Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 484 - Chương 484: Ngươi Buông Lỏng

Chương 484: Ngươi Buông Lỏng Chương 484: Ngươi Buông Lỏng

Vu Hạp trọc giang, sương mù mông lung, từ trên đỉnh núi quan sát Trường Giang chỉ có thể nhìn thấy một mảnh trắng xóa, bọt nước trên mặt sông ào ào cuộn trào không dứt.

Vài chiếc thuyền nhỏ chạy trên trọc giang, ngồi trên thuyền là một số huyện dân ở căn cứ gần đó.

- Đoạn thời gian trước không phải có phú nhị đại đến đây sao, nghe nói mấy đại yêu quái trên núi đều bị mang đi hết rồi.

Trên thuyền, một người trung niên mặc áo jacket màu xanh lá cây nói với vẻ hâm mộ:

- Nghe nói lão Đặng bán tin tức ra ngoài cũng mua ngự thú mới rồi.

- Sao ta lại không có được vận khí tốt như vậy chứ.

Một người ngồi bên cạnh lắc đầu.

- Có điều cũng không phải không có cơ hội. Nghe nói gần đây Vu Hạp cũng không có quỷ dị như trước kia nữa, hình như là do mấy đại yêu quái lợi hại bị mang đi, những con yêu quái trên núi kia đều đang tranh giành địa bàn với nhau nên không có thời gian phản ứng đến chúng ta. Trước kia Vu Hạp này không có người nào dám đến, vậy thì tài liệu quý hiếm chắc là có không ít.

Một lão già với mái tóc có chút hoa râm ngồi bên cạnh, trong tay cầm một tẩu thuốc cười hắc hắc.

Nghe thấy lời nói của lão già, một đám người bên cạnh cũng nhìn nhau và bắt đầu cười hắc hắc theo.

- Lý Cương, không phải trong nhà ngươi khai thác mỏ sao. Tại sao lần này cũng đi cùng với chúng ta tới đây vậy?

Trên thuyền có người cười hỏi.

- Mỏ không còn rồi.

Lý Cương im lặng, mỗi lần đề cập đến chuyện này lại làm cho hắn nổi nóng.

Vốn trong nhà hắn có nhận thầu một cái mỏ quặng nhỏ ở trên trấn, trải qua cũng coi như khoan khoái.

Kết quả ai biết lại tự dưng lại xảy ra tai biến, đoạn thời gian kia tiền mặt và vốn lưu động của hắn đều bị buộc chặt ở trên mỏ quặng, chỉ cần hầm mỏ phát triển thì khẳng định sẽ kiếm lời. kết quả đột nhiên xuất hiện tai biến khiến bên trong hầm mỏ xuất hiện các loại quái vật biến dị, cũng chết mấy người.

Sau này hầm mỏ dứt khoát bị phong lại, trở thành cái cấm địa chó má gì đó.

Ngươi có thể tưởng tượng hầm mỏ nhà mình đột nhiên biến thành cấm địa là cái cảm thụ gì không?

Bệnh tâm thần sao, đó rõ ràng là mỏ than nhà ta có được không. Cảm giác đám người bọn ngươi mỗi ngày mang theo ngự thú đi vào giống như dũng sĩ xông vào ma quật của Đại Ma Vương náo loại!

- Mỏ không còn rồi.

- Ta còn nhớ hình như đó là mỏ than.

Một đám người xung quanh coi đó thành việc lý thú để thảo luận.

Rõ ràng đáy lòng rất giận, nhưng Lý Cương vẫn cứ phải tận lực giữ vẻ mỉm cười.

- Một cái mỏ nhỏ mà thôi.

Lý Cương phất phất tay, giả bộ như thể không thèm để ý chút nào.

Bọn họ cũng không phát hiện, đáy sông dưới thuyền có một đoàn bóng đen khổng lồ đi sát phía sau bọn họ.

. . .

Phía sau tập đoàn Nam Thiên là một vùng núi lớn, đỉnh núi của một tòa sơn phong cao nhất trong đó bị san bằng, tạo thành một mảnh đất trống rộng lớn.

Hai con ngự thú trên đất trống đứng đối mặt nhau.

Bên trái là một con Ngốc Thứu màu lông đen bóng, khóe mắt có nhãn ảnh đỏ thẫm với cơ bắp cuồng bạo.

Cơ ngực nổi gồ lên phát đạt mà táo bạo. Thân là một con chim, cơ thể của nó lại khiến cho rất nhiều mãnh thú trên mặt đất phải xấu hổ.

- Tiểu Hoàng, gần đây ngươi buông lỏng rồi.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu trầm giọng nói.

Tiểu Hoàng đeo một chuỗi phật châu trên cổ đứng đối diện nó. Sắc mặt Tiểu Hoàng kéo căng, mặt đầy nghiêm túc.

- Ta rất chăm chú huấn luyện.

- Ngươi biết cường độ mà ta nói là bao nhiêu.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu lớn tiếng nói.

Cánh nắm chặt, hung hăng nện ở trên ngực mình.

- Ta xem ở việc ngươi và ta có chung niềm yêu thích, hơn nữa chúng ta đều là phi cầm nên mới nhắc nhở ngươi! Sẽ không có lần sau đâu!

Tiểu Hoàng không phục. Ta là con vịt, ta là gia cầm. Ta là gia cầm cao quý, có thể được bày ở trên bàn cơm.

- Luyện một chút chứ?

Tiểu Hoàng khiêu khích nhìn Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu nhìn Tiểu Hoàng một chút, con mắt híp thành một đường nhỏ, sắc bén như đao. Hàn quang bắn ra như đao quang kiếm ảnh.

Oanh - -

Một đoàn khí bạo vân nổ tung ở sau lưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu nháy mắt đã bay thẳng lên trời cao.

Cơ bắp cường tráng xé nát đám mây đầy trời, Hắc Vũ cứng cỏi tản mát ra hàn quang âm trầm.

- Ta biết năng lực của ngươi, càng đánh càng mạnh. Hôm qua còn dùng chiêu này để đánh bại một con quái vật Vương cấp có phẩm chất không thấp.

Giọng nói của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu từ trên không trung truyền đến.

- Nhưng ta muốn để ngươi biết, không có năng lực nào vô địch cả, chỉ có trái tim vô địch mà thôi!

Tiểu Hoàng siết chặt nắm đấm, tràn đầy khó chịu. Bình thường Cao Bằng dạy ta còn chưa tính, dựa vào cái gì mà cái con chim nhà ngươi cũng dùng loại giọng điệu này nói chuyện với ta chứ.

Trên bầu trời, Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu khép hai cánh lại, chăm chú bao lấy thân thể, nhìn qua tựa như một viên đạn.

Thân thể thiên chuy bách luyện còn cứng rắn hơn so với kim cương, mỏ chim sắc bén chính là đầu đạn.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu biết năng lực của Tiểu Hoàng, cho nên nó cũng không chuẩn bị đánh lâu dài với Tiểu Hoàng.

Tiểu Hoàng ngẩng đầu, híp mắt lại. Nó trông thấy một điểm nhỏ màu đen đang không ngừng tiếp cận.

Vầng thái dương nóng rực trên đỉnh đầu, ánh mặt trời chói mắt làm cho tầm mắt nó xuất hiện bóng chồng.

Thật nhanh.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu rơi xuống đỉnh đầu với tốc độ rất nhanh.

Nó trông thấy từng vòng từng vòng khí bạo vân kéo ra đường cong thật dài nổ tung ở trên thân thể đoàn bóng đen kia.

Khí bạo vân thật lâu cũng chưa tiêu tán ở sau lưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu lưu lại một đạo bạch hồng.

Đáy lòng Tiểu Hoàng chợt dâng lên một tia cảm giác nguy cơ.

Cũng chính là tia cảm giác nguy cơ này khiến nó kịp thời lui về phía sau muốn tránh đi đạo công kích này.

Nhưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu ở vào trạng thái rơi xuống với tốc độ cao vậy mà cũng có thể kịp thời điều chỉnh phương hướng của mình.

Mặc dù không thể điều chỉnh trên phạm vi lớn, nhưng ở khoảng cách nhỏ lại không thành vấn đề.

Lưu Quang đang ở giữa quần sơn tiến hành vận động nhảy vọt bỗng nhìn thấy sao băng từ trên trời rơi xuống.

Dừng ở trên đỉnh của một ngọn núi, Lưu Quang nhìn chằm chằm viên sao băng rơi xuống kia.

- Thật nhanh.

Lưu Quang cũng không nhịn được tán thưởng.

Tiểu Diễm lượn quanh trên trời nhìn thoáng qua Tiểu Hoàng siết chặt nắm đấm dưới đất và Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu đang lao xuống, không nhịn được nhỏ giọng đánh giá:

- Hai tên mãng phu.

Tiểu Hoàng hơi cong hai chân, gắt gao nhìn chằm chằm Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu càng lúc càng gần.

Ba, hai, một. . .

Ngay tại lúc này!

Một khắc cuối cùng Tiểu Hoàng chợt nhảy lên một cái rồi lui nhanh về phía sau.

Ta tránh thoát được rồi!

Tiểu Hoàng vui vẻ, sau một khắc một cỗ hấp lực đột nhiên lao tới làm cho nó lảo đảo.

Lảo đảo tiến lên, trơ mắt nhìn bản thân bị cuốn vào lốc xoáy.

Ầm! ! !

Sơn phong kịch liệt run rẩy.

Vết rạn lấy nơi rơi xuống làm trung tâm khuếch tán ra phía ngoài giống như mạng nhện.

Hai cái khe hở sâu không thấy đáy, cơ hồ chia cả ngọn núi ra làm hai.

Bụi đất cuộn lên, Tiểu Diễm hốt hoảng rơi xuống,

- Tên trọc, ngươi không sao chứ?

Một giọng nói ho khan không ngừng truyền ra từ trong bụi mù:

- Tất Viên, lão tử không có việc gì, cái con hạc mái nhà ngươi đến cười nhạo ta sao, thật sự là âm hiểm xảo trá.

- Còn có khí lực nói chuyện à, xem ra ngươi bị thương còn chưa đủ nặng rồi.

Giọng nói trầm thấp bén nhọn che lại lời nói của Tiểu Hoàng.

Ầm!

Một tiếng vang trầm thấp, sau một khắc Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu xách Tiểu Hoàng hôn mê bất tỉnh nhanh chân đi ra.

Tiểu Diễm nhìn Tiểu Hoàng không biết sinh tử thì bộ lông suýt chút nữa đã nổ tung, Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu ném Tiểu Hoàng xuống đất.

- Con vịt Tiểu Hoàng có chút bành trướng này không sao, chỉ là ngất đi mà thôi.

Dứt lời Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu dùng cái cánh đen kịt che mỏ chim lại, ho khan hai tiếng.

Sau đó quả quyết đập cánh bay đi.

- Nói cho nó biết, nếu như bằng lòng thì buổi sáng ngày mai qua huấn luyện chung với ta, nếu như nó không bằng lòng thì ta cũng không bắt buộc.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu bay xa lại tằng hắng một cái, ở mép mỏ chim có huyết dịch chảy ra.

- Vượt qua cực hạn phụ tải, quả nhiên sử dụng chiêu này vẫn có chút miễn cưỡng. Rốt cuộc phẩm chất của ta đã tăng lên, cực hạn nhục thể của ta chắc cũng đã phá vỡ rồi.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu trầm mặc.

- Chỉ có sau khi phẩm chất tăng lên mới có thể tăng lên cực hạn thân thể của ta sao. . .

------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment