Từ trên bầu trời Đông Hải quan sát biển cả bao la bát ngát dưới chân, nhịn không được cảm khái thế giới ầm ầm sóng dậy và mênh mông vô ngần.
Đông Hải màu xanh lam thỉnh thoảng có sóng biển cuộn trào, từng con hải thú từ dưới đáy biển nhấc lên những cơn sóng lớn làm lộ ra những cái vảy cá đầy thu hút trên mặt biển.
Quái vật hải dương đẳng cấp phổ biến hơi cao, là cao hơn ở đất liền.
Cái này cũng có quan hệ rất lớn với mật độ và số lượng quái vật trong biển quá lớn.
Từ xưa đến nay quái vật sinh hoạt ở trong hải dương có ưu thế về thể tích hơn so với quái vật sống trên đất liền.
Hơn nữa số lượng giống loài ở hải dương cũng lớn hơn nhiều so với đất liền, bởi vì hải dương gặp phải thiệt hại càng ít hơn so với đất liền, sinh thái tự nhiên cũng được bảo hộ hoàn chỉnh hơn.
Hiện tại nhân loại còn không rõ sự cạnh tranh trong hải dương còn tàn khốc hơn nhiều so với tưởng tượng của họ.
Khôn sống mống chết, quái vật có thể sinh tồn đồng thời tiến hóa sống sót đều có sở trường của riêng mình.
- Cao Bằng, trong biển có một tên to xác.
Hàn Sương Tịch Sư trầm giọng nói, cả người nằm nhoài trên vai Cao Bằng.
Cao Bằng vừa cúi đầu đã nhìn thấy một cái bóng đục ngầu một màu đen kịt ẩn giấu ở dưới mặt biển, một đường đi theo bọn họ.
Cao Bằng lệnh cho Hài Cốt Phi Long dừng bước lại, đoàn bóng đen trong biển kia cũng theo đó mà dừng lại.
Thú vị, Cao Bằng nhếch miệng cười.
Hiện tại là lúc thực hành những gì đã được học,
- A Ngốc, ngươi bảo Địa Ngục Vô Tướng Thụ thi triển quầng sáng sợ hãi đi.
Đang cắm rễ ở trên lưng một con ngự thú loại phi hành, Địa Ngục Vô Tướng Thụ nghe lệnh liền đung đưa những sợi rễ, cành cây trên đỉnh đầu hơi lay động, ngay sau đó một cỗ lực lượng không tên khiến người ta run rẩy theo đó phóng thích ra ngoài.
- A....
Đồng Linh kêu lên một tiếng, hai mắt nhắm chặt lại, chỉ cảm thấy tê cả da đầu.
Sắc mặt Đồng Tượng cũng trắng bệch, hiện tại hắn đã bị tinh thần lực khống chế, dù cho có ngất đi cũng không cần lo lắng sẽ ngã chổng vó.
Tất cả đều được Cao Bằng thu hết vào trong đáy mắt, đây là quầng sáng sợ hãi của Địa Ngục Vô Tướng Thụ với điều kiện tiên quyết là không có trực tiếp thi triển đối với bọn họ, chỉ là một chút dư âm bé nhỏ không có đáng kể.
Cự thú tiềm ẩn ở trong đáy biển lắc lư mấy lần, sau đó trong nháy mắt phá tan mặt nước mà ra. Thân thể to lớn xé rách nước biển, bọt nước óng ánh lấp lánh dưới ánh mặt trời, hai cái cánh lớn tráng kiện khổng lồ như đám mây đen mang theo tiếng gào thét kinh thiên.
- Ô…
Trong chớp nhoáng này, Cao Bằng trong lúc hoảng hốt vậy mà cảm thấy giống như bị một ngọn núi đập xuống đầu.
Vẻ mặt Cao Bằng chợt đổi thành hình chữ 囧, không nghĩ tới quầng sáng sợ hãi không ngờ không thể xua đuổi nó đi ngược lại còn chọc giận con cự thú này nữa.
A Ngốc thả người nhảy lên hóa thành một đoàn huyễn ảnh cuồng bạo màu ám kim mạnh mẽ xông ra. So sánh thể tích của A Ngốc với thể tích của con cự kình ở phía dưới này thì thể tích của A Ngốc bé nhỏ không đáng kể.
Xa xa nhìn lại trông như là một viên sao chổi đụng vào Địa Cầu.
Ầm!
Một tầng sóng xung kích trong suốt lấy nơi đụng vào làm tâm khuếch tán ra phía ngoài, đồng thời còn có một cỗ máu tươi như thác nước phun trào ra.
- Úng!
Cự kình rên rỉ vì đau đớn.
Chợt trở mình một cái ở giữa không trung rồi một lần nữa rơi vào trong biển, sau đó rất nhanh đã chạy mất không còn bóng dáng tăm hơi.
A Ngốc từ mặt nước trồi lên hóa thành trạng thái Chúa Tể m Hồn bay lên,
- Chủ nhân, ta để nó chạy trốn mất rồi.
A Ngốc trầm giọng nói. A Ngốc lo lắng cho an toàn của Cao Bằng nên không dám tùy tiện đuổi theo quá xa, hơn nữa biển cả không phải là hoàn cảnh chiến đấu mà nó am hiểu, cho nên mới không thể ngay lập tức bắt lấy con cự kình kia.
- Ừm, chúng ta trở về đi.
Mắt Cao Bằng nhìn về hướng con cự kình kia biến mất rồi gật gật đầu.
Không để cho A Ngốc tiếp tục truy sát cũng là gợi ý của hắn. Đẳng cấp của con quái vật vừa rồi là Vương cấp, hơn nữa còn là phẩm chất Hoàn Mỹ, da dày thịt béo rất có tiềm lực tấn thăng Hoàng cấp.
Có thể đạt tới Vương cấp ở trong khoảng thời gian này đều là cực kì hiếm thấy, cũng có thể nói là "Thiên kiêu" trong giới quái vật.
Giết một con là thiếu mất một con.
Nếu như giết sạch toàn bộ, vậy thì thuộc hạ vong linh Hoàng cấp và thuộc hạ vong linh Đế cấp của A Ngốc phải đi nơi nào tìm đây…
Cao Bằng cảm thấy mình rất biết nhìn xa trông rộng.
- A Xuẩn, lại đây mở dù cho ta.
Cao Bằng thích ý khẽ nghiêng về phía sau, vẫy vẫy tay với A Xuẩn ở cách đó không xa.
A Xuẩn tức giận nhẹ nhàng bay qua, từ bên trong không gian móc ra một cái ô đặt ở trên đỉnh đầu Cao Bằng, lại lấy ra một cái quạt máy cầm tay nhỏ nhắm thẳng Cao Bằng mà quạt loạn một trận:
- Ta cho ngươi mát chết luôn, ta cho ngươi mát chết luôn!
- Ha ha, tiểu đần độn. Ngươi như vậy là không được, có muốn ta dạy ngươi hai chiêu hay không?
Cao Bằng cười xấu xa nói.
A Xuẩn dừng động tác lại, cảnh giác nhìn về phía Cao Bằng.
- Không muốn, không học, ta không nghe.
A Xuẩn đắc ý hừ một tiếng, cảm thấy có lẽ mình đã làm cho tên Cao Bằng ngớ ngẩn kia tức chết rồi. Nghĩ như vậy, A Xuẩn lại lo lắng nhìn thoáng qua Cao Bằng xem có thật sự tức giận hay không.
Mất một tháng mới trở lại tập đoàn Nam Thiên, có thể nói là Cao Bằng đã thắng lợi trở về.
Không chỉ mang về năm vong linh Vương cấp, còn bao gồm một đống tài liệu lớn nữa.
Kỳ thật tại một tuần trước Cao Bằng đã sớm trở về Hoa Hạ rồi, sau đó trong thời gian còn lại vẫn luôn bôn ba trong các danh sơn đại trạch.
Có điều danh sơn đại trạch ở khu Hoa Hạ nhiều lắm, trong quãng thời gian này Cao Bằng đi cũng chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi.
Cho dù như thế thì thu hoạch của Cao Bằng cũng tương đối khá, từ vẻ xán lạn không ức chế được trên mặt hắn là có thể biết được.
Trở lại tập đoàn Nam Thiên, Cao Bằng đi đến sau lưng Đại Tử đang chổng mông đào hang, nhảy lên đạp vào mông nó một cước.
- Đại Tử, ngươi có nhớ chủ nhân ta hay không?
Đại Tử bị đạp một cước rút cái đầu ra khỏi động, sau khi trông thấy là Cao Bằng thì hai mắt chợt sáng lên,
- Cao Bằng, ngươi trở về rồi.
Nói xong cũng bổ nhào về phía Cao Bằng,
- Cao Bằng tới giúp ta đào hang đi.
- Đào hang?
- Đúng vậy, không phải con rết nào cũng đều ngủ trong hang sao? Ta cảm thấy ta không thể mỗi ngày đều để ngươi ngủ bên ngoài với ta được, cho nên ta muốn tự làm một ngôi nhà cho mình!
Đại Tử tràn đầy đấu chí nói.
- Cho nên ngươi chuẩn bị đào một cái hang cho mình sao!
Cao Bằng gật đầu.
- Ừm ừm! Cao Bằng, ngươi thật thông minh, không ngờ cái này cũng đoán được.
Không phải chính ngươi nói cho ta sao?
- Vậy ngươi định đào cái hang này sâu bao nhiêu?
- Đã sập năm lần rồi, mỗi lần ta đào hang xong sau đó chờ một lúc liền sập.
Đại Tử có chút tuyệt vọng.
- Vậy ngươi đào như thế nào?
- Chính là cứ như vậy mà trực tiếp đào xuống dưới thôi!
Đại Tử dứt lời còn làm động tác khoa tay một hồi, thế này thế kia, hai cái móng vuốt nhỏ rất chịu khó múa may.
- ....
Cao Bằng im lặng,
- Được rồi, để ngày mai ta bảo người đào cho ngươi một cái đường hầm. Ngươi đừng tiếp tục giày vò bãi cỏ nữa, ngươi nhìn xem nó đã bị ngươi giày vò thành bộ dáng gì rồi.
Cao Bằng chỉ vào bãi cỏ như thể đã bị cả vạn con Husky cày qua, trứng đau nói.
Ông ngoại không ở trong tập đoàn, cũng không biết ông ngoại đi đâu nữa. Bạch Long và Ngân Long cũng đều bị ông ngoại mang đi rồi, chỉ để lại Bích Giáp Thủy Tổ Ngạc cùng với Lôi Công ở trong tập đoàn.
Nếu không cái con Husky Tử này đã sớm bị nhốt lại.
- Tiểu Diễm qua đây.
Cao Bằng vẫy tay với Tiểu Diễm đang đứng cách đó không xa nhìn về phía này. Tiểu Diễm ngạc nhiên dùng cánh chỉ chỉ chính mình, sau khi nhận được sự khẳng định của Cao Bằng mới bay tới.
Sau khi Cao Bằng trở về cái miệng rộng của A Xuẩn đã đem sự tình chính mình được rất nhiều đồ tốt nói ra.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com