Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 633 - Chương 633: Xuyên Thủng

Chương 633: Xuyên Thủng Chương 633: Xuyên Thủng

Nghe nói hôm qua trong hội nghị, lão già không biết xấu hổ của bộ lạc Ngạc Lôi kia lại giễu cợt ta. Sáng hôm sau Bi Cuồng thức dậy, sắc mặt đen như đáy nồi.

Thấy bộ dáng lão cha như vậy, khi ăn cơm đứa con trai cũng không dám phát ra âm thanh quá lớn trước mặt Bi Cuồng, chỉ dám rón rén nhai nuốt từng miếng nhỏ một.

Vừa ăn vừa lén lút quan sát thái độ của cha mình.

Một lát sau, hắn cẩn thận đứng dậy duỗi lưng một cái, xin phép:

- Cha, con ra ngoài chơi nhé.

- Không cho ra ngoài! Chờ đấy, lát nữa đi theo giúp cha tìm người của bộ lạc Hoa Hạ. Nếu hôm nay bọn họ còn không xử lý tốt chuyện nội bộ… Ta sẽ xử lý giúp họ.

Bi Cuồng bình tĩnh buông bát đũa xuống.

- A, vâng ạ.

Bi Viễn gật gật đầu.

Cơm nước xong xuôi, Bi Cuồng quay lại phòng ngủ, cầm chiếc áo choàng lông Giả Hồ Thú treo trên cửa phòng xuống, choàng lên lưng.

Giả Hồ Thú sinh hoạt bên cạnh quái vật loại hổ, là một loại ngự thú bạn sinh. Tất cả năng lực của chúng đều dùng để lấy lòng quái vật loại hổ. Quái vật loại hổ vui vẻ, chúng có thể cáo mượn oai hùm, làm mưa làm gió đi bắt nạt quái vật khác.

Lông của Giả Hồ Thú lột ra may thành quần áo, có thể ẩn chứa khí thức của quái vật loại hổ, cực kỳ uy phong. Nhưng vì số lượng chúng rất thưa thớt nên áo choàng lông Giả Hồ Thú cực kỳ hiếm.

Bi Cuồng đi tới phòng họp, trước cửa có nhân viên lễ tân tiếp đón.

- Đại nhân!

Lễ tân mặc sườn xám vội cúi đầu chào.

- Đừng có giở trò với ta. Ta chỉ muốn biết các người đã xử lý xong chuyện của mình chưa, nếu chưa thì ta sẽ xử lý giúp các người.

Đáy mắt Bi Cuồng loé ra một tia sát ý.

Tiếp tân tái mặt, nàng căn bản không có quyền lên tiếng.

- Cô gọi những người hôm qua đã nói chuyện với ta tới đây!

Bi Cuồng gầm khẽ.

Lễ tân vội vàng gọi điện lên cho lãnh đạo.

Năm phút sau, các cấp lãnh đạo cao tầng của khu Hoa Hạ đã vội chạy tới.

Bi Cuồng móc một quyển da thú từ trong ngực ra rồi ném qua, cũng chẳng quan tâm là ai luống cuống tay chân đón được, trầm giọng nói:

- Ta mặc kệ các người có xử lý được chuyện nội bộ hay không, nếu các người không muốn ta nhúng tay vào việc của các người cũng được. Nhưng minh ước này các người hãy ký trước đi, sau đó thong thả tự giải quyết chuyện của mình.

Mấy ngày nay Bi Cuồng vẫn luôn bị dao động, đến tận sáng nay lúc ăn cơm mới kịp phản ứng. Nội bộ các ngươi có xử lý tốt hay không thì liên quan cái rắm gì tới ta!

Dù sao thì nhiệm vụ của ta chỉ là làm sao cho các ngươi ký khế ước là được, còn về chuyện nội bộ các ngươi có ý kiến gì khác không…. Có quan trọng sao? Bởi vì căn bản các người không có đường từ chối. Các người vui vẻ cũng được, không vui vẻ cũng được, nhất định vẫn phải ký!

Nếu có ai bất mãn thì bảo kẻ đó rửa sạch cổ đi, hội trưởng lão các bộ lạc bên kia tự nhiên sẽ phái cao thủ đến giải quyết tất cả những kẻ không phục.

Các lãnh đạo bộ lạc Hoa Hạ có vẻ khó xử. Trên thực tế, hôm qua sau khi trở về bọn họ đã mở một cuộc họp bất thường ngoài giờ. Trên cơ bản hội nghị này bao gồm tất cả những người có thân phận địa vị ở Hy Vọng Chi Thành.

Kết quả bàn bạc cuối cùng là nếu thực sự không chống lại được cũng chỉ có thể ký kết minh ước, rồi chịu nhục.

Người Hoa Hạ có thể co có thể duỗi.

Nằm gai nếm mật là trò xiếc lão tổ tông chơi nhiều rồi.

- Các hạ chờ một lát.

Một vị lãnh đạo lên tiếng.

Thấy đám người này có vẻ thức thời, sát ý từ đáy lòng Bi Cuồng thu liễm lại vài phần.

Để tạo thêm áp lực cho đám người này, tay phải Bi Cuồng mở ra, hướng lên trời.

- Ra đi…

Ầm ầm!

Khí tức ngột ngạt mà táo bạo khiến cho tất cả mọi người trong Hoang Vu mê cung, bao gồm cả Hi Vọng Chi Thành được xây dựng bên ngoài Hoang Vu mê cung đều chấn động theo.

Khí tức kinh khủng đột nhiên giáng xuống.

Rống!!! Một tiếng gào thét phẫn nộ chấn thiên liệt địa, bầu trời đầy mây bỗng bị thổi tan.

Một con quái vật khổng lồ từ trong hư không từng bước đi ra. Bộ lông màu đỏ vàng như một đại dương óng ả, dưới ánh mặt trời nhiễm lên một tầng ánh sáng màu đỏ như máu.

Cơ thể đen kịt vừa xuất hiện đã áp sập đại địa, mặt đất bị phá vỡ, lá chắn bảo vệ cho Hoang Vu mê cung mà cục gạch Thần tính tạo ra đã bị xé rách.

Cửa hàng hai bên bị ép sập, bụi mù tràn ngập.

Cũng may trước đó nơi này đã được dọn trống, người ở đây đã được di chuyển đi từ vài ngày trước.

Mặt đất rạn nứt như mạng nhện, khe hở đen nhánh sâu hun hút, cục đá rơi xuống vang lên tiếng lọc cọc.

Vầng sáng màu vàng vô tận từ dưới chân con Thái Dương Hùng này càn quét bốn phía, gạch đá vỡ vụn rơi xuống cũng bị nhuộm thành màu vàng.

Hai cái răng trắng tinh như tuyết thò ra khỏi bờ môi, ấn ký mặt trời giữa mi tâm phát sáng rực rỡ, tiếng hít thở trầm muộn như sấm nổ, thân hình khổng lồ cao năm mươi tư mét như một toà núi nhỏ.

Ô ô ~~~

Ồ~~~

Các loại ngự thú đều hoảng sợ kêu lên.

Khí tức của ngự thú Thánh cấp khiến lòng bàn chân bọn chúng như nhũn ra.

Bi Cuồng rất hài lòng nhìn hiệu quả do ngự thú của mình tạo ra.

Đây chính là sức mạnh!

- Rống!

Đột nhiên Thái Dương Hùng trở nên táo bạo, phẫn nộ đập xuống đất.

Đông!

Hai cánh tay rắn chắc đập xuống mặt đất.

Dư ba tạo ra sóng lớn, sóng xung kích màu trắng lan ra bốn phương tám hướng, đánh bay tất cả mọi thứ xung quanh.

Cũng may còn có cường giả ngự sử đang chờ đợi trong bóng tối, nếu không thì không biết trong mấy người lãnh đạo bọn họ sẽ chết mất mấy người.

Thái Dương Hùng quay sang một hướng nào đó, ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng gầm tú điếc tai làm vỡ nát không biết bao nhiêu thủy tinh.

Nhưng không biết có phải chỉ là ảo giác hay không, những người nhìn thấy cảnh này đột nhiên nảy ra một suy nghĩ trong đáy lòng, một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi, hình như con Thái Dương Hùng này đang sợ hãi.

Những người khác nhìn theo ánh mắt của Thái Dương Hùng, nơi đó vạn dặm không mây, không có gì hết.

Bi Cuồng đã nhận ra có gì đó không ổn. Làm ngự sử của Thái Dương Hùng, thông qua huyết khế hắn cảm giác được Thái Dương Hùng đang run sợ. Mặc dù lúc này nó có vẻ hung mãnh, nhưng chỉ là phô trương thanh thế, hắn đã cực kỳ quen với tính cách và thói quen của nó.

Nhưng điều này lại càng khiến hắn cảm thấy không thể hiểu nổi. Thái Dương Hùng là ngự thú Thánh cấp cao giai, phẩm chất lại không thấp, coi như đối mặt với quái vật Thánh cấp đỉnh phong cũng không sợ hãi như thế.

Chẳng lẽ…. Bi Cuồng cảm thấy có chút không ổn.

Ào ào ào…

Tiếng sóng biển nhàn nhạt bên tai, từ xa tới gần.

Mới đầu chỉ có mình Bi Cuồng nghe thấy, sau đó tất cả mọi người trong Hy Vọng Chi Thành đều nghe được tiếng thuỷ triều mãnh liệt kia.

Một vòng màu lam lấp lánh ở chân trời không ngừng tiếp cận.

- Đó là cái gì?

Có người tự lẩm bẩm.

- Hình như đó là biển?

- Sao trên trời lại có thể có biển?

Một ngự sử không thể tưởng tượng nổi nói.

Hải dương xanh thẳm mênh mông vô biên quét sạch thiên khung, tất cả mây trên trời bị xé nát như bông, rồi bị cuốn vào thuỷ triều.

Sóng lớn trùng trùng điệp điệp quét ngang bát phương, thanh thế chấn thiên, tựa như có ức vạn con trâu rừng đang phi nước đại phóng về phía trận hình địch nhân.

- Chuẩn Thần!

Bi Cuồng hít sâu một hơi, rít ra hai tiếng từ trong kẽ răng.

- Con gái, tuyệt đối đừng hạ sát thủ, đánh nó trọng thương là được rồi.

Bàn Đại Hải vòng quanh Phong Bạo Thuỷ Ma Chu nhỏ giọng dặn dò. Lúc này ông bố già nhìn qua có vẻ hèn mọn.

Một linh hồn nào đó trốn sâu trong thức hải nhìn cảnh này, thờ ơ lạnh nhạt, cười lạnh không thôi.

- Ồ? Không phải ngươi nói tên này muốn ăn mình sao? Ta muốn giết ai còn cần ngươi quản sao?

Hai cái nhện trảo thon dài như trường đao của Phong Bạo Thuỷ Ma Chu xoa xoa nhẹ.

- Dĩ nhiên là không phải, chủ yếu là vì phía sau gia hoả này còn một đám Chuẩn Thần. Cha biết con gái cha là mạnh nhất, nhưng cha không muốn nhìn con bị thương.

Bàn Đại Hải nói như một người cha tràn đầy tình thương.

- Vậy giữ thì lưu lại cho con cẩu hùng này một mạng.

Nương theo một tiếng cười khẽ, cái nhện trảo thứ ba bên trái của Phong Bạo Thuỷ Ma Chu nâng lên, tựa như một khung pháo cao xạ chờ phát động.

Sưu…

Nhắm chuẩn, xạ kích!

Thuỷ mâu màu băng lam phá vỡ sóng biển, từ trên trời giáng xuống như Hải Thần phán quyết!

Ầm ầm!

Không khí bị đánh bạo, tiếng nổ liên tiếp quanh quẩn trong thiên địa.

Tàn ảnh màu xanh nối liền trời đất, xuyên thủng cả lĩnh vực của Thái Dương Hùng, sau đó đâm rách da lông, xé rách cơ bắp cường tráng, đập vỡ cả xương cốt cứng rắn của nó, rồi từ phía sau phá thể mà ra.

Ầm!

Thái Dương Hùng cứ thế bị ghim chặt xuống mặt đất.

------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment