Muốn đối phó với kẻ địch mạnh hơn mình, đơn giản có ba phương pháp.
Làm cho chính mình mạnh hơn, suy yếu địch nhân, hoặc tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Tăng thực lực cho ngự thú cũng không khó, nhưng cần thời gian, cụ thể là bao lâu thì không thể nói được. Hiển nhiên, lúc này không có nhiều thời gian như vậy cho mình chậm rãi tăng thực lực.
Phương pháp thứ hai, suy yếu kẻ địch… có lẽ chỉ cần có thể khiến cho thực lực của tên kia yếu đến mức trung vịị Thần là được.
Nhưng tìm đâu ra phương pháp để khiến tên kia yếu đi đây… Cao Bằng đau đầu. Nhược điểm của kẻ sau lưng là đòn tấn công hệ Quang, mà bên mình hệ quang duy nhất là Tiểu Thảo.
Tiểu Thảo còn chưa thành thần, dù có thành Thần thì sơ vị Thần cũng rất khó mà phát huy được tác dụng lớn.
Vậy chỉ có thể tìm kiếm sự giúp đỡ bên ngoài.
Cao Bằng không ngừng suy tính, nghĩ thật lâu cuối cùng hắn quyết định.
- Chúng ta đổi hướng, tới bên Vong Linh Thần Hệ.
Cao bằng nói trong huyết khế.
Hắn chỉ một hướng, Đại Tử lập tức thay đổi.
Bay ba ngày, xuyên qua vết nứt không gian, Cao Bằng đi vào một khu vực khác.
Thế giới này tràn đầy khí tức tịch mịch, mặt đất đen kịt, phía xa cỏ dại màu đen mọc lên xen kẽ với tảng đá lạnh lẽo.
Trên mặt đất vẫn còn vài vong linh lẻ tẻ lang thang. Toàn thân những quái vật này tản ra mùi tử khí, da lông hư thối phơi ra xương trắng âm u, con mắt tinh hồng cảnh giác nhìn Đại Tử đang bay trên trời.
Ngửi được khí tức vong linh nồng đậm trong không khí, sắc mặt Đại Tử lập tức lộ ra vài phần ghét bỏ.
Dù A Ngốc cũng là vong linh, nhưng nó đã tiếp xúc lâu rồi, mà A Ngốc lại thường xuyên lau chùi thân thể sạch sẽ, cho nên trên người nó không bao giờ có cái mùi khó ngửi của vong linh.
Có thể đánh giết Thái Thản Quang Viên, đẳng cấp của Lực Tôn tuyệt đối là tồn tại cấp cao vị Thần trở lên.
Mặc dù lúc này Vong Linh Thần Hệ đang ở thế yếu, nhưng có thể không bị hai đại thần khác hệ tiêu diệt cho thấy nhất định hệ Vong Linh có nội tình.
Cao Bằng lặng lẽ suy tính, chí ít cũng có tồn tại cấp cao vị Thần. Nếu không ngay cả một chút quyền lợi, Vong Linh Thần Hệ cũng sẽ không có, hơn nữa khẳng định cũng có không ít Thần cấp vong linh khác.
Vong Linh Thần Hệ bị áp chế nhiều năm như vậy, chắc hẳn là nội bộ tương đối đoàn kết.
A Ngốc là Tử Vong Chúa Tể, tiên thiên có thể khống chế vong linh, mà phẩm chất địa vị cũng sẽ rất cao.
Tên kia vẫn không đuổi theo. Cao Bằng để cho Long Nghĩ và Đại Tử giải trừ hợp thể, sau đó thu hồi Đại Tử vào trong không gian ngự thú, lại triệu hồi ra A Ngốc và Long Nghĩ hợp thể.
Sau đó hắn để cho Thần cách Vạn Tượng của Long Nghĩ bắt chước thần cách của A ngốc.
Trong tay cầm hai viên thần cách Tử Vong, đột nhiên khí tức của A Ngốc tăng vọt.
Sâu trong thế giới Vong Linh này, bên trong một hố sâu trong được tạo ra bởi bạch cốt, một con Vong Linh Cốt Long mở to mắt.
- Ta ngửi thấy mùi vị của tử vong…
Hai mắt Vong Linh Cốt Long sáng rực:
- Đây là tử vong thuần khiết.
Vong Linh Cốt Long từ dưới lòng đất bò dậy. Không biết bao lâu rồi không động đậy, khi nó đứng dậy, từ trên thân đám bụi rơi xuống mù mịt.
Vong Linh Cốt Long khôi phục, tựa như tạo ra một tín hiệu nào đó. Trong mộ viên mênh mông vô bờ sau lưng nó sáng lên từng đoá minh diễm sâu kín.
Tử Vong Kỵ Sĩ thân khoác áo giáp tay cầm trường mâu bạch cốt, Quỷ Mã dưới thân cũng mặc trọng giáp, hai bộ giáp ma sát vang lên tiếng sắt thép lanh lảnh.
Phía sau có vô cùng vô tận vong linh không ngừng leo ra khỏi phần mộ, hoá thành hải dương vong linh mênh mông.
- Các ngươi tiếp tục ngủ say đi, ta chỉ ra ngoài hoạt động một chút thôi.
Vong Linh Cốt Long thân dài gần vạn mét ra lệnh, sau đó mở hai cánh, từ trong hố xương lao ra.
...
- Chủ nhân, cẩn thận!
A Ngốc chỉ kịp nói lời này, trong hư không phía trước có một đạo tàn ảnh nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, xương cánh to lớn bao trùm bởi một màng cánh như một lá cờ nát.
【Tên quái vật】: Vẫn Long Bạo Quân
【Đẳng cấp quái vật】: Trung Vị Thần Minh
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Thần Thoại / Phẩm chất Thần Thoại
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Vong Linh
【Pháp tắc chưởng khống】: Pháp Tắc Bạch Cốt 16%, Pháp Tắc Thống Khổ 12%.
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Từng là một Thần linh long tộc cường đại. Sau khi vẫn lạc, Vẫn Long Bạo Quân chuyển hoá thành Vong Linh Long. Sau khi chuyển hoá thành Vong Linh Long, nó đã mất đi thể phách cường đại của long tộc, cũng mất đi nhiệt huyết của long tộc, trở nên ẩn nhẫn, băng lãnh, âm tàn, không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.
Vẫn Long Bạo Quân kinh dị dò xét A Ngốc và Cơ Giới Minh Vương. Nó không hiểu tại sao sinh mệnh Cơ Giới lại trộn lẫn với vong linh.
Nhưng mà điều này không quan trọng. Vẫn Long Bạo Quân chưa bao giờ nhìn thấy A Ngốc, hẳn là từ bên ngoài tới.
Đồng thời, Vẫn Long Bạo Quân cũng bất ngờ vì tử khí tinh thuần trên người A Ngốc.
Nó mới chỉ từng cảm nhận được tử khí thuần khiết như vậy trên thân một vị tồn tại, vị tồn tại ấy đối với nó là nhân vật cao không thể chạm tới.
Nếu như… nếu có thể dụ dỗ kẻ này gia nhập Vong Linh Thần Hệ của mình.
Vẫn Long Bạo Quân thở mạnh hơn, có lẽ không cần phải tiếp tục chờ thiêm nhiều năm như vậy nữa.
- Bằng hữu mới tới! Ta tên Vẫn Long Bạo Quân thuộc Vong Linh Thần Hệ, là kẻ thống trị thế giới này.
Khi Vẫn Long Bạo Quân đang dò xét Cao Bằng thì hắn cũng đang quan sát nó.
Không ra tay trước đã cho thấy không có ác ý, lợi dụng lá bài thân phận vong linh của A Ngốc quả nhiên không sai.
Cao Bằng nhẹ nhàng thở ra, cửa thứ nhất đã qua.
Đáng tiếc, con Vẫn Long Bạo Quân này chỉ có thực lực cấp trung vị Thần linh, dù có cộng thêm nó thì cũng không phải đối thủ của tên kia. Do dự chốc lát, Cao Bằng dùng cơ thể A Ngốc nói:
- Rất hân hạnh được biết ngươi… Ngươi là Vong Linh Thần đầu tiên ta nhìn thấy ở Vị Diện Hải này. Hình như Vong Linh Thần ở Vị Diện Hải không nhiều, có cơ hội thì lần sau sẽ trò chuyện tiếp… Lúc này ta phải rời đi, vì ta đang bị truy sát.
A Ngốc giơ ngón tay cái lên với Vẫn Long Bạo Quân, bộ xương cạc cạc cười, gọn gàng linh hoạt bay lên cùng Cơ Giới Minh Vương.
Chỉ để lại Vẫn Long Bạo Quân đang ngơ ngác ngạc nhiên ở sau lưng.
Sao nói đi là đi rồi?
- Chờ một chút!
Vẫn Long Bạo Quân đuổi kịp bọn A Ngốc rồi ngăn lại, trầm giọng hỏi:
- Vong Linh Thần Hệ chúng ta vẫn có chút tình mọn, có lẽ ta có thể giúp được ngươi.
- Truy sát ta là một Cao vị Thần linh!
A Ngốc đáp.
Vẫn Long Bạo Quân trầm tư. Nếu là Cao vị Thần linh, đúng là nó không đánh lại được.
Nhưng vấn đề cũng không lớn, dù là Cao vị Thần linh thì đã sao? Ở nơi khác có thể nó còn sợ, nhưng đây là đâu? Là địa bàn của Vong Linh Thần Hệ!
- Cao vị Thần linh cũng không đáng ngại lắm. Vong Linh Thần Hệ chúng ta vô cùng đoàn kết, dù là Cao vị Thần linh cũng phải nể mặt ta.
Vẫn Long Bạo Quân tự tin nói:
- Ngươi cứ chờ ở đây đừng đi đâu cả, xem ta đuổi kẻ đó đi.
A Ngốc hơi câu nệ, nói với Cao Bằng qua huyết khế:
- Chủ nhân, ta và nó chưa từng gặp mặt, vì sao nó muốn giúp chúng ta?
Cao Bằng có thể nghe ra A Ngốc hơi bất an. Nếu để nó giết người thì nó tuyệt đối sẽ không do dự, nhưng nếu bảo nó lợi dụng người khác thế này… A Ngốc vẫn không thể yên tâm được. Tựa như một đứa trẻ chưa từng nói dối, giờ đột nhiên phải nói dối người khác vậy.
- Bởi vì… yêu?
A Ngốc:
- ???
- Ha ha, đùa một chút thôi.
Cao Bằng cười nói.
- Không có cái gì là vô duyên vô cớ, hẳn là nó cũng có việc cần ngươi. Nhưng chung quy lại thì nó giúp chúng ta trước, sau này chúng ta đền bù gấp bội là được.
Nghe chủ nhân nói vậy A Ngốc mới hơi yên tâm, không còn cảm thấy khó chấp nhận nữa.
Ba giờ sau, một đoàn mây đen bay tới bầu trời sau lưng. Mây đen nứt ra rất nhiều khe hở nhỏ, qua khe hở có từng con mắt đỏ sậm nhìn chằm chằm A Ngốc.
Trong con mắt có ma quang ngưng tụ, con ngươi màu đỏ sậm gần như có thể nhỏ ra máu.
- Chờ một chút.
Đột nhiên Vẫn Long Bạo Quân lên tiếng:
- Các hạ an tâm chớ vội. Tại hạ là Vẫn Long Bạo Quân của Vong Linh Thần Hệ, chém chém giết giết không giải quyết được vấn đề gì, không biết các hạ có thể nể mặt ta một chút, chúng ta có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện được không?
- Cút!
--------------------
Dịch: MBMH Translate