Liếm liếm ngón tay có chút ngứa, Cao Bằng gõ một cái lên vỏ của Bạch Thận.
Tiểu Bạch Thận trung thực ngậm miệng, làm một con thận thành thật.
Đứng trên đỉnh núi nhìn bóng lưng của sáu người kia, Cao Bằng cất Tiểu Bạch Thận vào túi, quay lại bộ lạc.
Trước khi đi, Tử Sắc Tinh Thần đã nói cho hắn biết chút tin tức. Thời gian này, hắn cũng đã xem hết điển tịch của bộ lạc Lê một lượt.
Nơi giữ gìn tri thức của bộ lạc Lê là một toà tháp nhọn màu trắng, chính là toà tháp màu trắng cao nhất mà Cao Bằng nhìn thấy khi lần đầu tới đây.
Trên vách tường mỗi tầng đều xếp thật nhiều giá sách. Giá sách đen thẫm tản mát ra khí tức cổ xưa.
Trên mỗi tầng giá sách đều được xếp đầy thư tịch rất dày và ngay ngắn.
Chất liệu trang sách giống như giấy, nhưng mịn hơn giấy bình thường. Nghe bọn họ nói giấy này có thể chống nước chống ẩm.
Chủ yếu sách ở tầng một của toà tháp ghi chép các nội dung liên quan đến lịch sử bộ lạc và chút nhân văn. Tầng thứ hai đến thứ ba mươi đều là ghi chép về các loại tài liệu linh vật.
Sách được phân loại căn cứ theo thuộc tính và chủng loại.
Ngoài ba mươi tầng còn có một tầng ngầm, được xây ở phía dưới chân tháp.
Nhưng cửa vào tầng hầm ở tận tầng ba mươi, nối liền từ tầng ba mươi xuống lòng đất.
Sách trong hầm ngầm không giống với bên ngoài, mỗi một cuốn trong này đều là độc nhất vô nhị. Có cuốn được khắc vào bia đá, có cuốn khắc lên gỗ, còn có cuốn được viết lên da thú, xương thú.
Trong số điển tịch trân quý được cất giữ dưới hầm ngầm, Cao Bằng phát hiện ra một bản cực kỳ quý giá.
Trong bản độc nhất này có ghi chép lịch sử Cửu Thiên Thập Địa và rất nhiều tin tức về Thần Minh, và các sự kiện lớn đã xảy ra.
Từ rất lâu trước đó, căn bản không có cái gọi là ngự sử cấp Thần. Nhân tộc và dị tộc cũng bình an vô sự sống tại Cửu Thiên.
Nhưng mà nhân tộc và dị tộc chỉ sống trong các bộ lạc nhỏ, dựa vào cung phụng Thần Minh để được phù hộ sinh tồn, sinh sôi.
Với nhân loại mà nói, những quái vật kia đều là thứ kinh khủng. Từ khi sinh ra đến khi chết đi, rất có thể người ta sẽ không rời khỏi phạm vi một trăm dặm quanh bộ lạc.
Thời kỳ đó được gọi là thời đại mông muội, tuổi thọ bình quân của nhân loại không cao. Trên cơ bản, phần lớn cuộc sống nhân lọai chỉ có ăn cơm, đi ngủ, trồng lương thực rau quả, nuôi quái vật siêu thịt để làm thực phẩm, và không ngừng sinh con.
Không có nhiều ghi chép về thời kỳ đó, bởi vì họ sống đã rất khó rồi, ai cũng bận rộn nhiều việc, không có tâm tư và cũng không có công sức nghĩ nhiều đến những thứ thuộc về tinh thần.
Chỉ có một số rất ít thơ ca, văn chương được lưu truyền đến ngày nay. Từ trong đó có thể thấy được… Người viết mỗi ngày đều đang suy nghĩ ngày mai sẽ ăn cái gì.
Sau đó tới một ngày, một vị trí giả nhân loại phát minh ra huyết khế. Từ ấy, sự phát triển của nhân loại đi vào quỹ đạo với tốc độ cao.
Thời kỳ này được gọi là thời đại huyết mạch.
Thời kỳ này,nhân loại thử ký kết huyết khế với các loại quái vật, tựa như một đám trẻ con có đồ chơi mới.
Vì bọn họ đã dần dần thoát khỏi sự ỷ lại với sinh tồn, nên tư tưởng bắt đầu được giải phóng.
Đương nhiên, Cao Bằng có thể nhìn thấy sự trêu chọc của tác giả qua những dòng văn tự đầy trào phúng này.
Có rất nhiều tiên hiền ký kết huyết khế, lựa chọn ngự thú. Từ các quái vật hung mãnh, đến quái vật loại thực vật, quái vật loại nguyên tố, quái vật hệ Vong Linh,... Nhân loại không ngừng đột phá cực hạn.
Trong thời đại huyết mạch, dấu chân của nhân loại có khắp Cửu Thiên, thậm chí bao gồm cả Thập Địa.
Thời kỳ này dài đằng đẵng. Cuối cùng, hình thành chế độ gia tộc.
Mỗi một bộ lạc là một gia tộc. Trong bộ lạc, họ của mỗi người đều giống hệt nhau.
Cao Bằng nhớ lại những bộ lạc thương cổ kia cũng giống vậy, người trong cả bộ lạc đều có cùng một họ.
Thời đại huyết mạch có rất nhiều ghi chép. Có lẽ bộ lạc Lê này là một bộ lạc hỗn hợp, tập trung rất nhiều tinh nhuệ của các bộ lạc khác nhau, hình thành nên một bộ lạc lớn.
Nội dung trong thư tịch đủ cả trời nam biển bắc, bao gồm cả một chút bí mật thượng cổ.
Cuối thời đại huyết mạch đã bạo phát một trận chiến tranh xưa nay chưa từng có.
Không thể tra ra được khởi nguồn chiến tranh. Đột nhiên, nhân loại và dị tộc dùng đao binh gặp nhau.
Xem qua văn tự ghi lại thì ban đầu nhân loại và dị tộc không cừu thị cực đoan như vậy, thậm chí còn có cả chuyện hai chủng tộc thông hôn.
Nhưng vì một nguyên nhân thần kỳ nào đó, nhân loại và dị tộc không thể sinh con, dù có sinh ra được thì con cái cũng không thể sinh nở.
Tình huống này, một số người gọi là huyết mạch ma chú.
Từ sau chiến tranh thời đại huyết mạch, bộ lạc Lê được thành lập. Cho đến bây giờ, được gọi là thời đại hy vọng.
Trong mỗi một bức thư, một đoạn văn tự tràn đầy nhiệt tình, hắn đều có thể nhìn ra được bọn họ cực kỳ mong chờ vào tương lai tích cực.
Dù là trong tuyệt cảnh, bọn họ cũng không từ bỏ, vẫn luôn ôm hy vọng.
Bọn họ vẫn tin tưởng sẽ có một anh hùng vĩ đại sẽ cứu vớt họ, để cho vinh quang của nhân loại lại một lần nữa vẩy lên Cửu Thiên.
Dù họ không đợi được…
Đặt thư tịch trong tay xuống, Cao Bằng tra thêm chút dầu vào ngọn đèn, giãn cơ ưỡn cái lưng mỏi. Suốt hai tháng nay, hắn đã đọc hết thư tịch ở đây.
Sau khi xem xong, Cao Bằng hiểu thế giới này sâu hơn.
- Cơ Giới Mê Thành.
Trước mặt Cao Bằng đặt vài cuốn sách, trên mấy cuốn sách này đều nhắc đến Cơ Giới Mê Thành.
Mà mấy cuốn sách này đã được viết từ thời đại huyết mạch, xuyên tới tận bây giờ, thời đại hy vọng.
Xuyên suốt hai thời đại đến mấy vạn năm, lịch sử Cơ Giới Mê Thành này quả thực xa xưa.
Cuốn sách gần đây nhất là do một ngự sử cấp Chuẩn Thần của bộ lạc Lê ghi lại từ ba mươi năm trước.
“Ta đã gặp một toà thành rất lớn, tường thành còn cao hơn núi. Toà thành này bồng bềnh giữa trời, bốn phía có từng con Cự Long sắt thép quấn quanh, khí tức con nào cũng cường đại. Ta chỉ dám đứng xa nhìn thoáng qua rồi vội vàng rời đi.”
“Ta lại gặp được nó, lại gặp toà thành lớn bằng sắt thép kia. Nhưng lần này hoàn toàn khác với lần trước, trên tường toà thành này đầy vết tích loang lổ. Nó đứng sừng sững giữa dãy núi, tựa như vừa trải qua một trận đại chiến sử thi.”
Cự long quấn quanh bên ngoài tường thành chỉ còn một con. Nó cô độc đứng trên cổng thành, vết thương chồng chất, mù một mắt.
Có lẽ nó cần ta giúp một chút? Nhìn nó thật đáng thương, thế là ta đi tới.
Ta bị nó quét đuôi một cái đánh bay đi.
Được rồi, thật là một gia hoả dã man.
Gia hoả thô bạo như vậy, chắc hẳn chủ nhân toà thành này cũng có cái tính hỏng bét như thế.
Ta đã nhớ kỹ địa điểm, một thời gian nữa ta sẽ lại đi xem. Có lẽ nó cần tới sự giúp đỡ của ta.
Sau đó là tên một địa danh, bên cạnh còn có một địa đồ giản lược.
Ghi chép đến đây là kết thúc.
Ngự sử cấp Chuẩn Thần kia không viết tiếp được nội dung phía sau. Có lẽ người này đã hy sinh trong cuộc chiến tranh mười năm trước.
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com