Đương nhiên, lực phòng ngự trên toàn thân Tiểu Hoàng từ trên xuống dưới đều bằng nhau, lực phòng ngự ở đầu và hai tay, hai chân đều giống nhau như đúc.
Nhưng đầu của Tiểu Hoàng là hình tròn, hơn nữa vị trí thần hóa của Tiểu Hoàng chính là đầu.
Cái đầu tròn trọc lóc giống như một cái bóng đèn lớn, cũng không nhận lực.
Cho nên cái đuôi không thể đâm vào đầu của Tiểu Hoàng.
- Hóa ra đầu trọc còn có tác dụng như vậy.
Ánh mắt Đại Tử lập tức sáng lên.
- Tử Ảnh, Toái Thi Diệt Hồn Sát.
Thần Nghiệt lạnh lùng nói. Cho dù chỉ có bốn cái đuôi cũng đủ rồi, bởi vì một chiêu này chỉ cần ba cái đuôi là có thể thi triển ra, thêm mỗi cái đuôi chỉ tăng cường thêm một phần lực sát thương mà thôi.
Trong nháy mắt, bốn cái đuôi dài phát ra tiếng rít chói tai, bốn cái đuôi lay động kịch liệt, để lại tàn ảnh khắp bầu trời.
Tiểu Hoàng rên lên một tiếng.
Phần kết nối tứ chi với thân thể xuất hiện từng vết nứt tinh mịn.
Vết nứt không ngừng kéo dài ra ngoài.
Nhưng theo vết thương của Tiểu Hoàng không ngừng chồng chất, mức độ rắn chắc trên bắp thịt của Tiểu Hoàng cũng đang không ngừng tăng thêm.
A!
Tiểu Hoàng giận dữ gầm thét, huyết mạch căng lên, huyết quản ở huyệt thái dương trở nên dữ tợn. Nó cúi xuống, hai tay hắn nắm lấy hai cái đuôi đang cắm vào hai chân.
Máu tươi điên cuồng phun ra.
Lòng bàn tay Tiểu Hoàng bị gai nhọn trên cái đuôi cắt cho chảy máu.
- Lên cho ta!
Tiểu Hoàng ngửa mặt lên trời thét dài.
Thần Nghiệt trầm xuống phía dưới, sáu cái chân nhọn cắm xuống mặt đất, khí lưu vô hình từ dưới thân của nó khuếch tán ra ngoài, dâng lên một vòng bụi bặm mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Đuôi dài căng ra, hai cái đuôi quấn một vòng ở trên cánh tay của Tiểu Hoàng rồi trói chặt lại.
Đồng thời, hai tay của Tiểu Hoàng nắm lấy hai cái đuôi đang đâm vào trong chân.
Chỉ còn lại một cái đuôi đang quay cuồng như phát điên trên bầu trời, từng tiếng xé gió đầy thê lương vang vọng ở trong tòa thành u ám.
A Ngốc chuyển sang trạng thái m Hồn Chúa Tể, hai cánh tay xoè ra ôm lấy không trung.
Vòng xoáy linh hồn xoay tròn ở trên đỉnh đầu của A Ngốc, vòng xoáy khổng lồ nhuộm đại sảnh thành một màu tro tàn.
Sóng xung kích linh hồn trùng trùng điệp điệp càn quét tòa thành.
Sóng xung kích xuyên thấu cơ thể Tiểu Hoàng mà không gây tổn thương cho nó.
Nhưng khi sóng xung kích linh hồn rơi vào trên thân của Thần Nghiệt lại giống như một cái búa tạ đập mạnh ở trên đỉnh đầu nó.
Ầm ầm!!!
Thần Nghiệt điên cuồng giãy giụa, nhưng cái đuôi vừa rồi còn muốn trói lấy Tiểu Hoàng, vào lúc này lại trở thành thứ ràng buộc nó.
Thần Nghiệt lắc trái lắc phải, trong mũi, tai, mắt chảy ra máu màu xanh lá.
Cơ thể Đại Tử co lại thành một đống, bốn mươi tám đôi cánh hoàn toàn che kín cơ thể Đại Tử.
Sấm sét vô tận xé rách không trung,
- Ngang...
Sấm sét, thuộc tính bá đạo mãnh liệt nhất trong thiên địa.
Đại Tử với phẩm chất Thần thoại, cuối cùng lộ ra răng nanh dữ tợn của mình.
Tiếng rồng ngâm xuyên qua tòa thành. Sấm sét màu đỏ sậm hóa thành trường mâu sắc bén từ trên cao giáng xuống.
Ánh sáng đỏ đẫm máu soi sáng bức tường.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Sấm sét bổ vào trên lưng Thần Nghiệt giống như có rất nhiều thanh trường mâu xuyên thủng máu thịt của nó.
Đợi đến khi sấm sét tản đi, mùi cháy khét tràn ngập trong không khí.
- Một chiêu này lại gọi là Thiên Giới Lôi Lạc.
Đại Tử nói với bộ dạng rắm thối.
- Sao lực sát thương lần này của ngươi lại tăng lên nhiều như vậy?
Cao Bằng kinh ngạc hỏi.
Đại Tử không phải vẫn là một con cá ướp muối hay sao? Chuyên làm người qua đường, trợ công từ xa. Không ngờ lần này tấn công lại có thể gây ra tổn thương lớn cho Thần Nghiệt như vậy. Cao Bằng nhìn thấy trạng thái của Thần Nghiệt trực tiếp từ thương thế trung bình biến thành bị thương nặng.
- Bí mật.
Đại Tử kiêu ngạo ngẩng đầu lên:
- Từ hôm nay trở đi, ta không còn là một con cá ướp muối nữa!
Cao Bằng cảm giác hơi kỳ lạ. Nhưng Đại Tử không muốn nói cho hắn biết, hắn cũng không thể miễn cưỡng được.
Thần Nghiệt tuy mạnh, nhưng đối mặt với năm huynh đệ bao vây tấn công, cuối cùng vẫn chết không nhắm mắt mà ngã xuống.
Đầu bị Tiểu Hoàng đánh cho nát nhừ, lưng bị sấm sét của Đại Tử đánh cho cháy đen, thịt trắng dưới lớp da cũng bị đánh thành than, ngay cả máu cũng khô cạn.
- Boss nhỏ ở cửa thứ nhất của tòa thành này đã khó đối phó như vậy, chẳng lẽ Đại Ma Vương phía sau là Thần cấp?
Cao Bằng thu thi thể của Thần Nghiệt xong liền nói với vẻ nghiêm trọng.
- Trong tòa thành này không có Ma tộc vực sâu...
Cơ Giới Minh Vương nghi ngờ nói,
- Thần Nghiệt hẳn là chủ nhân của tòa thành.
- Thần Nghiệt chính là chủ nhân của tòa thành?
Cao Bằng sửng sốt. Vừa vào trong đại sảnh lại có thể gặp chủ nhân tòa thành, vậy còn hai bên cầu thang thông lên tầng hai, tầng ba thì sao? Trên tầng có nhiều phòng như vậy để làm gì???
Cơ Giới Minh Vương nhìn lướt qua đầu cầu thang rồi lắc đầu:
- Tư duy của Thần Nghiệt đều không bình thường, bọn chúng sẽ không thần phục bất kỳ tồn tại nào. Con Thần Nghiệt này có thể đợi ở trong tòa thành đã là ngoài dự liệu của ta rồi, bình thường Thần Nghiệt đều ở nơi hoang dã.
- Những con trên lầu... chắc là người hầu của nó.
Cơ Giới Minh Vương do dự nói.
Cao Bằng: ???
Chủ nhân ở phòng khách, người hầu ở phòng ngủ à?
Suy nghĩ của Thần Nghiệt thật kỳ lạ!
- Cao Bằng, mảnh vỡ thần khí ở phía dưới, phía dưới này có tầng hầm ngầm.
Bàn Đại Hải kiêng kỵ nhìn lướt qua Cơ Giới Minh Vương, rất nhanh đã thu hồi ánh mắt rồi nói cho Cao Bằng thông qua khế ước.
- Chúng ta mở hầm ngầm ra.
Cao Bằng quay đầu nói với Cơ Giới Minh Vương.
- Oa oa oa...
Đại Hải ở trong khế ước gọi Cao Bằng:
- Ngươi điên rồi sao? Tại sao phải nói cho nó biết chứ? Chúng ta trực tiếp lấy đi không tốt sao? Cao Bằng, người này không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu. Cho dù ta ở thời kỳ toàn thịnh cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
- Ngươi ở thời kỳ toàn thịnh chắc chắn không phải là đối thủ của nó ở thời kỳ toàn thịnh rồi.
Cao Bằng nói ở trong khế ước.
- Hừ! Sao có thể như vậy được? Ít nhất cũng chia năm năm.
Bàn Đại Hải tự mình nói không được là một chuyện, nhưng khi Cao Bằng nói nó không được lại là một chuyện khác.
Cao Bằng âm thầm lắc đầu. Cơ Giới Minh Vương trước mắt này chỉ là một phân thân, ngươi và một phân thân cũng chỉ có thể đấu năm năm, càng chưa nói tới bản thể.
Cơ Giới Minh Vương gật đầu rồi cúi người xuống giơ tay muốn mở ra, bỗng nhiên tòa thành trầm xuống.
Lấy khu vực của Cơ Giới Minh Vương làm trung tâm, nó tách ra một cách hoàn chỉnh giống như bị lực lượng nào đó cắt thành nhiều phần đều nhau, gạch vỡ bị lực lượng vô hình dẫn dắt bay lơ lửng ở giữa không trung.
Khi Cơ Giới Minh Vương vung tay phải lên, tất cả những viên gạch này xoay tròn rồi hóa thành tro tàn.
Tầng hầm ngầm dưới chân với diện tích không kém gì đại sảnh đã xuất hiện ở trong mắt mọi người.
Trong phòng ngầm chất đống rất nhiều “rác rưởi” hỗn loạn.
Ánh mắt Cơ Giới Minh Vương chớp hiện:
- Có rất nhiều khoáng thạch quý giá, ta có thể dùng để khôi phục vết thương.
- Chúng là của ngươi.
Cao Bằng hào phóng vung tay lên.
Trên thực tế, những khoáng thạch này cũng chẳng có ích lợi gì với Cao Bằng,. Bởi vì nó cũng không có thuộc tính liên quan tới nhu cầu của ngự thú.
Những thứ trong đống rác kia nhiều nhất chính là khoáng thạch.
Ngoại trừ khoáng thạch ra chính là một ít tài liệu, đẳng cấp của những tài liệu này đều không thấp.
Sau khi tất cả tài liệu được sắp xếp xong, trong hầm ngầm chỉ còn lại một vật phẩm đặt ở trong góc, vật phẩm này cũng chính là mục đích đám người Cao Bằng đi chuyến này... một nửa khác của Thần khí Huyền m Thần Tỉnh.
Mảnh vỡ này giống hệt với mảnh vỡ Huyền m Thần Tỉnh trong tay Bàn Đại Hải! Gần như được đúc từ một khuôn ra!
——————————
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com