Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 688 - Chương 688: Sahara

Chương 688: Sahara Chương 688: Sahara

Trượt tuyết tam ngốc ! ?

Giống như là tổng hợp thể của trượt tuyết tam ngốc.

Nhưng bây giờ nhìn qua thì chỉ có cái đầu ở giữa là ngu xuẩn nhất.

Bởi vì nó liếm cũng liếm lệch, trực tiếp liếm đến dưới chân Cao Bằng.

Thở hồng hộc liếm láp lớp bùn đất dưới lòng bàn chân Cao Bằng.

Gai ngược trên đầu lưỡi cạo ra một tầng mặt đất, trong miệng ngậm rất nhiều đất.

Husky. . . À không, râu mép bên miệng Nhị ngốc nhếch lên thật cao, quai hàm hai màu đen trắng giao nhau gồ lên, mấy viên đất vụn dính trên râu mép.

Sau đó Cao Bằng trơ mắt nhìn nó nuốt nghẹn đất xuống bụng.

- Ngu xuẩn, ngươi đang làm gì đó! ?

Hắc Đại Ngốc phẫn nộ nói,

- Ngươi không được nuốt đồ vật linh tinh vào trong bụng ta.

Mặc dù có ba cái đầu, ba cái linh hồn, ba cái tư tưởng, nhưng mà bọn chúng chỉ có một cái dạ dày xài chung.

Tam ngốc rất tỉnh táo, cắn lỗ tai Nhị ngốc một phát, lỗ tai giật giật, cái đầu dựng lên nhìn thẳng không trung bất động.

- Ăn đi.

Cao Bằng nhìn trong chốc lát, lạnh lùng vô tình nói.

- NGAO...OOO?

- Gâu gâu gâu.

- NGAO...OOO.

Ba cái đầu nhất thời kinh sợ.

Bọn chúng điên cuồng sủa lên, nằm trên mặt đất lăn lộn bán manh.

- Một chiêu này thật sự có hiệu quả sao? Cảm giác thật xấu hổ.

- Khẳng định có hiệu quả, ta đã từng vụng trộm trông thấy mẹ làm như vậy trước mặt một đại gia hỏa khác.

Tiểu Hoàng không có cảm tình đi tới, tay phải hiện ra một tầng kim quang quét qua đỉnh đầu Nhị ngốc một cái.

Lớp lông trắng đen trên đỉnh đầu trong chớp mắt biến trọc, biến thành một cái gáo nhỏ trụi lủi.

- Cao Bằng, để nó cho ta làm tọa kỵ đi!

Tiểu Hoàng bị kích động nói.

- Nó đã bị ta độ hóa.

Đại ngốc và Tam ngốc trong chớp mắt cứng ngắc, biểu hiện trên mặt cực kỳ tế nhị, tròng mắt chuyển động, nhìn chằm chằm đỉnh đầu trụi lủi của Nhị ngốc, đáy lòng bay lên một tia tuyệt vọng.

Cao Bằng do dự chốc lát, nghĩ đến đầu Husky tóc đen trước kia, có lẽ đây là trời cao phái tới bồi thường cho ta rồi.

- Vậy ngươi phải trông coi nó cho tốt, nếu như nó gây rắc rối ta sẽ hỏi tội ngươi.

- Yên tâm đi.

Tiểu Hoàng vỗ bộ ngực nói lời thề sắt son.

Sau đó đặt mông ngồi ở trên lưng Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, trong miệng lẩm bẩm:

- Từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là tọa kỵ của ta, Kim Cương Chí Tôn Áp Vương vô lượng đại từ đại bi. Về sau tuyệt đối không thể làm xằng làm bậy, bằng không Hoàng gia gia sẽ lấy đi mạng chó của các ngươi.

- Biết chưa.

- Vâng.

Đại ngốc và Tam ngốc giả ý nịnh nọt, đồng thời suy nghĩ đường lui, chuẩn bị tìm một cơ hội chạy trốn.

- Vậy cũng phải lấy cho ta một cái tên uy phong chứ!

Nhị ngốc bị kích động nói.

Đại ngốc, Tam ngốc:

- ???

Sau đó bọn họ không dám tin đồng thời nhìn về phía tên phản đồ Nhị ngốc này.

Tiểu Hoàng do dự, sau đó chậm rãi nói:

- Ta thấy ngươi có chút tương tự với mấy đầu dị thú ta từng gặp qua trước đây, vậy ta gọi ngươi là Sahara đi.

- Sahara.

Nhị ngốc nhiều lần nhai nuốt cái tên này, càng nghe càng cảm thấy rất có phong cách.

Không biết có phải vui vẻ hay không, mà cao hứng chở Tiểu Hoàng chạy tới chạy lui trên khoảng đất trống.

Đại ngốc, tam ngốc:

- ?

Đây là địch nhân mà! Mới vừa túm lấy chúng ta mang về, còn muốn đánh muốn giết, tại sao ngươi có thể đạt thành nhận thức chung với địch nhân? !

. . .

- Đại nhân, ta quan sát các vì sao, nếu muốn đi đến bộ lạc của chúng ta thì cần phải tiếp tục đi theo hướng kia.

Một vị lão nhân có tuổi tác lớn nhất nói với Cao Bằng.

Trải qua tràng chiến đấu trước đó không lâu, những người này trở nên tín nhiệm hơn nhiều với đám người Cao Bằng, đến ngay cả ánh mắt cũng ôn hòa rất nhiều.

Cao Bằng gật đầu, sau đó ra lệnh cho mọi người tiến lên theo phương hướng lão nhân chỉ.

- Đại nhân, ngài thật sự là Ngự Sử Chuẩn Thần sao?

Giọng nói yếu ớt truyền đến từ phía dưới bên cạnh.

Cao Bằng cúi đầu xuống, trông thấy một đám tóc mao nhung, còn có hai con mắt đen long lanh như trân châu.

Trong ánh mắt tràn ngập khát vọng, hiếu kỳ và ước mơ.

- Ngươi bao nhiêu tuổi?

Dường như là bị ánh mắt này làm rung động, Cao Bằng sờ sờ đầu tiểu cô nương.

- Ta mười tám tuổi.

Tiểu cô nương nhấp nhẹ bờ môi nói.

Cao Bằng nghiêm túc dò xét tiểu cô nương, nhìn qua tuổi tác không lớn, khung xương không lớn. Tựa hồ trải qua thời gian dài ăn uống không đầy đủ chất dinh dưỡng, da thịt bọc lấy xương cốt, xương gò má nhô lên rõ ràng, trên mặt không có thịt mỡ gì, chính là một gương mặt trái xoan.

- Mười tám sao, vậy ngươi có Ngự Thú của mình không?

Cao Bằng hòa ái cười nói.

Tiểu cô nương cuống quít lắc đầu, còn tưởng rằng Cao Bằng muốn răn dạy nàng.

- Không dám, ta không dám.

Nói xong tiểu cô nương chực khóc ra.

Vẻ mặt Cao Bằng quýnh lên.

Xung quanh những người khác nhìn ngó sang, còn tưởng rằng là Cao Bằng đang khi dễ nàng.

Chỉ có điều vì dư uy của Cao Bằng, nên bọn họ cũng không dám nói nhiều.

Thời điểm này có thể quay về bộ lạc là tốt rồi. . . Về phần chuyện khác đều không trọng yếu.

- Lại tranh cãi ta lập tức sẽ đem ngươi ném đi cho chó ăn.

Tiểu Hoàng ngang ngược càn rỡ hô lớn nói.

Đang nhỏ giọng khóc nức nở, tiểu cô nương thiếu chút không có dám phát ra âm thanh gì, yết hầu tắc lại đến mức đau nhức.

- Gâu gâu gâu.

Sahara chạy qua tới cao giọng sủa, phát huy câu nói chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng một cách rõ ràng nhất.

Ban đầu Cao Bằng nghĩ làm chút việc tốt, giúp nàng bắt một đầu Ngự Thú, nhưng cũng bị cái tiếng khóc này khiến cho không còn hào hứng.

Một mực đi về phía nam mất trọn vẹn tới hơn nửa tháng, trong khoảng thời gian này Cao Bằng cũng không phát hiện ra truy binh đuổi tới sau lưng, nên cũng thả lỏng. Thời gian dài như vậy còn không đến, vậy chắc có lẽ sẽ không tới.

Trong đoạn thời gian này, quan hệ giữa Cao Bằng và những người này cũng dần dần quen thuộc.

Cùng lúc đó, một vấn đề khác cũng bộc lộ ra.

Kỳ hạn bọn họ phục dụng đan dược sắp tới.

Nếu như không tiếp tục phục dụng đan dược thì trạng thái bọn họ sẽ một lần nữa biến thành bộ dáng ban đầu.

Hiện tại bọn hắn đối mặt một sự lựa chọn, tiếp tục phục dụng đan dược duy trì thân phận dị tộc của mình, hoặc là không dùng đan dược mà khôi phục bộ dáng ban đầu của mình.

Dù sao thì bọn họ đang ở bên trong khu hoang dã, cũng sẽ không tiếp xúc với dị tộc, không cần lo lắng vấn đề bại lộ.

Quan trọng hơn chính là, nếu như dùng thân phận dị tộc tiếp xúc với bộ lạc sau lưng bọn họ, có thể sẽ sinh ra việc gì đó phiền toái.

Cho nên sau khi Cao Bằng thương lượng với những người khác cuối cùng quyết định tạm thời không tiếp tục dùng đan dược.

Sau một đêm khuya thanh vắng, tỉnh dậy sau giấc ngủ, vẻ bề ngoài của Cao Bằng và mấy người kia đã có sự thay đổi lớn.

Gương mặt vốn có làn da xanh hoàn toàn biến mất, ngũ quan tuấn lãng, dáng người thẳng tắp.

Cao Bằng cùng mới mấy người khác vốn có vẻ bề ngoài không kém, đều là thiên kiêu bản địa.

Đợi đến sau khi đám người Cao Bằng lộ ra bộ dáng ban đầu, những người khác đều vô cùng kinh ngạc.

Lão nhân lớn tuổi nhất run rẩy nói:

- Các ngươi thật sự là đồng tộc sao?

- Đúng.

Cao Bằng khẳng định trả lời lão nhân.

Lão nhân rơi nước mắt đầy mặt.

Thái độ của mấy người khác cũng càng thêm hòa hoãn với đám người Cao Bằng.

Dù sao thì đồng tộc càng gắn bó.

Dọc theo con đường này, đám người Cao Bằng tao ngộ rất nhiều hung hiểm, mảnh đất hoang dã của Cửu Thiên tràn ngập sát cơ, coi như là Ngự Sử Thần cấp cũng có khả năng gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.

Dù cho có Cao Bằng bảo vệ, đoạn đường đi tới cũng tổn thất trọn vẹn ba người.

Những người này đều không cẩn thận bị giết bởi các loại độc trùng hoặc là quái vật mang năng lực giết người rất mạnh của Cửu Thiên.

Những quái vật này xuất hiện với tần suất rất nhiều, không có Ngự Thú bảo vệ thì người bình thường sẽ bị miểu sát trong chớp mắt.

-------------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment