Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 527 - Chương 527: Ăn Mắt Của Ta

Chương 527: Ăn Mắt Của Ta Chương 527: Ăn Mắt Của Ta

Lôi kéo thân thể Lục Oa trốn vào chỗ sâu bên trong huyệt động, Cao Bằng ngồi xổm xuống ôm lấy Lục Oa.

- Nhanh phóng ra long vụ.

Cao Bằng ra lệnh cho Lục Oa.

Bên trong cơ thể Lục Oa phóng xuất ra đại lượng long vụ khuếch tán khắp huyệt động.

Chiều sâu huyệt động khoảng chừng hơn ba mươi mét, hơn nữa là lối đi xuống uốn lượn, trừ khi đi vào huyệt động, bằng không nhìn từ bên ngoài căn bản không thấy rõ bên trong.

Long vụ từ bên trong cơ thể Lục Oa khuếch tán, dưới chỉ thị của Cao Bằng long vụ hạn chế trong phạm vi mười mét lấy Lục Oa làm trung tâm.

Có long vụ che dấu, ngoại giới căn bản không phát hiện được tung tích bọn họ.

Trầm mặc nửa phút, bên ngoài hang động truyền đến một tiếng nổ mạnh ầm vang.

Đỉnh đầu huyệt động bị chấn động rơi xuống rất nhiều đá vụn, Cao Bằng không nói một lời ôm lấy Lục Oa.

Qua một hồi lâu, ngoại giới cũng không có động tĩnh nào khác.

Trong lòng Cao Bằng thật sự có lửa nóng thiêu đốt. Phảng phất biết trước cửa nhà mình có một hòm bảo vật, các bạn hàng xóm ở xung quanh rất nhanh biết chuyện, liền mang búa, cưa điện xông đến cướp đoạt bảo vật trong hòm như ong vỡ tổ, chỉ cần phát hiện được mình khẳng định cũng sẽ không thèm quan tâm mà kết liễu mình bằng một búa.

Nhưng mà. . . Hiện tại những người bạn hàng xóm nhiệt tình kia còn chưa tới mà.

Lúc này mình có nên lén lút đi ra ngoài mở hòm bảo vật ra và cầm trộm lấy một chút đồ không?

Cao Bằng thật sự xoắn xuýt.

Lý trí khiến cho hắn giữ vững con tim, nhưng dục vọng lại giống như con yêu tinh nhỏ thúc dục quanh quẩn trong lòng. Nội tâm vô cùng ngứa ngáy.

- Mình cứ đi nhìn xem. . .

Mặt Cao Bằng lộ vẻ lưỡng lự,

- Mình chỉ ra ngoài quan sát một chút chắc cũng không sao đâu.

Ôm theo Lục Oa lén lút đi ra ngoài. Bên ngoài hang động có một con cự long màu trắng nằm nghiêng trên mặt đất, trên đầu có một cái lỗ thủng to lớn, vết thương đã khô cạn không còn máu tươi chảy ra.

Con mắt xám trắng, phía trên che kín tơ máu, mang theo một tia không cam lòng còn có thống khổ trước khi chết.

Nghe thấy động tĩnh trong huyệt động, cự long màu trắng đưa mắt nhìn sang.

Nhìn thấy một nhân loại bò tới cửa huyệt động và đang lén lén lút lút quan sát chính mình, con cự long này sững sờ một chút.

Dường như không có phản ứng kịp, chính mình hình như cũng không có ngã sai chỗ, nơi này chính là Long Vẫn Cốc mà?

Cái nhân loại kia lộ ra tám cái răng mỉm cười với nó, còn vẫy vẫy tay chào.

Cự long màu trắng:

- . . .

Trầm mặc trong chốc lát, lại thấy một con Long Nghĩ nhỏ bé rục tịch ở bên cạnh tên nhân loại kia, trong chớp mắt Bạch Long đều hiểu rõ mọi chuyện.

Mắt rồng nhìn thật sâu vào Cao Bằng, cự long màu trắng mở miệng nói.

- Đến đây đi, ăn ta. Ăn ta, ngươi có thể trở nên mạnh hơn.

Cự long màu trắng nói bằng giọng điệu rất quyết đoán,

- Ăn con mắt của ta đi. Ta có thể nhìn thấy có quái vật khác đang đến gần, thời gian dành cho ngươi không còn nhiều đâu.

Tuy rằng trong lòng Cao Bằng có rất nhiều nghi hoặc, nhưng cũng biết hiện tại thời gian quý giá, lập tức triệu hồi Nhị Oa ra bảo nó chạy tới.

Cự long màu trắng nằm trên mặt đất, con mắt to lớn phảng phất một viên thủy tinh sáng bóng, tản mát ra sắc thái mỹ lệ.

Nhị Oa tuy rằng đã ăn không ít long thi, thế nhưng đều là long thi mà thôi. Hiện tại một con rồng còn sống đứng ở trước mặt mình, Nhị Oa thậm chí bởi vì sợ hãi mà không dám di động một bước. Long uy nồng đậm mãnh liệt khiến nó run rẩy sợ hãi, làm cho thân thể nó băng lãnh cứng ngắc.

- Ăn chỗ nào?

Nhị Oa khẩn trương quay lại hỏi thăm Cao Bằng.

- Chủ nhân, ta ăn như thế nào.

Cái con cự long này tuy rằng bây giờ đang bị trọng thương sắp chết, phía sau còn có một loạt dấu hiệu không ổn định, tóm lại nhìn qua là biết tính mạng không còn lâu nữa.

Nhưng mà nó còn chưa có chết.

Dù chỉ còn một hơi thở cũng là một con rồng còn sống.

Cao Bằng trầm mặc trong chốc lát. Đối mặt với con cự long này, từ trong ánh mắt của nó Cao Bằng nhìn thấy sự bình thản, đối mặt với tử vong sắp đến gần nó rất thản nhiên bình tĩnh.

- Nghe lời vị tiên sinh này, ngươi đi ăn con mắt của ngài ấy đi.

Nhị Oa còn đang ngốc trệ, đã nhìn thấy con cự long màu trắng trước mắt này nhìn về phía nó rồi gật gật đầu.

Sau đó Nhị Oa lê lết thân thể run rẩy, khẩn trương đánh bạo đến gần, bưng lấy con mắt từng miếng từng miếng ăn hết.

- Nếu như về sau có cơ hội thì giết thêm mấy tên ác ma, xem như ngươi giúp ta báo thù.

Cự long màu trắng nói xong liền cười. Vốn thọ nguyên của nó sắp hết, hiện giờ còn chịu trọng thương trí mạng, dù cho hao phí đại giới đem nó chữa trị tốt thì nhiều lắm cũng chỉ còn có thể kéo dài hơi tàn mấy tháng.

Nếu đã hao phí đại giới lớn như vậy mà chỉ miễn cưỡng cứu về chút hơi tàn, còn không bằng phát huy một chút nhiệt lượng cuối cùng.

Rừng cây phía xa đong đưa, một con Long Lang Khuyển ba đầu phun ra nuốt vào ngọn lửa nóng bỏng mang theo mùi axit tanh hôi bá đạo chạy tới, đụng nát cả mảng lớn cành cây, khí tức Đế cấp hiện rõ bên ngoài.

Nhìn một lần liền khóa chặt Nhị Oa đang nuốt con mắt của cự long màu trắng, đáy mắt lộ ra một tia tàn nhẫn.

Vào hai ngày trước, lúc tranh đoạt đồ ăn vừa mới bị một con Long Nghĩ đánh cho bị thương. Ta đánh không lại người lớn, chẳng lẽ lại không thể giết một đứa ranh con.

Trong mắt nó, con cự long đang bị con tiểu Long Nghĩ gặm ăn khẳng định đã chết.

- Rống!

Thả người bổ nhào về phía trước, con Long Lang Khuyển ba đầu nhảy lên thân thể cự long màu trắng.

Cự long mở mí mắt, trên thân thể chán chường mệt mỏi còn pha tạp rất nhiều vết máu, cái đuôi lớn tráng kiện phảng phất một cây cột chống trời thức tỉnh, mang theo lực lượng vô cùng cuồng bạo hung hăng quất vào trên lưng Long Lang Khuyển ba đầu.

Đầu đồng, lưng sắt, eo đậu hũ. Phần eo chính là địa phương yếu ớt nhất trên cơ thể Long Lang Khuyển, cũng là bộ vị suy yếu nhất.

Một roi này đánh tới bất ngờ làm cho Long Lang Khuyển ba đầu không kịp đề phòng xử trí, căn bản không có phòng bị con cự long bên dưới lại có thể đột nhiên tập kích mình.

Trực tiếp hóa thành một quả hồ lô rơi xuống đất lăn vài vòng, nội tạng bị cây roi này đánh nát không biết bao nhiêu, nào còn dám lưu ở chỗ này, trực tiếp kẹp lấy cái đuôi chạy trốn nhanh như chớp.

- Ngao, ngao ngao ngao ~

Ăn xong mắt trái, vị trí mắt trái của cự long chỉ còn lại một lỗ thủng lớn toàn máu, nhìn qua cực kỳ đáng sợ.

Nhị Oa ngoan ngoãn bò xuống dưới, đứng thẳng người lên, hai cái móng vuốt phía trước chụm lại với nhau liên tục cúi đầu thi lễ cảm tạ cự long màu trắng.

Một con mắt còn lại của cự long trở nên ôn hòa,

- Ăn nốt một con mắt còn lại của ta đi.

Nhị Oa vừa mới cúi người, lập tức ngốc trệ, giữ nguyên tư thế khom người như vậy.

- Dù sao sau khi ta chết cái gì cũng không mang đi, cái con mắt này cũng sẽ bị thế giới bên ngoài xâu xé, còn không bằng cho ngươi cầm lấy ăn.

Nó biết rõ thiên phú của Long Nghĩ, một con mắt còn lại lưu luyến nhìn một vòng bốn phía, trầm mặc trong chốc lát liền nâng long trảo lên móc ra con mắt còn lại ném cho Cao Bằng.

- Các ngươi nếu còn không đi sợ là sẽ không kịp đâu.

Cao Bằng túm lấy con mắt phủ đầy máu tươi, ấm áp mà tràn đầy co dãn.

Không kịp xem xét gì thêm, triệu hồi ra A Xuẩn rồi đem con mắt để vào bên trong không gian tùy thân của nó, sau đó mang theo Nhị Oa, Lục Oa chạy về huyệt động.

Chốc lát sau, ngoại giới truyền đến tiếng tranh đoạt gặm ăn, có chút quái vật vì tranh đoạt thi thể cự long màu trắng mà xảy ra chiến đấu.

Cao Bằng ngồi bên trong huyệt động, lưng dựa vào vách đá, cánh tay ôm lấy hai đầu gối sững sờ ngẩn người.

Giết nhiều thêm hai tên ác ma xem như báo thù cho ta. Con rồng bị trọng thương, Long Vẫn Cốc, lấy bản thân nuôi dưỡng quái vật bên trong Long Vẫn Cốc.

Từng mảnh từng mảnh manh mối đan xen xuyên thành một chuỗi trân châu ở trong đầu hắn.

Cao Bằng thấp thoáng có được một suy đoán nào đó.

---------------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team : MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment