- ˉ▽ ̄~) Cắt ~~
Tiểu Hoàng bĩu môi. Cái gì vậy chứ? Trả lời kiểu này hoàn toàn không nam tính, rất không thú vị.
- Tiểu Hoàng, ngươi đang làm gì vậy?
Tiểu Diễm dùng mỏ chim kẹp lấy phần thịt ở gáy của Tiểu Hoàng.
Cửu Thủ Minh Vương.
Cao Bằng nhắc lại cái tên này một lần nữa. Xem như tên này đã bị hắn nhớ trong lòng rồi, sau này có thể hỏi thăm một chút.
- Nếu như ngươi có thể đánh bại nó là tốt nhất.
Lão nhân thiện ý cười nói, ánh mắt chuyển lên trên người A Ngốc đứng sau lưng Cao Bằng:
- Con ngự thú hệ vong linh này của ngươi có thể sẽ bị con Cửu Thủ Minh Vương kia kiềm chế, bởi vì nó có thể khống chế các vong linh cấp thấp hơn. Nếu như chiến đấu với nó tuyệt đối không nên sử dụng ngự thú hệ vong linh, bằng không ngự thú hệ vong linh của ngươi rất có khả năng sẽ phản lại mà chiến đấu với ngươi đấy.
Trong lòng Cao Bằng không quá tin tưởng. A Ngốc cũng có năng lực khống chế vong linh, nếu như A Ngốc mà tăng lên tới cấp Thần linh, xem thử giữa Hài Cốt Chúa Tể và Cửu Thủ Minh Vương, ai sẽ khống chế vong linh lợi hại hơn... Cao Bằng cũng rất chờ mong.
- Thương Bạch Chi Oán để lại một tay, nó chỉ biến những người này và ngự thú thành con rối, nhưng tuyệt đối không cướp đoạt linh hồn của bọn họ, chỉ phong ấn linh hồn của bọn họ ở trong thân thể.
Bàn Đại Hải nói với Cao Bằng.
- Không ngờ được Thương Bạch Chi Oán lại không cắn nuốt linh hồn của bọn họ.
Lão nhân rất xúc động nói.
- Vậy sao ngươi không nói sớm một chút...
Cao Bằng trả lời Bàn Đại Hải ở trong thức hải.
- Bởi vì trước đó ta cũng không biết.
Bàn Đại Hải thành thật trả lời:
- Sau khi ta nhìn thấy kết quả mới biết được quá trình.
Cao Bằng gật đầu. Thật may vừa rồi khi chiến đấu không giết sạch những con rối trong bộ lạc Lê, bằng không khi biết được sự thật này, lương tâm của mình sẽ bị cắn rứt.
- Tiếp theo ngươi chuẩn bị làm thế nào?
Lão nhân hỏi Cao Bằng.
Cao Bằng gãi đầu, liên quan gì đến ta chứ?
- Những người này đều là tộc nhân bộ lạc của ngài, nếu không có vấn đề thì đương nhiên là chuyện tốt rồi.
- Ta thì thôi. Điều này cũng có liên quan tới bản thân ta. Năm đó ta rời khỏi bộ lạc, vào giây phút cuối cùng không tới liều chết đánh một trận. Bọn họ tha thứ cho ta, bản thân ta cũng sẽ không tha thứ cho bản thân mình được.
Lão nhân quay lưng nhìn đầm lầy Vân Mộng phía sau.
Trong đầm lầy có sương mù lượn quanh, Tử Sắc Tinh Thần ngồi ở sau lưng lão nhân, hai cánh tay hài cốt to khỏe giống như hai mặt tường ép qua nhẹ nhàng ôm lấy lão nhân.
Động tác cẩn thận dè dặt, giống như cảnh tượng lần đầu tiên lão nhân và nó quen biết.
- Nhưng có một số việc cuối cùng vẫn phải đối mặt, cứ tránh né cũng không phải là quyết định chính xác.
- Ta sẽ tiếp tục bảo vệ bọn họ, nhưng vĩnh viễn sẽ không để lộ thân phận.
Lão nhân ngẩn ngơ nói.
Nhưng hắn không hối hận, cũng không tiếc nuối.
- Ngươi đến làm Vương của bộ lạc Lê đi.
Lão nhân quay đầu nhìn thẳng vào mắt Cao Bằng.
- Ta sao?
Cao Bằng có phần kinh ngạc. Trách nhiệm này quá nặng nề, hắn sợ mình sẽ mệt chết mất:
- Ta thì thôi đi, tính cách này của ta không thích hợp làm Vương gì đó. Ta chỉ thích hợp làm một...
- Cá ướp muối.
Đại Tử thuận miệng nói.
- Đàn ông thuần túy!
Chẳng biết từ lúc nào Tiểu Hoàng đã thoát khỏi việc bị kẹp lấy phần gáy, nhảy ra lớn tiếng nói.
- Độc hành khách.
Cao Bằng mỉm cười nói.
- Ta có thể cảm giác được ngươi khác với những người trẻ tuổi khác. Ngươi đầy can đảm và trí tuệ, đây là ưu điểm có một không hai của ngươi, cũng là tiềm chất để ngươi có thể trở thành Tân Vương. Ngươi có thể dẫn dắt bộ lạc... Bọn họ đi tới tương lai huy hoàng và vinh quang hơn.
- Có phải trước đây ngài làm thần côn chuyên nghiệp, đều nói như vậy với mỗi Tân Vương hay không?
Cao Bằng cảm thấy buồn cười.
Sắc mặt lão nhân không thay đổi:
- Được rồi, thật ra là bởi vì ngươi có thực lực mạnh nhất.
- Trong trận chiến lúc trước, ngự thú Chuẩn Thần còn lại trong bộ lạc đều bị giết chết, chỉ còn lại đám người già yếu bọn họ.
Người già yếu?
Cao Bằng cảm giác được trong bộ lạc có khí tức của mười mấy con ngự thú Thánh cấp.
Có lẽ tính tất cả số lượng ngự thú Thánh cấp trong bộ lạc Bạch Long cũng không nhiều bằng ở đây.
Nếu như bọn họ đều tính là người già yếu, vậy bộ lạc Bạch Long tính là gì, đội ngũ sắp xuống mồ sao?
Lão nhân hình như cho rằng Cao Bằng đang ghét bỏ thực lực bọn họ yếu.
- Nhưng bọn họ đều là nam nhi tốt có tâm huyết, bằng không cũng sẽ không bị giết đến mức chỉ còn lại ít người như thế.
Lão nhân tự giễu.
- Chỉ cần cho bọn họ thời gian, bọn họ sẽ cho ngươi niềm vui bất ngờ.
- Để ta suy nghĩ một chút.
Cao Bằng không lập tức nhận lời.
Hai canh giờ trôi qua, cuối cùng cũng có người tỉnh lại. Người tỉnh lại trước đều là nhóm người có tố chất thân thể mạnh nhất, cũng là nhóm ngự sử có ngự thú đẳng cấp cao nhất.
- Ta đi trước đây.
Lão nhân vẫy vẫy tay rồi xoay người trốn vào đầm lầy Vân Mộng.
Phía sau truyền đến tiếng bước chân.
- Đa tạ ân cứu mạng của huynh đệ.
- Cám ơn ngươi đã cứu chúng ta.
Mặt những người vừa thức tỉnh đều trắng bệch, Cao Bằng bảo bọn họ nhanh chóng đi nghỉ ngơi.
Những người này lắc đầu, không ngừng vây quanh bên cạnh Cao Bằng nói cảm ơn, giọng điệu cũng rất chân thành. Cao Bằng kiểm tra bảng số liệu và phát hiện 70% số người đều thật lòng cảm kích mình.
30% số người còn lại cũng không có ác cảm với mình.
...
Sâu bên trong đầm lầy, lão nhân đã hợp thể với Tử Sắc Tinh Thần, cả hai bước chậm ở trong đầm lầy Vân Mộng. Dọc đường có một ít quái vật ngửi được hơi thở của nó liền khiếp sợ đến mức run lẩy bẩy, trốn ở trong bùn nhão không dám đi ra.
- Chủ nhân, tại sao ngài phải nói vị trí di tích chiến trường cho hắn biết, hơn nữa còn đưa mảnh vỡ thần khí mà ngài cất kỹ cho hắn?
Tử Sắc Tinh Thần có chút không hiểu.
Lão nhân lắc đầu cười nói:
- Ngươi đó! Nếu như ngươi có thể biết thì ngươi sẽ không trở thành ngự thú của ta rồi.
- Hì hì.
Tử Sắc Tinh Thần cười khúc khích.
- Không nói cho hắn biết di tích chiến trường thì hắn làm sao đánh bại được Thương Bạch Chi Oán. Nhưng mà cơ duyên của người trẻ tuổi này rất tốt, chỉ tốn chút thời gian đã đột phá đến bước này thì thật sự vượt quá dự đoán của ta. Nhưng như vậy cũng tốt, người như vậy trở thành Tân Vương của bộ lạc Lê chúng ta mới không tính là mai một bọn họ.
Lão nhân xúc động nói.
- Ta ở đây mười năm cũng đủ lâu rồi. Đi thôi, chúng ta đi con đường thuộc về chính chúng ta.
- Được!
...
- Đại nhân, xin ngài trở thành Vương của bộ lạc chúng ta.
- Mời đại nhân trở thành Vương của bộ lạc chúng ta!
Đứng trong căn phòng màu trắng đều là các ngự sử Thánh cấp, tất cả mọi người đều nhìn Cao Bằng với ánh mắt nóng bỏng.
- Trước khi chúng ta bị vây hãm đã từng thề, nếu ai có thể cứu vớt chúng ta, chỉ cần hắn là đồng bào thì bộ lạc chúng ta sẽ tôn người đó làm Vương!
- Vẫn mong đại nhân không nên từ chối, đây là suy nghĩ của cả bộ lạc chúng ta.
Có người kích động nói.
Cao Bằng ngồi ở trên ghế quan sát vẻ mặt của những người này.
Chỉ cần hắn gật đầu là có thể trực tiếp thu được một bộ lạc siêu cấp không kém gì ba bộ lạc đỉnh cấp.
Tuy không có cách nào so sánh với đại quốc của dị tộc, nhưng tiềm lực của bộ lạc này vẫn mạnh mẽ khác thường. Căn cứ vào những gì hắn vừa nghe thấy, vào thời kì đỉnh phong bọn họ nắm giữ hơn năm ngự sử Chuẩn Thần, còn có hơn trăm ngự sử Thánh cấp.
Cộng thêm nội tình là Tử Sắc Tinh Thần, nếu hoàn toàn bạo phát cũng có thể uy hiếp được các tiểu quốc.
Bởi vì dị tộc nhân nội đấu không ngừng và vị trí hẻo lánh, cho nên bọn họ mới có thể sống lâu dài ở Nam Hoang.
- Năm ngự sử Chuẩn Thần lại bị một con Thương Bạch Chi Oán đánh bại sao?
Cao Bằng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Không phải, đây là một cuộc bao vây tấn công đã có âm mưu trước. Mười năm trước có tám Chuẩn Thần đột nhiên tập kích chúng ta, năm đại nhân kia liều mạng chém giết bảy Chuẩn Thần, cuối cùng còn lại Thương Bạch Chi Oán, mấy Thánh cấp chúng ta không địch lại...
Một ngự sử Thánh cấp xấu hổ cúi đầu.
- Tử Sắc Tinh Thần đại nhân chạy trốn. Nếu như đại nhân ra tay thì tuyệt đối sẽ không như vậy.
Một ngự sử Thánh cấp khác kích động nói.
- Đại nhân không phải loại người như vậy, có lẽ ngài ấy cũng có chuyện gì khó nói.
Có người nói.
- Kẻ phản bội thì còn có gì để nói chứ!
- Im miệng!
Một tiếng phẫn nộ hét lên.
Người nãy giờ vẫn chịu trách nhiệm giao lưu với Cao Bằng, mơ hồ có địa vị cao nhất trong những người này nghiêng đầu quát.
- Không cần biết đại nhân làm gì, ngươi cũng không thể phủ nhận mấy nghìn năm qua đều nhờ có đại nhân hắn bảo vệ bộ lạc Lê chúng ta! Chúng ta không có tư cách đi phán xét ngài ấy!
Hắn vừa nói dứt lời, trong phòng đã hoàn toàn yên tĩnh.
------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com