Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 784 - Chương 784: Thanh Ô Nghiện Internet

Chương 784: Thanh Ô Nghiện Internet Chương 784: Thanh Ô Nghiện Internet

Vĩnh Hằng Thanh Ô cuối cùng vẫn đồng ý với lời mời của Cao Bằng.

Dù sao nó vẫn rất thèm muốn đối với Bằng chứng hệ phong trong tay Cao Bằng.

Hơn nữa... Lời nói của tên nhân loại này cũng có chút đạo lý?

Tiếp nhận ba cái Bằng chứng hệ phong trong tay Cao Bằng, Vĩnh Hằng Thanh Ô chú ý tới ánh mắt của tên nhân loại này và ngự thú của hắn đổ dồn tới.

Vĩnh Hằng Thanh Ô nheo mắt lại, miệng ngậm lấy Bằng chứng hệ phong của Cao Bằng, đáy mắt tràn đầy trêu tức.

Không phải ngươi không lo lắng ta chạy sao?

Nếu không cứ thử xem?

Mặc dù không nói chuyện, nhưng ý tứ của Vĩnh Hằng Thanh Ô chính là như vậy.

Cao Bằng cũng không quan tâm, chẳng qua là híp mắt cười nhạt.

Vĩnh Hằng Thanh Ô nuốt Bằng chứng hệ phong vào bụng, kiêu ngạo nói,

- Yên tâm, ta nói được thì làm được.

- Ngươi cầm một phiến đá đến, ta sẽ ghi lại những thứ ngươi muốn biết ở bên trên.

Cao Bằng gọi A Xuẩn đến, lấy từ trong không gian của nó ra một cái Laptop.

Vĩnh Hằng Thanh Ô khẽ giật mình:

- Ý của ngươi là để cho ta ghi lại ở trên khối kim khí này?

- Không, ngươi nói thẳng là được.

Cao Bằng bình tĩnh nói.

- Ngươi muốn biết cái gì?

- Những kẻ bước lên con đường tranh đoạt ở tất cả các hệ mà ngươi biết, càng kỹ càng càng tốt.

Vĩnh Hằng Thanh Ô liền mở miệng tự thuật.

Hai mươi phút sau, Vĩnh Hằng Thanh Ô đã nói hết tin tức của tất cả những kẻ bước lên con đường tranh đoạt mà nó biết.

Kỳ thật số lượng cũng không nhiều, có thể bước vào con đường tranh đoạt thì đều là phượng mao lân giác.

Hơn nữa Vĩnh Hằng Thanh Ô bình thường cũng không chú ý tới những thứ này, ngoại trừ người tranh đoạt hệ Phong thì nó tìm hiểu rất kỹ càng, còn những thuộc tính khác không có quan hệ gì với nó.

Nó sẽ không đặc biệt quan tâm.

- Ngươi đang làm cái gì thế?

Vĩnh Hằng Thanh Ô điềm nhiên như không tới gần Cao Bằng, rướn cổ lên vụng trộm quan sát.

Cao Bằng chú ý tới hành động của Vĩnh Hằng Thanh Ô, vì thế tùy ý xoay người, vừa vặn che màn hình laptop lại.

Vĩnh Hằng Thanh Ô nhìn thấy mà ngứa ngáy.

Rất muốn nhìn, nhưng lại không bỏ xuống được mặt mũi.

Làm sao ta có thể đi cầu một tên nhân loại cho xem đồ vật được chứ!

- Không phải ngươi nói xong rồi sao? Tại sao còn chưa đi?

Cao Bằng ngẩng đầu đối mặt với Vĩnh Hằng Thanh Ô, đôi mắt thuần khiết tràn đầy nghi hoặc.

Vĩnh Hằng Thanh Ô trầm mặc hai giây.

- Đột nhiên ta nghĩ tới một chút tin tức, nên ta vẫn chưa nói xong.

Vĩnh Hằng Thanh Ô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cảm thấy mặt mình rất nóng.

- Ừ, vậy ngươi nói tiếp đi.

Vẻ mặt Vĩnh Hằng Thanh Ô đầy ủ rũ. Ta đã nói hết rồi, bây giờ ngươi muốn ta biên như thế nào đây! ?

Tên nhân loại này sao lại đáng giận như vậy, không cho ta một chút bậc thang để đi xuống!

Cao Bằng đột nhiên vỗ trán một cái, ý vị thâm trường cười nói:

- Ta hiểu rồi! Đến đây, ta giới thiệu thoáng cho ngươi một chút, đây là đặc sản của bộ lạc Hoa Hạ chúng ta.

Cao Bằng đặt Laptop ở trước mặt Vĩnh Hằng Thanh Ô. Cái laptop này vốn là loại nhỏ, Cao Bằng dùng đều có chút khó chịu, chớ nói chi là Vĩnh Hằng Thanh Ô.

Đương nhiên thị lực của Vĩnh Hằng Thanh Ô cũng rất cường đại, cho dù Laptop chỉ nhỏ bằng hộp diêm cũng không ảnh hưởng gì.

Đại đa số quái vật loài chim sau khi phát triển đến đẳng cấp cao thì thị lực đều vô cùng ưu tú.

Cao Bằng giới thiệu kỹ cho Vĩnh Hằng Thanh Ô về tác dụng của chiếc Laptop này, kể cả các loại công năng như âm nhạc, video, file, trò chơi...

Sau đó Cao Bằng gửi hồ sơ ghi chép về cho ông ngoại rồi đóng Laptop lại, để vào trong không gian của A Xuẩn.

Vĩnh Hằng Thanh Ô gấp đến độ vò đầu bứt tai, nhảy tới nhảy lui tại chỗ.

Trong lỗ mũi phun ra hai luồng hơi thở, sau đó chúng hóa thành vòi rồng rồi dần dần biến mất tại đường chân trời phía xa.

Đợi đến khi Cao Bằng quay người chuẩn bị rời đi, Vĩnh Hằng Thanh Ô liền cúi đầu xuống mổ ra một cây lông vũ đặt lên mặt đất.

- Đợi một chút ——

- Có chuyện gì sao?

Cao Bằng hỏi.

- Cái lông vũ này cho ngươi. Nếu như ngươi cần tìm ta, có thể thông qua chiếc lông vũ này để liên hệ với ta.

Vĩnh Hằng Thanh Ô nói.

- Cảm ơn!

Cao Bằng cảm kích hai tay ôm quyền, sau đó quay người rời khỏi.

- Đợi một chút ——

- Ách, còn có việc ư?

- Thứ đồ tên Laptop đó có thể cho ta không?

Vĩnh Hằng Thanh Ô đã bất chấp tất cả rồi. Dù sao nó kiêu ngạo như thế, chưa từng ăn nói khép nép với ai như vậy. Nếu như tên nhân loại này định trêu đùa hí lộng nó, thì nhất định phải ——

- Được! Nhưng mà cái Laptop này là hàng định chế cho ta, ngươi sử dụng sẽ vô cùng bất tiện, chỉ cần hơi dùng chút khí lực là có thể phá hư. Nếu như ngươi tin tưởng thì ta có thể để người ta làm riêng cho ngươi một cái máy tính.

Cao Bằng cười tủm tỉm nói.

Còn có chuyện tốt như vậy?

Vĩnh Hằng Thanh Ô rất vui vẻ.

- Con người của ngươi cũng không đến nỗi chán ghét.

Vĩnh Hằng Thanh Ô đột nhiên cảm thấy Cao Bằng thoạt nhìn rất thuận mắt.

Vĩnh Hằng Thanh Ô ở lại. Nó không có chỗ ở cố định, từ trước đến nay đều lưu lãng tứ xứ, thuộc về loại thần linh hoang dại lang thang.

Có đôi khi trông thấy ngọn núi này phong cảnh không tệ sẽ chiếm lấy luôn, ăn tươi chủ nhân vốn có.

Sau đó đứng ở đỉnh núi thưởng thức cảnh sắc.

Khi cảnh sắc nơi này bị nó nhìn chán sẽ bay đi tìm kiếm nơi tiếp theo, cứ tuần hoàn như vậy.

Cũng bởi vì thực lực của Vĩnh Hằng Thanh Ô, cho nên có rất ít quái vật có thể đánh thắng được nó.

Vì vậy thanh danh của Vĩnh Hằng Thanh Ô cũng không phải rất tốt...

Cao Bằng truyền đạt mệnh lệnh làm một máy tính riêng cho Vĩnh Hằng Thanh Ô trở về. Xế chiều hôm đó, chuyên gia và nhân viên kỹ thuật nòng cốt trong tập đoàn tập hợp lại thảo luận và vẽ bản vẽ.

Cuối cùng quyết định chế tạo một cái màn hình lớn 12x15m.

Một tuần sau, máy tính giành riêng cho Vĩnh Hằng Thanh Ô đã chế tạo xong, lại còn chuyên môn xây dựng cho nó một phòng máy tính.

Vào buổi tối, Vĩnh Hằng Thanh Ô đi vào phòng.

Sau đó cũng không thấy đi ra nữa...

Vĩnh Hằng Thanh Ô hiện đang ở trong khu vực cách ly, đồng thời định kỳ chuyển đồ ăn vào cho nó.

Đứng ở bên ngoài căn phòng có thể so với cung điện, sắc mặt Cao Bằng cổ quái, luôn cảm thấy hắn đang nuôi nhốt một con Thanh Ô ở trong cung điện này.

Về phần cái cung điện này có thể "vây khốn" nó trong bao lâu, Cao Bằng vẫn tương đối có lòng tin.

Nhiều phim truyền hình, tiểu thuyết và trò chơi như vậy.

Từ đơn giản đến khó khăn, ít nhất cũng có thể lừa gạt nó vài chục năm.

Về phần vài chục năm sau... Có muốn lưu lại hay không cũng không quan trọng nữa.

Về sau chỉ cần có địch nhân xâm lấn liền ngắt mạng hoặc là cắt điện của nó, sau đó nói cho nó biết địch nhân đã làm đứt mạng lưới.

Cao Bằng vuốt cằm của mình, đột nhiên cảm giác lương tâm có hơi đau.

...

Vài tuần trôi qua.

Cửu Thiên Thập Địa, bên ngoài Hỏa Thần Cốc.

Một đạo thân ảnh từ chân trời đi tới.

Những tảng đá màu đỏ dựng thành núi lớn, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt ở phía trên.

Có một con Tất Phương bay từ trong hỏa diễm ra ngoài,

- Ngươi là ai? Đến Hỏa Thần Cốc của chúng ta làm gì?

Gương mặt của Cơ Giới Minh Vương không mang theo chút cảm tình nào,

- Tiểu oa nhi, ta muốn gặp đại nhân nhà ngươi. Ta thay người khác truyền lời nhắn.

Cơ Giới Minh Vương để lộ ra một tia khí tức Thần cấp.

- Ta không phải là tiểu oa nhi.

Con Tất Phương choai choai này bay quanh lên đỉnh đầu, ngạo nghễ nói.

Khí tức của Cơ giới Minh Vương hấp dẫn sự chú ý của lão Tất Phương trong cốc. Lão Tất Phương nhớ rõ dường như Cơ Giới Minh Vương đi cùng Cao Bằng.

Không bao lâu sau, Cơ Giới Minh Vương được mời vào trong.

Nhìn thấy lão Tất Phương, Cơ Giới Minh Vương đã nói một câu:

- Vị Diện Hải, cấp Chuẩn Thần, Bằng chứng hệ hỏa.

------------------------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment