- Như vậy sao…
Cao Bằng như có điều suy nghĩ, nhưng mà hắn vẫn không thể tưởng tượng nổi. Có thể bỏ qua chủng loại của quái vật trực tiếp chiết xuất ra huyết mạch, còn có thể thức tỉnh huyết mạch thì thực sự quá lợi hại rồi. Đúng là một đồ vật thần kỳ, hắn muốn nhìn xem hình dạng của nó thế nào.
A… nếu bị Đại Tử biết, khẳng định con hàng này sẽ đi ăn vụng cho mà xem.
Nghĩ đến Đại Tử, Cao Bằng không nhịn được cong khóe môi mỉm cười.
Không biết bây giờ Đại Tử đang ở đâu. Thông qua huyết khế, Cao Bằng biết nó còn sống, nhưng không biết hiện tại nó đang ở đâu.
Dù bình thường tên gia hỏa này lười biếng lại tham ăn, nhưng ít ra rất đáng yêu.
Không nghĩ linh tinh nữa. Cho tới bây giờ Cao Bằng chưa từng nghe nói về thứ tài liệu trâu bò như vậy.
Mà trên lộ tuyến tấn cấp quái vật cũng chưa từng nghe nói về thứ tài liệu này. Có thể đây là một ngoại lệ nào đó, một loại đường tắt không theo lộ tuyến tấn cấp thông thường.
Cao Bằng chưa bao giờ cho rằng năng lực của mình là vạn năng, hắn cũng không cho rằng bằng khả năng của mình có thể xem thấu tất cả năng lực và lộ tuyến tiến hóa của một con quái vật.
Mỗi một con quái vật là một sinh mệnh khác nhau, chúng có vô số tiềm lực và khả năng khác nhau. Ví như một con giao long, nếu đột nhiên có được long châu của một con rồng, đồng thời được con rồng này quán đỉnh, thì đây coi như một đường tắt, cũng có thể tiến hóa. Nhưng khả năng này không thể phục thế, cũng chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Sau vô số thí nghiệm, Cao Bằng phát hiện sự may mắn này không bao gồm năng lực của mình. Chắc hẳn đây là một loại tài liệu hi hữu không thể phục chế mà Tịch Sư nói.
Cao Bằng khá động tâm.
- Ngươi nói trong tất cả mê cung đều ngưng tụ thứ tài liệu kia sao?
- Không phải. Trong những mê cung đặc thù khẳng định sẽ ngưng tụ, còn trong mê cung bằng đá bình thường sẽ có tỷ lệ nhất định ngưng tụ nên.
Hàn Sương Tịch Sư lắc đầu.
- Ngươi khẳng định như vậy sao? Ngươi đã ăn thử chưa?
Hàn Sương Tịch Sư liên tục gật đầu:
- Ừm ừm, trước kia có nếm thử một lần, ngay trong mê cung của ta. Cũng vì thế ta mới biết trong mê cung bình thường cũng có thể ngưng tụ được loại vật chất đó.
Khó trách phẩm chất của gia hỏa này lại cao như vậy.
Cao Bằng suy tư.
- Bình thường quái vật trong các mê cung đặc thù có đẳng cấp gì?
- Ít nhất đều là Đế cấp.
Hàn Sương Tịch Sư chần chừ rồi đáp. Nó cũng không dám khẳng định.
- Nhưng thực lực của quái vật trong mê cung bình thường thì khó mà nói được. Thấp chỉ có Vương cấp, lợi hại thì là Hoàng cấp.
Cao Bằng tự đánh giá thực lực của mình ở khoảng giữa chúng. Xem ra tạm thời mình chưa thể trêu vào các mê cung đặc thù này được.
Vậy trước tiên sẽ ra tay với các mê cung bình thường.
Hạ quyết tâm, Cao Bằng liền sắp xếp ngự thú trực đêm nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, Cao Bằng dẫn đám ngự thú xuất phát. Mê cung gần bọn họ nhất cách đây hơn một ngàn cây số theo hướng đông nam nằm ở trên một gò núi, toàn bộ cấu thành từ nham thạch màu nâu, thô kệch đơn giản.
Vì không rõ đẳng cấp cụ thể của quái vật trấn thủ bên trong, đầu tiên hắn bắt một quái vật gần đó để nghe ngóng tình hình.
Đây là một con vẹt màu vàng, tên gọi của nó là Lang Bì Anh Vũ.
Khi bị Lưu Quang bắt được, nó đang vểnh mông trốn sau lùm cây nhìn lén các quái vật khác.
【Tên quái vật】: Lang Bì Anh Vũ
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 31 (Cấp Thủ Lĩnh)
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Mộc
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【Năng lực quái vật】: Cường hóa thính lực lv1
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Là một quái vật nhỏ sinh sống ở bình nguyên phía nam của thế giới Hắc Vụ, trời sinh tính tình nhát gan, thông minh cơ trí, thích nhất là nhìn trộm bí mật của quái vật khác. Điều này khiến nó cảm giác cực kỳ thành công. Đồng thời, nó vô cùng ghét nước.
Lang Bì Anh Vũ màu vàng mở to hai mắt thận trọng quan sát mấy sinh vật xung quanh vừa bắt mình.
Dường như nhận ra được con quái vật hai chân này là người cầm đầu trong đám quái vật ở đây, Lang Bì Anh Vũ chớp chớp mắt biểu hiện lấy lòng với Cao Bằng, không ngừng làm đủ thứ động tác kỳ quái, sau đó chổng mông đứng một chân nhảy nhót vòng quanh tại chỗ.
Có vẻ như nó muốn dùng cách này lấy lòng Cao Bằng, tìm một con đường sống.
Cao Bằng ho nhẹ một tiếng, để A Ngốc nối liền linh hồn của mình với Lang Bì Anh Vũ. Đây là năng lực diễn sinh sau khi năng lực linh hồn của A Ngốc tăng lên lv5.
Ngoài ra, từ khi tấn thăng lên Hoàng cấp A Ngốc còn thức tỉnh một năng lực mới: Chưởng khống xương cốt, hơn nữa vừa thức tỉnh đã đạt tới lv5.
Chưởng khống xương cốt phối hợp với năng lực Tử Vong m Cốt lv6 vốn có của A Ngốc, làm cho sức chiến đấu và tính đa dạng khi chiến đấu của nó gia tăng cực lớn.
- Ta hỏi ngươi, ngươi nói cho ta biết quái vật sống trong mê cung này như thế nào?
Cao Bằng hỏi thẳng con Lang Bì Anh Vũ.
Dường như bị dọa sợ, Lang Bì Anh Vũ the thé đáp:
- Có rất nhiều rất nhiều lợn, bên trong có rất nhiều rất nhiều lợn.
Cẩn thận hỏi một hồi, Cao Bằng biết được sống trong đó là một loại Hồng Bì Trư.
Chúng đi thẳng giống như người, lại còn biết nấu cơm dệt vải.
Lang Bì Anh Vũ đã từng nhìn thấy mấy con Hồng Bì Trư đi tới cửa lớn của mê cung nấu một nồi canh lớn uống, trong nồi còn hầm bảy con non và một số quái vật khác.
Đám heo kia ăn thịt xong thì ăn canh, chút cơm thừa canh cặn đổ ra sườn núi bên ngoài.
- Sao ngươi biết rõ như vậy?
- Ta cũng có uống một ngụm!
Cuối cùng, con Lang Bì Anh Vũ được thả đi. Cao Bằng dẫn đám ngự thú tới gõ cửa.
Khác với Hoang Vu Mê Cung, mê cung này không có hai cửa hông, chỉ có một cửa lớn ở chính giữa. Mà độ cao của mê cung này cũng cao hơn vách tường Hoang Vu Mê Cung khoảng một mét.
Cửa lớn làm bằng đồng xanh, trên cửa có mấy lỗ nhỏ. Lỗ nhỏ tối như mực, không thấy gì hết.
Tiểu Hoàng dí mắt vào nhìn mấy lần rồi thử đẩy đẩy, không ngờ lại đẩy ra được.
Kèn kèn… cửa đồng xanh từ từ mở ra…
Đằng sau cửa đồng có mấy cái nồi đen nhánh lớn bằng vạc nước, bên cạnh còn có củi gỗ đã được buộc gọn và xếp ngay ngắn.
A Ban không vào được, Cao Bằng bèn để cho A Ngốc và Lưu Quang đi theo vào.
Lần trước Lưu Quang đã thăng cấp thành công từ 50 lên 51, đã đến Vương cấp, thực lực cũng có bước tiến dài.
Phía sau cửa có treo năm cái xác Sài Lang Nhân. Đầu Sài Lang Nhân bị dính lên cửa bằng đinh sắt rỉ sét, trên đinh loang lổ vết rỉ và máu cục đông lại.
Vị trí của con mắt vừa vặn đúng lỗ nhỏ trên cánh cửa đồng.
Cao Bằng nhíu mày, hắn cảm giác quái vật trong này khá kỳ lạ. Tựa như đám quái vật này đã có nền văn minh của mình, có thể làm đồ sắt, còn biết nấu thức ăn, treo con mồi lên.
Nhưng không biết tại sao, hắn vẫn cảm giác có gì đó không hài hoà.
A Ngốc tuỳ ý vẫy tay một cái, thi thể năm Sài Lang Nhân bị dính trên cửa sắt bỗng thức tỉnh, dùng móng vuốt giống như tay con người nắm chặt đinh sắt, chậm rãi rút ra, hai chân đứng vững dưới đất, cứng ngắc khô khan xoay người đi về phía A Ngốc.
Mỗi một bước đi, huyết nhục đã khô héo lại rơi ra một ít…
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com