- Cha.
Một sóng tinh thần yếu ớt truyền vào trong đầu Tiểu Hoàng.
Vẻ mặt Tiểu Hoàng cứng đờ. Vì sao lần nào những chuyện xui xẻo đều sẽ rơi xuống đầu ta vậy?
- Cha?
Vỏ sò nhỏ có hơi nghi ngờ, ý thức của nó còn không tính là mạnh nên cảm quan vô cùng yếu ớt. Nếu muốn nói một cách nghiêm khắc, nó chính là một đứa trẻ sơ sinh hành động theo bản năng dựa vào truyền thừa.
Nói nó có ý thức chủ quan gì đó là không tồn tại, bằng không cũng sẽ không nhận tồn tại đầu tiên nhìn thấy làm cha của mình.
Bây giờ nó hành động hoàn toàn chỉ dựa vào bản năng mà thôi.
- Ta không phải là cha của ngươi.
Tiểu Hoàng bất đắc dĩ thở dài. Ta chỉ là một con vịt Tiểu Hoàng thuần khiết, tại sao có thể có một đứa con gái vỏ sò được. Ta mới không hâm mộ tiểu tử Bàn Đại Hải kia đâu.
- Chúng ta đều không có lông, ngươi nhất định là cha của ta.
Giọng điệu trẻ con của Bạch Thận vang lên.
- A...
Tiểu Hoàng hít một hơi khí lạnh.
Không lông này không phải là câu cửa miệng của mình sao? Sao vật nhỏ này biết được câu nói cửa miệng của mình? Chẳng lẽ lại thật sự là duyên phận?
- Tiểu Hoàng ngươi không phải sợ, ta biết ngươi không phải là cha của nó, ta sẽ làm chứng giúp ngươi.
Cao Bằng mày rậm mắt to lớn tiếng nói.
Tiểu Hoàng cảm kích liếc nhìn Cao Bằng. Có Cao Bằng làm chứng giúp mình, tuy Tiểu Diễm vẫn tức giận nhưng chắc chắn sẽ không...
Một thân ảnh có lông vũ màu xanh xen lẫn hoa văn màu đỏ được triệu hoán ra ngoài.
Lời Tiểu Hoàng định nói liền nghẹn ở trong cổ họng. Bởi vì quá khẩn trương nên trong giây lát nó không có cách nào phát ra tiếng, chỉ có thể nghe được những âm thanh kỳ quái.
- Tiểu Diễm, ngươi phải nhớ kỹ, Tiểu Hoàng không phải cha của Tiểu Bạch Thận, ngươi đừng hiểu lầm hắn.
Tiểu Diễm vừa được triệu hồi ra còn chưa quá linh hoạt, theo thói quen dùng cánh xoa xoa cái bụng tròn vo của mình.
Tiểu Diễm nghiêng đầu, ánh mắt từ chủ nhân không quá đáng tin cậy của mình đảo qua con chó và con vịt Tiểu Hoàng đang lấm la lấm lét, ánh mắt tràn đầy vẻ hồ nghi đặc hữu của giống cái.
Lại gây ra chuyện gì nữa vậy?
- Cha?
Tiểu Bạch Thận càng là thần trợ công.
Tiểu Hoàng thầm nghĩ không ổn:
- Ngươi nhất định phải nghe ta giải thích...
- Ầm!
Cột lửa nhấn chìm Tiểu Hoàng.
Cao Bằng đứng cách năm trăm mét đang lau mồ hôi trên trán. Ngọn lửa của Tiểu Diễm càng lúc càng khủng khiếp.
Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Tiểu Diễm đều hấp thu các loại hỏa diễm khác nhau dùng để cường hóa Mộc Tâm Diễm của nàng.
Trong quá trình này, uy lực Mộc Tâm Diễm của Tiểu Diễm đã càng lúc càng lớn mạnh.
Dù sao hỏa diễm của Tiểu Diễm vốn đã rất cường đại, dù sao phẩm chất của nàng cũng không thấp.
Cho nên vẫn tương đối khó khăn để đánh giá uy lực hỏa diễm của nàng rốt cuộc đạt đến cấp bậc gì.
Tuy nhiên, Cao Bằng đã nhanh chóng tìm được một cách tốt.
Đó chính là dựa vào mùi vị thịt nướng để phân biệt.
Căn cứ vào mức độ bị đốt ở phần da Tiểu Hoàng để phán đoán ra đẳng cấp uy lực hỏa diễm của Tiểu Diễm nâng cao thế nào.
Mười phút sau, Tiểu Hoàng đờ đẫn nhìn lên bầu trời, cảm giác cuộc đời vịt của mình quả thật vô vọng rồi.
Ở trước mặt nó, trên cánh Tiểu Diễm đặt một vỏ sò nhỏ tinh xảo.
Tiểu Diễm nghiêm túc quan sát một hồi, sau đó gật đầu nói:
- Thật đáng yêu.
Một con hạc, một vỏ sò nhỏ tựa hồ tạo nên một hình ảnh tốt đẹp nào đó.
Cao Bằng vỗ vào phía sau lưng Tiểu Hoàng, an ủi Tiểu Hoàng đang lộ ra vẻ mặt chán nản:
- Vừa rồi ta thật sự lỡ tay, nhất thời không cẩn thận thả Tiểu Diễm ra ngoài.
Tiểu Hoàng sờ vào cái cánh bị đốt đến đỏ bừng, đau đến mức nhe răng trợn mắt. Nhưng ở dưới vẻ đau đớn bên ngoài là nội tâm phong phú của Tiểu Hoàng:
- Nhất định là hắn biết được chuyện ta lén lút bán cá cho người em họ kia, bây giờ tìm cơ hội trả đũa ta. Không được, ta nhất định phải nhịn xuống, tuyệt đối không thể để lộ.
Tuy phẩm chất của vỏ sò nhỏ này không thấp, đẳng cấp lại rất thấp chỉ có cấp 1, nhưng chính là ngự thú có thuộc tính mà bây giờ mình đang thiếu.
Cao Bằng không có quá nhiều do dự, ký kết huyết khế với Tiểu Bạch Thận.
Năng lực của Bạch Thận rất đặc biệt, là thuộc tính được kế thừa từ người tiền nhiệm.
Cao Bằng không biết nàng là con cháu đời sau hay là chuyển thế của lão thận trước đó, nhưng năng lực của nàng rất giống với lão thận kia.
Lão thận kia cũng có hai đặc tính thế giới đại mộng và tâm linh che chở.
May mà Bàn Đại Hải âm thầm tụ lực dùng một kích khiến nó trọng thương, cơ thể bị thương nặng đã chuyển tổn thương tới tâm linh của nó, vì thế năng lực thế giới đại mộng cũng bị suy yếu cực lớn.
Cuối cùng bản thân mình bị kéo vào trong luân hồi của thế giới đại mộng chính là một đòn liều mạng phản kích trước khi chết của lão thận.
May mà mình được phản hồi lại một phần linh hồn lực từ các ngự thú, bằng không khi bị kéo vào thế giới đại mộng sẽ bị thế giới quỷ dị này đồng hóa.
Nghĩ đến những chuyện mình gặp phải trước đó, trong lòng Cao Bằng có chút sợ hãi.
Thế giới đại mộng cũng không phải đơn giản chỉ cắn nuốt ý thức, như vậy chỉ kích thích cho linh hồn phản kháng, lại biến thành cuộc so đấu tâm linh lực thuần túy.
Linh hồn và ý thức là hai loại khác nhau, dùng một phương pháp đơn giản để nói thì ý thức thao túng linh hồn, linh hồn là vật dẫn của ý thức, quan hệ giữa chúng lại tương tự với linh hồn ở trong cơ thể.
Một ý nghĩ của ý thức là có thể thao túng linh hồn, cũng thông qua linh hồn để sử dụng cơ thể.
Đương nhiên ở phần lớn tình huống thì xem ý thức và linh hồn là một thể cũng không có vấn đề, khi không dính đến năng lực ở phương diện này, chúng có thể coi như là một thể.
Mà lực lượng ý thức chính là tâm linh lực, cho nên thường nói tâm linh của một người mạnh mẽ tới mức nào đó cũng có thể ảnh hưởng đến linh hồn.
Thế giới đại mộng chính là một năng lực nhằm vào tâm linh, nhằm vào ý thức, loại năng lực này còn khó đề phòng hơn cả năng lực loại linh hồn.
Nó sẽ không mạnh mẽ cắn nuốt một linh hồn của con người, chỉ kéo linh hồn của mục tiêu vào thế giới đại mộng, sau đó làm cho mục tiêu không ngừng luân hồi ở trong đó!
Thế giới Luân Hồi phát triển sẽ chịu tiềm thức ảnh hưởng, đồng thời tiềm thức cũng sẽ làm cho thế giới phát triển trở nên càng chân thật hơn.
Bây giờ mới nhớ tới, lúc bản thân mình bị cây trường mâu bạch kim đâm thủng ngực, thật ra đã bị kéo vào mộng cảnh.
Mình cho rằng chỉ trải qua 3 đời, trên thực tế mình đã trải qua bốn đời, Minh Ngọc Thiên Tôn Thú căn bản không có đuổi theo.
Lúc đó mình cũng bị thế giới đại mộng ảnh hưởng, cho nên ở giây phút đó tư duy bị che mờ.
Mình nắm giữ năng lực chuyển dời tổn thương. Nếu thanh trường mâu bạch kim này thật sự xuyên qua lồng ngực của mình, Bàn Đại Hải ở bên cạnh chắc chắn sẽ giúp mình gánh chịu một phần tổn thương. Chỉ khi nó không thể chịu được tổn thương mới có thể một lần nữa chuyển tới trên người mình.
Nhưng khi đó Bàn Đại Hải vẫn đứng bên cạnh mà không có vấn đề gì.
Quá trình mình bị giết chết đó thật ra chính là một trận mộng cảnh. Sau khi mình bị giết chết bước vào luân hồi, sau đó càng lúc càng lún sâu vào trong vũng bùn của thế giới đại mộng này... Nếu như không phải Bàn Đại Hải khiến mình tỉnh lại, có lẽ mình đã thật sự bị thế giới đại mộng đồng hóa, sống đần độn ở trong thế giới đại mộng, trở thành NPC bên trong.
Chỉ có điều bây giờ Bạch Thận bị mình thu phục, năng lực kỳ lạ này đã biến thành lá bài tẩy của mình.
...
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com