Uống xong chai nước được sản xuất bởi tập đoàn Nam Thiên, Cao Bằng ợ một cái no nê.
Cầm bình nước trong tay ném ra ngoài, chuẩn xác rơi vào bên trong thùng rác đặt cách đó ba mươi mét.
- Về đi về đi, không có trò hay gì để xem đâu.
Cao Bằng vỗ vỗ Đại Tử ngồi ở bên cạnh giống như một con chó săn, vẫn chưa nói cho nó biết sự thật tàn khốc là vẫn thiếu một loại tài liệu nữa mới đủ.
Hai mắt Đại Tử lấp lánh, trên mặt tràn đầy vẻ mong chờ.
- Ngươi về trước đi.
Cao Bằng nghiêm túc nói với Đại Tử:
- Chờ đến lúc làm cho ngươi tiến hoá, ta sẽ gọi ngươi.
Đại Tử ồ một tiếng, leo lên rễ cây nhìn con kiến bò dưới chân.
Bạch Long và Ngân Long bay ở trong mây gần như không còn động tĩnh gì nữa. Cao Bằng ngáp hai cái, thu cái ghế dưới mông lại rồi đi vào phòng thí nghiệm.
- Thật là lằng nhà lằng nhằng. Đó chắc hẳn là Ngân Long Thái Tử nhỉ, thật sự không hiểu hai con rồng đực thì có chuyện gì để nói.
- Biểu ca!
- Biểu ca!
Ngải Giác Ngật và Trần Khải Luân tiến đến chào hỏi Cao Bằng.
Từ trong đáy mắt Ngải Giác Ngật tràn đầy nồng nhiệt. Hắn rất sùng bái Cao Bằng, đặc biệt là từ khi biết được vài chuyện thì lại càng sùng bái người biểu ca này của mình.
- Ừ.
Cao Bằng gật đầu trả lời hai người.
Ngày kia là mồng một Tết, mai là ba mươi rồi, nhà nào cũng đã bắt đầu lo chuẩn bị cho lễ mừng năm mới.
Nếu Cao Bằng mà vào nội thành thì hắn sẽ thấy trong tất cả cửa hàng ngoài phố lớn ngõ nhỏ đều đông nghịt người mua sắm. Cửa hàng nào cũng chạy chương trình khuyến mãi kích cầu, ví dụ như đại hạ giá mừng năm mới, giảm giá 30% tất cả các thứ…
- Diễm mập, chúng ta đi.
Cao Bằng lôi kéo Tiểu Diễm đang tập thể dục thẩm mỹ, sau đó cưỡi lên lưng nó.
Tiểu Diễm lầm bầm:
- Đừng có gọi ta là Diễm mập. Ta không mập, chỉ là lông bị xù ra mà thôi.
- Biết rồi, Diễm mập nhiều lông.
Thanh niên cưỡi hạc bay về phía tây thẳng hướng Thiên Các Học Phủ.
Số học sinh trong Thiên Các Học Phủ đã giảm đi khoảng một phần ba, hai phần ba học sinh còn lại đều là những người không có nhà để về.
Trước cửa trường học dán hai câu đối màu đỏ.
Hạnh lâm hưng giáo chấn đạc truyền tân đồ viễn cử, huỳnh uyển thụ nhân đằng long chứ phượng khải tân trình.
Đây là chữ lúc trước ông ngoại viết lưu niệm, còn chữ của Cao Bằng thì rất bình thường, đương nhiên thưởng thức cũng không được gì. Dù sao nhìn đẹp mắt là được.
Hai bên trái phải cửa lớn là hai pho tượng đồng cao gần hai mươi mét.
Cao Bằng hơi kinh ngạc. Mình mới đi vắng một thời gian mà hai pho tượng đồng này đã cao hơn rất nhiều, đẳng cấp cũng tăng lên mấy cấp.
Cổ ngựa và trên đại đao của tượng đồng Quan Công che kín vải đỏ, trên song giản của tượng đồng Tần Quỳnh cũng có hai tấm vải đỏ.
Làm cái gì vậy… Khuôn mặt Cao Bằng đen lại. Hắn cảm giác giống như vừa nhìn thấy tượng Phật trong chùa miếu phát sáng. Che vải đỏ lên vũ khí? Tại sao ngươi không đội khăn cô dâu lên cho nó luôn đi.
Bảo vệ ngoài cổng trường đã rời đi, lúc này trong phòng bảo vệ cũng chẳng có ai. Đương nhiên cũng chẳng cần bảo vệ, có hai anh em Quan Công Tần Quỳnh liên thủ là đủ rồi, dù có là quái vật cấp Lĩnh Chủ đến cũng không thể giương oai.
Đôi khi bảo vệ chỉ có tác dụng giữ gìn quản lý. Ví như quanh tượng đồng có rác, tàn hương trong đỉnh đồng nhiều quá cần dọn dẹp, vân vân, mấy việc vặt này giao cho bảo vệ làm là được. Trước khi về nhà đón năm mới, bảo vệ cũng đã dọn hết tàn hương dư thừa trong đỉnh đồng.
Cao Bằng đi vào trong trường, lúc này chắc hẳn cũng đã đến giờ ăn tối, hắn ngửi thấy mùi cơm chín từ trong phòng ăn bay ra.
- Ngang!
Trên trời, hai tấm lụa một trước một sau bay từ trong mây xuống dãy núi rồi biến mất.
Vị trí rơi xuống chính là phương hướng lúc Cao Bằng tới. Sắc mặt Cao Bằng cổ quái, hắn nhớ Bạch Long là một con rồng đực, bây giờ có vẻ đã xử được con Ngân Long Thái Tử kia rồi?
Lúc này Cao Bằng đang ở trường nên cũng không rõ tình huống cụ thể. Dù đã có Bạch Long và một đám ngự thú khác trấn áp, con Ngân Ly Long kia không thể lật nổi sóng gió gì, nhưng mà hắn vẫn không yên tâm.
Vội vàng thị sát trong trường học một hồi, Cao Bằng xem qua mấy thứ chuẩn bị cho ngày mai rồi lập tức rời trường.
Trở về biệt thự Cao Bằng thấy ông ngoại đứng bên hồ, bên trong hồ có hai cái đầu rồng lớn thò ra ghé vào bên bờ.
Bên trái là Bạch Long cao ngạo lạnh lùng, lông bờm ướt sũng khoác trên vai.
Hai mắt nó híp lại, trong con ngươi màu da cam có một viên mắt dọc cực kỳ băng lãnh.
Bên phải là Ngân Ly Long đang dựa cái đầu nhỏ vào Bạch Long, thi thoảng vụng trộm nhìn Bạch Long một cái. Khi Bạch Long quét mắt tới thì nó vội vàng rời mắt đi, giả bộ như không có gì.
- Tại sao Ngân Long Thái Tử này lại giống như con cái thế.
Cao Bằng không có gì để nói. Một đại lão gia lại hành động giống như một cô gái, thật sự là mất mặt rồng.
Trong cổ họng Bạch Long phát ra một tiếng rống trầm thấp, Ngân Long tựa hồ có chút không muốn.
Bạch Long rống to hơn.
Ngân Long nhìn vào hai mắt Bạch Long rồi phì ra một hơi. Vẻ mặt không kiên nhẫn nhìn về phía Kỷ Hàn Vũ, ngẩng đầu rồng lên dùng hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn, mấy giây sau thì nhắm mắt lại.
Sau đó, Cao Bằng thấy ông ngoại tiến lên ký kết huyết khế với con Ngân Long này.
Chờ một chút…
Cao Bằng cảm thấy có chút choáng.
Hắn xoa xoa huyệt thái dương.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này, ta cần phải xoa xoa một lúc.
Không hiểu sao con Ngân Long này lại đi tìm Bạch Long, sau đó chúng mất hút trong mây “giao lưu” một hồi, cuối cùng rơi vào trong hồ. Bây giờ lại có một con gay đang muốn ký kết huyết khế với ông ngoại.
A… đây không phải điểm quan trọng. Quan trọng là đây là một con rồng Vương cấp!
Bồi dưỡng Bạch Long lên được Vương cấp đã làm linh hồn lực của ông ngoại được tăng trưởng rất nhiều, cộng thêm Lôi Thần Loa và Bích Giáp Thuỷ Tổ Ngạc bây giờ cũng đã đạt tới Lĩnh Chủ cao cấp, linh hồn lực của ông ngoại miễn cưỡng cũng có thể ký kết huyết khế với một con Ngân Ly Long Vương cấp.
Có lẽ vì Bạch Long nên cho dù Ngân Ly Long có vẻ không muốn nhưng cuối cùng vẫn để ông ngoại ký kết huyết khế thành công.
Sau khi ký kết huyết khế, có vẻ như có huyết khế liên hệ nên thái độ của Ngân Ly Long đối với ông cũng hoà hoãn hơn.
Dù không có vẻ thân cận, nhưng ít ra cũng không bài xích.
Ông ngoại lại có thêm một con ngự thú Vương cấp nữa. Đương nhiên Cao Bằng rất vui mừng.
Chỉ là, ánh mắt hắn khi nhìn Bạch Long và Ngân Ly Long vẫn luôn rất kỳ quái.
- Tiểu Ngân không phải rồng đực.
Hình như hiểu Cao Bằng đang nghĩ gì, Kỷ Hàn Vũ ở bên cạnh lên tiếng.
Suy nghĩ bị vạch trần, Cao Bằng cũng chẳng xấu hồ, mặt dày mày dạn cười nói:
- Ông ngoại, con Ngân Ly Long này là Ngân Long Thái Tử ở Thái Hồ đó ạ?
Kỷ Hàn Vũ gật đầu:
- Là nó đấy!
- Vậy là tốt rồi, dù sao nó cũng đã trở thành ngự thú của ông, phù sa không chảy ruộng ngoài, cháu nhớ nó có một thủ hạ là một con Kính Quy. Con Kính Quy kia có thể bói quẻ hung cát rất thần dị, loại quái vật có thể bói toán như vậy cháu cũng mới chỉ gặp có một con, ngàn vạn lần không thể bỏ qua.
Cao Bằng rất chú ý tới con Kính Quy kia.
Kỷ Hàn Vũ ngẫm nghĩ một chút, có vẻ có lý.
Hắn bèn nói với Ngân Ly Long một chút. Có vẻ Ngân Ly Long không quá để ý tới con rùa kia, chỉ là một con rùa con lúc trước dựa vào mình để sinh tồn thôi.
Ngân Ly Long lá mặt lá trái đồng ý, đồng thời cũng âm thầm nghĩ xem làm thế nào mới lừa được Bạch Long đến Thái Hồ.
-------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com