Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 458 - Chương 458: Quýt Có Dinh Dưỡng

Chương 458: Quýt Có Dinh Dưỡng Chương 458: Quýt Có Dinh Dưỡng

Trần Hán Kiều nhìn quả quýt với ánh vàng rực rỡ thì hơi sửng sốt, sau đó tươi cười nhận lấy.

- Cảm ơn!

- Nhân lúc còn nóng thì mau ăn đi.

Cao Bằng nói.

Trần Hán Kiều trêu:

- Cái tên nhà cậu... đưa quýt cho tôi cũng không tính là gì, còn bảo tôi ăn nhân lúc nóng nữa.

- Ha ha.

Cao Bằng cười ha ha. Bọn họ đều biết mua quýt, cũng chỉ đùa một chút mà thôi.

Ban đầu bọn họ vốn là bạn học, bây giờ nói chuyện với nhau cũng trở nên quen thuộc hơn.

- Các cậu ra ngoài chấp hành nhiệm vụ gì mà phải điều động nhiều người như vậy?

Cao Bằng liếc nhìn đội xe cẩu tổng cộng có mười ba chiếc xe tải lớn, phía sau mỗi chiếc đều chở ngự thú.

Từng sợi dây bằng da trói ngự thú cố định ở trên xe để đề phòng có vài con ngự thú tương đối bướng bỉnh sẽ nhảy từ trên xe xuống.

- Cũng chỉ vừa nhận được một đơn hàng, đi dọn dẹp đám quái vật ở Kim Phật Sơn thôi. Có người nhìn thấy một đám quái vật biến dị ở đó, bảo chúng tôi đi xử lý.

Gương mặt béo mập của Trần Hán Kiều cười nhăn lại nói tiếp, cũng không e ngại bóc quýt ngay trước mặt Cao Bằng.

Xơ quýt màu trắng phía ngoài giống như gân thú vô cùng chắc chắn, Trần Hán Kiều dùng sức kéo mãi mới đứt được lớp xơ phía trên, lộ ra múi quýt tươi ngon phía dưới.

Múi quýt màu vàng giống như hổ phách, lại no đủ mọng nước.

Trần Hán Kiều tách quả quýt làm đôi, một nửa đưa cho Cao Bằng, một nửa còn lại trực tiếp bỏ vào trong miệng, nước quýt còn tràn ra khỏi khóe miệng.

- Ngon thật đấy!

Trần Hán Kiều ăn quýt xong lập tức cảm giác mệt nhọc của mình đều tan biến, cái cổ không thoải mái do ngày hôm qua bị sái cũng đã thông suốt. Trần Hán Kiều có chút xúc động, không ngờ quýt do Cao Bằng đưa lại có hiệu quả thần kỳ như vậy.

- Quái vật kia cũng là nhiệm vụ do Công hội nhà thám hiểm đưa ra, nghe nói là một loại quái vật biến dị rất hiếm thấy, có tính công kích mạnh đối với nhân loại.

Trần Hán Kiều cười chất phác nói.

Công hội nhà thám hiểm...

Cao Bằng suy nghĩ, đó không phải là công hội do ông ngoại mình liên kết với phía chính phủ thành lập ra sao?

- Vậy được, tôi cũng không giữ cậu lại nữa, các cậu đi trước đi. Chúc các cậu thuận buồm xuôi gió.

Cao Bằng nhìn những người xuống xe chờ, mặc dù không ai dám biểu hiện mất kiên nhẫn, nhưng qua động tác giậm chân và thỉnh thoảng liếc nhìn tới bên này cũng đã thể hiện ra sự nóng nảy của bọn họ.

Hắn mỉm cười, vẫy tay chào Trần Hán Kiều.

Trần Hán Kiều cũng sảng khoái phất tay rồi lên xe tải.

- Lần sau có thời gian rảnh lại gặp mặt.

Đoàn xe đi xa, Cao Bằng nhìn thấy một con Lôi Quang Hùng màu xanh lam ở phía sau xe tải mà Trần Hán Kiều vừa lên.

Đại Hùng thật thà chất phác đáng yêu, ôm một miếng khoáng thạch gặm, cái mông to cong lên.

- Các ngươi học không tệ!

A Ban khen ngợi hai đồng tử đưa quýt, ba chữ vừa rồi nói rất rõ ràng, không làm mất mặt hắn.

Trên đường đi, hắn lại dạy hai đồng tử đưa quýt nói tên của mình và một câu vừa rồi... Quả quýt, ăn.

Quýt có thể làm đẹp da, chống ung thư, phòng ngừa tim mạch bị lão hóa, cho nên tặng quýt cho người khác là một loại hành vi rất lịch sự, hơn nữa đây còn là quýt trên Quất Thụ Yêu, có dinh dưỡng hơn quýt thường.

Cao Bằng dĩ nhiên sẽ tiến hành cổ vũ.

Sau khi hắn trở lại tập đoàn Nam Thiên, Từ Thanh Chỉ ôm một xấp tài liệu thực nghiệm đi từ trong phòng thí nghiệm ra đã nhìn thấy hai quái vật nhỏ từ phía sau Cao Bằng nhảy ra nói:

- Quả quýt, ăn!

- Ăn, quả quýt!

Bắc Quất, Nam Quất trăm miệng một lời, bàn tay nhỏ bé đưa đến trước mặt Từ Thanh Chỉ.

Từ Thanh Chỉ bối rối, đây là tình huống gì.

Còn không chờ nàng kịp phản ứng, hai quái vật nhỏ đã một trái một phải cứng rắn nhét quýt trong tay vào ngực nàng.

Bắc Quất có chút tức giận, la lớn:

- Ăn, quýt của ta, không ăn quýt của hắn!

Nó xói xong lại cầm một quả quýt ném vào trong ngực Từ Thanh Chỉ, còn liếc nhìn Nam Quất thị uy.

Nam Quất liếc nhìn Bắc Quất rồi lẳng lặng ném thêm một quả quýt vào trong ngực Từ Thanh Chỉ.

Chỉ trong giây lát, trong ngực Từ Thanh Chỉ đã có thêm mười mấy quả, nhiều tới mức có vài quả còn rơi trên mặt đất.

Từ Thanh Chỉ nhìn về phía ông chủ, Cao Bằng ho khan một tiếng:

- Quýt này ăn rất ngon, cô ăn nhiều một chút.

Lúc Cao Bằng trở lại đã là tám giờ tối, trời cũng đã tối.

Nghe được tiếng Cao Bằng trở về, một đám ngự thú từ bên hồ chạy tới đón.

Lưu Quang chạy đến nhanh nhất, chỉ thấy trong không trung có một tia chớp màu trắng lóe lên, trong phút chốc bóng dáng của nó lại tập trung ở trước mặt Cao Bằng.

Trong lúc vô tình liếc nhìn hai đồng tử đưa quýt đứng sau lưng Cao Bằng, sắc mặt Lưu Quang biến hóa.

Nó cúi đầu nhìn cái chân cong của mình, sau đó đứng thẳng, lưng thẳng tắp, lặng lẽ dùng chi trước vung vẩy, thân hình bỗng chốc cao lên.

Sau đó nó giống như trúng tên, lảo đảo lùi lại rồi đập vào trên người Tiểu Hoàng, xương cốt toàn thân giống như bị tháo xuống, co quắp trên mặt đất.

Tiểu Hoàng lạnh lùng liếc nhìn Lưu Quang giống như bị trúng tà, hừ lạnh một tiếng:

- Kẻ yếu!

Nó đá bay Lưu Quang ra rồi bước nhanh về phía Cao Bằng, cũng chú ý tới hai đồng tử đưa quýt phía sau Cao Bằng. Trong lòng suy nghĩ: lẽ nào đây là ngự thú mà Cao Bằng mới tìm được sao?

Thế nào lại nhỏ như vậy? Sở thích của Cao Bằng đúng là càng lúc càng kỳ quái.

Tiểu Hoàng lắc đầu đi lên trước, hai tay vỗ vào trên vai hai đồng tử đưa quýt. Bờ vai gầy gò nhỏ nhắn của hai đồng tử chợt trầm xuống, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.

- Hắc, tiểu lão đệ, cơ thể các ngươi như thế này là không được rồi.

Tiểu Hoàng cười hì hì.

Đồng tử đưa quýt gian nan ngẩng đầu, móc từ sau mông ra hai quả quýt đưa cho Tiểu Hoàng:

- Ăn, ăn, ăn quýt...

Tiểu Hoàng cũng không ngại, nhận lấy quýt liền trực tiếp ném vào trong miệng nhai.

- Quýt không tệ, tiểu lão đệ còn nữa không? Nào nào, đi theo ta qua đây, ta dạy các ngươi cách lăn lộn.

Tiểu Hoàng kéo hai đồng tử đưa quýt tới bên cạnh đòi quýt ăn.

Sau khi trấn an đám ngự thú này xong, Cao Bằng bảo bọn chúng chú ý tới tảng đá lớn, cái chén và quyển sách, không cho bọn chúng chạy mất.

Một đám ngự thú đều cam đoan bảo đảm.

Cao Bằng vẫy tay với Đại Tử đang đứng lẫn trong đám ngự thú này:

- Đại Tử, đi qua đây với ta.

- Các ngươi nghe không, Cao Bằng tìm ta đấy!

Đại Tử lộ vẻ vênh váo hống hách, đầy đắc ý.

Sau đó, nó xoay người vội vàng chạy về phía Cao Bằng:

- Ta tới đây, tới đây.

...

- Đại Tử, ngươi chuẩn bị xong chưa?

- Chuẩn bị xong rồi!

- Nhưng một khi ngươi đã quyết định thì sẽ không có cơ hội hối hận nữa đâu.

- Ta không hối hận.

- Ngươi rất có khả năng sẽ không còn là một con rết thuần túy nữa.

-... Cao Bằng, sao ngươi nói nhiều thế? Ta đã không thể chờ đợi được nữa rồi.

- Được rồi.

Cao Bằng gật đầu, nhìn ống tiêm lớn bằng thùng nước to trong tay. Xung quanh ống tiêm có lôi tương bắn ra, còn có một con rồng nhỏ màu vàng đang bơi trong lôi tương. Sau đó, hắn bơm thẳng vào trong miệng Đại Tử.

Ực ực ực ực ực ực...

Lôi tương lóe lên ánh chớp đốt cháy khoang miệng của Đại Tử, có vài điện tương còn tràn ra, bắn lên quần áo của Cao Bằng đốt thủng một lỗ lớn.

Sau khi tiêm xong, trong mắt Đại Tử lóe ánh vàng rồi nằm trên mặt đất, trăm cái chân đều co giật.

Từ trong khe hở của lớp vỏ còn có ánh chớp bắn ra. Tất cả các thiết bị điện trong phòng thí nghiệm phát ra những tiếng oong oong chói tai, sau đó ầm ầm nổ mạnh.

Cao Bằng vội vàng rời khỏi phòng thí nghiệm rồi đóng cửa lại.

Hắn có một dự cảm, phòng thí nghiệm có thể sẽ bị hỏng mất.

Nhưng không sao. Cao Bằng đã tính đổi một phòng thí nghiệm mới, lần này hỏng vừa vặn thay cái mới.

Hắn kéo Từ Thanh Chỉ đang tổng hợp số liệu ở bên ngoài. Nàng đang muốn mang theo một đống tài liệu thực nghiệm trên bàn của mình thì lại nghe hắn nói.

- Không cần, mang theo tài liệu đã được lưu lại đi là được.

Nghe Cao Bằng nói vậy, Từ Thanh Chỉ chỉ lấy USB trên bàn rồi bước vội vàng ra ngoài, thỉnh thoảng còn quay đầu xem chừng, vẻ mặt mờ mịt không biết có chuyện gì xảy ra.

------------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment