- Hí!
Hai đầu Thủy Linh Kim Hoàn Xà còn lại trong vạc trông thấy cảnh này thì càng run sợ hơn, lẩn trốn vào một góc hẻo lánh của vạc nước.
Đồng tử của một đầu Thủy Linh Kim Hoàn Xà trong đó bỗng tan rã, cái đuôi giật giật, thân hình thẳng tắp ngã xuống.
Hẳn là bị dọa ngất ngay tại chỗ.
Cao Bằng đưa tay với vào bắt con rắn nước còn lại đưa ra đặt lên bàn.
- Lại đến một lần nữa, lần này ngươi không thể làm mật rắn trở nên quá lớn.
Cao Bằng nói.
- Ok!
Có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần thứ hai gia tăng độ lớn của mặt rắn dễ dàng hơn. Mật rắn bên trong cơ thể Thủy Linh Kim Hoàn Xà dần dần tăng lớn, không đến mức khoa trương như lần đầu tiên, nhưng cũng mở rộng gấp năm lần so với thể tích ban đầu.
- Hí?
Thủy Linh Kim Hoàn Xà mở to đôi mắt, chậm rãi bò về phía Cao Bằng, sau đó cọ cái đầu ba sừng vào giày Cao Bằng.
Vừa rồi tận mắt nhìn thấy kết cục của đồng loại, nó minh bạch bản thân mình nên làm như thế nào.
Trạng thái của con Thủy Linh Kim Hoàn Xà này cũng thay đổi, từ mới bắt đầu là "Sợ hãi" đã biến thành "Hiếu kỳ" .
- Cái năng lực này coi như cũng không tệ.
Khóe miệng Cao Bằng vểnh lên, con Thủy Linh Kim Hoàn Xà này chỉ là một lần thí nghiệm nhỏ.
Cao Bằng còn có nhiều ý tưởng khác.
Mấy ngày tiếp theo, Cao Bằng một mực ở lại bên trong phòng thí nghiệm. Những thành viên khác của phòng thí nghiệm cũng không rõ ràng Cao Bằng đang làm cái gì ở bên trong, chẳng qua thỉnh thoảng đưa một chút quái vật vào trong.
- Phù! Rốt cuộc thành công.
Cao Bằng lau lau mồ hôi trán.
Ánh sáng màu lam trên mạch máu ở mặt ngoài Ma Huyễn Chi Não cũng từ từ tiêu tán.
Trên mảnh đất trống phía trước có một con quái vật đang đứng, nó có bộ dáng kỳ quái nhưng lại làm cho người ta rất quen thuộc.
Đây là một con quái vật tôm đang đứng thẳng người trên mặt đất.
Hai cái chi sau trở nên vừa thô lại cường tráng, bàn chân cùng loại với chân vịt, khe hở giữa móng tay còn có màng.
Mặt ngoài chi sau được bao trùm một tầng áo giáp dày đặc, toàn bộ thân hình đều bị một tầng áo giáp vỏ xương bao trùm, hai cái chân trước có tư thế giống như ném lao, hơn nữa bên trong cánh tay trống rỗng, phần dưới còn có bộ phận như mũi thương lóe ra hàn quang.
Chỉ cần 0.1 giây là có thể bắn ra mũi thương, có thể xé nát tấm thép hợp kim dày năm phân.
Hệ thống hô hấp được chế tạo thích hợp với cả trên cạn và dưới nước. Đồng thời, điểm kỳ lạ nhất chính là loại quái vật này vốn là một loại tôm hề, sau khi bị Cao Bằng "Bóp mặt" nặn ra một gương mặt người quỷ dị giống như khóc giống như cười.
Loại quái vật này bị Cao Bằng đặt biệt danh là "Tôm công tử".
Sau đó, Cao Bằng nhìn thấy tên của con tôm nhỏ trong khung thuộc tính biến thành "Tôm công tử".
- Chuyện này!
Cao Bằng cảm giác chính mình đã phát hiện ra được điều gì đó.
Quay đầu lại thử đổi tên Ma Huyễn Chi Não, nhưng mà lần này đã thay đổi tên nhưng lại không xuất hiện ở bên trong khung thuộc tính.
Chẳng lẽ bởi vì hình dạng của con quái vật này bị mình cải biến quá nhiều, coi như là giống loài hoàn toàn khác so với trước, bởi vậy mình có thể đổi tên cho nó?
Ánh mắt Cao Bằng lập loè suy tư.
Như vậy thì thật đúng là thú vị.
Có kinh nghiệm lần đầu tiên thành công, tốc độ sáng tạo quái của vật Cao Bằng và Ma Huyễn Chi Não cũng càng nhanh chóng hơn.
Lần này chỉ phí mất thời gian một ngày rưỡi đã sáng tạo ra quái vật thứ hai.
Bên trong phòng thí nghiệm có một con quái vật đang đứng, lớn hơn so với tôm công tử. Nó cũng đứng thẳng trên mặt đất giống với con người, cái bụng và phía sau lưng đều được bao trùm bởi vỏ giáp dày màu xanh đen, trên đỉnh đầu mọc ra một gương mặt người màu xanh đen, những cũng chỉ có thể đại khái nhìn ra hình dáng gương mặt người mà thôi.
Hai vai và sau lưng mọc ra ba đôi móng vuốt sắc bén.
Phía trên ba đôi móng vuốt là một đôi cự trảo tráng kiện ngăm đen, mặt ngoài cự trảo che kín gai nhọn rậm rạp chằng chịt.
Gia hỏa này bị Cao Bằng đặt tên là "Cua đồ tể".
Mỗi loại tôm công tử và cua đồ tể Cao Bằng đều bồi dưỡng mười con, năm giống đực năm giống cái, chỉ cần bồi dưỡng cho tốt là có thể kéo dài giống loài phát triển tiếp.
Đây cũng chỉ là một sở thích quái đản của Cao Bằng. Hai loại quái vật này chỉ là luyện tập tay nghề, sau này ở trên Nam Thiên Môn hắn còn có thể sáng tạo thêm nhiều quái vật thú vị nữa.
...
Thành phố Du Châu, từ sau khi xảy ra tai biến đã không còn nhìn ra được hình dáng ban đầu.
Tòa thành thị này cũng là một trong mấy tòa thành thị an toàn nhất trên thế giới.
Dưới sự kết hợp của nguy hiểm và an toàn đã cấu thành một loại phồn vinh gần như điên cuồng, ngợp trong vàng son, sống mơ mơ màng màng.
Đấu thú trường, quán yêu ma, trung tâm bồi dưỡng, sở nghiên cứu quái vật, sân chơi cho quái vật, quán bar huyễn quỷ...
Trong hai năm ngắn ngủi, vô số ngành công nghiệp giải trí đã xuất hiện và phát triển.
Cũng giống như nơi được mặt trời chiếu sáng sẽ có bóng râm, đường cống ngầm rộng rãi khổng lồ dưới mặt đất cũng biến thành chỗ ở của những kẻ vô gia cư.
Có người là vì cuộc sống ép buộc, cũng có người chỉ là đơn thuần hưởng thụ sự âm u và cô độc ở nơi này.
- Vợ, con gái… ta nhớ hai người!
Tại góc hẻo lánh nào đó trong cống thoát nước, bộ đồ âu phục bị vò thành một nắm ném ở bên cạnh, trên sàn nhà chất đầy vỏ chai rượu, một người đàn ông say rượu đầu tóc lộn xộn tựa lưng vào vách tường lạnh lẽo sau lưng chảy nước mắt, khóc rống lên.
Mỗi khi đêm khuya vắng người, sự cô độc tràn đến giống như thủy triều.
Nó giống như vô số giòi bọ gặm nhấm trái tim con người.
Dưới tác dụng của cồn, sắc mặt người đàn ông đỏ bừng, ánh mắt mê mang.
Áp lực cuộc sống, nỗi nhớ nhung dành cho vợ con, sự lo lắng với tương lai. Đủ loại tâm tình xuất hiện ở trong nội tâm của hắn.
Cuối cùng giống như một trái bom hẹn giờ đã lâu đến giờ phát nổ.
Giải trừ huyết khế, sau đó lấy từ trong ngực ra hỗn hợp độc dược được chuẩn bị từ trước, hòa vào trong rượu rồi nuốt vào trong bụng.
Một phút sau, người đàn ông ôm bụng thống khổ ngã xuống đất, không nhịn được nôn ọe. Rượu, dịch dạ dày, máu tươi hỗn tạp cùng một chỗ.
Ba phút sau, đồng tử người đàn ông tan rã, giãy dụa cũng giảm dần đi.
Trong thoáng chốc, phía cuối thông đạo mờ ảo dưới mặt đất xuất hiện ánh sáng chói lòa. Bên trong ánh sáng là một người phụ nữ nắm tay một cô bé đi về phía hắn, đó là hai người hắn thường nhớ tới.
- Hách hách hách... !
Người đàn ông muốn nói điều gì, nhưng lại không phát ra được thanh âm nào, dùng hết sức lực cuối cùng vươn cánh tay ra, khớp ngón tay cứng ngắc xanh trắng run lẩy bẩy.
Đợi ta… hai mẹ con đợi ta! Ta lập tức sẽ tới bên cạnh hai người...
Và rồi, người đàn ông trút xuống hơi thở cuối cùng, khí tức sinh mệnh trên người hắn giống như thủy triều rút dần đi.
Nằm rạp trên mặt đất, người đàn ông tựa như một đoàn tro tàn thiêu khô.
- Ài!
Từ trong một góc của thông đạo dưới mặt đất xuất hiện một người đàn ông râu ria xồm xàm, mặc áo jacket đen bước ra. Dù đã gặp qua nhiều cảnh tượng như thế này, nhưng vẫn có chút cảm khái.
Ở bên cạnh hắn, một quả cầu thịt trắng có đôi cánh nhỏ trôi nổi lơ lửng.
Đây là ngự thú mộng bóng thú của hắn, có thể gợi lên cảm xúc của con người từ đó sáng tạo mộng cảnh. Cảm xúc càng mãnh liệt thì mộng cảnh tạo ra sẽ càng chân thật, tất cả những cảnh tượng trong đó đều là điều mà con người khao khát hướng tới nhất.
Loại ngự thú này hiện tại được sử dụng rộng khắp, hữu ích ở trong những tụ điểm ăn chơi.
- Thì ra cô độc cũng có thể làm cho người ta tìm đến cái chết.
Giọng nói khàn khàn đột nhiên xuất hiện trong thông đạo dưới mặt đất.
Bỗng nhiên người đàn ông mặc áo jacket đen dừng bước chân, lông tóc sau lưng dựng đứng. Bên cạnh thi thể người đàn ông kia không biết từ lúc nào xuất hiện một bộ khô lâu đang ngồi xổm trên mặt đất, năm ngón tay vuốt qua gương mặt người đàn ông.
Người đàn ông mặc áo jacket đen không hiểu tại sao, nhưng từ bộ khô lâu kia hắn lại cảm nhận được tử vong thực sự! Đúng, chính là tử vong!
Loại khí tức màu đen đang lượn lờ quanh thân nó khiến cho hắn cảm thấy khiếp sợ. Mà quan trọng nhất chính là khi nhìn thấy nó, người ta phảng phất trông thấy được tử vong sắp đến với mình.
- Ta! Hắn không phải do ta giết, là do ta nhìn thấy hắn muốn tự sát nên muốn làm một chuyện tốt, để cho hắn trông thấy thứ mà hắn mong muốn nhất.
Người đàn ông áo jacket đen nhanh chóng giải thích.
A Ngốc không có trả lời hắn, chỉ là đứng lên đi về chỗ sâu trong thông đạo.
- Ta biết!
Lúc này, A Ngốc không hề để ý tới hắn. Bởi vì vừa rồi khi người đàn ông kia tự sát, khoảnh khắc cảm nhận được tử vong đó cuối cùng đã khiến nó lĩnh ngộ pháp tắc Tử Vong đủ 1%.
Trên một đỉnh núi bên ngoài thành Du Châu một trăm dặm.
Những vì sao lấp lánh phân bố khắp bầu trời đêm, trăng sáng treo cao.
Một bộ khô lâu màu ám kim ngồi khoanh chân trên đỉnh núi.
Bên ngoài cơ thể khô lâu thiêu đốt lên hỏa diễm màu đỏ sậm, hỏa diễm bị A Ngốc tách ra từng chút một khỏi cơ thể.
Sau khi tấn cấp Thần Linh, nó đã triệt để chuyển hóa thành thân thể pháp tắc, những thứ nằm dưới pháp tắc đã không thể nào tồn tại trong cơ thể.
Hỏa diễm màu đỏ sậm bị tách ra từ mỗi một đoạn xương trên toàn cơ thể A Ngốc.
Rống...!
Trong thoáng chốc, một cái hình chiếu hư ảo một cự thú có hai cánh màu đen theo Ám Diễm từ bên trong cơ thể A Ngốc lao ra ngoài.
Trong hốc mắt A Ngốc có hỏa diễm thiêu đốt, hừ lạnh một tiếng. Bên trong cơ thể nó có một viên Thần Cách đen kịt lưu chuyển thần quang, một sợi tơ đen kịt từ đầu ngón tay A Ngốc bay ra chui vào bên trong cơ thể đầu cự thú trước mắt.
Cự thú kêu thảm một tiếng, giống như một miếng bọt biển bị đâm thủng.
- Đó là cái gì?
Cao Bằng ngồi trên đỉnh núi bên cạnh cất tiếng hỏi.
Bàn Đại Hải cười hắc hắc nói:
- Một cái hậu thủ của Thần Linh mà thôi. Nó nghĩ muốn mượn thể trọng sinh, thế nhưng căn bản không có thành tựu.
Thấy Cao Bằng vẫn còn không rõ, Bàn Đại Hải liền nói chi tiết một chút:
- Nếu như ta không có đoán sai thì cái Ám Diễm này hẳn là hậu thủ do một Thần Linh lưu lại, bên trong có cất dấu ý chí của vị Thần Linh này. Đạo Ám Diễm đó chỉ cần có thể gom đủ 1% pháp tắc là có thể sinh ra thêm một viên Thần Cách khi tấn cấp Thần Linh.
- Trước đây ngươi đã từng nói, cách mà Thần Linh ngưng tụ Thần Cách đơn giản nhất chính là lúc từ Chuẩn Thần đột phá Thần cấp như bây giờ đúng không. Cho nên có một số Chuẩn Thần vì gia tăng số lượng Thần Cách của mình, bọn họ tìm cách nỗ lực thu thập lực lượng Ám Diễm, tranh thủ gom đủ số lượng cho một viên Thần Cách.
Cao Bằng như có điều suy nghĩ nói.
- Đúng vậy! Thế nhưng nó không nghĩ tới chúng ta căn bản không coi trọng cái Ám Diễm này, đến cả 1% cũng không có gom đủ.
Cao Bằng sờ sờ cằm của mình,
- Cho nên đây có thể gọi là trong họa có phúc?
- Bởi vì lười nên được phúc.
Bàn Đại Hải thêm một lời khẳng định.
- Ta không lười, ngươi mới là kẻ lười nhất đấy.
Cao Bằng nói xong rồi thản nhiên rời đi.
Chỉ để lại Bàn Đại Hải ở sau lưng,
- ???
Bốn viên Thần Cách bị A Ngốc thu vào bên trong cơ thể, dung nhập vào trong linh hồn nó.
A Ngốc kêu lên một tiếng đầy buồn bực. Bốn viên Thần Cách giống như que hàn nóng bỏng dung nhập vào chỗ sâu bên trong linh hồn.
Thống khổ đến mức cực đoan giống như từng đợt rồi từng đợt thủy triều ăn mòn linh hồn nó.
Vào lúc này, linh hồn A Ngốc cũng bắt đầu loại dị biến nào đó.
Úng ...!
Lực lượng linh hồn khổng lồ càn quét khắp thiên địa.
Thành phố Du Châu cách xa nơi này cả trăm dặm cũng bị cỗ lực lượng linh hồn này bao trùm hơn phân nửa.
Trên đường phố, trong nhà, trong phòng riêng, toàn bộ ngự thú dựa theo thực lực khác nhau mà phát ra tiếng gào thét ở mức khác nhau.
Ở phía tây xa xôi, trên cao nguyên Thanh Thiên, Cự Long ngủ say trong lòng đất mở to đôi mắt.
- Có ngự thú đột phá Thần cấp, thiên phú thật sự khiến người ta phải thán phục, thời gian từ khi xảy ra tai biến đến bây giờ vẫn chưa tới hai mươi năm chứ.
Cao nguyên Thanh Thiên ầm ầm chấn động. Từ trung tâm nứt ra một cái khe to lớn, khe nứt gần như xuyên qua một nửa cao nguyên Thanh Thiên.
Một đạo huyễn ảnh màu xanh mơ hồ từ chỗ sâu trong lòng đất bay lên bầu trời, bầu trời đêm bị nhuộm thành màu xanh lá cây.
Chỉ chốc lát, trong đêm dài dâng lên hai vầng trăng tròn màu trắng, trung ương trăng tròn có một vết nứt đen kịt hình tia chớp!
------------------------------
Dịch : MBMH Translate