- Ta...
Cao Bằng vừa mới chuẩn bị nói ta hầm ngươi lúc nào, sau đó nghĩ đến cách tiến hóa của Chiêu Tài hai lần trước thì lặng lẽ thu lại lời định nói, giơ tay lên xoa cái tai lông xù của Chiêu Tài:
- Ta sao nỡ hầm ngươi chứ.
Chiêu Tài uống một hơi cạn sạch, dứt khoát ợ một cái, sau đó bịch một tiếng ngã từ trên bàn xuống dưới hôn mê bất tỉnh.
Long Tinh Linh Vương nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ run cả người, không dám nói gì tới chuyện cũng giúp ta nâng cao phẩm chất các loại nữa. Nếu chẳng may loài người này cũng hạ độc ta thì phải làm thế nào.
Bàn Đại Hải liếc nhìn ngự thú cơ bắp luôn gây chuyện khắp nơi, ngáp một cái rồi nói với Cao Bằng:
- Vậy ta đi khôi phục thực lực trước, có việc gì lại gọi ta.
Bàn Đại Hải nói xong, trong miệng phun ra Huyền m Thần Tỉnh và bò vào trong giếng, Huyền m thần thủy lạnh lẽo làm cho nó thoải mái hắt hơi một cái.
Chiêu Tài hôn mê tròn ba ngày mới tình lại, bảy đứa nhỏ khác vẫn còn đang ngủ say.
Sau khi tỉnh lại, dáng vẻ của Chiêu Tài phát sinh biến hóa đặc biệt lớn, đầu tiên là thể tích lớn hơn gấp bốn lần lúc trước. Thứ hai là vẻ ngoài của Chiêu Tài không còn là ánh vàng rực rỡ như trước đây, mà là biến thành một loại hình thái kỳ lạ...
Có hơi giống chất lỏng, bất kỳ giây nào phút nào cũng đang phát sinh chuyển động, nhưng mặt ngoài thân thể lại có vô số mặt cắt ngang, bởi vì những mặt cắt này quá nhỏ, cho nên nhìn từ phía xa tới giống như kim cương sáng lấp lánh.
- Khụ.
Cao Bằng xấu hổ ho khẽ một tiếng.
Cũng không biết Chiêu Tài có thể vì tiến hóa thành hình dáng quỷ quái này mà gây sự với hắn không nữa.
Trước khi hoàn toàn tiến hóa, Cao Bằng cũng không biết sau tiến hóa sẽ là thế nào, chỉ có thể căn cứ vào tên để suy đoán đại khái.
Trên thực tế, tên của Chiêu Tài sau khi tiến hóa là Tụ Bảo Thử.
Nghe vào đặc biệt bình thường, trước tiến hóa Chiêu Tài tên là Tham Trân Thử.
Tham Trân Thử và Tụ Bảo Thử là kế thừa từ một mạch, đúng không.
- Chi chi?
Chiêu Tài đứng lên, cúi đầu quan sát thân thể của mình, nhìn thấy mình lấp lánh thì kích động nhảy dựng lên.
Cơ thể ta cũng quá đáng tiền rồi!
【 Tên quái vật 】 : Tụ Bảo Thử
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 70 (Hoàng cấp)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Truyền thuyết / Phẩm chất Truyền thuyết
【 Năng lực quái vật 】: Khứu giác bảo vật lv5, tăng cường may mắn lv4, thân thể linh mẫn lv6
【 Đặc tính quái vật】:Cực hạn tầm bảo (giản lược)
Bảo tàng nạp vật (Tụ Bảo Thử có một không gian bảo tàng bên người có thể thu rất nhiều bảo vật. Chỉ cần có bảo vật tồn tại ở bên trong không gian bảo tàng sẽ tăng cường năng lực tìm bảo vật của Tụ Bảo Thử, đồng thời sẽ tăng thêm tốc độ của và năng lực ẩn nấp của nó. Bảo vật tăng phúc đang chứa đựng: Không)
Cao Bằng nhìn thấy năng lực của Chiêu Tài thì không nhịn được sáng mắt:
- Chiêu Tài, qua đây.
Hắn vẫy tay với Chiêu Tài.
Chiêu Tài chạy tới, cơ thể lấp lánh như kim cương.
- Cao Bằng, có chuyện gì vậy?
- Ngươi nuốt cái này vào, ta bảo ngươi nuốt vào chứ không phải ăn đâu đấy.
Cao Bằng dặn dò Chiêu Tài.
Chiêu Tài chớp chớp mắt im lặng, bảo ta nuốt vào lại không cho ta ăn. Cao Bằng, ngươi là kẻ ngu xuẩn sao?
Chiêu Tài mới tiến hóa nên còn chưa thích ứng được với năng lực của mình, Cao Bằng liếc mắt đã nhìn thấu năng lực của nó, nhưng Chiêu Tài quả thật rất ngỡ ngàng.
Được Cao Bằng chỉ đạo, nó mới miễn cưỡng thích ứng với năng lực chứa bảo tàng của mình.
- Cao Bằng, ngươi sẽ không phải là một con chuột có đại bảo tàng chứ?
Chiêu Tài nghiêng đầu nói.
- Bản thân ta còn không biết năng lực của ta, ngươi lại có thể biết rõ ràng như vậy.
Cao Bằng:
- ...
Chiêu Tài ăn Chân Long Quả. Ở trong phạm vi tầm nhìn của Cao Bằng, phía sau cột bảo vật tăng phúc trên bảng thuộc tính của Tụ Bảo Thử xuất hiện thêm một Chân Long Quả.
Quả nhiên, mình có thể nhìn thấy Chiêu Tài giấu bảo vật gì, như vậy sẽ không sợ nó lén giấu đồ.
Cao Bằng âm thầm gật đầu.
- Ngươi xem thử tốc độ của ngươi có tăng thêm hay không?
Cao Bằng nói với Chiêu Tài.
Chiêu Tài giơ lên móng vuốt dè dặt thử,
- Ơ? Hình như là nhanh hơn một chút.
- Nhanh là được rồi.
Cao Bằng gật đầu, sau đó lại bảo A Xuẩn ném một ít bảo vật tạm thời không dùng được cho Chiêu Tài. A Xuẩn không thích những bảo vật này, ở trong lòng nó chỉ có mười thùng nước trái cây trong góc kia thôi.
Chiêu Tài nuốt vào những bảo vật này, tốc độ tăng vọt đâu chỉ gấp mười lần.
Tới lui giống như gió, nhanh như chớp.
Thậm chí khi Chiêu Tài không di chuyển, cơ thể nó cũng sẽ dần dần trở nên trong suốt.
- Ầm!
Phía xa, khí thế trên người A Ban đột nhiên trở nên kinh khủng, khí tức cuồng bạo như sóng lớn cuồn cuộn,
Lấy A Ban làm trung tâm, lĩnh vực Dung Nham Đại Địa cuồng bạo khô nóng tỏa ra bốn phía.
Bình thường thì phạm vi lĩnh vực của quái vật Thánh cấp vừa tấn thăng chỉ có phạm vi vạn mét.
Bởi vì thể tích quái vật Thánh cấp bình thường tối đa cũng chỉ mấy trăm mét, phạm vi mười ngàn mét chính là gấp mấy chục lần đường kính thể tích của bản thân, có tác dụng tăng cường không nhỏ với chiến lực.
Mà diện tích lĩnh vực của A Ban đạt tới phạm vi mười vạn mét, tương đương với trăm dặm. Thậm chí bởi vì nó quá cao, ngay cả người trong Hy Vọng Chi Thành cũng nhìn thấy rất rõ ràng.
Trực quan một chút, cho dù là rất nhiều thành phố cũng không có diện tích lớn như vậy.
A Ban hít sâu một hơi, Thiên Tai Ô Vân trên bầu trời chảy ngược vào ngực.
Cơ thể to lớn giống như nham thạch của A Ban chảy ra dung nham nóng chảy màu đỏ.
Giống như tử vong bạo quân từ địa ngục minh giới đi ra.
Khí tức nóng bỏng thiêu đốt làm cho da mặt mọi người cảm thấy đau rát.
Không gian trong Thánh Vực hiện ra dị tượng núi lửa phun trào, còn có cảnh tượng tận thế mặt đất vỡ vụn dung nham dâng trào.
Một tầng xiềng xích vô hình bị đánh nát, A Ban hoàn toàn đột phá giới hạn tấn thăng Thánh cấp!
- Bên kia là cái gì, bầu trời đều bị nhuộm thành màu đỏ?
Có người đi ở trên đường đột nhiên dừng lại, nhìn về phía xa kinh ngạc kêu lên.
- Thánh Vực...
Kỷ Hàn Vũ đang kiểm tra nhà xưởng chợt dừng lại, nhíu mày nhìn về phía tây.
- Có quái vật đột phá Thánh cấp.
- Đó là khí tức ngự thú của cháu ngài.
Giọng nói Bạch Long vang lên ở trong đầu của Kỷ Hàn Vũ.
- Ồ?
Kỷ Hàn Vũ chuyển buồn thành vui.
Trong hồ, đầu của Bạch Long nhô lên khỏi mặt nước, buồn bực nhìn về phía A Ban.
- Sao nó tiến hóa nhanh như vậy, ta cũng ăn tinh hoa máu thịt kia mà.
Trong giọng nói Bạch Long lộ vẻ phiền muộn.
Đẳng cấp tiến hóa của nó vốn luôn dẫn đầu lại bị ngự thú của Cao Bằng liên tiếp vượt qua nên không phục lắm, cũng đang âm thầm cố gắng. Cao Bằng cũng không keo kiệt, đưa tinh hoa máu thịt được Hắc Oa phân giải cho ông ngoại, cũng phân rất nhiều cho ông Lưu.
Dưới hai bút cùng vẽ, Bạch Long cuối cùng đột phá Đế cấp, nhưng còn không chờ nó kiêu ngạo thì A Ban đã đột phá Thánh cấp.
- Thế này...
- Được rồi, không phải là đẳng cấp bị vượt qua sao? Cũng không phải là người ngoài.
Ngân Long chui từ phía sau Bạch Long ra, đầu dựa vào cổ Bạch Long.
- Hơn nữa năng lực càng lớn thì trách nhiệm cũng càng lớn, ta không hy vọng ngươi có vấn đề gì.
Ngân Long buồn bã, oán trách nói. Móng vuốt vẽ vòng vòng ở trước ngực của Bạch Long.
Lông mày Bạch Long trầm xuống:
- Ta không thích trốn sau lưng người khác, sau này ngươi đừng nói những lời như vậy với ta.
Ngân Long cũng không tức giận mà dịu dàng nói:
- Được rồi, ta biết rồi, sau này ta không nói nữa là được chứ gì?
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com