Ven đường, vô số cự thú trong biển nhao nhao tránh đi, mỗi một bước của hải cự nhân đều có thể tạo ra sóng gió động trời trên mặt biển.
Bước nhanh dần, chỉ trong chớp mắt hải cự nhân đã biến mất ở cuối đường chân trời.
Những nơi bước qua, mọi âm thanh đều yên tĩnh, chỉ còn lại từng trận gợn sóng kéo dài thật lâu.
- Báo cáo, báo cáo! Trên Đông Hải xuất hiện cự nhân đang tiến gần về bờ biển.
Trên bờ có binh lính cầm vũ khí kinh hô, nhanh chóng thông qua điện báo vô tuyến báo cáo lên trên.
- Zi. . . Đã thu được, có thể thử tiến hành chặn đường hay không!
Người lính này trầm mặc ngẩng đầu nhìn cự nhân cao đến vạn mét kia.
10 km là cái khái niệm gì chứ? Đỉnh Everest chỉ cao 8848m, nhưng mà đây là độ cao so với mặt nước biển, ngươi đứng ở chân Everest ngẩng đầu nhìn lên sẽ thấy độ cao của nó cũng không đạt đến 8000 mét.
Nhưng hải cự nhân này có chiều cao tương đương với hai ngọn Everest chồng lên cùng một chỗ.
Không cần nói nhiều, chỉ riêng với thể tích này liền có thể mang đến cho người ta cảm giác áp bách thật lớn.
Cái bóng khổng lồ giống như hắc ám hàng lâm, khu vực bên cạnh bờ đều bị cái bóng bao phủ.
- Báo cáo. . . Không thể.
Siêu cấp cự nhân hoành hành ở trên mặt biển, cũng không quan tâm đến đường phòng ngự ở ven bờ.
Sải bước ra, vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét.
Từ Đông Hải đến Du Châu, chỉ cần mấy vạn bước là có thể đi đến.
Oanh ——
Oanh ——
Hải cự nhân bắt đầu chạy nhanh về phía trước.
Mỗi một bước giẫm ở trên mặt sông tạo ra từng con sóng lớn.
Ở bốn phía xung quanh hải cự nhân quấn theo mây đen, cùng với mưa to.
Báo động đỏ cảnh báo một đường thẳng về Du Châu.
Đèn báo động lấp lóe và tiếng báo động phá vỡ bầu trời đêm, ánh đỏ hai bên bờ sông Trường Giang giống như một đầu trường long thức tỉnh.
- Cảnh báo - đang ước lượng thực lực quái vật. Có quái vật Đế cấp đỉnh phong. . . Thánh cấp sơ kỳ. . . Thánh cấp hậu kỳ đang tiến gần về phía Du Châu, đề nghị người dân thành phố Du Châu tiến vào hầm trú ẩn.
Cao Bằng nheo mắt lại nhìn về phía đông, nơi đó là dãy núi mênh mông, mặt trời có chút chói mắt.
Nhưng mà thông qua huyết khế, Cao Bằng cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc đang tiến gần về phía này, rất giống với khí tức của Sinh Trưởng Chi Não.
Im lặng trong chốc lát, Cao Bằng đột nhiên nháy mắt. Sẽ không náo ra ô long gì chứ.
...
Lúc này, bên trong thành phố Du Châu.
Cơ quan an ninh phòng vệ.
Một cơ quan do đông đảo các quốc gia Châu Á và tập đoàn cấu thành sau tai biến.
Cơ quan an ninh phòng vệ phụ trách cảnh giới và phòng vệ quái vật xâm lấn. Hơn nữa, hệ thống cảnh báo ở hai bên bờ sông Trường Giang chính là do bọn họ lắp đặt.
Bởi vì bộ lạc Hoa Hạ tồn tại, cho nên thực quyền trong mỗi cơ quan ở thành phố Du Châu đều là do người Hoa Hạ nắm giữ. Nhưng vì biểu đạt khí độ của cường quốc và để cho bọn họ có thể yên tĩnh một chút, bộ lạc Hoa Hạ liền xây dựng một cơ quan, cũng là một cái chức quan nhàn hạ.
Trong mắt người ngoài thì cái cơ quan này có chức năng rất lớn, có thể cảnh giới phòng vệ quái vật xâm lấn. Thế nhưng trên thực tế lại có không ít đơn vị có chức năng xếp chồng với nó, hơn nữa phân công còn rõ ràng hơn hẳn.
Vì quá rảnh rỗi, cơ quan an ninh phòng vệ đã bắt đầu xây dựng các công trình lớn. Dù sao các thành viên bên trong cơ quan này vốn đều là cán bộ cao cấp của các quốc gia và tập đoàn ở Châu Á, tài phú và nhân lực trong tay cũng không thiếu. Bọn họ khởi công nhóm công trình lớn đầu tiên, hệ thống cảnh báo vùng ven sông Trường Giang Hoàng Hà, tuyến phòng hộ bờ biển, hệ thống đèn cảnh báo bầu trời vùng núi Vũ Long…
Đáng kinh ngạc nhất chính là hệ thống đèn cảnh báo bầu trời vùng núi Vũ Long, mang mỹ danh mang đến cảnh đẹp về đêm cho đám quái vật. Mỗi ngày vào ban đêm, trên bầu trời đều có rất nhiều đèn sáng trôi nổi giống như những ngôi sao lấp lánh.
Điều này làm cho quái vật vùng núi Vũ Long khi ra ngoài thường bị các quái vật vùng khác cười nhạo.
Lúc này, bên trong cơ quan an ninh phòng vệ có rất nhiều quan lớn ngồi xuống tham dự hội nghị trong đại sảnh.
Trên màn hình trước mặt chính là một hình ảnh được quay chụp bởi máy bay không người lái từ trên bầu trời.
Nhưng bởi vì nguyên nhân độ cao, cái máy bay không người lái trên độ cao vạn mét này chỉ vừa vặn quay chụp được đầu của hải cự nhân, phần phía dưới lồng ngực hải cự nhân bị tầng mây hoàn toàn bao phủ.
- Con quái vật này thật sự rất lớn, Smecta!
- Chúng ta vẫn nên điều động một đội binh lính đi chặn đường con quái vật này lại, vạn nhất để nó tiến vào Du Châu có thể sẽ tạo thành rất nhiều tử thương.
- Con quái vật này vô cùng mạnh mẽ, đây chính là Thánh cấp quái vật trong truyền thuyết, át chủ bài của người Hoa Hạ còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của chúng ta, cứ để người Hoa Hạ tự mình ra tay đi.
- Thế nhưng chúng ta cũng có con dân ở trong thành.
- Ài… thật sự là phiền toái… Smecta.
- A...? Thế nhưng chúng ta cứ im lặng như vậy cũng không tốt lắm đâu.
- Nhưng mà ta cũng muốn nhìn xem người Hoa Hạ bị xấu mặt.
Trong phòng họp diễn ra tranh chấp không ngớt.
Nhưng mà tổng thể tính ra, ác liệt nhất cũng chỉ ôm lấy tâm tư chế giễu. Sau khi thế giới biến thành bộ dáng này, cho dù có người trong lòng có những ý nghĩ không tốt cũng không dám nói ra ở nơi đông người như thế.
Nhân loại là một loại sinh vật vô cùng thần kỳ, bọn họ có thể vì một chút tài nguyên cố hữu mà đánh nhau đến sống chết, nhưng cũng có thể tại thời điểm đối mặt với địch nhân chung, lại không chút do dự lựa chọn phương thức đoàn kết tập trung cùng một chỗ. Dù cho trước đó còn nhìn nhau không thuận mắt, thậm chí có ý nghĩ muốn giết chết đối phương.
- Đi, đi đón Sinh Trưởng Chi Não.
Cao Bằng triệu hồi ra Tịch Sư, mở miệng nói.
Nhìn cái hệ thống cảnh báo vùng ven sông liền biết được Sinh Trưởng Chi Não đã gây ra động tĩnh không nhỏ, còn không bằng dứt khoát đi tới hạ lưu Trường Giang đón tiếp nó.
Thân thể Tịch Sư nhoáng một cái, biến thành hình thể lớn đến 3m. Cái hình thể này thích hợp nhất để chở Cao Bằng, vừa vặn có thể để hai chân Cao Bằng đặt ở hai bên, lại không lo lắng bị trợt xuống.
Tịch Sư vỗ sư trảo một cái, nước sông trước mặt trong chớp mắt bị đóng băng thành một hòn đảo băng nhỏ, Tịch Sư giẫm lên băng đảo này lướt băng băng về phía hạ du.
- Ồ, cự nhân kia dường như đã dừng lại.
- Nó có mưu kế gì sao?
- Này, các ngươi mau nhìn, nó thu nhỏ lại.
Máy bay không người lái dưới sự khống chế nhanh chóng hạ xuống, đảo qua hai bên tầng mây.
Trong Trường Giang xuất hiện một hòn đảo băng màu lam.
Hải cự nhân sụp đổ, vỡ vụn thành vô số nước biển hòa nhập vào Trường Giang, mực nước Trường Giang cũng theo đó mà dâng lên một đoạn.
Trong đảo có một con quái vật màu trắng, bên cạnh còn có một người đang đứng. Con quái vật kia ngẩng đầu, sau đó trong chớp mắt màn hình biến thành màu đen.
- Ngươi tạo ra huyên náo quá lớn, lần sau tạo động tĩnh nhỏ đi một chút.
Cao Bằng nói với Sinh Trưởng Chi Não.
Đứng ở phía trước Cao Bằng, thủy nhân cao hai mét gật đầu biểu thị hiểu rõ.
- Đi thôi, ta mang về cho ngươi đồ vật có thể khiến ngươi tiến hóa.
Cao Bằng nhẹ nhàng nhảy lên lưng Tịch Sư, một người hai thú kéo ra hai đường bạch tuyến rơi vào bên trong khe hở giữa hai tòa núi lớn bên bờ sông, tìm một nơi có địa hình thoai thoải.
Cao Bằng triệu hồi ra A Xuẩn, từ bên trong không gian A Xuẩn lấy ra một đồ vật màu tím sậm giống như cây nấm.
Phần dưới tựa như một chiếc gân lớn trên xương sống của một con quái vật, đầu trên chính là một cái đầu dù hình não hoa.
Mặt ngoài gân lớn màu tím sậm còn có rất nhiều mạch máu màu xanh lá.
Phần mạch máu lộ ra trong không khí có màu xanh lá, những mạch máu nằm ở bên trong cơ thể hiện lên màu xanh ngọc.
Kỳ lạ nhất chính là bộ não ở đỉnh đầu gân lớn vẫn còn sống.
Giống như một trái tim co bóp hướng vào phía trong, hơi thở hướng ra phía ngoài.
Hơn nữa bộ não này cũng không lớn hơn bao nhiêu so với gân lớn nối liền bên dưới, hình thể chênh lệch tương tự như nấm Kim Châm.
Mặt ngoài bộ não che kín mạch máu màu xanh lá cây, nhưng sau khi bộ não này bại lộ trong không khí, không ngừng hấp thu các loại khí thể thì ở mặt ngoài ngưng tụ thành từng khỏa huyết châu lớn như hạt đậu.
A Xuẩn lấy thứ này ra, sau đó nhanh chóng bay về phía sau một đoạn, âm thầm thở phào.
Thứ đồ vật kinh tởm này cuối cùng cũng bị Cao Bằng lấy ra khỏi không gian của mình.
Cao Bằng trợn trừng mắt một cái, thứ này cũng không buồn nôn ngươi thì chạy cái gì.
Nhanh chóng gọi A Xuẩn bay trở về.
Lại từ bên trong không gian của A Xuẩn lấy ra một chút tài liệu và bàn điều phối.
Ở ngay tại dã ngoại bắt đầu tiến hành điều phối.
Tịch Sư vung móng vuốt lên, tường băng từ bốn mặt hiện ra. Côn trùng, tiểu động vật và vi khuẩn trên mặt đất và trong đất bùn trong chớp mắt đều bị đông thành băng. Một luồng gió thổi qua, trên tường băng đột nhiên nứt ra một lỗ thủng, mảnh vụn băng được đẩy hết ra khỏi lỗ thủng.
Bốn phía trên tường băng, hàn khí ngưng mà không tiêu tan, nhưng cũng không khuếch tán ra phía ngoài, cũng không hấp thu nhiệt lượng bên trong không khí xung quanh. Cho nên nhiệt độ ở chỗ Cao Bằng cũng không phát sinh biến hóa.
Mười phút sau, Cao Bằng chế thành công ra nửa bình dược tề màu đen.
Cao Bằng dùng ống hút lấy ra hai giọt nước đen nhỏ lên mặt đất. Xì xì xì ——
Mặt đất còn chưa kịp toát ra khói xanh đã trực tiếp bị ăn mòn thành hai cái hố to cỡ chậu rửa mặt.
Cao Bằng thoả mãn gật đầu, sau đó cầm toàn bộ dược tề trong tay xối lên gân lớn bên cạnh.
Trong chớp mắt gân lớn căng phồng lên!
Tựa như một con giun bị thương, thân thể cuộn tròn, lớp da màu tím sậm nứt ra, để lộ phần thân thể máu chảy đầm đìa bên trong.
A a a!
Trong không khí loáng thoáng truyền đến tiếng quỷ khóc thê thảm.
Nét mặt Cao Bằng không đổi sắc, quay đầu nhìn về phía Sinh Trưởng Chi Não, giọng nói lớn thêm hai phần,
- Bản thể!
Từ bên trong dòng suối nhỏ bên cạnh lao ra hai đầu Thủy Long dung nhập vào thủy nhân trước mắt Cao Bằng. Phanh!
Bọt nước tung tóe.
Khi hơi nước tiêu tán, ở chỗ cũ lộ ra một bộ não to lớn có đường kính cỡ hai mét.
Cao Bằng đưa tay trái cầm lấy gân lớn màu tím sậm cắm vào đỉnh đầu Sinh Trưởng Chi Não!
Sinh Trưởng Chi Não bỗng giật mình.
Phía trên bộ não mọc lên một cây nấm, trên đỉnh cây nấm lại là một bộ não khác nhỏ hơn. Hình ảnh này nhìn qua có chút quỷ dị.
Cao Bằng chắp hai tay ở sau lưng lui lại hai bước, cảm khái không thôi. Ngự thú có giá trị nhan sắc thấp nhất trong tay mình hẳn là tiểu não trước mắt này.
Gân lớn màu tím sậm bị lột da run rẩy kịch liệt, phía trên đầm đìa máu tươi.
Huyết dịch nhuộm đỏ toàn thân Sinh Trưởng Chi Não.
Sau mấy hơi thở, một đạo tử quang nồng đậm bao bọc nó vào trong.
Quang trụ màu tím phóng lên tận trời, đánh nát tầng mây trắng trên đỉnh đầu, hình thành từng vòng từng vòng gợn sóng trong không khí.
Dị tượng nơi này hấp dẫn sự chú ý của không ít quái vật ở gần đó.
Mặt sông nổi lên gợn sóng, một cái đầu cá to lớn màu xám hiện lên, sống lưng phía sau lớn như một tòa đảo nhỏ hiện ra trong dòng sông.
Trên ngọn núi sau lưng truyền đến tiếng gầm gừ cuồng bạo.
Chốc lát sau, một tôn viên hầu toàn thân màu vàng trèo lên tảng đá lớn ở đỉnh núi vụng trộm quan sát nhóm người Cao Bằng.
Ngoại trừ hai đại gia hỏa này, trong rừng rậm xung quanh, trên không trung, trong nước đều ẩn giấu từng đôi con mắt nhìn trộm.
- Chủ nhân?
Tịch Sư trầm giọng lên tiếng.
Chỉ cần chủ nhân ra lệnh một tiếng, trong ba hơi thở nó có thể giết chết toàn bộ những tên gia hỏa đang âm thầm ẩn giấu trong phương viên mười dặm xung quanh!
Cao Bằng tựa như đang tập trung, không nói gì.
Qua một hồi lâu, giọng nói ung dung của Cao Bằng truyền đến:
- A Xuẩn, ngươi đi đuổi bọn nó đi.
Phốc tức?
Con sứa nhỏ đang nhàn nhã ôm chai nước trái cây giật mình sửng sốt, hoài nghi chính mình đã nghe nhầm.
Cao Bằng thở dài. Ngươi chính là Chuẩn Thần, có thể có chút khí độ của Chuẩn Thần hay không.
- Hai ngày trước ta đi dạo cửa hàng phát hiện ra thêm 17 loại nước trái cây có hương vị mới...
Một cái xúc tu mềm mại đè miệng Cao Bằng lại, trong ánh mắt A Xuẩn lộ ra ánh sáng cơ trí.
Cao Nguyệt Nguyệt, ngươi không cần phải nói, ta đã hiểu!
---------------------------
Dịch: MBMH Translate