- Cao Bằng, bình thường bọn nó được huấn luyện quá ít, mặc dù bọn nó là ruột thịt do một mẹ sinh ra nhưng phải cùng nhau chiến đấu từ nhỏ thì mới có sự ăn ý được.
Bàn Đại Hải lúc lắc đầu, nhảy một cái liền vùi mình vào trong đống tuyết tận hứng bơi lội.
- Chỉ khi ngươi thường xuyên huấn luyện bọn nó cùng nhau chiến đấu mới có ăn ý.
Bàn Đại Hải nghiêm túc nói.
Cao Bằng chăm chú suy nghĩ một hồi, Bàn Đại Hải nói rất có đạo lý.
Cho nên trong đoạn thời gian chiến đấu tiếp theo Cao Bằng đem bảy Long Nghĩ đơn độc tạo thành một tiểu phân đội chiến đấu, phân phối các loại đối thủ cho chúng nó. Từ Đại Tuyết sơn đến núi lửa quần, hoặc là đầm lầy, gò núi bình nguyên các loại địa hình hoàn cảnh quái vật đều thay đổi một lần.
Đương nhiên, trong thời gian này các ngự thú khác cũng không có nhàn rỗi, vô luận là Lưu Quang hay là Tịch Sư, hoặc là Đại Tử đều không thể không đi săn bắn quái vật.
Mỗi lúc trời tối Hắc Oa đều phi thường bận rộn, một cái rồi lại một cái thi thể quái vật bị nó phân giải thành các loại tài nguyên hi hữu.
Đẳng cấp ngự thú của Cao Bằng có thể tăng lên nhanh như vậy, công lao của Hắc Oa đứng đầu tiên.
Khoảng thời gian này Cao Bằng cơ hồ không có ngừng nghỉ, bởi vì mỗi một quái vật đều có địa bàn riêng, đặc biệt là quái vật đẳng cấp cao đều có ý thức mạnh mẽ về lãnh địa của mình.
Bởi vậy nên việc tìm kiếm một con quái vật đẳng cấp cao là một chuyện tương đối tốn thời gian.
Đương nhiên, cũng chỉ là tiêu hao thời gian mà thôi, quá trình cũng không phải là quá phức tạp. Bởi những quái vật này có ý thức mạnh về lãnh địa, cho nên chỉ cần có quái vật có cùng đẳng cấp hoặc là hơi thấp hơn một chút tiếp cận liền sẽ chọc giận bọn nó!
Đám quái vật trong lãnh địa sẽ chạy ra bảo vệ quyền lợi lãnh địa của mình.
Nếu như đẳng cấp quái vật thấp hơn nhiều so với chúng nó thì khí thế sẽ hùng hổ, vô cùng phách lối, lấy thân phận chủ nhân bản địa ra giáo huấn mấy con quái vật ngoại lai dám xâm lấn lãnh địa này.
Ăn thịt hết toàn bộ chúng nó.
Nếu như phát hiện đẳng cấp quái vật xâm lấn quá cao. . . Bọn nó liền sẽ lặng lẽ chạy trốn. Địa bàn cái gì nữa chứ, lại đi đoạt một cái là được rồi.
Cho nên mỗi một lần Cao Bằng đều phái ra một con tiểu Long Nghĩ đi lên phía trước làm mồi nhử, như vậy thì không cần bởi vì đẳng cấp quá cao mà dọa chạy những con quái vật kia, cũng đúng lúc hấp dẫn bọn nó đưa mình qua đây.
Trong tần suất huấn luyện cao như vậy, sự ăn ý và đẳng cấp của bảy con Long Nghĩ kia cũng đang dần tăng lên.
…
Vỏ cây bên ngoài thân Ma Liễu trở nên nhăn nheo, thân cây khô quắt. Từng cái rễ cây màu đỏ như những dây truyền dịch cắm vào thân thể của nó, ánh sáng màu đỏ liên tục không ngừng bị hút vào cơ thể Tiểu Thảo.
Rễ cây trở nên tinh hồng sung mãn, bên trong chảy xuôi chất lỏng màu đỏ, rễ cây giống như có sinh mạng chậm rãi ngọ nguậy.
Tiểu Thảo đã trở nên cực kì khổng lồ, tựa như một cây đại thụ khỏe mạnh che trời đứng sừng sững trong sơn cốc.
Khí tức quanh thân Tiểu Thảo dần trở nên nguy hiểm, bên trái là hắc ám chi lực đen thui lan tràn, bên phải là quang minh chi lực trắng toát nở rộ.
Quang minh và hắc ám, trong sơn cốc bị phân cách hoàn mỹ ra thành hai khu vực riêng biệt.
Dưới sự bao phủ của quang minh chi lực, thực vật bên phải sơn cốc trở nên khỏe khoắn, ngẩng đầu ưỡn ngực, ngay cả cánh hoa đều trở nên kiêu ngạo mấy phần.
Bên trái sơn cốc, thực vật bao phủ dưới hắc ám chi lực dần trở nên âm trầm, một số thực vật bắt đầu biến đen, hung tàn bạo ngược, nhìn qua thì không phải dễ thân cận.
Nguyên tố chi lực của một quái vật Thánh cấp và một quái vật Đế cấp phun ra nuốt vào mỗi ngày là hoàn toàn khác biệt, giống như ô tô và xe lửa là dầu và điện, đây là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Tiểu Thảo không chỉ đang hấp thu sinh mệnh chi lực của Ma Liễu, mà còn mượn nhờ thể xác Ma Liễu để hấp thu nguyên tố chi lực giữa thiên địa.
Dưới hai tầng chồng chất như thế làm cho đẳng cấp và tốc độ trưởng thành của Tiểu Thảo đang tăng lên nhanh chóng.
Tiểu Diễm dừng ở cửa vào sơn cốc, nhàn nhã nằm trong bụi cỏ nhìn Tiểu Thảo tiến hóa, thỉnh thoảng nuốt hai con cá khô bày ở trong khay kế bên người vào bụng.
Đối với đẳng cấp Tiểu Diễm ngày hôm nay thì thịt quái vật chẳng thể giúp nó tăng lên chút nào, dù là Hoàng cấp hay cấp Bình Thường cũng không khác gì nhau. Nhưng đều có thể no bụng, cho nên bình thường Tiểu Diễm rất thích ăn cá khô ướp gia vị tê cay.
- Tại sao Tiểu Hoàng vẫn chưa về.
Tiểu Diễm nheo mắt ợ một cái. Mấy ngày gần đây Tiểu Hoàng luôn thích lén lút chạy ra ngoài chơi.
Vốn dưới tình huống bình thường Tiểu Diễm khẳng định sẽ tức giận một chút.
Nhưng mà… Nể tình mấy ngày gần đây Tiểu Hoàng hay mua cho mình một chút cá khô làm đồ ăn vặt, Tiểu Diễm quyết định tha thứ cho tên trọc này.
Một bên khác, Thiên Khê Chi Địa. Tiểu Hoàng kéo một cái túi lưới lớn đi lại xung quanh, trong lưới chứa các loại quái vật loài cá.
- Bùm !
Tiểu Hoàng đạp mạnh chân phải lên mặt nước, dòng suối rộng mấy chục mét này bỗng nhiên run rẩy, mặt nước tuôn ra sóng lớn hơn bảy mươi mét. Một lúc lâu sau trên mặt nước có một con cá lớn mắt trợn trừng nổi lên.
Tiểu Hoàng hưng phấn nắm lấy đuôi cá ném vào trong túi lưới, lại chăm chú đếm một lần.
- 1, 2, 3, 4. . . 21.
- Bắt đủ rồi !
Tiểu Hoàng cười ha ha, thả người nhảy lên. Một lần nhảy lên cao hơn trăm mét, vượt ngang khoảng cách mấy trăm mét, tựa như một con vịt nhỏ ở trên mặt đất vui vẻ nhảy disco.
Rầm rầm rầm.
Mặt đất run rẩy mấy lần, chỉ trong thời gian mấy hơi thở Tiểu Hoàng liền biến mất ở phía đường chân trời.
Một số ngự sử săn bắn ở chỗ này yên lặng nhìn một màn như vậy, lặng lẽ xoa xoa mồ hôi trán, thế giới Hắc Vụ thật là nguy hiểm.
Trái đất, theo thời gian trôi qua, số lượng quái vật bên trong Cửu Thiên Thập Địa len lỏi đến càng ngày càng ít, những quái vật Thụ Yêu biến dị cũng không có xuất hiện liên tiếp không ngừng nữa, thế cục trên trái đất cũng dần dần ổn định lại.
Trừ những quái vật Thụ Yêu ra thì cũng không có quái vật nào khác tới xâm lấn, cũng không có Ngự Sử dị tộc đến.
Có cường giả Ngự Sử của bộ lạc thông qua thông đạo lẻn vào, phát hiện bên kia thông đạo không có mai phục, mấy vạn dặm gần đó đều hoang tàn vắng vẻ, hình như người dị tộc không phát hiện bọn họ tới nơi này.
Nhưng mà bên ngoài ba vạn dặm lại phát hiện một căn cứ quái vật cỡ lớn. Quần thể quái vật bên trong đều sinh ra linh trí không thấp, phân công chính xác, thậm chí còn có hành vi nuôi dưỡng những quái vật khác, cầm đầu bọn chúng là một quái vật cấp Chuẩn Thần.
- Trạch Hải, ngươi còn ưu tú hơn ta tưởng, tuổi trẻ như vậy đã trở thành Ngự Sử Thánh cấp. Bộ lạc Độc Chiểu chúng ta lớn mạnh được bao nhiêu xem ra cần đặt ở trên người của ngươi.
Trạch Viên tán dương Trạch Hải.
- Đều là do ông nội dạy bảo tốt.
Trạch Hải không kiêu ngạo không tự ti, bình tĩnh lãnh tĩnh trả lời.
Sau lưng Trạch Hải nằm sấp một con ngự thú, thể tích ngự thú này rất cường tráng, căn bản nhìn không ra bộ dáng vốn có, thể tích giữa hai bên như khác biệt giữa ngày và đêm.
Độ cao khoảng chừng hơn năm mươi mét, tăng thêm cái đuôi vào nữa thì dài gần hai trăm mét, mỗi cái lân phiến lớn như cái mặt bàn đều có màu đỏ như máu, trong đôi mắt xanh biếc lấp lóe u quang nhàn nhạt, mùi máu tươi gay mũi và sương độc khủng bố lan tràn quanh cơ thể làm cho nó trở nên mông lung mơ hồ.
Thể tích bá đạo như vậy hầu như đã có một không hai, đặc biệt là đối với một đám ngự thú hệ Độc trong bộ lạc Độc Chiểu.
Thể tích của ngự thú hệ Độc trong đồng cấp thường thuộc về loại nhỏ nhắn xinh xắn, mà Huyết Hải Độc Hoàng Tích của Trạch Hải không thể nghi ngờ đã phá vỡ quy tắc này.
---------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com