Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 453 - Chương 453: Thần Nữ Phong

Chương 453: Thần Nữ Phong Chương 453: Thần Nữ Phong

- Cũng không tệ lắm.

Cao Bằng lẩm bẩm.

Dường như Hoàng Á đứng trước mặt Cao Bằng không nghe rõ lắm, chỉ “A” lên một tiếng. Ông chủ nói cái gì không tệ ấy nhỉ.

- Ngoại hình con quái vật này không tệ lắm.

Cao Bằng gật đầu.

Có được một đặc tính cho thấy phẩm chất đỉnh phong của con quái vật này cũng đã đạt tới Sử Thi. Đương nhiên, nói không chắc là từ phẩm chất Sử Thi rớt xuống Hoàn Mỹ, trước mắt tạm thời còn chưa khôi phục.

Quái vật Vương cấp có phẩm chất Hoàn Mỹ đã không tính là yếu. Dù sao, dưới Hoàn Mỹ còn hai cấp bậc phẩm chất là Tinh Nhuệ và Phổ Thông.

Thuộc tính của Hắc Ám Atula chắc hẳn là thuộc tính hắc ám tăng thêm đặc tính chiến đấu cận thân, gần như cùng loại với Bạch Long, đều là thuộc tính nguyên tố trộn thêm nhục thân, không có nhược điểm rõ ràng.

Hắc Ám Tuệ Tinh không có hiệu quả bị động, chỉ có một hiệu quả chủ động. Giới thiệu cũng không nói rõ cụ thể về hiệu quả này, chỉ nói rằng có thể tăng thêm tố chất toàn phương vị.

Tố chất thân thể sẽ được tăng tới đâu thì không được ghi chú. Nhưng năng lực này chỉ có một hiệu quả chính là tăng tố chất toàn phương vị nên chắc hẳn hiệu quả cũng không thấp.

- Thiếu đổng, hôm qua trong bữa tiệc Warren kia phát ngôn bừa bãi, hắn nói ngự thú của mình là ngự thú hoàn mỹ và mạnh nhất trên thế giới hiện nay, còn mạnh hơn cả ngự thú của ngài và lão đổng sự trưởng. Chẳng qua tên kia chưa gặp ngài thôi, nếu không thì tuyệt đối không dám lớn tiếng như thế.

Hoàng Á không cam lòng. Trong mắt hắn, thiếu đổng nhà mình là lợi hại nhất.

- À, hắn muốn làm đệ nhất thì cứ để hắn làm đi. Thậm chí, hắn nói mình là đệ nhất thế giới cũng được, tôi không tranh với hắn.

Cao Bằng chẳng quan tâm, cười nhẹ một tiếng.

Hư danh mà thôi, chỉ cần không trêu chọc đến mình là tốt rồi. Còn về bốc phét thì… ai chả nói được.

Rượu lên đến não thì dù có là thiên vương lão tử cũng dám đạp xuống ngựa.

- Vẫn là thiếu đổng bao dung, không so đo với con hàng kia.

Hoàng Á khiêm tốn vuốt mông ngựa.

- Ha ha.

Cao Bằng cười lắc đầu:

- Đúng rồi lão Hoàng, không phải anh nói có đầu mối về Định Thần Thạch kia sao? Thế nào rồi?

Cao Bằng nghiêm túc hỏi.

Mấy ngày nay hắn phát động tất cả nguồn lực có thể để tìm đủ tài liệu còn thiếu cho Đại Tử tấn cấp. Ông trời không phụ lòng người có tâm, hai ngày trước hắn đã có được manh mối về tài liệu cuối cùng, nhưng chỉ có chút thông tin nên đã để Hoàng Á phái người đi xác nhận tin tức thật giả.

- Thưa thiếu đổng, tôi đã phái tất cả ngự thú cấp Lĩnh Chủ đi ra, rất nhanh sẽ có kết quả thôi.

Đột nhiên điện thoại trong ngực áo Hoàng Á vang lên. Hắn lấy ra xem, đọc xong tin nhắn thì hai mắt sáng rực lên.

- Thiếu đổng, tin tức đã được xác nhận! Tin tức về Định Thần Thạch là có thật, có người từng ở dưới chân Thần Nữ Phong nhìn thấy vào buổi tối đá ở trên núi hóa thành phi cầm tẩu thú, ban ngày lại ngưng tụ thành nham thạch. Có điều Thần Nữ Phong rất nguy hiểm nên người kia không dám vào trong núi, người của chúng ta đi tới chỗ hắn nói thì nhìn thấy những hình ảnh đó.

- Chọn ngày không bằng gặp ngày, mồng một đầu năm là thời điểm tốt, Đại Tử nên tiến hóa rồi.

Cao Bằng đặt chén trà trong tay xuống rồi gật đầu nói phải.

Đại Tử ngồi xổm bên chân Cao Bằng vẽ vòng tròn nghe vậy lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực. Có nghe không! Có nghe không! Cao Bằng nói, hôm nay ta nên tiến hóa.

Đại Tử cố gắng dừng nụ cười lại nhưng căn bản không nhịn được, sự kiêu ngạo đã sắp đột phá đến chân trời.

Nhìn tư thế lúc đi đường của nó đã không còn nhận ra là chủng loài gì nữa.

Nhìn bóng lưng càng lúc càng xa của Đại Tử, Cao Bằng cười sủng nịnh.

- A Ban!

Cao Bằng quay ra ngoài hô lớn.

A Ban ngồi xổm bên một gốc cây ngoài cửa sổ giật cả mình, cũng chẳng quan tâm đến cái cây ngụy trang đang đâm chồi này nữa, vội chạy tới chỗ Cao Bằng:

- Tới đây tới đây!

- Đi, chúng ta đi tìm tài liệu tiến hóa cho Đại Tử. Ngay trong cảnh nội Du Châu thôi, đi luôn rồi về trong ngày.

- Được!

A Ban tất nhiên rất vui vẻ, đi đâu cũng không quan trọng.

Khi ở cùng đám ngự thú Cao Bằng vẫn luôn rất thả lỏng, trong mắt hắn hiện lên một tia nhu hòa.

- Đi!

A Ban vung lên mười sáu cái chân, hai cây quýt khô trên đỉnh đầu rung lắc như hai cái râu.

Thần Nữ Phong nằm ở huyện Ô Sơn của thành phố Du Châu.

Sông lớn ở Vu Hạp như một con Thủy Long chảy cuồn cuộn không dứt, hai bên bờ là ngọn núi hiểm trở lao thẳng vào mây.

Trong nước sông đầy những xoáy nước mãnh liệt.

A Ban khôi phục lại bản thể chạy xuôi theo dòng Vu Hạp, thân thể cao hơn bảy trăm mét chìm hơn phân nửa trong nước sông, chỉ có một đoạn nhỏ nhô ra.

Nhìn lại từ phía xa tựa như một con thủy thú nhàn nhã phiêu phù trên mặt sông. Trên lưng thủy thú có một người thanh niên đầu đội mũ rộng vành, trên người mặc áo tơi, trong tay cầm cần câu câu cá.

- Chị xem, người kia thật trang bức.

Một du thuyền đi qua, cô em gái không nhịn được nói với người chị.

- Suỵt, không nên quấy rầy người ta.

Người chị chững chạc đàng hoàng nói.

Hai chị em đùa giỡn vui cười.

Trên du thuyền là một đám thiếu niên thiếu nữ đi du lịch nhân dịp nghỉ đông, từ mười mấy tuổi đến hai mươi mấy tuổi đều có.

Tết đến có rất nhiều trẻ con của những gia đình thân thích tập trung lại. Chơi game nào có vui như đi xem quái vật, cho nên khách du lịch cũng đông hơn.

Đương nhiên, du lịch thế này chỉ có người giàu mới chơi được, người bình thường không mua nổi vé vào cửa.

Một nam sinh đeo bông tai hình tròn thấy Cao Bằng đang đi xuôi theo dòng sông, không nhịn được chỉ chỉ, lấy hắn ra làm chủ đề nói với người bạn bên cạnh:

- Ôi trời, cái tên gia hỏa này không chuẩn bị thêm cái gì à, trực tiếp ngồi trên lưng quái vật như thế không sợ ướt mông sao?

- Nếu có chiến đấu rơi vào trong nước chắc hẳn sẽ rất lạnh.

Nam sinh đeo bông tai thấy vậy bèn la lớn gọi Cao Bằng:

- Này, người anh em kia, có muốn lên thuyền nghỉ ngơi một chút không?

- A, tiên sinh, làm vậy không đúng quy định.

Người quản lý tiến tới ngăn cản.

- Tôi sẽ trả tiền vé cho anh ta.

Nam sinh kia nghiêng đầu sang nói, người quản lý không nói gì nữa.

Cao Bằng nhấc cần câu, mồi trong lưỡi chẳng còn lại gì.

- Lạ thật, mồi câu sao lại bị ăn rồi.

Vào lúc ấy hắn nghe thấy người thanh niên kia gọi, nhìn đám người trên đó một chút rồi khoát khoát tay:

- Không cần, cám ơn.

Thấy hắn trả lời, tên nam sinh kia cũng vui vẻ cười phất tay đáp lại.

Nói xong Cao Bằng lại lấy mồi câu từ trong hộp ra móc vào lưỡi câu, sau đó ném xuống nước.

Dưới đáy sông, nhìn lưỡi câu từ trên mặt sông rơi dần xuống, trong mắt A Ban hiện lên một tia nghịch ngợm, lén lút hé miệng.

Lại ăn một miếng, ta lại ăn một miếng nữa.

Vách núi nứt ra một cái miệng, một cái lưỡi đầy gai nhọn thò ra, linh hoạt cuốn một vòng quanh lưỡi câu, mồi đã bị ăn sạch sẽ.

Cao Bằng ảo não, A Ban trộm vui, thời gian trôi qua rất nhanh.

- Chị, chị thử nói xem tại sao người kia vẫn cứ đi bên cạnh thuyền của chúng ta thế? Thật sự là đáng ghét!

Cô em gái có chút tức giận nhíu mày:

- Giống như đám nam sinh theo đuổi cứ lẽo đẽo đi theo em vậy.

Người chị dựa vào lan can, hất hất tóc mai hỏi:

- Hai ngày trước em chia tay với Lục Hàng rồi à?

- Vâng, em đá hắn rồi.

Cô em gái gật đầu.

- Vì sao vậy? Không phải Lục Hàng đối với em rất tốt sao?

- À, một người bạn trai khá thân rủ em đi chơi, thế mà hắn cũng tức giận, em cãi nhau với hắn một trận, sau đó chia tay.

Cô em cười lạnh:

- Chưa thấy loại đàn ông nào hẹp hòi như thế.

Ầm.

Đột nhiên một cột sóng lớn dựng lên ở trên mặt sông trước mặt, du thuyền chao đảo dữ dội. Cô em gái lảo đảo đập đầu vào lan can phát ra một tiếng kêu đau.

Người chị không kịp dỗ dành em, hai mắt trợn tròn che miệng lại hét lớn.

Mặt sông trước mũi du thuyền cuồn cuộn, từng mảnh lân phiến tuyết trắng dâng lên theo sóng lớn lộ ra một cái đầu cá sấu dữ tợn, quầng sáng cấp Lĩnh Chủ màu xanh thẳm phủ lên khắp khu vực này.

---------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment