Quái vật đạt đến cấp Lĩnh Chủ trở lên đều có được nhục thân tương đối hoàn thiện, dù chỉ có quái vật loài linh trưởng có thể nói ra âm thanh tương đối giống con người, nhưng các quái vật khác muốn tạo ra âm thanh giống “tiếng người” cũng không phải quá khó.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là những quái vật này nguyện ý đi học tiếng nói của con người, hoặc giống Sinh Trưởng Chi Não có năng lực đọc ký ức.
Tiểu Hoàng vốn không ngu ngốc, dù nhìn thì có vẻ ngốc nghếch, nhưng sống trong xã hội loài người thời gian dài cũng đã học được ngôn ngữ của con người.
Đêm ấy tổ chức tiệc tối, một vài học sinh biểu diễn ca múa, còn có học sinh đọc thơ.
Tiết mục tương đối mới lạ là biểu diễn cùng ngự thú.
Do Đại Quan lão sư và Đại Tần lão sư liên hợp làm diễn viên chính, mấy quái vật lẻn vào trường học bị bắt lại làm diễn viên phụ.
Mấy con quái vật hoang dã và hai vị thầy giáo biểu diễn một vở kinh kịch đâu ra đấy, được cả hội trường vỗ tay khen hay.
Đêm khuya, tiệc tối vẫn kéo dài đến tận mười hai giờ mới kết thúc.
Khói lửa sáng chói nổ vang, pháo hoa màu đỏ, màu lục, màu lam nổ đì đùng theo tiếng chuông báo 0 giờ, bầu trời bị đủ loại pháo hoa nuốt chửng.
Năm đầu sau tai biến, không ai dám bắn pháo hoa đón năm mới vì sợ chọc giận quái vật, cũng vì khi ấy nhân loại cảm thấy bất an, dù đón năm mới cũng không có tâm tình nghĩ tới những thứ này.
Đến năm thứ hai, thứ ba, thứ tư vẫn bị cấm bắn pháo hoa. Dù khi ấy các căn cứ cỡ lớn đều đã ổn định và đi vào quỹ đạo phát triển, nhưng tiếng pháo hoa quá vang dội, bắn vào ban đêm quá nổi bật. Để cho ổn thỏa thì chính phủ đã tổ chức bắn pháo hoa công cộng ở trung tâm thành phố.
Đến tận trước cái tết thứ năm, chính phủ mới nới lỏng quy định. Một vài căn cứ lớn được chính phủ thành phố phê chuẩn cho phép bắn pháo hoa ở một số khu vực trong thành.
Cũng vì mấy năm qua nhân loại đã mạnh mẽ hơn, lực lượng phòng ngự ở các căn cứ lớn cũng không ngừng được tăng cường, một vài căn cứ phát triển tốt thậm chí đã bắt đầu mở rộng diện tích của thành phố.
Từng đóa từng đóa pháo hoa nổ tung dưới bầu trời đêm, liên miên bất tuyệt.
Trên cơ bản quái vật trong rừng núi gần căn cứ thành phố Du Châu đều đã bị giết sạch. Ở giai đoạn này, cả người quái vật đều là bảo vật, dù có là một con cấp Bình Thường cũng có thể bán được với giá tiền không hề thấp. Mấy năm trôi qua, đại bộ phận quái vật nếu không trốn sâu tít vào trong núi rừng thì cũng trở thành hàng hóa bày bán ở các cửa hàng.
Còn lại một chút tôm tép nhãi nhép thì khi nghe thấy tiếng pháo hoa trên đầu đều sợ run rẩy lẩy bẩy, trốn vào trong hốc cây hoặc lùm cây nhìn ra ngoài.
…
Đây là một thế giới mênh mông.
Cổ thụ ngàn trượng như bậc thang nối lên trời cao khảm thẳng vào mây xanh, trên hắc nhai cao vạn trượng có tiếng chim hót hoa nở, sơn cốc sâu không thấy đáy dường như có thể nối thẳng tới cõi u minh.
Cự thú khổng lồ chạy băng băng giữa thiên địa, động một cái là kích thước tới trăm vạn tấn.
Trong một bãi đá vụn phía đông có rất nhiều thạch bảo.
Từ trên cao nhìn xuống, tựa như một mảnh đại cầu màu xám trắng rậm rạp chằng chịt.
Thi thoảng có thể thấy ngự thú hoặc khổng lồ hoặc ưu nhã qua lại giữa thạch bảo.
Ở khu vực trung tâm đám thạch bảo này có một toà thạch bảo màu đen khác biệt với xung quanh.
Trong một căn phòng trên tầng hai có đặt một miếng thú cốt.
Thú cốt lớn cỡ bàn tay, bên trên lóe lên đường vân màu đỏ thẫm.
Mặt trên còn có rất nhiều đường vân màu vàng đan chéo, cuối cùng ngưng tụ thành một đồ án. Tổng cộng có ba đạo hoa văn, chính giữa có một đoá hoa khô.
Hoa khô xẹp lép treo trên tán hoa, gió nhẹ thổi tới làm lá khô chập chờn, hoa lá màu xám tràn ngập tĩch mịch.
Đột nhiên đóa hoa khô bên trên thú cốt sáng lên từng quầng sáng màu lam.
Quầng sáng màu lam càng lúc càng nhiều, cuối cùng toàn bộ đóa hoa đều sáng lên!
Ánh sáng màu lam chói mắt thiêu đốt ra ánh lửa, rủ xuống đóa hoa phía dưới.
Bịch! Cái bàn bị va chạm, một đứa trẻ mặc áo da thú hoảng hốt chạy ra ngoài:
- Cha, cha, hoa sáng lên! Hoa sáng lên!
…
Khu Lư Hàn, thành Santatel.
Một con cự long màu đen to lớn mở rộng hai cánh ngẩng đầu đứng trên đỉnh thiếp tháp Belphe. Bầu trời âm trầm ảm đạm, sấm chớp rền vang, mưa to như trút nước.
Tòa thành Santatel ở bên dưới cánh của cự long màu đen tràn ngập sự tĩnh mịch.
- Chỉ có kẻ mạnh mới có thể định ra quy củ của thế giới!
Một người đàn ông thần bí mặc áo choàng đen đeo mặt nạ trắng đứng trên lưng cự long. Bên tai người này đeo tai nghe, lời nói của hắn thông qua sóng điện chuyển đổi ra tất cả các kênh phát thanh bên trong thành Santatel, tất cả mọi người trong tòa thành đều có thể nghe được.
Bị bao phủ dưới đôi cánh của hắc long, thành Santatel rơi vào khủng hoảng, rối loạn. Hỏa diễm thiêu đốt khắp nơi, bụi mù cuồn cuộn.
Một con kền kền lớn màu đen từ một bên khác bay lên không trung, sau đó bay vòng quanh hắc long vài vòng rồi bay về phía tòa thị chính.
- Từ hôm nay trở đi, thành Santatel tuyên bố độc lập. Chúng ta vẫn lệ thuộc Liên minh chính phủ thế giới, nhưng việc bổ nhiệm, miễn nhiệm và tất cả việc nội vụ đều nghiêm cấm bất kỳ kẻ nào nhúng tay!
Khu Nam Ai, thành Teru.
Mặt đất chấn động, một cái quan tài bằng vàng khống chế mây đen cuồn cuộn bay trên bầu trời, sau đó đột nhiên quan tài dựng đứng lên.
Từ trong quan tài bằng vàng có một cánh tay cuốn đầy băng vải trắng thò ra.
Sau đó, một cái xác ướp toàn thân cuốn băng vải trắng bước ra ngoài.
Xác ướp đưa tay trái chỉ lên bầu trời, đầu ngón tay toả hào quang sáng chói tựa như một vầng mặt trời nhỏ đang thiêu đốt.
- Từ hôm nay thành Teru tuyên bố độc lập, chỉ lệ thuộc vào Liên minh chính phủ thế giới, nhưng tất cả nội vụ trong thành Teru đều do nội bộ thành Teru xử lý.
Khu Nghê Hồng, thành Ueda.
Đây là một tòa thành trì có vẻ tương đối rộng rãi, đường đi sạch sẽ, hai bên đường là nhà trệt thấp bé.
Thi thoảng có thể nhìn thấy võ sĩ mặc võ phục dẫn ngự thú đi tuần tra.
Trung tâm thành Ueda có một cây hoa anh đào to lớn cao hơn một trăm mét.
Cánh hoa rụng xuống vẫn lưu luyến bay múa quanh thân cây, cũng có cánh hoa bay vào trong thành ở phía xa.
Trong sự yên lặng, một đoàn người xông vào phủ thành chủ tiếp quản tất cả sự vụ trong thành Ueda.
- Đây là mệnh lệnh của thần Sakura, từ hôm nay tiếp quản tất cả sự vụ trong thành Ueda.
Một võ sĩ đi guốc gỗ đứng đầu tiên giơ lệnh bài lạnh lùng nói.
Sau lưng hắn là một con Kappa bốn tay, nước không ngừng chảy ra từ những lỗ chân lông của nó. Hai mắt trắng bệch nhìn chằm chằm vào người đàn ông ngồi sau chiếc bàn thấp…
Trong vòng một đêm, khu Hoa Hạ vẫn còn đang đón tết thì trên toàn thế giới đã có không ít căn cứ thành phố tuyên bố độc lập. Tất nhiên nó không phải là chuyện ngẫu nhiên.
Trên internet, bên trong một mạng Area Network bí ẩn có rất nhiều khuôn mặt xuất hiện.
Những người này đều đeo mặt nạ, không nhìn thấy khuôn mặt thực sự.
- Chúng ta đều đã hoàn thành giương cờ, vì sao khu Hoa Hạ các ngươi vẫn không có bất cứ động tác gì?
Một người đeo mặt nạ trắng hỏi.
- …Độ khó giữa các nơi không giống nhau! Sát vách chỗ của tôi chính là Du Châu đấy!
Người đeo mặt nạ màu vàng âm trầm trả lời.
Bầu không khí bên trong mạng nội bộ cứng đờ, hiển nhiên hai vị ở Du Châu kia là một đạo khảm khó có thể vượt qua.
- Được rồi, chúc ngươi may mắn. Nếu có một ngày nào đó không lăn lộn được ở khu Hoa Hạ nữa thì có thể tới khu Lư Hàn tìm ta.
Người đeo mặt nạ trắng cười nói, thanh âm bén nhọn, bên trong tràn đầy vẻ mỉa mai.
Bọn họ vốn là một tổ chức lỏng lẻo, chỉ vì có chung một mục đích nên mới tập hợp lại.
Hiện giờ mục đích đã sắp đạt được, dù có thiếu một hai miếng ghép cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com