Tinh thần lực mạnh mẽ của Sinh Trưởng Chi Não đảo qua bốn phía tựa như thiên la địa võng, tất cả những con tử trùng nằm trong phạm vi bao phủ đều không thể may mắn thoát khỏi, toàn bộ bị thiên la địa võng trực tiếp miểu sát tước đoạt linh hồn.
Linh hồn mạnh mẽ giống như một cỗ máy ủi ầm ầm nghiền ép tiến lên, ven đường những nơi đi qua toàn bộ linh hồn của tử trùng đều bị ép nát.
Tử trùng còn nhỏ hơn so với bụi bặm rơi xuống đầy đất.
Nhưng đến khi cỗ lực lượng linh hồn khổng lồ này vọt tới mẫu trùng lại phảng phất đánh lên một khối đá ngầm.
Trong miệng mẫu trùng phát ra tiếng thét thê lương, thân thể to mọng cuộn tròn co rút vào phía trong, bên trong xúc tu có máu xanh tràn ra.
Sinh Trưởng Chi Não rốt cuộc cũng chỉ là hệ Tâm Linh mà không phải hệ Tinh Thần, Cao Bằng cũng không thất vọng.
Có thể làm được đến trình độ này đã coi như niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Sinh Trưởng Chi Não thấy mình không thể bắt lại con quái vật này, không nhịn được có chút luống cuống.
Vỏ đại não đỏ lên, hơi nước từ đỉnh đầu toát ra bên ngoài.
Bành!
Lục Ôn Mẫu Trùng ôm đầu quằn quại đau đớn, trong ý thức xuất hiện vô số ảo cảnh đan chéo, nhưng mà từng cái ảo cảnh có kết quả cuối cùng đều là tử vong.
Khái niệm về thời gian bên trong ảo cảnh rất mơ hồ, tựa như một khối cao su đất dẻo co dãn, cảnh trong mơ có thể kéo cái khối đất dẻo cao su này ra thật dài.
Tất cả cảnh tượng trong mơ cuối cùng đều hợp làm một thể, kết cục tử vong trong khoảnh khắc đó bạo phát.
Tâm lý suy sụp có thể hướng con người ta đến cái chết đã sớm được chứng minh, linh hồn và thân thể là hai tồn tại tương đối độc lập.
Vô số ảo cảnh tử vong trong khoảnh khắc chồng chất lên rồi bạo phát!
Vô hạn các con đường dẫn đến cái chết được cường hóa, trong nháy mắt tràn ngập ý thức của Lục Ôn Mẫu Trùng.
Thân thể to mọng lập tức kéo căng, từng chiếc xúc tu kéo dài đến tận cùng, ý thức trở nên điên cuồng. . . Sau ba giây đồng hồ thì triệt để mất đi khí tức sinh mệnh.
Thì ra ta còn có thể giết chết địch nhân như vậy!
Hố đen trên đỉnh đầu Sinh Trưởng Chi Não mở rộng, từ bên trong phun ra sương mù màu hồng phấn, đây là đang thể hiện sự vui sướng.
Những năng lực này cũng phải cần khai phá, nếu như không có người dẫn dắt thì Sinh Trưởng Chi Não cũng chỉ có thể chế tạo ảo cảnh sau đó khiến cho con mồi trầm mê vào bên trong ảo cảnh cuối cùng chết đói chết khát trong sa mạc.
- Cũng có thể thử một chút xem có thể tiến hành tẩy não đối với quái vật hay không, nếu như có thể tẩy não từ nhỏ thì coi như không ký kết huyết khế, nhưng bản thân cũng có thể nắm giữ một quân đoàn quái vật.
Cao Bằng suy tư xem Sinh Trưởng Chi Não có thể phát huy ra tác dụng gì.
Đối với con Lục Ôn Mẫu Trùng này. . .
Cao Bằng ra lệnh cho Hàn Sương Tịch Sư đóng băng lại, tránh xảy ra tình trạng sau khi nó tử vong thì có ôn dịch tản mát ra phía ngoài.
Bước tiếp theo chính là ra lệnh cho Sinh Trưởng Chi Não đi giải quyết toàn bộ tử trùng còn lưu ở trong nội thành Hán Trung. Cao Bằng còn bảo người ta chế tạo cho Sinh Trưởng Chi Não một bộ áo khoác.
Dù sao nếu nhìn qua bề ngoài Sinh Trưởng Chi Não thì thật sự làm cho người ta sởn tóc gáy, một bộ não trụi lủi phiêu phù ở bên trên bầu trời, vừa nhìn sẽ kết luận đó là một loại ngự thú tà ác bên phía phản phái.
Nếu như bộ não này bay một vòng quanh thành phố Hán Trung thì càng đáng sợ.
Sau đó. . . Sinh Trưởng Chi Não có chút mờ mịt nhìn bộ áo khoác kẹo đường phủ ở trên người mình.
Đây là cái gì?
Đây thứ mà trong trí nhớ nhân loại gọi là y phục sao, thế nhưng vì sao lại có chút không giống.
- Đây là một quá trình nhất định phải trải qua, ta gọi nó là tu hành.
Tiểu Hoàng vỗ vào mặt bên của Sinh Trưởng Chi Não, ánh mắt kiên định, tay trái ôm một cái hộp gỗ nhỏ, trên cổ đeo một chuỗi phật châu. Ánh mặt trời chiếu vào trên đầu Tiểu Hoàng phản xạ ra ánh sáng ấm áp màu vàng nhạt, Sinh Trưởng Chi Não nhìn mà có chút ngẩn người.
Mặc lên áo khoác kẹo đường, Sinh Trưởng Chi Não nhìn qua có chút quái dị.
Nhưng lại không còn đáng sợ như trước, nhìn qua còn có chút đáng yêu.
Nhìn từ phía xa tựa như một đám mây trắng nhỏ bồng bềnh ở trên bầu trời.
Đám mây trắng cứ bay lơ lửng lên không trung, sau đó lòng vòng quanh ngõ nhỏ phố lớn ở thành phố Hán Trung, không ngừng sử dụng lực lượng Tâm Linh gạt bỏ những con tử trùng cấp thấp đang gây dịch lây nhiễm kia.
- Mẹ, kẹo đường đang bay ở trên trời kìa!
Một cô bé ngồi ở bên trong xe buýt chỉ lên không trung la lớn.
- Nói linh tinh, nào có kẹo đường bay ở trên không trung. Đó là mây, chỉ có mây mới có thể bay trên trời.
Người mẹ hiền lành ở bên cạnh nhỏ nhẹ giáo dục con gái.
Cô bé cái hiểu cái không gật đầu, ngón tay để vào trong miệng nhẹ nhàng ngậm lấy, con mắt sáng lấp lánh.
Dường như có một người đang ngồi ở bên trên cái kẹo đường đang bay, mình về sau cũng phải tìm một cái kẹo đường làm ngự thú mới được, như vậy thời điểm mình đói liền có thể ăn một miếng kẹo đường rồi!
- Thật sự rất cảm ơn, chúng tôi cũng không có gì để báo đáp ngài. Nếu như Cao tiên sinh các vị nguyện ý tới đầu tư vào thành phố Hán Trung hoặc là xây dựng phân bộ mới, thành phố Hán Trung chúng tôi hứa hẹn sẽ miễn trừ thuế cho các vị. Chỉ cần các vị nguyện ý tới Hán Trung đầu tư.
Người đại biểu của chính phủ thành phố Hán Trung đi giày tây mang theo nét mặt mỉm cười sáng lạn nói.
- Được, hy vọng về sau chúng ta có thể hợp tác.
Cao Bằng gật đầu.
Trở lại Nam Thiên, Đại Tử lập tức lấy lại chiếc hộp nhỏ quý báu của mình từ chỗ Tiểu Hoàng. Mở cái hộp nhỏ ra nhìn tinh thể bất quy tắc màu đỏ vàng sắc ở bên trong, Đại Tử lâm vào trầm tư.
Năm nay phong thủy luân chuyển đến nhà ta, rốt cuộc đến phiên Đại Tử ta trở mình làm chủ.
Đợi đến khi tiến hóa thành công thì ta sẽ trở thành một con ngự thú mạnh nhất trong số tất cả ngự thú của Cao Bằng, vung quyền đánh bại mấy tên đê tiện. . . À, để xem! Xem xét thấy thái độ của chúng nó bình thường cũng coi như đàng hoàng, ta sẽ không khi dễ chúng nó.
Ai bảo Đại Tử ta mang lòng dạ rộng lớn chứ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đại Tử co lại thành một đoàn, mang theo vẻ nghiêm túc, bắt đầu ước mơ bản thân mình sẽ tiến hóa thành bộ dáng gì. Ta sẽ biến thành Từ Hàng Phổ Tử hay là Bách Nhãn Ma Quân, hoặc là biến thành một con cua?
Đại Tử chậc chậc chậc mấy tiếng, móng vuốt nhỏ không nhịn được với vào trong hộp sờ viên tinh thể cứng rắn.
Liếm liếm móng vuốt, mùi vị gì cũng không nếm được.
Phi phi hai tiếng, Đại Tử uốn éo cái mông, dùng bước chân lục thân không nhận đi về nơi ở của mình.
Từ trên lưng Bạch Long bước xuống, Cao Bằng vẫn chưa kịp trở lại biệt thự liền bị một đạo bóng dáng nho nhỏ ngăn lại.
Bộ lông rực lửa mượt mà như lụa, hai khỏa đồng tử giống như hạnh nhân, hai tay buông thõng ngồi xổm ở dưới chân Cao Bằng.
- Tiểu Hoa, làm sao vậy? Gần đây không hài lòng với đồ ăn sao?
Cao Bằng mỉm cười sờ sờ đầu Tiểu Hoa. Tuy rằng Tiểu Hoa không phải là ngự thú của bất luận kẻ nào trong biệt thự, nhưng mà nàng là con gái của A Ngốc, bình thường ở lại nhà gỗ trên cây rất ít khi giao lưu với những người khác, tất cả mọi người đều rất ưa thích tiểu gia hỏa đáng yêu này.
Tiểu Hoa lắc đầu, hé miệng phát ra thanh âm trong trẻo bén nhọn. Tựa hồ không hài lòng với tiếng nói mình phát ra, Tiểu Hoa có chút uể oải, con mắt lớn rủ xuống có chút thất lạc, nhưng vẫn cố lấy dũng khí một lần nữa ngẩng đầu phát ra một giọng nói tương đối nhỏ:
- Ba ba, ba ba đâu rồi?
Tiểu Hoa học được nói chuyện?
Bình thường Cao Bằng không quá chú ý đến Tiểu Hoa, không biết lúc nào thì Tiểu Hoa đã học được tiếng người.
Không biết trả lời thế nào, Cao Bằng suy nghĩ một lát sau đó nhỏ giọng nói:
- Ba ba của ngươi tạm thời đi đến một nơi rất xa.
- Có phải ba ba không cần ta nữa không . . .
Tiểu Hoa mang theo tiếng khóc nức nở,
- Ta về sau sẽ nghe lời, ngươi hãy để ba ba quay về.
- Ba ba của ngươi qua một thời gian ngắn sẽ quay trở lại.
Cao Bằng xoay người ôm lấy Tiểu Hoa,
- Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com