Nhưng mà từ Đế cấp tấn thăng lên Thánh cấp cũng không phải một chuyện dễ dàng, bằng không cũng sẽ không dẫn đến việc Thánh cấp thưa thớt như vậy.
Khác với trực tiếp đề thăng như trước kia, nếu muốn từ Đế cấp đột phá đến Thánh cấp nhất định có yêu cầu nghiêm khắc.
Yêu cầu thấp nhất chính là năng lực chưởng khống với nguyên tố tương ứng đạt tới một trình độ rất cao, cái trình độ cụ thể này sau khi Cao Bằng nghiên cứu thảo luận cùng Bàn Đại Hải đã đạt được kết quả là lv7.
Cũng chính là nếu muốn tấn thăng Thánh cấp nhất định phải có một cái năng lực chưởng khống nguyên tố thấp nhất đạt tới cấp 7.
Có một số quái vật, bản thân năng lực chỉ có lv6, thế nhưng bên trong đặc tính quái vật của nó có năng lực có thể cho nó chưởng khống nguyên tố đạt đẳng cấp +1, bởi vậy có tính là cấp 7 không, phải chăng có thể tấn cấp thành Thánh cấp.
Bởi vì ở trong mắt quái vật và những người khác không có khung số liệu như của Cao Bằng, cho nên ở bọn họ không biết về những thứ giúp gia tăng năng lực, đẳng cấp hay đặc tính quái vật gì cả. Tất cả đều quy tội vào thiên phú bản thân.
Ngoại trừ loại năng lực chưởng khống nguyên tố đạt tới lv7 để đột phá Thánh cấp, nếu như ngự thú không có năng lực chưởng khống nguyên tố hoặc là năng lực chưởng khống nguyên tố không phải năng khiếu của bọn chúng, vậy thì phương diện khác của chúng nó đạt tới lv7 thì cũng có thể tấn thăng Thánh cấp. Nhưng mà số lượng loại Thánh cấp này so sánh với hệ nguyên tố mà nói càng thêm thưa thớt.
. . .
Trở lại Du Châu, khoảng cách với lúc Cao Bằng đi đồ diệt bộ lạc U Hổ thậm chí còn không có trôi qua thời gian một ngày.
Lúc này sắc trời đã tối, Cao Bằng không làm kinh động đến mấy bạn nhỏ còn đang ngủ, trực tiếp tìm một căn phòng rồi đi vào ngủ.
Cao Bằng ngủ rất ngon lành, nhưng mà lại có người mất ngủ. . .
Đồng Tượng nằm ở trên giường mình trằn trọc, như thế nào cũng không ngủ được.
Ban ngày lúc hắn trở nên nổi nóng nói ra những lời kia, nhưng trên thực tế cũng không thể xác định thật có hữu dụng hay không.
Nếu như Cao Bằng không đối phó được với bộ lạc U Hổ. . . Nếu lời nói ban ngày chỉ là một phen khoác lác, vậy không chừng hắn cũng sẽ chịu sự trừng phạt.
Coi như hắn là con trai độc nhất của Đại Tế Ti cũng không tránh được phê bình và cấm túc.
Ban đầu bởi vì sự tình ngự thú của hắn chết trận, để cho danh vọng bản thân hắn ở cùng thế hệ giảm bớt đi nhiều.
Lục Nha Phạm Tượng tử vong đã tạo thành tổn thương nghiêm trọng đối với linh hồn, phụ thân hắn hao phí rất nhiều bảo vật trân quý mới có thể chữa trị tốt thương thế cho linh hồn của hắn, sau đó còn vì hắn tìm một con ngự thú. Bởi vì linh hồn chịu tổn hại nên con ngự thú thứ hai này của hắn có đẳng cấp thấp hơn không ít so với Lục Nha Phạm Tượng.
Cũng bởi vì thực lực chịu tổn hại như vậy mà danh vọng của hắn ở trong cùng thế hệ cũng chịu tổn hại nghiêm trọng, nếu như không phải phụ thân hắn chính là Đại Tế Ti. . . Cho dù như vậy trong bộ lạc cũng thường xuyên có những lời đồn đại khó nghe.
Chính vì không muốn nghe thấy những lời đàm tiếu này mà Đồng Tượng mới rời khỏi khu Nghê Hồng đi đến Ma Đô, nghĩ muốn có thời gian bình tĩnh trở lại.
Kết quả không nghĩ tới mình vừa mới đến Ma Đô, không lâu sau chợt nghe nói chuyện Cao Bằng trở về, còn chưa kịp nhằm vào Cao Bằng đã lại bị Đồng Linh lập tức cảnh cáo một phen, sau đó liền tận mắt chứng kiến cảnh tượng Cao Bằng ở trước mắt hắn triệu hồi ra một con ngự thú Hoàng cấp đánh chết một ngự thú Hoàng cấp khác của bộ lạc U Hổ.
Hắn nhận ra khoảng cách giữa mình và Cao Bằng càng ngày càng xa. . . Đường càng ngày càng hẹp. . .
Có đôi khi chênh lệch giữa người với người lại làm cho người ta phải tuyệt vọng như thế.
Ngủ không được, Đồng Tượng bước xuống giường, sau đó đi đến bên cạnh giường ngắm nhìn thành phố Ma Đô đèn đuốc sáng trưng trong đêm.
Bỗng nhiên có tiếng nhạc điện thoại vang lên ở đầu đầu giường,
- Ta không làm đại ca thật nhiều năm ~ ta không thích mép giường lạnh lẽo ~
Hiển thị người gọi tới là cha hắn.
Muộn như vậy còn gọi điện thoại cho mình chắc là có việc gấp, Đồng Tượng nhanh chóng cầm điện thoại lên nghe.
- Con bây giờ đang ở Ma Đô?
Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói có chút ngưng trọng của Đồng Minh.
- Vâng đúng ạ, con hiện tại đang ở Ma Đô.
Đồng Tượng có chút nghi hoặc.
- Con không có đắc tội với Cao Bằng chứ?
Biểu cảm lúc này của Đồng Tượng cực giống với nét mặt người da đen mang theo dấu chấm hỏi (???).
Lão đại ngài gọi điện thoại vào nửa đêm chỉ vì muốn hỏi điều này?
- Chắc có lẽ là không, vào buổi chiều con mới vừa gặp qua hắn, hắn còn đưa con trở về.
Đồng Tượng thành thật trả lời, những chuyện này không cần giấu diếm, chỉ cần hơi có tâm là có thể tra ra được.
- . . .
Đầu bên kia điện thoại.
- Không được đắc tội Cao Bằng. Ta biết các con trước đây có một chút ma sát, nhưng mà con phải biết bộ lạc Tang Đồng chúng ta đã không truy cứu, chính con cũng phải tự giải quyết cho tốt. Nếu như có thể. . . Tạo mối quan hệ tốt với hắn đi.
Đồng Tượng ngửi được mùi vị không hề tầm thường:
- Phụ thân, đến cùng là xảy ra chuyện gì? Như thế nào đột nhiên. . .
Lời phía sau Đồng Tượng cũng không nói ra miệng.
Đồng Minh trầm mặc trong chốc lát,
- Bộ lạc U Hổ bị tàn sát hết.
- Cái gì! ?
Đồng Tượng đột nhiên nín thở.
- Chuyện này phát sinh cách đây bốn giờ đồng hồ, có thám tử đã đem ảnh chụp và video gửi đến, trên cơ bản tất cả cao tầng bộ lạc đều đã biết chuyện này. Chuyện này ảnh hưởng quá lớn.
Đồng Tượng không biết mình tắt điện thoại lúc nào, hiện tại trong đầu hắn chỉ còn lại một tin tức —— Bộ lạc U Hổ bị tàn sát hết.
Ngay từ đầu hắn còn tưởng rằng là cha mình đang nói đùa, nhưng mà ngẫm lại ông ấy cũng không phải loại người có tính ưa thích đùa cợt. Một bộ lạc lớn có thực lực không kém hơn bộ lạc nhà mình cứ như vậy bị san bằng chỉ trong một đêm.
Tựa như một người buổi sáng còn vui vẻ chào hỏi với ngươi, buổi chiều lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. . .
Cho dù Đồng Tượng cũng biết chuyện này mang đến ảnh hưởng lớn cỡ nào.
Nhớ tới cảnh tượng vào buổi chiều mình và Cao Bằng tách ra, hắn còn nở nụ cười rồi vẫy tay tạm biệt với mình, tựa như muốn đi đến tiệm mì ở sát vách ăn uống thư giãn vui vẻ.
Sau đó chính mình tin là thật, vẫn còn lo lắng đến khi hắn đi bộ lạc U Hổ sẽ bị bại, lúc đó sẽ liên lụy đến bản thân mình.
- Phi! Tên họ Cao này rất âm hiểm!
Phun bãi nước bọt mà toàn thân Đồng Tượng đều run rẩy, cũng không biết là trong lòng còn sợ hãi hay là đang sợ hãi.
Sức ảnh hưởng của chuyện này sẽ tiếp tục lên men, loại chuyện xếp thám tử vào cũng không có gì quá ngạc nhiên, cũng chính bởi vì vậy tin tức về chuyện ngoài ý muốn phát sinh ở bộ lạc U Hổ mới có thể nhanh chóng truyền ra ngoài.
Có một bộ lạc cỡ lớn khi nhận được tin tức trước tiên lập tức điều động ngự sử Đế cấp đi đến thăm dò, cuối cùng xác nhận chuyện này là sự thật.
Trong vòng một đêm, có vô số thế hệ trẻ tuổi của bộ lạc thị tộc thượng cổ đều nhận được lời khuyên răn từ trưởng bối trong nhà.
Đây là một tên đao phủ, kẻ đồ sát nguyên cả một bộ lạc . . . Loại hành vi điên cuồng này chưa từng xuất hiện trong nhiều năm.
Hiện nay trong số các bộ lạc thị tộc thượng cổ nhúng tay vào trái đất có thực lực cường đại hơn so với bộ lạc U Hổ cũng không nhiều, đại đa số bộ phận bộ lạc đều có trình độ ngang với bộ lạc U Hổ, thậm chí còn không bằng.
Mà Cao Bằng có thể đơn giản tàn sát bộ lạc U Hổ, cũng nói lên hắn đồng dạng có thể đơn giản tàn sát đại đa số các bộ lạc.
Dưới tình huống không có biết rõ chi tiết Cao Bằng sâu cạn như thế nào, trước mắt sẽ không còn có người tùy tiện xuất đầu. Thậm chí bởi vì Cao Bằng khiến cho trong một thời gian ngắn tiếp đó các bộ lạc thượng cổ hành sự trở nên điệu thấp không ít.
Ngày hôm sau, Đồng Tượng tiếp tục đi đến sân vận động Ma Đô quan sát trận đấu tranh cúp các trường trung học khu Hoa Hạ. Trên đường đi đến đây hắn nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc, còn có một số gương mặt không biết, nhưng mà vừa nhìn qua khí chất là biết ngay người trong bộ lạc.
Hắn biết những gương mặt mới xuất hiện này trên cơ bản không có người nào đến đây là vì xem so tài, bọn họ đều là vì khả năng. . . Người nào đó sẽ xuất hiện ở trên sàn thi đấu.
--------------------------------------------------
Dịch : ND
Beta: B
Team : MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com