí càng cao hơn.
Cho dù cách rất xa nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sự uy hiếp trí mạng này, tựa như có người cầm một thanh đao treo ở trên đỉnh đầu, khiến cho da đầu của hắn phải run lên.
Thu thập xong đám Tích Dịch này, sự hung bạo trong mắt Hắc Tẫn Chi Chủ chậm rãi tiêu tán. Quay đầu quét mắt nhìn về phía những người quan sát ở nơi xa, sau đó một lần nữa thu hồi ánh mắt.
Sĩ quan cấp tá đang cầm ống nhòm quan sát bỗng cứng ngắc, cuối cùng chậm rãi hạ tay xuống. Lúc này trái tim hắn đang đập rất mạnh, một khắc vừa rồi sau gáy đã thấm đẫm mồ hôi.
Uy hiếp bên ngoài rừng rậm Hắc Tẫn đã được Hắc Tẫn Chi Chủ giải quyết, Cao bằng cũng cho rằng khói bụi một mực chiếm giữ ở căn cứ thành phố Trường An biết sẽ tùy thời tản đi, nhưng mà không nghĩ tới khói bụi chẳng những không có tản đi, ngược lại càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Tựa như một ông lão bệnh nặng đến tình trạng nguy kịch, bệnh tình càng tăng thêm.
- Ngọn nguồn của khói bụi còn chưa giải quyết!
Cao tầng căn cứ thành phố Trường An tức giận, điều động số lượng lớn máy bay không người lái và ngự sử đi ra bên ngoài tiếp tục tra xét tin tức.
Hai ngày sau nhận được tin tức, khu vực phương bắc có hơn một ngàn con Tích Dịch khổng lồ đang dùng tốc độ cực nhanh di chuyển đến gần thành phố Trường An.
Hơn nữa đây chỉ là quân tiên phong, ở phía sau số lượng đám Tích Dịch này còn không đang ngừng tăng lên.
Thông qua việc đo lường tính toán quãng đường di chuyển và vệ tinh Thiên Nhãn, phát hiện ra khu vực khởi nguồn của chúng là sa mạc Taklamakan, cũng là đại sa mạc lớn nhất trong cảnh nội khu Hoa Hạ.
Từ sau khi xảy ra tai biến, chỗ đó quanh năm bị bão cát thổi quét. Trên bầu trời của sa mạc bị lực lượng màu vàng không rõ bao phủ, hoàn toàn không cách nào nhìn thấy tình hình bên trong sa mạc.
---------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com